Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1085: Thông Huyền Thuật

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

--------------------

Sắc mặt Huyền Huyền Tiên Vương chấn kinh nhìn Diệp Hạo.

Hắn bây giờ mới cảm thấy được tên này còn muốn thần bí hơn so với tưởng tượng của bản thân.

Bất quá như vậy cũng tốt.

Bản thân Diệp Hạo càng thần bí càng chứng minh tương lai hắn sẽ còn đi xa hơn nữa, Trảm Yêu Kiếm đi theo Diệp Hạo, bản thân có thể yên tâm phần nào.

Một thời gian sau Trảm Yêu Kiếm xuất hiện một tia phản ứng, Diệp Hạo nhìn thấy thế vội đưa Công Đức Kim Quang ngày càng nhiều, cũng không biết bao lâu một đạo thanh âm suy yếu vang lên.

- Chủ Nhân, là ngươi sao?

Nghe được thanh âm quen thuộc, Huyền Huyền Tiên Vương chấn động, chợt khổ sở nói đáp lại.

- Là ta.

- Không nghĩ đến ta vẫn còn có thể gặp lại người.

Diệp Hạo nhìn thấy hai vị này muốn nói chuyện thì yên lặng bỏ đi.

Vì cứu trợ Trảm Yêu Kiếm Diệp Hạo hao phí không ít Công Đức Kim Quang, nhưng hắn cảm thấy rất đáng giá.

Nửa khắc sau, Huyền Huyền Tiên Vương mang theo Trảm Yêu Kiếm đi đến trước mặt Diêp Hạo.

- Cảm ơn ngươi.

- Chuyện vãn bối nên làm.

Diệp Hạo vội nói.

- Diệp Hạo, Tối Cường Thần Thông một đời này của ta gọi Thông Huyền Thuật.

Huyền Huyền Tiên Vương nhìn Diệp Hạo nói.

- Cái gì gọi là Thông Huyền Thuật?

Diệp Hạo trầm giọng hỏi.

Huyền Huyền Tiên Vương trước đó đã nói hắn có tư cách đặt chân tới Bán Thần cảnh.

Như vậy Tối Cường Thân Thông của cường giả Bán Thần không biết kinh khủng đến mức nào?

- Thông Huyền nói chính xác hơn là một loại cảnh giới huyễn hoặc khó hiểu, tiến nhập đến cảnh giới này chiến lực của ngươi sẽ được gia tăng, về phần có thể gia tăng đến mức nào thì phải xem lĩnh ngộ của ngươi.

Huyền Huyền Tiên Vương nói.

- Trước đó kinh văn Thông Huyền Thuật ta đã truyền thụ cho ngươi, bất quá ta vẫn muốn giảng thuật một chút cho ngươi biết.

- Tiền bối, mời nói.

Diệp Hạo nghiêm túc nói.

Mà khi Huyền Huyền Tiên Vương truyền thụ Thông Huyền Thuật cho Diệp Hạo, đám người Diệp Thiên lại hái sạch sẽ Dược Tài trong tầng một, sau đó được Tiểu Niếp dẫn xuống chỗ Điển Tịch Cổ Huyền Tông.

- Những cái này đều là của Cổ Huyền Tông chúng ta cất giữ, mỗi người các ngươi có thể chọn ra một môn Công Pháp.

Tiểu Niếp quét mắt toàn trường nói.

- Bởi vậy các ngươi mau chóng chọn ra thứ mình muốn rồi mau chóng ghi nhớ.

Mấy ngàn Tu Sĩ nghe được như thế nhanh chóng hướng tới chỗ cất giữ Công Pháp.

Bất quá, bọn họ đều rất quy củ, không người nào dám làm tiểu động tác.

Dù sao mỗi người chỉ có một cái mạng thôi!

Diệp Thiên, Lăng Dao tìm hơn nửa ngày lần lượt tuyển ra một bộ Công Pháp mà bản thân cảm thấy ưng ý nhất.

Những Tu Sĩ sau khi đã chọn lựa Công Pháp sau lập tức ghi nhớ vào trong đầu.

Lúc này Đan Đỉnh Phái Long Diễm Lan mở miệng hỏi.

- Xin hỏi ở dưới còn nữa không?

- Không có?

Tiểu Niếp thản nhiên nói.

- Không có?

Long Diễm Lan cảm thấy thổn thức đồng thời lại hỏi tiếp.

- Quá ba ngày chúng ta phải rời đi?

- Không cần.

Tiểu Niếp bình tĩnh đáp.

- Các ngươi ra ngoài có thể từ thông đạo chỗ khác rời đi.

Nghe được Tiểu Niếp nói như vậy, tâm đám người trầm xuống.

Bới vậy, mấy ngàn Tu Sĩ lập tức khoanh chân ngồi xuống tu luyện Công Pháp mà bản thân đã lựa chọn.

Bởi vì Linh Lực bên trong Tiểu Thiên Địa này cho dù Động Thiên Phúc Địa cũng kém xa.

Một tháng thời gian trôi qua.

Hôm nay, Huyền Huyền Tiên Vương cùng Diệp Hạo trình bày một chút tinh yếu sau đó mở miệng nói.

- Những gì cần nói ta đã nói hết, tiếp đó còn phải xem lỉnh ngộ của ngươi như thế nào.

Dừng một chút Huyền Huyền Tiên Vương nói tiếp.

