Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1114: Ma Thụ

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

--------------------

Đoan Mộc Sướng vì nguyên nhân của Diệp Phương Lão Tổ mới lựa chọn mang theo Tâm Ma cùng Địch Tân Nguyệt.

Dù hiện tại Tâm Ma đang tìm đường chết cũng không quan hệ với hắn.

Sau khi đi tới một đoạn, thần sắc Tâm Ma có chút biến đổi.

- Đi đường này.

Tâm Ma mở miệng nói.

- Con đường này rõ ràng mới là đại lộ, con đường kia không biết thông hướng chỗ nào?

Đoan Mộc Khải Phượng khinh miệt nhìn Tâm Ma nói.

- Coi như con đường này thông về hướng Vạn Ma Quật, còn không biết phải đi qua bao nhiêu chặng đường?

Đoan Mộc Lập Tiếu hừ lạnh nói.

Tâm Ma lại không nói cái gì.

Đoan Mộc Sướng kinh nghi mà hỏi lại Tâm Ma.

- Trên con đường này có cái gì?

- Ta ẩn ẩn cảm thấy uy hiếp.

Tâm Ma thản nhiên đáp.

- Ngươi cảm giác được uy hiếp, đối với chúng ta mà nói, còn là uy hiếp sao?

Đoan Mộc Lập Tiếu ha ha cười nói.

- Thực sự buồn cười.

- Ngươi cho rằng ngươi là ai?

- Làm trò hề cho thiên hạ.

- Im miệng.

Đoan Mộc Sướng nhìn thấy tộc nhân không ngừng mà châm chọc Tâm Ma, không nhịn được quát lớn, đợi đến khi toàn bộ Tu Sĩ của Đoan Mộc gia đều im miệng sau đó mới nói.

-Mọi người đều phải đề cao cảnh giác, hiện tại không có nguy hiểm không có nghĩa chút nữa không có.

Tiếng nói vừa dứt Đoan Mộc Sướng lại mang theo đoàn người của Đoan Mộc gia tộc đi về phía con đường cũ.

- Chúng ta làm sao bây giờ?

Đối với đám Ma Tộc này thì Địch Tân Nguyệt vẫn tin tưởng Tâm Ma hơn.

- Đi cùng bọn họ thôi.

Tâm Ma thuận miệng nói.

- Ngươi không phải nói cảm giác được uy hiếp sao?

- Cũng chỉ là uy hiếp mà thôi.

Tâm Ma cười nhạt một tiếng nói.

Một nhóm 18 người đi về phía trước mấy ngàn mét thì Đoan Mộc Lập Tiếu đụng một cái vào thanh niên bên người nói.

- Tam Đệ, đệ nói nguy hiểm ở chỗ nào?

- Khẳng định bị chúng ta hù chạy a.

Thanh niên kia ranh mãnh nói ra.

- Có một số người? Không thực lực thì không có, nhưng cũng phải có tính giác ngộ, không phải sao?

Đoan Mộc Lập Tiếu nói ra câu nói này không khỏi nhìn chằm chằm Tâm Ma nói, thế nhưnglà sau một khắc hắn thấy Tâm Ma kéo Địch Tân Nguyệt lại, sau đó ném nàng đến giữa không trung.

- Chú ý dưới chân.

Cùng lúc đó tiếng nói của Tâm Ma vang lên toàn trường.

Toàn bộ đám người kể cả Đoan Mộc Sướng đều nhìn về phía dưới chân.

Thần Niệm của Đoan Mộc Sướng càng hóa thành từng đạo từng đạo Sát Phạt Chi Kiếm bay về phía dưới tìm kiếm, cũng trong nháy mắt này Đoan Mộc Sướng nhìn thấy một đám rễ cây bất động, lại đang bừng bừng sinh cơ.

Sau một khắc, những rễ cây này phá vỡ mặt đất quấn lấy mắt cá chân của đám người Đoan Mộc gia.

- Thứ gì?

- Là rễ cây.

- Cứu mạng.

Dù có Tâm Ma báo nguy trước nhưng phần lớn đám người của Đoan Mộc gia đều trúng chiêu.

Thần Niệm của Đoan Mộc Sướng hóa thành từng đạo Sát Phạt Chi Lực đáng sợ chém về phía rễ cây đang quấn trên mắt cá chân của tộc nhân mình.

Nhưng Đoan Mộc Sướng lại chấn kinh vì Thần Niệm của hắn căn bản không thể phá vỡ chúng.

- Làm sao có thể?

Đoan Mộc Sướng hoảng sợ thốt lên.

- Cứu mạng.

- Cứu mạng.

- Cứu mạng.

Xúc tu của những rễ cây này đều có độc.

Bọn chúng quấn lên đám người Đoan Mộc gia, đám xúc tu đâm vào máu thịt họ, mà những độc tố này lấy một tốc độ kinh khủng ăn mòn toàn thân họ, sau một khắc những rễ cây này lôi đám người Đoan Mộc gia xuống phía dưới.

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Tâm Ma nhẹ nhàng mà đạp xuống đất một cái, một cỗ lực lượng kinh khủng trút xuống mặt đất, rễ cây quấn quanh đám người Đoan Mộc gia ngay tức khắc bị khô héo.

