Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1123: Phong Tự Quyển Trục

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

--------------------

- Tới đi.

Công Dương Kiến Bảo phi thân lên chém ra một kiếm nữa.

Đoan Mộc Vân mất tiên cơ nên đành phải tiếp tục lui ra sau một bước.

- Lại đến.

Ngay sau khi Công Dương Kiến Bảo chém ra kiếm thứ tư, hổ khẩu của Đoan Mộc Vân bị xé rách, chiến kiếm trong tay bị chấn bay ra ngoài.

- Đoan Mộc Vân, để ta tiễn ngươi một đoạn.

Công Dương Kiến Bảo nói đến đây, chiên kiếm trong tay hóa thành một kiếm trụ kinh thế, điên cuồng chém tới phía trước.

- Gia chủ.

- Gia chủ, cẩn thận.

- Gia chủ, mau lui lại.

Tướng sĩ Đoan Mộc gia nhìn thấy cảnh này nhao nhao hoảng sợ quát.

Ngay trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, một trung niên vọt tới kiếm trụ kia.

- Lão Vệ, không được.

Đoan Mộc Vân cuồng hống.

Lão Vệ - thiếp thân hộ vệ của Đoan Mộc Vân.

Những năm nay luôn đi theo bảo vệ an toàn cho hắn.

Nhưng mà tu vi Lão Vệ bất quá chỉ là Tiên Chủ bát Chuyển mà thôi, làm thế như một thiêu thân lao đầu vào lửa.

Lão Vệ hướng về đạo kiếm trụ, hắn dứt khoát thiêu đốt thần hồn bản thân, khi thần hồn bị đốt cháy, chiến lực của lão Vệ nhảy mắt tăng lên gấp đôi.

- Giết.

Lão Vệ hóa thành một hỏa quang quyết tuyệt đón nhận kiếm trụ.

Nhưng kiếm trụ không bị ngăn trở một chút nào, tiếp tục hướng tới.

Chênh lệch giữa hai bên thật sự quá lớn.

- Không.

Đoan Mộc Vân mắt nhìn thấy lão Vệ tiêu tán hét thảm, hai hàng nước mắt rơi xuống.

- Đoan Mộc Vân, xuống dưới làm bạn với hộ vệ của ngươi đi.

Nhìn thấy đạo kiếm trụ kia hướng về Đoan Mộc Vân, Công Dương Kiến Bảo cười ha ha nói.

Nhưng mà sau một khắc, một đạo chỉ quang bỗng nhiên phá vỡ chân trời hung hăng va vào kiếm trụ.

Kiếm trụ lúc trước không gì không phá được thì bây giờ cả một sát na cũng không chịu được hóa thành tro tàn.

- Người nào?

Công Dương Kiến Bảo tức giận quát hỏi.

Đáp lại hắn là một năng lượng ba động kinh thiên đánh xuống đại quân của Công Dương Kiến Bảo.

- Năng lượng cự pháo.

- Tôn cấp chiến hạm.

- Sao Đoan Mộc gia lại có Tôn cấp chiến hạm?

- Các ngươi mau nhìn người đứng trên Tôn cấp chiến hạm kìa? Đó không phải Đoan Mộc Khải Phượng của chúng ta sao?

Công Dương Kiến Bảo nhìn thấy vậy vội vọt tới Năng Lượng Pháo của Tôn cấp chiến hạm, nhưng khi hắn chưa lao ra được bao xa, một kiếm quang hung hăng chém tới.

Công Dương Kiến Bảo vội vàng lui về phía sau mấy chục mét mới trách được một kích kia.

- Đoan Mộc Sướng.

Nhìn thấy thân ảnh đang chặn đường mình, Công Dương Kiến Bảo lạnh lùng nói.

- Công Dương Kiến Bảo, hôm nay chính là ngày chết của Công Dương gia các ngươi.

Đoan Mộc Sướng nói đến đây, năng lượng pháo từ Tôn cấp chiến hạm bắn ra đánh chết mấy trăm cao thủ của Công Dương gia, sau đó lại tích súc năng lượng.

- Công Dương Kiến Minh, ngươi đi ngăn cản.

Công Dương Kiến Bảo cảm nhận được khí tức nguy hiểm từ trên người Đoan Mộc Sướng, nói cách khác, trong khoảng thời gian ngắn hắn không thể thoát khỏi.

Công Dương Kiến Minh gật đầu rồi xông tới Tôn cấp chiến hạm.

Khi Công Dương Kiến Minh vọt tới nhìn thấy một thanh niên mặc hắc bào, mày kiếm tinh mâu.

Thanh niên này chỉ nhàn nhạt nhìn hắn.

Nhưng trong một khắc đó, thức hải Công Dương Kiến Minh bị đánh xuyên.

Hắn bị bóng đêm vô tận thôn phệ.

Tu sĩ giữa sân nhìn thấy Công Dương Kiến Minh vô lực rời xuống thì có một cảm giác mộng bức, khi bọn họ dùng thần niệm kiểm tra lại kinh sợ phát hiện.

- Chết rồi.

- Công Dương Kiến Minh đã chết.

- Hắn chết như thế nào?

- Không nhìn thấy dấu vết công kích a?

Trái tim Công Dương Kiến Bảo nhảy mạnh một cái.

