Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1078: Xin lỗi

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

--------------------

Diệp Hạo dẫn Lăng Dao đi dạo trong Luyện Khí đại sảnh.

Trong này ngoại trừ có đủ loại Vật Liệu Luyện Khí ra, còn có rất nhiều Pháp Bảo.

Những Pháp Bảo này đủ loại làm Diệp Hạo mở rộng tầm mắt.

- Phần lớn những Pháp Bảo này đều hào nhoáng bên ngoài .

Lăng Dao nhìn một hồi đánh giá .

-Dù cho hào nhoáng bên ngoài cũng là tâm huyết của Luyện Khí Sư .

Lăng Dao vừa nói xong, một âm thanh lạnh lẽo vang lên, nàng không khỏi nhíu mày nhìn về phía đối phương.

Đó là một thiếu nữ xinh đẹp trong bộ váy lộng lẫy , nhìn dáng tương đối cao, cao hơn Lăng Dao nửa cái đầu, nhưng ánh mắt tràn đầy hung hăng .

Bên cạnh cô gái này còn có một thanh niên, thanh niên nhìn Lăng Dao như muốn ăn tươi nuốt sống.

Thiếu nữ xinh đẹp kia chú ý thấy thanh niên nhìn chằm chằm Lăng Dao, ánh mắt toát lên một tia thống hận .

-Bây giờ ta lệnh cho ngươi phải xin lỗi.

-Xin lỗi ai ?

-Xin lỗi Luyện Khí Sư .

-Ngươi cho rằng ngươi là ai ?

Lăng Dao cũng hơi nổi giận.

-Ngươi không xin lỗi đúng không ?

Thiếu nữ cao cao kia nhìn Lăng Dao với ánh mắt khiêu khích .

-Vô lý .

Lăng Dao làm sao có thể xin lỗi.

Bản thân chỉ tùy tiện nói ý kiến của mình mà thôi.

-Tất cả mọi người đến đây xem, ả này đang làm nhục Luyện Khí Sư chúng ta?

Thiếu nữ kia bỗng nhiên cao giọng nói.

Đây là chỗ nào?

Luyện Khí Tổng Các?

Bởi vậy nghe thiếu nữ nói có người làm nhục Luyện Khí Sư, nguyên một đám Luyện Khí Sư hùng hổ xông tới.

-Làm nhục Luyện Khí Sư?

-Kẻ nào gan to như vậy?

-Thực sự chán sống rồi.

Hơn mười tu sĩ vây quanh thì hết tám người là Luyện Khí Sư ,những tên Luyện Khí Sư này cậy thế đông mà lấn tới .

Lăng Dao đang muốn nói gì nhưng Diệp Hạo cản nàng lại .

-Chuyện này để ta .

Diệp Hạo nói khẽ.

Trong lòng Lăng Dao đầy ấm áp.

Chuyện như vậy Lăng Dao có thể giải quyết, nhưng có người phụ nữ nào lại không muốn được đàn ông che chở.

-Đều câm miệng hết cho ta đi.

Diệp Hạo vừa nói xong, tất cả Tu Sĩ đều cảm thấy Thức Hải một trận rung chuyển, cả đám người thần sắc hoảng sợ nhìn Diệp Hạo.

Nhưng mà những Tu Sĩ này liền nổi giận.

-Ngươi có biết đây là địa bàn của ai không ?

Một người mặc trận bào trung niên chỉ Diệp Hạo nói.

-Ta không cần biết địa bàn của ai ,chỉ cần biết ngươi không nghe lời ta .

Vừa nói xong, trung niên kia liền phun ra một ngụm máu tươi ,cả người như viên đạn bị bắn ra đụng vào vách tường gần đó.

Không biết sống chết .

Xoát!

Xoát!

Xoát!

Mấy vị Thị Vệ lập tức xuất hiện xung quanh Diệp Hạo.

Nhưng mà lúc mười mấy thị vệ chuẩn bị ra tay thì một âm thanh vội vã vang lên .

-Trở về vị trí cho ta , vị này nếu muốn dỡ bỏ chỗ này cũng không cần quản .

Mấy Thị Vệ này nghe Hộ Vệ Thống Lĩnh truyền âm sau đó cuống quít rời đi.

Hộ Vệ Thống Lĩnh Trận Đạo Tổng Các là một cường giả Tiên Vương mà cũng không dám quản, mấy người tôm tép rêu bọn hắn nếu động chỉ có nước chết .

Đám người nhìn thấy cảnh này, thần sắc không khỏi thay đổi.

Hộ Vệ vừa mới xuất hiện nhưng lại vội vàng hấp tấp rút đi, rõ ràng nhận được chỉ thị từ cấp trên không được can thiệp vào.

-Xin lỗi.

Diệp Hạo nhìn thiếu nữ dáng cao cao trước mặt nói.

-Ngươi biết ta là ai không?

Thiếu nữ kiêu căng kia nói.

Bịch một tiếng thanh niên đứng bên cạnh thiếu nữ đó bị Diệp Hạo đạp cho một cước bay ra xa .

Thanh niên kia khẽ rên một tiếng phun ra một ngụm máu tươi , giãy giụa đứng lên phẩn nộ nói :

-Ngươi điên rồi.

