Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1110: Vi phạm hứa hẹn

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

--------------------

Răng rắc!

Kiếm trụ chém tới thân thể Diệp Hạo, đồng thời kiếm mang trên kiếm trụ cũng vô tình khiến không gian xung quanh vỡ nát, kiếm trụ còn chưa giáng lâm mà những mảnh vỡ không gian đã đánh tới Diệp Hạo. Nhưng tất cả chúng đều hóa thành hư vô khi đến gần một mét xung quanh Diệp Hạo.

Đối với tình huống này, Chu Uyển Quân không hề rung động.

Nhục thân Diệp Hạo nếu ngay cả mảnh không gian vỡ nát cũng không ngăn được thì hắn không xứng làm đối thủ của nàng.

Theo kiếm trụ áp bách xuống, cuồng phong thổi bay mái tóc Diệp Hạo, khiến toàn trường không ngờ tới là thần sắc Diệp Hạo vẫn không hề biến hóa.

- Trảm.

Thanh âm Chu Uyển Thanh vừa rơi xuống, đạo kiếm trụ hung hăng chém tới Diệp Hạo.

Sau một khắc, Chu Uyển Quân thấy kiến trụ do mình ngưng kết khi áp sát tới chu vi 1 mét quanh Diệp Hạo như đụng phải ngọn núi lớn, lập tức phá toái thành nhiều mảnh.

- Làm sao có thể?

Chu Uyển Quân hoảng sợ.

- Chu Uyển Quân, thực lực ngươi chỉ có vậy?

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Vừa nãy chỉ khởi động thôi, một kích này mới là mạnh nhất.

Thần sắc Chu Uyển Quân nhìn Diệp Hạo thay đổi.

Bởi vì cái gọi là ếch ngồi đáy giếng.

Thông qua một kích vừa rồi nàng ý thức được thực lực Diệp Hạo vượt xa nàng.

Nói cách khác Diệp Hạo có thực lực Cự Đầu.

- Cự Đầu.

Hoa Kiến Tu khiếp thốt ra hai từ.

Hoa Chí Nho tràn đầy kích động.

Vô luận như thế nào, hắn cũng không có nghĩ đến Diệp Hạo lại là một Cự Đầu.

Cự Đầu a!

Dù ở Cửu Trọng Thiên cũng không có bao nhiêu người.

Lúc Chu Uyển Quân nắn Kiếm Quyết, trên đỉnh đầu Diệp Hạo xuất hiện mây đen dày đặc, sau một khắc vô số hạt mưa rơi xuống, mà lúc rơi xuống nửa đường chúng hóa thành từng mai pháp kiếm dưới sự chấn kinh của Hoa Kiến Tu.

Mỗi một mai pháp kiếm đều tỏ ra lực lượng cực kỳ cường đại.

Lấy thực lực của Hoa Kiến Tu ra so, một mai pháp kiếm không thể đả thương được nàng, thậm chí 10 mai trăm mai cũng không thể, vấn đề là pháp kiếm giữa thiên địa vô cùng vô tận cứ như vậy mà trút xuống, Hoa Kiến Tu sẽ bị đánh thành cái rỗ.

- Diệp Hạo có thể ngăn cản sao?

Hoa Kiến Tu khẩn trương nhìn Diệp Hạo.

Thần sắc Diệp Hạo vẫn không hề biến hóa.

Pháp kiếm đầy trời giáng lâm đến vị trí chỉ còn cách Diệp Hạo 1 mét, tất cả chúng đều vỡ nát.

Không thể rung chuyển.

Trong mắt Thải Nhi lộ ra quang huy sáng chói.

- Nhục thân thật bá đạo.

Thải Nhi có thể nhìn ra Diệp Hạo không hề vận dụng pháp lực cùng Tinh thần lực, đây chỉ là nhục thân đơn thuần cảm nhận được nguy cơ mà phản ứng.

Pháp kiếm đầy trời không ngừng trút xuống lại tiếp tục bị hủy diệt.

Cứ như vậy trôi qua vài chục lần hô hấp, khuôn mặt Chu Uyển Quân dần trở nên trắng bệch.

Thi triển thần thông cường hoành như thế cũng tiêu hao rất lớn.

Điều làm Chu Uyển Quân khó có thể tin là Diệp Hạo dĩ nhiên vẫn chịu đựng được.

Không có đạo lý!

Diệp Hạo bất quá chỉ là một Tiên Chủ 11 chuyển, làm sao có nhục thân cường hoành như thế?

- Diệt cho ta.

Chu Uyển Quân quát lớn một tiếng.

Sau một khắc, pháp kiếm đầy trời tăng vọt không chỉ gấp 3 lần, bốn phía Diệp Hạo xuất hiện không gian hủy diệt, thế nhưng vô luận Chu Uyển Quân thi triển Kiếm Quyết như thế nào, Diệp Hạo thủy chung thản nhiên bất động.

- Dừng ở đây đi!

Diệp Hạo nhìn thấy Chu Uyển Quân sắp kiệt sức, nhàn nhạt nieói.

- Ta vẫn còn dư lực.

Chu Uyển Quân nói đến đây, tinh thần lực trong mi tâm hóa thành một Kim sắc vũ tiễn.

Vũ Tiễn phá không xuyên thủng toàn bộ phía trước.

Thế nhưng khi Vũ Tiễn cách Diệp Hạo còn 1 mét lại không thể tiến thêm một tý.