Hắn thấy Công Dương Kiến Minh chết, đau khổ hô to:

- Kiến Minh.

- Không cần kêu, Công Dương Kiến Minh chỉ là bắt đầu.

Đoan Mộc Sướng lạnh lùng nói:

- Rất nhanh ngươi cũng sẽ được đoàn tụ với hắn.

- Ngươi cũng phải có bản lãnh này mới được.

Công Dương Kiến Bảo đang muốn thoát khỏi Đoan Mộc Sướng để đi đến Tôn cấp chiến hạm nhưng đã bị đối phương ngăn cản.

- Tự tìm đường chết.

Toàn thân Công Dương Kiến Bảo phát ra uy thế khủng bố.

Trùng điệp uy áp to lớn khủng bố bao phủ toàn bộ thiên địa, tướng sĩ hai tộc đang giao chiến bốn phía nhao nhao lui lại.

- Ngươi cảm thấy ta vẫn là ta trước kia à?

Đoan Mộc Sướng nói đến đây, không ẩn giấu tu vi nữa mà toàn bộ giải phóng, một cố khí thế không kém hơn Công Dương Kiến Bảo tràn ngập bốn phía.

Hai đạo khí thế chạm vào nhau giống như cây kim so với cọng râu trong lúc nhất thời không ai làm gì được ai?

- Đoan Mộc Sướng đặt chân Tiên Tôn tứ Chuyển?

- Ha ha, trời giúp Đoan Mộc gia ta rồi!

- Giết, giết sạch tạp chủng của Công Dương gia.

Tướng sĩ Đoan Mộc gia nhìn thấy thế cục đã hướng về phía mình, dũng khí dâng lên vô tận.

Oanh!

Đúng lúc này, Năng lượng pháo từ Tôn cấp chiến hạm lại lần nữa oanh ra giết chết hơn trăm cao thủ Công Dương gia.

- Chia ra.

- Cùng tướng sĩ Đoan Mộc gia tộc xếp cùng một chỗ.

- Xáo trộn trận hình.

Tướng sĩ Đoan Mộc gia cũng không phải đồ đần, ý thức được tình huống lúc này nên nhanh chóng xếp thành đội hình xen kẽ.

- Đổi trạng thái năng lượng pháo thành khóa mục tiêu đi.

Tâm Ma nhìn Đoan Mộc Lập Tiếu cười nói.

Năng lượng pháo giao cho Đoan Mộc Lập Tiếu khống chế.

Hắn hiểu ý gật nhẹ đầu, sau đó lập tức thay đổi thủ đoạn công kích.

Sau một khắc, chín Tiên Chủ Cảnh của Công Dương gia hoàn toàn sợ hãi, bọn họ ngẩng đầu lên nhìn thấy chín cái năng lượng pháo đang hướng về phía mình.

Chạy!

Chín tên Tiên Chủ Cảnh này ngay lập tức làm ra quyết định.

Nhưng bọn họ không biết bản thân đã sớm bị khóa được.

Làm sao có thể trốn đây?

Chín tiếng kêu thảm thiết vang lên, chín tên cao thủ Tiên Chủ Cảnh của Công Dương gia cũng theo đó chết đi.

Sau khi cao thủ Công Dương gia không ngừng chết trong tay Tôn cấp chiến hạm, tướng sĩ Đoan Mộc gia mới dần dần lấy lại được thế cân bằng.

Không biết người nào hô một chữ “chạy”?

Tướng sĩ Công Dương gia giống như ong vỡ tổ chạy thục mạng.

- Còn mời Diệp công tử xuất thủ.

Đoan Mộc Khải Phượng cung kính nói.

Tâm Ma suy nghĩ một chút rồi lấy ra một quyển trục.

Sau khi quyển trục này được xé rách, một chữ Phong to lớn xuất hiện giữa không trung, sau đó, bao gồm cả Công Dương Kiến Bảo, mấy vạn tướng sĩ của Công Dương gia tộc toàn bộ bị giam cầm giữa không trung.

Một màn này làm cho tướng sĩ Đoan Mộc gia tộc bị dọa sợ.

Thậm chí bọn họ còn không dám động thủ.

- Cảm ơn Diệp công tử.

Đoan Mộc Sướng ngạc nhiên nói, chợt hắn nhìn về bốn phía:

- Các ngươi còn không mau đi làm thịt mấy tên tạp chủng Công Dương gia kia cho ta.

Tiếng quát của Đoan Mộc Sướng khiến tũ sĩ Đoan Mộc gia không còn chần chờ, nhao nhao tế khởi đồ đao.

Đây là một trận đồ sát.

Bởi vì tu sĩ Công Dương gia hoàn toàn không có sức chống cự.

Nhìn thấy tộc nhân mình từng người ngã vào vũng máu, Công Dương Kiến Bảo đỏ hông mắt rống lớn:

- Dừng tay, dừng tay, dừng tay.

Đáng tiếc không người nào nghe hắn.

Phốc!

Trái tim Công Dương Kiến Bảo bị một chiến kiêm đâm xuyên qua, Đoan Mộc Vân dữ tợn nhìn hắn nói:

- Vừ rổi ngươi giết tướng sĩ Đoan Mộc gia ta có nghĩ đến kết quả này chưa?

Bạn cần đăng nhập để bình luận