Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1116: Xâm nhập Ma Quật

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

--------------------

Đợi đến khi những Tu Sĩ này quét dọn xong Chiến Trường đã là mấy canh giờ sau.

Tất cả Tu Sĩ Đoan Mộc gia đều chiếm được đầy bồn đầy bát, chỉ riêng Đoan Mộc Sướng chiếm tám thành trong đó.

Càng xâm nhập Vạn Ma Quật, Ma Vật càng nhiều. Bất quá, nhưng toàn bộ chúng đều bị Tâm Ma giết sạch.

Đoàn người đi ba ngày ba đêm, rốt cục đi đến đại khẩu thứ nhất.

Tâm Ma nói

- Vạn Ma Quật sở dĩ gọi Vạn Ma Quật bởi vì trong nó có hơn vạn Ma Vật.

Nhìn cửa động sâu thẳm, sắc mặt Tâm Ma ngưng trọng.

- Thần Niệm bị ngăn cản.

Trong truyền thuyết mỗi động ma đều có Ma Tộc đại năng tọa trấn, bên trong Ma Quật lại có cái thế Ma Vương chiếm giữ.

- Chẳng lẽ chúng ta phải tìm kiếm từng cái?

Tâm Ma cau mày.

- Mỗi Ma Quật đều là một không gian độc lập đấy.

Đoan Mộc Sướng cười khổ.

- Đi thôi.

Tâm Ma nghĩ một chút lên tiếng.

Tâm Ma rất rõ rang, bản tôn hắn có Tạo Hóa Chủng Tử, bởi vậy vận khí bản thân hẳn sẽ không quá kém.

Một nhóm 18 người vừa mới bước vào Ma Quật đã nghe được từng đợt thanh âm câu hồn đoạt phách.

Sắc mặt đám tiểu bối của Đoan Mộc gia lộ vẻ đau đớn.

Lúc này Đoan Mộc Sướng lại lên tiếng nói,

- Thanh âm này là một khảo nghiệm tốt đối với ý chí các ngươi, bởi vậy trước khi đến cực hạn, ta sẽ không xuất thủ.

Tâm Ma cũng nhìn về phía Địch Tân Nguyệt.

- Đây cũng là một khảo nghiệm đối ngươi.

- Một Kim Tiên cảnh như ta có thể ngăn cản sao?

Địch Tân Nguyệt cười như khóc than.

- Cái này cho ngươi.

Tâm Ma nói xong đưa cho nàng một bình ngọc.

Địch Tân Nguyệt tiếp nhận, Thần Niệm quét qua thấy trong bình đầy chất lỏng thanh sắc phát ra ba động cường đại.

- Đây là cái gì?

- Chung Nhũ Huyền Dịch.

Vẻ mặt Địch Tân Nguyệt không khỏi lộ ra vẻ chấn kinh.

Mà đâu chỉ là Địch Tân Nguyệt chấn kinh, đám Tướng Sĩ Đoan Mộc gia cũng như thế.

- Chung Nhũ Huyền Dịch danh xưng một giọt vạn kim.

- Nó có tác dụng làm Linh Hồn lớn mạnh, linh hồn - Bản Nguyên của Tu Sĩ đấy.

- Diệp Công Tử dĩ nhiên cam lòng đưa Chung Nhũ Huyền Dịch quý giá cho Địch Tân Nguyệt.

Đoan Mộc Khải Phượng nỗ lực tiếp cận Tâm Ma, lại không nghĩ gặp phải một màn này.

Nàng bất đắc dĩ đành phải thông qua Địch Tân Nguyệt tìm hiểu tin tức của Diệp Hạo, đáng tiếc cho dù Địch Tân Nguyệt cũng chỉ biết Tâm Ma họ Diệp, trừ cái đó ra, chính nàng cũng không rõ ràng.