Phương Hồng Hi uất ức !

- Mẹ nó, chuyện này liên quan gì đến ta chứ?

- Sao lại ra tay với ta ?

-Đừng giả bộ ngây ngô.

Diệp Hạo cười lạnh nói:

-Nếu không phải cặp mắt ngươi nhìn bậy trên người vị hôn thê của ta, thì sao bạn người phụ nữ của ngươi lại cố ý gây sự chứ ?

Phương Hồng Hi nghe vậy trì trệ, chợt tức giận quát :

-Vậy thì đã sao ? Ta cứ nhìn đó ngươi làm gì được ta?

Răng rắc!

Khi hắn vừa nói xong, tinh Thần lực trên mi tâm Diệp Hạo hóa thành một đạo Lôi Đình hung hăng bổ lên người hắn .

Phương Hồng Hi kêu thảm một tiếng ,thất khiếu bắt đầu chảy máu .

Nhìn thấy cảnh này , thiếu nữ cao cao chỉ Diệp Hạo quát:

-Chẳng cần biết ngươi là ai, mặc kệ ngươi có bối cảnh gì , ta muốn phanh thây ngươi thành trăm mảnh .

-Phân thây ta thảnh trăm mảnh ?

Diệp Hạo cười lạnh.

-Ngươi cũng có tư cách này.

-Phúc Bá, giết hắn cho ta .

Trong mắt thiếu nữ lóe ra sát ý dữ tợn nói.

Làm cho thiếu nữ kia không ngờ tới là dù nàng có kêu thế nào, cũng không ai đáp trả .

-Phúc Bá.

-Phúc Bá.

-Phúc Bá.

Thiếu nữ liên tục kêu lên ba tiếng, sắc mặt không khỏi thay đổi .

Diệp Hạo thấy nàng còn muốn gọi nữa, lên tiếng:

-Phúc Bá ngươi nói là vị này?

Diệp Hạo vừa nói xong một lão giả dáng vẻ tơi tả từ không trung rơi xuống .

-Phúc Bá.

Thiếu nữ kia hoảng sợ thốt.

Màn tiếp theo lại làm cho thiếu nữ kia càng thêm kinh hoảng .

Chỉ thấy Phúc Bá sau khi rơi xuống liền lòm còm bò dậy hành lễ với Diệp Hạo.

-Diệp Công Tử, Duyệt Nhi tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện, xin người đại nhân rộng lượng bỏ qua cho tiểu nhân, đừng chấp nhặt với nàng .

-Phúc Bá ngươi nói gì vậy ?

Khuôn mặt thiếu nữ lộ ra vẻ không thể tin được chất vấn .

-Im miệng.

Phúc Bá quát.

-Ngươi có biết ngươi vừa đắc tội với ai không ? Nếu Gia Tộc biết ngươi đắc tội với vị này thì cho dù cha ngươi cũng không bảo vệ được ngươi đâu.

Thiếu nữ kia không khỏi cảm thấy bất an .

Phúc Bá từ đó giờ chưa bao giờ nói nặng như vậy , cũng chưa bao giờ nạt nộ hay đánh nàng .

Chẳng lẽ thân phận thanh niên này thật sự không thể đụng đến ?

Nhưng mà sao có thể?

Bản thân mình đường đường cũng là dòng dõi Tiên Vương mà ?

-Còn không mau xin lỗi?

Phúc Bá trừng thiếu nữ kia một cái nói.

Tạ Duyệt Nhi cũng ý thức được bản thân như vừa mới gây đại họa, bởi vậy vội vàng hướng Diệp Hạo nói :

-Vừa rồi do Duyệt Nhi đắc tội, xin Diệp Công Tử người đừng trách.

-Nếu như hôm nay đứng trước mặt ngươi không phải ta chắc kẻ đó đã bị ngươi phanh thây thành trăm mảnh rồi.

Diệp Hạo lườm Tạ Duyệt Nhi một cái sau đó nhìn Phúc Bá nói:

-Nói cho Chủ các ngươi biết , chuyện này ta sẽ truy cứu đến cùng.

-Diệp Công Tử.

Phúc Bá còn muốn nói cái gì nữa nhưng Diệp Hạo cắt ngang nói:

-Lời nói của ta ngươi không hiểu sao?

-Bây giờ ta đi bẩm báo gia chủ .

Phúc Bá khổ sở nói.

-Phúc Bá.

Lúc Phúc Bá chuẩn bị rời đi thì Phương Hồng Hi cuống quít hô .

-Phương Công Tử, ngươi tự cầu phúc cho mình đi .

Phúc Bá nói xong xoay người rời đi.

Phương Hồng Hi trợn tròn mắt.

Chuyện gì vậy ?

Như ý Phúc Bá bản thân mình giống như vừa gây ra đại họa long trời lỡ đất ?

Mẹ nó !

Không phải chỉ liếc nhìn bạn gái hắn thôi sao ?

Đúng lúc này mười mấy lão giả trên người mặc Luyện Khí Bào cùng đi về hướng Diệp Hạo , dẩn đầu chính là Lạc Tiên Vương Luyện Khí Các.

-Diệp Công Tử, sân khảo hạch đã chuẩn bị xong.

Bạn cần đăng nhập để bình luận