- Ngươi muốn luyện hóa Pháp Bảo Không Gian nhưng không có thực lực Tiên Vương căn bản không có khả năng, như vậy đi, bây giờ ta sẽ giúp ngươi một chút để ngươi có thể chưởng khống nó một chút.

Huyền Huyền Tiên Vương vừa dứt lời, Diệp Hạo cảm thấy Thần Niệm của bản thân bị dẫn dắt đi đến Trung Tâm Tiểu Thiên Địa.

Sau một khắc, Thần Niệm của hắn dưới sự giúp sức của một đạo ngoại lức bắt đầu dung luyện trung tâm Tiểu Thiên Địa.

Diệp Hạo rõ ràng Huyền Huyền Tiên Vương đang trợ giúp hắn luyện hóa.

Thời gian dần trôi, Diệp Hạo khiếp sợ nhìn thấy thân ảnh Huyền Huyền Tiên Vương từ từ tiêu tán.

- Tiền bối.

- Kỳ thật ta đã sớm chết rồi, cái này bất quá chỉ là một sợi tàn niệm.

Huyền Huyền Tiên Vương nhìn Diệp Hạo nói khẽ.

- Tàn niệm lưu lại trên đời mỗi một phút giây là một loại dày vò, ta cũng nghĩ đến thời điểm trở về với cát bụi.

Trong lòng Diệp Hạo lúc này vô cùng đắng chát.

Ngắn ngủi một tháng ở chung, hắn đã sớm có tình cảm nhất định đối với trưởng giả đôn hậu này.

- Tiền bối , ngươi yên tâm, một ngày nào đó ta sẽ giúp ngươi giết Kình Thiên Yêu Vương.

- Ta tin ngươi có thể làm được.

Huyền Huyền Tiên Vương nhẹ gật đầu.

Lúc này thân ảnh lão cuối cùng tiêu tán.

- Ai...

Ngay lúc Diệp Hạo cực kỳ bi ai, một tiếng thở dài vang lên trong tai hắn.

- Tiểu Niếp.

- Ngươi gọi ta là gì?

- Tiểu Niếp.

- Dựa theo bối phận ngươi phải gọi ta là Nãi Nãi mới đúng đó.

Diệp Hạo nhìn Tiểu Niếp một cái, nói.

- Ngươi có biết ta cũng đã sơ bộ nắm giữ Tiểu Thiên Địa này rồi không?

- Ngươi chưởng khống thì đã sao? Làm gì được ta?

Tiểu Niếp trừng Diệp Hạo một cái.

- Ta không nghĩ làm gì ngươi cả.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Ta chỉ muốn cho thị nữ của ta tiến vào, ngươi có thể dạy cho nàng một chút không?

- Ngươi đang cầu ta?

Tròng mắt Tiểu Niếp đảo một vòng nói.

- Đúng, cầu ngươi đó.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu.

Tiểu Niếp lúc này vỗ bộ ngực bảo đảm nói.

- Cái này giao cho ta là được.

Thần niệm Diệp Hạo quét qua thấy Diệp Thiên, Lăng Dao, Hứa Khả Tâm, Tiểu Lộ, Diệp Lan đang tu hành Công Pháp, tâm thần hắn khẽ động lập, bọn họ đã xuất hiện bên trong nội thất.

Đám người kinh sợ nhìn bốn phía xung quanh.

Bởi vì không ai biết rõ chuyện gì đang phát sinh?

- Nơi này có tổng cộng ba mươi hai Vương Cấp Công Pháp, các ngươi nhìn xem lựa chọn Công Pháp nào phù hợp với bản thân đi.

Đúng lúc này, thân ảnh Diệp Hạo xuất hiện bên cạnh họ.

- Có thể tùy chọn sao?

Diệp Lan lúc hỏi câu này, hô hấp dồn dập hẳn lên.

- Có thể, bất qua ta vẫn đề nghị lượng sức là chính, bởi vì Công Pháp càng cao cấp càng khó lĩnh ngộ, đến lúc đó ngược lại làm lãng phí thời gian.

Đám người Diệp Thiên ứng một tiếng sau đó nhìn về phía ba mươi hai bộ Công Pháp.

- Ngươi không sao chứ?

Lăng Dao không đi lựa chọn Công Pháp mà đi đến bên người Diệp Hạo.

- Không có việc gì.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Chờ sau khi chuyện này qua đi ta sẽ nói cặn kẽ cho ngươi.

- Tốt.

Lăng Dao gật đầu.

- Bất quá ngươi không mời Lâm Ngưng Hạ đi vào hả?

- Lâm Ngưng Hạ?

- Lâm Ngưng Hạ cũng là một nữ nhân si tình, ta cảm thấy huynh có thể thu nàng.

- Xem ta là ngựa giống không bằng?

- Tương lai Lâm Ngưng Hạ đặt chấn đến Tiên Vương hẳn không có vấn đề, còn nữa Đan Đạo của Lâm Ngưng Hạ cũng kinh diểm, nếu huynh thêm chút chỉ điểm chưa hắn không thể trở thành Đan Vương.

Lăng Dao nhìn Diệp Hạo nghiêm túc nói.

- Ta tin tưởng Lăm Ngưng Hạ là một hiền thê tốt.

- Thế nhưng mà…

Diệp Hạo nói đến đây đã bị Lăng Dao cắt ngang.

- Đừng để bản thân tiếc nuối cả một đời, được không?

Bạn cần đăng nhập để bình luận