Mà quan hệ giữa Địch Tân Nguyệt cùng Tâm Ma khiến cho Tướng Sĩ Đoan Mộc gia có một loại cảm giác ngỡ ngàng.

Vận khí cô nàng này cũng quá tốt đi chứ.

- Một bình này đều cho ta?

Địch Tân Nguyệt nhìn qua hỏi lại Tâm Ma.

- Đúng.

- Cái này quá trân quý

Địch Tân Nguyệt nói xong trả lại bình ngọc.

- Cho ngươi thì ngươi cứ cầm, sao còn nhiều chuyện vậy chứ?

Tâm Ma lườm Địch Tân Nguyệt một cái, nói.

- Những vật này đối với ngươi thì trân quý, nhưng trong mắt ta, chúng rất tầm thường thôi.

Nhìn thấy Tâm Ma có vẻ tức giận, Địch Tân Nguyệt nhỏ giọng nói,

- Ta nhận không được sao!

- Hiện tại uống ba giọt.

Tâm Ma nhàn nhạt nói ra.

Địch Tân Nguyệt nhẹ gật đầu, sau đó uống ba giọt Chung Nhũ Huyền Dịch.

Bao gồm Đoan Mộc Sướng, toàn bộ Tu Sĩ xung quanh đều hâm mộ nhìn Địch Tân Nguyệt.

Cái gì là Bản Nguyên?

Bản Nguyên có thể hiểu như Tiềm Lực của Tu Sĩ.

Có thể tưởng tượng được, sau khi Địch Tân Nguyệt phục dụng ba giọt Chung Nhũ Huyền Dịch, tương lai có thể đi đến một độ cao thật cao.

Cái này cũng là lý do vì sao Chung Nhũ Huyền Dịch rất trân quý.

Sau khi phục dụng huyền dịch, Địch Tân Nguyệt tiếp nhận Ma Âm trùng kích đã không còn đau đớn như đám người Đoan Mộc Khải Phượng, do đó mà mỗi khi nàng cảm khó chịu sẽ phục dụng Chung Nhũ Huyền Dịch.

Nhưng không ai biết rõ Địch Tân Nguyệt vẫn chưa đi đến cực hạn.

Nàng chỉ không muốn tiếp nhận loại đau đớn như thế này mà thôi.

Cứ thế không qua bao lâu, Địch Tân Nguyệt đã luyện hóa ba giọt Chung Nhũ Huyền Dịch hầu như không còn, không muốn nghe Tâm Ma nhắc nhở, nàng tiếp tục thôn phệ tiếp ba giọt Chung Nhũ Huyền Dịch.

Ngay sau khi Địch Tân Nguyệt luyện hóa ba giọt Chung Nhũ Huyền Dịch, trong thế hệ trẻ Đoan Mộc gia xuất hiện một vị không kiên trì nổi phải ngất đi. Đoan Mộc Sướng đang muốn xuất thủ cứu giúp thanh niên kia thì Tâm Ma đã nhanh tay xuất thủ, Hắn cấp tốc kết một cái Đan Ấn lên người đối phương.

Sau ba lượt hô hấp, thanh niên kia chậm rãi tỉnh lại.

- Còn không mau cảm ơn Diệp Công Tử.

Đoan Mộc Sướng trầm giọng nói.

Thanh niên kia vội vàng biểu thị sự cảm tạ.

Tâm Ma từ chối cho ý kiến, thần sắc bình tĩnh nhìn về phía trước.

Thanh niên kia rõ ràng đã đến cực hạn, Đoan Mộc Sướng dùng Thần Niệm bao phủ hắn để giúp hắn ngăn cản song âm trùng kích.

Tiếp tục đi tiếp một đoạn, thế hệ trẻ Đoan Mộc gia lần lượt đạt đến cực hạn, Đoan Mộc Sướng lại phải dùng Thần Niệm bảo vệ toàn bộ bọn hắn. Bất quá lúc này, thần sắc Địch Tân Nguyệt vẫn thong dong chậm rãi.