Có thể thấy vũ tiễn va chạm kịch liệt với không gian bình chướng cách Diệp Hạo 1 mét, bất quá vũ tiễn dần dần tiêu tán.

- Làm sao có thể?

Chu Uyển Quân hồn phi phách lạc lẩm bẩm.

Lúc này nàng đã thu lại toàn bộ công kích, mà thật ra, nàng đã không còn dư lực để tiếp tục thi triển.

- Cường giả thiên địa này nhiều vô số kể, công tử nhà ngươi chưa đủ tư cách vô địch đâu.

Diệp Hạo nhàn nhạt nhìn Chu Uyển Quân nói.

- Ta đã từng gặp một yêu nhiệt 3000 tạo hóa, người đó có thể xưng cực phẩm bên trong tạo hóa, nhưng hắn lại cho ta cảm giác ôn tồn lễ độ.

- 3000 Tạo Hóa?

Chu Uyển Quân giật mình.

Nàng không biết công tử nhà mình có bao nhiêu tạo hóa, nhưng nàng cảm thấy hơn phân nửa không thể đạt đến 3000:

- Được rồi, Chu Uyển Quân, đến lúc thực hiện lời hứa của mình rồi.

Diệp Hạo cười nhạt nói.

Trong lòng Chu Uyển Quân chấn động.

- Lời hứa gì?

Mắt Chu Uyển Quân khẽ chuyển nói.

- Vừa nãy ngươi nói qua nếu ta có thể tiếp nhận một kiếm của ngươi mà không chết, ngươi sẽ đi theo ta.

Diệp Hạo nhìn chằm chằm Chu Uyển Quân nói.

- Có chứng cứ sao?

Chu Uyển Quân cười híp mắt hỏi lại.

- Ta nghe được.

Hoa Kiến Tu tiến lên một bước nói.

- Ngươi và hắn cùng một bọn, ngươi nói không thể tin.

- Chu Uyển Quân, ngươi sao có thể nói không giữ lời?

Hoa Kiến Tu tức giận quát.

- Ta cũng không phải quân tử, ta chỉ là một nữ tử thôi.

Chu Uyển Quân cười khanh khách đáp.

- Chẳng lẽ ngươi không biết nữ nhân cùng tiểu nhân rất khó nuôi?

- Chu Uyển Quân.

Lúc này Diệp Hạo nhìn về phía Chu Uyển Quân nói.

- Ngươi có thể nói không giữ lời, nhưng ngươi có biết hậu quả của nó không?

Trái tim Chu Uyển Quân không khỏi nhảy lên một cái.

- Ngươi muốn làm gì?

- Ngươi cảm thấy thực lực công tử nhà ngươi với ta như thế nào?

Diệp Hạo nhàn nhạt hỏi lại nàng.

Khuôn mặt Chu Uyển Quân âm trầm xuống.

- Có tin ta chém Lăng Kiếm Đào không?

Thần sắc trên mặt Diệp Hạo thu liễu lại.

- Ngươi cho rằng mình đã nhìn thấu toàn bộ thực lực ta sao? Nói thật cho ngươi biết, ngươi chỉ mới nhìn thấy một góc của băng sơn thôi.

- Các hạ nói chuyện không khỏi quá mức ngông cuồng đi?

Một cái Thanh Y lão giả từ trong túi Càn Khôn của Chu Uyển Quân đi ra.

- Khí Linh?

Diệp Hạo khẽ giật mình, chợt cười nói.

- Lăng Kiếm Đào cam lòng đưa ngươi Tiên Vương kiếm?

- Đúng vậy.

Chu Uyển Quân đang muốn nói không phải, thế nhưng nghĩ lại liền đáp.

- Thanh kiếm này được công tử đưa cho ta, ngươi muốn ta theo ngươi, vậy cũng đưa ta một chuôi đi.

- Đưa cho ngươi một chuôi cũng không thành vấn đề.

Diệp Hạo nói xong, trong tay xuất hiện Việt Vương Kiếm, tiếp đó tiện tay ném qua cho Chu Uyển Quân.

Chu Uyển Quân nhìn Việt Vương Kiếm đang động đậy trong tay.

Nàng có thể cảm nhận được phong mang trên chuôi chiến kiếm này. Cái này nhất định là một chuôi Vương Cấp Chiến Kiếm.

- Ngươi thật cho ta?

Chu Uyển Quân ngẩng đầu hỏi lại Diệp Hạo.

- Chỉ cần ngươi đi theo ta.

Diệp Hạo nhàn nhạt đáp.

- Ta còn có nhiều đồ vật cho ngươi lắm.

- Tỉ như?

Chu Uyển Quân cảm giác tò mò.

Trong tay Diệp Hạo xuất hiện một viên Tinh Thạch phát ra không gian ba động cường hoành.

- Thượng Phẩm Không Gian Tinh Thạch.

Chu Uyển Quân hoảng sợ bật thốt.

Lăng Kiếm Đào đã từng chiếm được một mai Thượng Phẩm Không Gian Tinh Thạch, đương nhiên hắn không thể cho nàng viên Tinh thạch đó được.

- Còn nữa không?

Sau một khắc, trong tay Diệp Hạo xuất hiện một bình ngọc.

- Trong bình ngọc có Tiên Đan gì?

- Ta lấy được nó từ trong một cổ tích, Thác Thiên Đan.

- Thác Thiên Đan? Tiên Đan có thể làm tăng thiên tư cùng huyết mạch?

Chu Uyển Quân nghe được ba chữ Thác Thiên Đan, vẻ mặt tràn đầy chấn kinh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận