Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1067: Thừa Nhận Lăng Dao

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

--------------------

Đây là quyết đấu giữa Băng với Hỏa.

Nhưng mà trong trận đấu này , Băng Chi Lĩnh Vực của Cẩn Nhi ngăn không được Hỏa Chi Lĩnh Vực của Tiểu Lộ.

Một đốm lửa nhỏ có thể đốt cháy cả khu rừng .

Thời gian chầm chậm trôi qua cho dù Cẩn Nhi liều mạng thôi động Băng Chi Kiếm Ý vẫn không cách nào ngăn cản được mà còn từ từ tàn lụi .

-Thiên Biến Vạn Hóa, Ưng Kích Trường Không.

Tiểu Lộ vừa nói xong trong phút chốc thân thể run lên hóa thành một con Thượng Cổ Thiên Ưng, Thiên Ưng rít lên một tiếng rồi hóa thành một tia sét bổ về phía Cẩn Nhi .

Cẩn Nhi đang giữa không trung vội vàng vung ra một kiếm .

Nhưng nhát kiếm này chỉ lưu lại một vết nhỏ trên thân Thượng Cổ Thiên Ưng , Thiên Ưng bổ Cẩn Nhi ngã nhào xuống đất, hai móng vuốt sắc bén lạnh lùng xuyên thủng bả vai nàng, một đôi mắt đen nhánh mang theo hàn ý lóe sáng .

-Tiểu Thư, cứu ta.

Lúc nhìn thấy Thượng Cổ Thiên Ưng mở rộng miệng muốn bổ vào mình , Cẩn Nhi sắc mặt trắng bệch la lớn .

Đúng lúc này Thượng Cổ Thiên Ưng trong nháy mắt khôi phục lại hình dáng Tiểu Lộ, Tiểu Lộ từ trên cao nhìn xuống Cẩn Nhi vẻ mặt châm biếm :

-Đây là Cẩn Nhi mà ta quen biết sao? Thì ra ngươi cũng có lúc cầu cứu ?

-Tiểu Lộ.

Cẩn Nhi chỉ Tiểu Lộ tức giận quát.

Tiểu Lộ lại khinh thường mà nhìn nàng nói:

-Kẻ yếu chỉ có thể gào thét.

Nói xong câu nói này Tiểu Lộ hoạt bát lanh lợi chạy đến bên cạnh Diệp Hạo

-Công Tử, may mà không làm nhục sứ mệnh.

-Ta truyền thụ ngươi nhiều như thế, nếu ngươi lại bị đánh bại , thì sẽ có lỗi với ta rồi.

Diệp Hạo nói xong nhìn về phía Lăng Dao nói:

-Ta không thích thị nữ của ngươi .

-Cẩn Nhi, ngươi đi đi.

Lăng Dao trầm ngâm một chút rồi nói:

-Ngươi ta chủ tớ một bận , duyên phận chúng ta coi như đến đây là hết .

-Tiểu Thư.

Nghe Lăng Dao nói Cẩn Nhi sắc mặt đại biến:

-Người đừng đuổi ta đi mà.

-Ta đã nói, duyên phận đã hết.

Lăng Dao nhìn Cẩn Nhi thật sâu nói:

-Còn nữa nói với Sư Tôn, đa tạ ơn dưỡng dục của người trong những năm nay .

Cẩn Nhi còn muốn nói gì đó nhưng thấy bốn phía không gian bị phá nát , sau đó thân thể bị một lực nhu hòa bao lấy đưa ra khỏi Tứ Phương Hầu Phủ.

-Tiểu Lộ, ngươi làm sao tu luyện được vậy ?

Lăng Dao rất tò mò nhìn qua hỏi Tiểu Lộ.

-Tiểu Lộ vì tu hành đến cấp độ này cũng trả giá không nhỏ .

Diệp Hạo nhàn nhạt nói .

-Trả giá gì ?

Lăng Dao khẽ giật mình nói.

Nàng không khỏi có dự cảm không tốt.

Dù gì tư chất của Tiểu Lộ cũng tăng lên đến tình trạng này.

-Trả giá là Tiểu Lộ đời này vô duyên với Tiên Vương.

Câu nói này của Diệp Hạo làm Lăng Dao có một chút ngây dại .

-Ý ngươi là Tiểu Lộ tương lai có thể đặt chân đến Tiên Tôn Cao Giai?

-Nếu có thêm Công Đức Kim Quang thì có thể đặt chân đến Tiên Tôn Đỉnh Phong.

-Ngoại trừ không thể đặt chân đến Tiên Vương ra không có ảnh hưởng khác sao?

-Không có.

-Cái này cũng gọi là ảnh hưởng?

Vẻ mặt Lăng Dao không còn lời nào để diễn tả, nói :

-Đây chính là may mắn của tạo hóa.

-Một thời gian nữa ta sẽ đi Cửu Trọng Thiên, xem xem Cửu Trọng Thiên có tạo hóa gì , có lẽ có cách khiến Tu Sĩ đặt chân đến Tiên Vương?

Diệp Hạo nghĩ một chút rồi nói.

-Ngươi muốn đi Cửu Trọng Thiên?

Lăng Dao giật mình.

-Ừm.

-Ta cũng đi!

- Cửu Trọng Thiên hiện tại có hơn ba ngàn Tiên Vương, tu vi này của ngươi thì đi Cửu Trọng Thiên làm gì?

-Ngươi cũng đâu có đạt đến Tiên Vương a!

-Một năm nửa tu vi của ta có thể tăng thêm một cảnh giới, đến lúc đó tu vi ta không cần nói vô địch Tiên Tôn, nhưng ta tự tin dù có Tiên Tôn mạnh hơn cũng không bắt được ta.