Thế nên khi Địch Tân Nguyệt uống Chung Nhũ Huyền Dịch, trong mắt đám người Đoan Mộc Khải Phượng toát ra vẻ hâm mộ.

Có thể không hâm mộ sao?

Địch Tân Nguyệt trước trước sau sau uống ít nhất 30 giọt Chung Nhũ Huyền Dịch nha.

Nhìn bộ dáng của nàng còn chuẩn bị tiếp tục uống nữa kìa.

Chẳng lẽ nàng không biết Chung Nhũ Huyền Dịch rất trân quý hả?

Kỳ thật bọn họ nghĩ như vậy sai lầm rồi.

Địch Tân Nguyệt không phải không biết Chung Nhũ Huyền Dịch trân quý, mà nàng đang rơi vào trạng thái choáng váng, nàng chỉ thuận theo bản năng uống Chung Nhũ Huyền Dịch trong bình ngọc thôi.

Thẳng đến khi Địch Tân Nguyệt uống sạch bình ngọc trong tay, Tâm Ma mới vận dụng Thần Niệm bao phủ nàng lại.

- Ta thế nào?

Địch Tân Nguyệt có chút mê mang hỏi Tâm Ma.

- Không có việc gì.

- Còn muốn tiến lên sao?

Đoan Mộc Lập Tiếu trầm giọng hỏi.

- Đi đến đây rồi chẳng lẽ còn có thể lui?

Đoan Mộc Khải Phượng nhẹ nhàng lắc đầu.

- Thúc phụ, ngươi còn có thể kiên trì bao lâu nữa?

Đoan Mộc Lập Tiếu nhìn về phía Đoan Mộc Sướng.

Đoan Mộc Sướng trầm ngâm một hồi nói,

- Còn có thể tiến lên thêm một đoạn nữa.

- Thôi được rồi, không cần lãng phí thời gian.

Tâm Ma nói xong, Thần Niệm bao phủ toàn bộ Tu Sĩ Đoan Mộc gia, sau đo hắn hóa thành mũi tên vọt tới phía trước.

Âm thanh chói tai xuất hiện càng lúc càng nhiều khiến đám người Đoan Mộc Sướng khiếp sợ không thôi.

Lúc này Đoan Mộc Sướng mới ý thức được bản thân và Tâm Ma có bao nhiêu chênh lệch.

Như trời với đất a!

Sau khi Tâm Ma toàn lực xuất kích, không mất bao lâu đã đi tới chỗ sâu nhất trong Ma Quật.

Đập vào mi mắt là Bạch Cốt trắng tinh, thật nhiều bạch cốt .

Lít nha lít nhít bạch cốt, đếm cũng đếm không hết, quá nhiều!

Phía xa truyền đến thanh âm thê lương rợn người, Thần Niệm Tâm Ma quét qua, con ngươi không khỏi lạnh xuống.

Một lão giả tóc trắng bạc phơ hai tay đẫm máu cầm trái tim đang nhảy từng nhịp mà gặm lấy gặm để.

Dưới chân hắn, một thiếu nữ Nhân Tộc suy yếu nằm trong vũng máu, bên trong hai con ngươi toát ra sự lưu luyến vô hạn đối với sinh mệnh.

- Đáng chết!

Tinh Thần Lực của Tâm Ma nháy mắt phá thể mà ra, hóa thành một đạo Lôi Đình kinh đánh xuống lão giả.

Lão giả cả kinh, trong mi tâm hắn cũng tuôn ra một đạo Tinh Thần Lực chống trả.

Thời điểm hai đạo Tinh Thần Lực chạm vào nhau, lão giả liên tục lùi lại mấy bước, hắn kinh nghi bất định nhìn Tâm Ma từ xa đang đi tới, mở miệng hỏi.

- Ngươi là ai?

Bạn cần đăng nhập để bình luận