Tâm Ma nhẹ nhàng đạp một lần nữa.

Đám người Đoan Mộc gia hoàn toàn bị chấn ra.

Mà lúc này, thần sắc Đoan Mộc Sướng khiếp sợ nhìn về phía Tâm Ma.

Lấy thực lực của Đoan Mộc Sướng bây giờ, hắn không có khả năng chấn vỡ những rễ cây này cùng lúc, mà Tâm Ma lại dễ dàng làm được.

Cái này nói rõ cái gì?

Thực lực của Tâm Ma còn trên chính hắn.

Đoan Mộc Sướng còn không có kịp nói lời cảm tạ, trên người Tâm Ma đã xuất hiện một đạo ánh sáng nhu hòa, những đoàn ánh sáng này rất nhanh bao phủ đám người Đoan Mộc gia vào bên trong, mấy hơi thở sau, Tâm Ma triệt hồi đoàn ánh sáng này.

- Đan Đạo Chi Quang.

- Đan Đạo Bí Thuật mà Tôn Cấp Đan Sư mới có tư cách tu luyện a!

- Chẳng lẽ vị này là một tôn Tôn Cấp Đan Sư?

- Ngươi cảm thấy ngoại trừ Đan Đạo Chi Quang của Tôn Cấp Đan Sư ra thì còn có cái gì có thể thanh trừ toàn bộ độc tố trong cơ thể chúng ta trong mấy giây ngắn ngủi?

Thần sắc đám người Đoan Mộc gia nhìn Tâm Ma tức khắc thay đổi.

- Đa tạ.

Đoan Mộc Khải Phượng đi tới trước mặt Tâm Ma nói khẽ.

Tâm Ma lại không trả lời.

- Việc vừa rồi xin lỗi ngươi.

Đoan Mộc Khải Phượng không nghĩ tới Tâm Ma vẫn không đáp lời nàng.

- Ta đã xin lỗi ngươi, ngươi còn muốn thế nào?

Đoan Mộc Khải Phượng dậm chân tức giận.

Kỳ thật giờ khắc này đâu chỉ Đoan Mộc Khải Phượng cảm thấy Tâm Ma quá đáng, những người còn lại của Đoan Mộc gia cũng cảm thấy hắn có chút không đúng.

- Khải Phượng, im miệng.

Đúng lúc này Đoan Mộc Sướng tựa hồ nhìn ra một chút mánh khóe, bởi vậy hắn như thiểm điện xuất hiện bên người Đoan Mộc Khải Phượng.

- Thúc phụ.

Đoan Mộc Khải Phượng có chút ủy khuất kêu.

- Im miệng.

Đoan Mộc Sướng nghiêm nghị nói.

- Lời của ta ngươi không nghe sao?

Trong mắt Đoan Mộc Khải Phượng không khỏi nổi lên một tầng hơi nước.

Đoan Mộc Lập Tiếu nhìn thấy một màn này, tiến lên một bước nhịn không được nói.

- Thúc phụ, người có phải quá mức thiên vị vị này hay không?

- Vô tri.

Đoan Mộc Sướng lạnh lùng nói.

- Vô tri?

Đoan Mộc Lập Tiếu khẽ giật mình.

Mà lúc này Đoan Mộc Lập Tiếu hoảng sợ nhìn thấy toàn bộ không gian bốn phía đều điêu linh.

Không phải phá toái, mà là tàn lụi.

Tiếp đó, hai đạo Tinh Thần lực vô cùng cường thế hung hăng va chạm giữa không trung.

Trong khoảnh khắc va chạm vừa rồi, Thần Hồn của Đoan Mộc Lập Tiếu chấn động không thôi.

- Ngươi cảm thấy mình có thể bảo vệ được hết những gia hỏa này sao?

Một tiếng nói khàn khàn vang lên giữa không trung.

- Bảo vệ được hay không là chuyện của ta.

Tâm Ma nhàn nhạt đáp.

- Nếu ngươi nói như vậy thì chúng ta không còn gì để bàn nữa!

- Ngươi có thể hiểu như thế.

- Vậy ta sẽ ăn ngươi chung với đám người này.

- Ngươi cũng phải có bản lĩnh đó mới được.

Oanh!

Oanh!

Oanh!

Hai đạo Thần Niệm tuyệt thế không ngừng giao phong giữa không trung.

Dù Tâm Ma cố ý khống chế phạm vi giao thủ nhưng đám người Đoan Mộc gia vẫn co quắp ngã trên mặt đất, trên mặt càng lộ ra thần sắc thống khổ.

Đoan Mộc Sướng thì còn tốt một chút

Bởi vì chí ít hắn bây giờ còn có thể đứng vững.

Bất quá, đối mặt với giao phong bậc này, hắn bi ai phát hiện mình tham gia không nổi.

Người duy nhất không bị ảnh hưởng chỉ có Địch Tân Nguyệt.

Xung quanh Địch Tân Nguyệt có một đạo ánh sáng mông lung thủ hộ, dù ba động có mạnh hơn cũng khó có thể làm nàng bị thương.

Bạn cần đăng nhập để bình luận