Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1082: Huyền Huyền Tiên Vương

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

--------------------

Những ngày nay, Diệp Hạo bán tổng cộng 3000 viên Thất Thải Mê Chướng Giải Độc Đan.

Tu sĩ tiến lên Tôn Cấp Chiến Hạm lại có hơn 2000, tu sĩ không đi lên là những người có tự tin vào thực lực bản thân, hoặc có tự tin đối với thế lực đứng phía sau.

Sau khi Tôn Cấp Chiến Hạm đến địa phương Cổ Huyền tông bại lui, Diệp Hạo cùng tu sĩ trên Chiến Hạm đánh hơi được nhàn nhạt mùi máu tươi trong không khí.

Nguyên một đám tu sĩ đi một bước đều đề phòng nhìn về bốn phía.

Tu sĩ trên Chiến Hạm nhìn thấy một màn này, trong mắt không khỏi lộ ra vẻ may mắn.

Bọn họ may mắn không đến trước giờ.

Sau khi tu sĩ trên Chiến Hạm liên tục nhảy xuống, mấy chục vạn tu sĩ phụ cận mới để mắt tới bọn họ

Tu sĩ lấy được Thất Thải Mê Chướng Giải Độc Đan nhìn thấy một màn này đều liên lạc thế lực thân cận kết minh.

Lúc này, nếu bọn họ không kết minh sẽ gặp phải tu sĩ phụ cận vây công.

Diệp Hạo đồng hành cùng đám người Diệp Thiên đi xuống Chiến Hạm.

Đúng lúc này, mấy trăm đạo thân ảnh không khỏi xuất thủ về phía hơn 10 vị tu sĩ Thiên Lan tông.

Tu sĩ Thiên Lan tông nhất thời không quan sát đã chết đi mấy vị cao thủ ngay tại chỗ.

- Thanh Ngư tông Chủ, mời ngươi viện thủ.

Thiên Lan tông chủ phất tay xé rách một quyển trục, sau đó hô to với một thế lực gần đó. Nhưng Thiên Lan tông chủ đã thất vọng, bởi vì Thanh Ngư tông thờ ơ.

Ai dám động đến?

Ở đây có tới mấy trăm thân ảnh, dù Thanh Ngư tông tham dự cũng chỉ có thể thêm mấy cái xác.

Mắt thấy quyển trục sắp mất đi hiệu lực, Thiên Lan tông chủ nhìn về một thanh niên nói

- Diệp công tử.

Diệp Hạo lườm Thiên Lan tông chủ một cái, vung ống tay áo lên, thân thể mấy trăm đạo thân ảnh vây công Thiên Lan tông cứng đờ, sau đó, bọn họ biến thành tro tàn trước vẻ mặt chấn kinh của tu sĩ toàn trường.

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt toàn bộ mấy vạn tên tu sĩ đang rục rịch nơi xa đều đại biến.

Trong lúc nhất thời, không ai dám động thủ.

- Nếu ai dám động thủ...chết.

Diệp Hạo quét mắt toàn trường một cái, lạnh lùng lên tiếng.

- Diệp công tử, ngươi quản không khỏi quá rộng đi?

- Phải, chúng ta cũng không có đoạt người ngươi.

- Chúng ta mua không nổi, chẳng lẽ đoạt không nổi sao?

Diệp Hạo vừa nói xong, từng đạo âm thanh vụng trộm phản bác nhanh chóng lên tiếng.

Sau một khắc, mấy tiếng kêu thảm thiết vang lên.

Mặt Lăng Dao không chút thay đổi thu Chiến Kiếm trong tay vào

- Đừng nghĩ đến nạp ảnh tiềm hành thì ta sẽ không tìm được tung tích các ngươi.

Lần này triệt để không ai dám nói Diệp Hạo không phải.

Đại bộ phận tu sĩ mua sắm Thất Thải Mê Chướng Giải Độc Đan đều quăng tới ánh mắt cảm kích về phía Diệp Hạo, bởi vì rất nhiều thế lực phải táng gia bại sản mới mua sắm được Giải Độc Đan này!

Bọn họ không có năng lực ứng phó những tu sĩ vây công.

- Ta không biết trong Cổ Huyền tông có cái gì, nên trước khi đi vào, các ngươi tốt nhất phải chờ ta, đến lúc đó, ta sẽ tự tay đưa các ngươi về nhà.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

Nghe được lời Diệp Hạo nói, những tu sĩ này lộ ra ánh mắt cảm kích sâu sắc.

Thời gian trôi qua từng giây một.

Sau khi ánh trăng Tam Trọng Thiên bao phủ lối vào, lấy mắt trần có thể thấy được nồng độ Thất Thải Mê Chướng nhanh chóng mỏng đi.

- Các ngươi ăn Giải Độc Đan được rồi.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

Tu sĩ giữa sân nhao nhao uống Thất Thải Mê Chướng Giải Độc Đan.

Bọn họ ăn vào đều là cực phẩm Thất Thải Mê Chướng Giải Độc Đan, đây cũng là nguyên nhân Diệp Hạo lấy giá cả cao, rất nhiều tu sĩ oán hận giờ này mới phát hiện nguyên nhân.