Diệp Hạo nhìn Lăng Dao nói:

-Mà thực lực ngươi vẫn còn cần phải mài dũa thêm.

-Chính bởi vì như vậy ta mới cần phải đi Cửu Trọng Thiên tìm kiếm may mắn.

Lăng Dao ánh mắt nóng bỏng nhìn Diệp Hạo.

- Ngươi cũng đã nói hiện tại Văn Minh Cửu Trọng Thiên phát triển đến Đỉnh Phong, có thể tưởng tượng đủ loại vật dụng hiện đại đầy trời, không chừng tới lúc đó thực lực ta lại tăng lên ah .

Nghe vậy Diệp Hạo trầm mặc xuống.

-Ngươi đừng nghĩ có thể rũ bỏ được ta , chỉ cần ngươi dám một mình rời đi, ta sẽ một mình đi Cửu Trọng Thiên tìm ngươi.

Lăng Dao nhìn Diệp Hạo chằm chằm từng chữ từng chữ mà nói.

Diệp Hạo những năm qua gặp phụ nữ phải nói muôn hình vạn trạng , nhưng mà nữ nhân bướng bỉnh như Lăng Dao thì lần đầu tiên nhìn thấy .

Dù sao không phải ai đều có dũng khí gả cho một tên Phế Vật, chỉ vì một hôn ước được định sẳn mà đặt cược cả cuộc đời mình . Đặt mình vào hoàn cảnh đó nếu để cho Diệp Hạo cưới một nữ nhân vóc người béo phệ xấu xí, Diệp Hạo nhất định không quan tâm đến cái gì chỉ phúc giao hôn, bà mai dẫn lối .

-Ngươi là vị hôn thê của ta, dù muốn rời đi, cũng sẽ nói cho ngươi biết .

Trầm ngâm thật lâu Diệp Hạo nhìn Lăng Dao nghiêm túc nói.

Toàn thân Lăng Dao không khỏi chấn động.

Đây là lần đầu tiên Diệp Hạo trả lời thẳng thắng , cũng là lần đầu tiên hứa hẹn với nàng.

Diệp Hạo thừa nhận thân phận của nàng .

-Ngươi không gạt ta?

Lúc Lăng Dao nói câu này có phần lạc giọng .

-Sẽ không.

Diệp Hạo gật gật đầu.

Ngay lúc Diệp Hạo vừa nói xong một tràng âm thanh cười đùa vang lên giữa không trung

-Lão Việt, ta nói tiểu tử Diệp Hạo này sẽ không cự tuyệt mà, ngươi còn không tin?

-Tiểu tử này không có chủ ý gí hết , nhất định do thấy người ta xinh đẹp .

Diệp Thiên nhìn thấy hai đạo thân ảnh giữa không trung chẳng biết xuất hiện lúc nào , thần sắc không khỏi biến đổi.

Đại Trận của Hầu Phủ chẳng phải sớm đã phát động sao ?

-Hai vị tiền bối, ta còn tưởng rằng các người sẽ không chịu hiện thân chứ .

Hai đạo thân ảnh này không ai khác chính là Dược Vương Đỉnh cùng Việt Vương Kiếm.

-Tên tiểu tử nhà ngươi sống quá thú vị , chúng ta hiện thân chẳng phải quấy rầy ngươi?

Dược Vương Đỉnh nói xong đập đập bả vai Diệp Hạo:

-Xem ra trong cổ quan của Trận Ma cũng không làm chậm trể tu vi của ngươi a .

-Hai vị tiền bối những ngày này đã đi đâu?

Diệp Hạo cười hỏi.

-Hơn nửa năm nay chúng ta đi Nam Vực và Bắc Vực.

Dược Vương Đỉnh mới vừa nói xong đã bị Việt Vương Kiếm trừng mắt một cái.

-Chuyện gì vậy ?

Diệp Hạo có chút kinh ngạc hỏi .

-Tiểu tử nhà ngươi cướp bóc ở Nam Vực còn chúng ta cướp bóc ở Bắc Vực ,nhưng mà hai chúng ta không giống ngươi ngay cả Thế Lực nhỏ cũng không buông tha, hai chúng ta thân phận ra sao, chỉ cướp của Thế Lực lớn thôi.

Dược Vương Đỉnh dào dạt tự đắc nói.

-Với tu vi của hai người cũng không cần đến thời gian dài như vậy mới tìm đến ta chứ ?

-Còn không phải do khi chúng ta cướp bóc Thế Lực Bắc Vực Tiên Vương gặp phải một tôn Yêu Vương truy sát sao? Phải chạy trốn đến gần ba tháng mới thoát khỏi hắn đó.

- Yêu Vương nào ?

-Thôn Thiên Trư Vương.

Nghe được bốn chữ này sắc mặt Diệp Thiên không khỏi đại biến:

-Thôn Thiên Trư Vương từ ba vạn năm trước đã đặt chân đến Tiên Vương cảnh.

-Thôn Thiên Trư Vương thực lực hẳn là ở Tiên Vương Trung Giai, nếu không hai chúng ta làm gì đến mức liên thủ cũng không phải đối thủ của hắn.

Dược Vương Đỉnh nói đến đây thì căm phẩn nói tiếp :

-Mẹ nó , một con lợn cũng có thể đặt chân đến Tiên Vương cảnh giới.

-Sớm nói với ngươi đừng động tới Bảo Tàng của Thôn Thiên Trư Vương, tại ngươi không chịu nghe thôi .

Trong lời nói Việt Vương Kiếm tràn đầy Oán Khí.

Bạn cần đăng nhập để bình luận