Cực Phẩm Tiên Đan!

Nhưng đám người Diệp Hạo lại ăn vào tuyệt phẩm Tiên Đan.

Qua nửa khắc sau, Thất Thải Mê Chướng đã trở nên cực kỳ mỏng manh, nhưng 3000 tu sĩ giữa sân lại không có ai vượt lên, bọn họ đang đợi Diệp Hạo tiến lên trước.

Bọn họ có hai nguyên nhân làm như vậy.

Thứ nhất, bọn họ tôn trọng Diệp Hạo, hắn không muốn bọn họ tiến lên trước; Thứ hai, không ai biết bên trong có nguy hiểm gì, Diệp Hạo đi vào trước cũng tốt hơn bọn hắn đi vào.

- Cực Phẩm Giải Độc Đan có thể duy trì ba ngày, nói cách khác, sau ba ngày, các ngươi nhất định phải đi ra, nếu không, không thể rời khỏi nữa.

Diệp Hạo nói xong thì mang theo đám người Diệp Thiên đi qua Thất Thải Mê Chướng Giải Độc Đan.

Ngay lúc Diệp Hạo đi qua, Thất Thải Mê Chướng phô thiên cái địa từ bốn phía vọt tới đám người Diệp Hạo, nhưng Thất Thải Mê Chướng lại bị màu xanh biếc nở rộ trên người bọn họ cưỡng ép cản trở.

Đám người Diệp Hạo đi rất nhanh.

Mười lượt hô hấp đã vượt qua phạm vi Thất Thải Mê Chướng.

Đập vào mi mắt là một thân ảnh bá khí trùng thiên.

Thân ảnh này bễ nghễ, ánh mắt nhìn vào tận cùng hư không, trong tay cầm một chuôi Chiến Kiếm, hàn quang phía trên Chiến Kiếm lạnh thấu xương, dù cách rất xa, đám người vẫn có cảm giác bị cắt đứt da thịt.

Hắn bình tĩnh đứng đó giống như một tòa Tiên Sơn rộng lớn.

Không thể xâm phạm!

- Huyền Huyền Tiên Vương.

- Năm đó, ta may mắn gặp qua Huyền Huyền Tiên Vương một lần, ta chắc chắn vị này là Huyền Huyền Tiên Vương.

- Không ngờ đời này, ta vẫn còn thấy được phong thái của Huyền Huyền Tiên Vương.

Thời gian trôi qua, 3000 tu sĩ lần lượt đến nơi này.

Nhưng rất nhanh, những tu sĩ này mới ý thức được một vấn đề.

Huyền Huyền Tiên Vương đứng ngay cửa động phủ.

Mà trên người hắn lại phát ra uy thế không thể chống đỡ, dù mọi người cách hắn hơn ngàn mét vẫn không chịu được, sao tiến vào động phủ được đây?

- Diệp công tử.

Tộc trưởng Long tộc, Ngao Huyền trầm giọng hỏi.

Đối mặt Cổ Huyền tông trong truyền thuyết, Long tộc cũng muốn kiếm một chén canh.

- Các ngươi có thể thử một lần.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

Nghe vậy, Ngao Huyền đi đến phía trước.

Ngao Huyền có tu vi Tiên Tôn thập chuyển, nhưng lúc hắn còn cách 300 mét lại khó có thể tiến lên một bước nữa.

Sau Ngao Huyền, nguyên một đám cường giả Tiên Tôn tiến lên, nhưng không ai vượt qua được Ngao Huyền. Sau khi từng tên cường giả Tiên Tôn lui về, Diệp Hạo quyết định tiến lên.

- Ta thử xem.

Diệp Hạo nhấc chân đi tới chỗ Huyền Huyền Tiên Vương, hắn cũng cảm thấy uy thế ập trên người mình, nhưng loại uy thế này vẫn nằm trong phạm vi Diệp Hạo tiếp nhận được.

100 mét!

200 mét!

300 mét!

Diệp Hạo dễ dàng phá vỡ cực hạn của Ngao Huyền.

Sau khi đánh vỡ cực hạn của Ngao Huyền, bước chân Diệp Hạo vẫn tiến lên không ngừng.

400 mét!

500 mét!

600 mét!

Đi đến một bước này, dù lấy chiến lực của Diệp Hạo cũng tiếp cận cực hạn.

- Tiền bối, ta muốn biết khảo nghiệm là gì?

Lúc này, Diệp Hạo ngẩng đầu nhìn về phía Huyền Huyền Tiên Vương nói.

Diệp Hạo vừa dứt lời, trong mắt Huyền Huyền Tiên Vương đột nhiên xuất hiện một tia thần thái, sau đó, một đạo âm thanh cứng cáp hữu lực vang dội toàn bộ Thiên Vũ.

- Tu sĩ chỉ cần đặt chân đến 500 mét thì có tư cách trở thành truyền nhân của ta.

Thân ảnh vĩ ngạn này chậm rãi nói

- Ta sở dĩ vẫn không mở miệng vì muốn biết cực hạn của ngươi ở đâu?

Bạn cần đăng nhập để bình luận