Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1124: Cửu Phẩm Tôn Cấp Phá Giai Đan

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

--------------------

- Ta không cam tâm.

Công Dương Kiến Bảo bi phẫn nói.

Hắn có thể cam tâm sao?

Còn kém một chút xíu nữa.

- Đây chính là số mệnh Công Dương gia các ngươi.

Đoan Mộc Vân lạnh lùng lên tiếng

- Sau đó, Đoan Mộc gia sẽ nhổ tận gốc Công Dương gia, từ hôm nay trở đi, Quảng Nguyên Ma Vực sẽ không còn Công Dương gia nữa.

- Ngươi...

Công Dương Kiến Bảo cả giận.

- Kẻ giết người sẽ vĩnh viễn bị người giết, ngươi nên hiểu đạo lý này.

Đoan Mộc Vân vừa dứt lời, Chiến Kiếm tuôn ra sát ý kinh thế xóa xổ Linh Hồn Công Dương Kiến Bảo.

Sau khi giết Công Dương Kiến Bảo, Đoan Mộc Vân nhìn về phía Đoan Mộc Sướng.

Đoan Mộc Sướng khẽ động bờ môi, nói đơn giản qua chuyện tiến về Vạn Ma Quật một lần, thậm chí ngay cả chuyện Tâm Ma chống lại Ma Vương cũng đề cập đến.

Trong lòng Đoan Mộc Vân không khỏi dâng lên sóng biển ngập trời.

Yêu Nghiệt!

Chỉ có thế hệ tuổi trẻ cấp bậc này mới có thể làm đến một bước này.

Bởi vậy, Đoan Mộc Vân vội nhảy lên Tôn Cấp Chiến Hạm hành lễ với Tâm Ma

- Đoan Mộc Vân gặp qua Diệp công tử.

Tâm Ma nhàn nhạt nhìn Đoan Mộc Vân nói

- Đoan Mộc gia nên làm gì thì làm đi, đối với Đoan Mộc gia, ta chỉ cảm thấy hứng thú với Nhân tộc Diệp Phương.

- Ta sẽ mang Diệp công tử đi gặp lão tổ Diệp Phương.

Đoan Mộc Vân thả tư thái rất thấp, thậm chí ngay cả chiến trường cũng không thèm hỏi tới.

Đoan Mộc Vân rất rõ ràng việc quét dọn chiến trường hoặc tiến công tổ địa Công Dương gia chỉ là việc nhỏ.

Hắn chỉ cần hầu hạ tốt vị đại gia này thì sẽ có một ít đồ tốt tùy tiện lọt giữa kẽ tay, Đoan Mộc gia sẽ hưởng thụ không hết.

Sau khi Đoan Mộc Vân cùng Tâm Ma rời đi, Đoan Mộc Sướng dặn dò ngắn ngủi một lần rồi vội vàng đuổi theo.

Tâm Ma kinh ngạc khi thấy Đoan Mộc Vân an bài bản thân tại phủ đệ Diệp Phương.

Từ nơi này có thể nhìn ra Đoan Mộc Vân cực kỳ coi trọng hắn.

Sau khi đẩy ra đại môn, đập vào mi mắt là một lão nhân tiều tụy.

Cả người lão nhân như tơ nhện tựa hồ vài lượt hô hấp kế tiếp sẽ vẫn lạc.

Tâm Ma nhìn lướt qua người lão, nhanh chóng thấy được một đạo vết kiếm ngay ngực hắn.

Dù vết kiếm trải qua năm tháng vẫn chưa từng khép lại.

Tâm Ma khoác hai ngón tay lên trên người Diệp Phương kiểm tra một phen, sau đó đứng lên, nghiêm mặt khắc một cái đan ấn lên người hắn.

Đoan Mộc Vân nhanh chóng phát hiện hô hấp Diệp Phương cải thiện không ít.

Tâm Ma không xuất thủ nữa mà nói

- Diệp Phương có thương thế quá nặng, cần phải mưu tính từ từ, nói cách khác, dù các ngươi chiếm được Ngọc Dịch, nếu không có thủ pháp đặc thù cũng không cứu được hắn.

- Làm phiền Diệp công tử.

Đoan Mộc Vân một mực cung kính thi lễ với Tâm Ma một cái.

Tâm Ma không nói gì mà ngồi xuống đánh giá thương thế Diệp Phương.

Nửa canh giờ sau, Tâm Ma phát hiện Diệp Phương khôi phục một chút Sinh Mệnh Lực, sau đó lấy ra một cái bình ngọc rót ra một giọt chất lỏng đổ vào trong miệng lão ta.

- Thạch nhũ.

Đoan Mộc Vân giật mình.

Thạch nhũ là thánh dược trị thương cực kỳ thượng thừa.

Trước đó, Đoan Mộc gia phải tiêu phí giá tiền rất lớn lấy được ba giọt, đây cũng là nguyên nhân vì sao Diệp Phương có thể kiên trì đến hiện tại.

Sau khi giọt thạch nhũ trong cơ thể Diệp Phương tiêu hóa xong, hắn khôi phục lại không ít.

Lúc này, Tâm Ma mới xem vết kiếm trên người hắn.

- Bên trong vết kiếm ẩn chứa Kiếm Ý cực kỳ đáng sợ, lấy tu vi ta không khu trừ được.

Đoan Mộc Vân nói khẽ.

Tâm Ma không nói gì, hắn chỉ vận dụng một sợi Tinh Thần Lực tiến nhập thể nội Diệp Phương.

Sau một khắc, sợi Tinh Thần Lực bị Kiếm Ý thể nội Diệp Phương tiến công, dù sợi Kiếm Ý có mạnh hơn chẳng lẽ còn có thể mạnh hơn Tinh Thần Lực Tâm Ma sao? Không lâu sau, Kiếm Ý đã bị Tinh Thần Lực khu trừ.

Sau khi Kiếm Ý bị khu trừ, Tâm Ma nhìn về phía Đoan Mộc Sướng nói

- Cho Diệp Phương ăn Ngọc Dịch đi.

Đoan Mộc Sướng vội mở bình ngọc ra.

- Một giọt được rồi.

Đoan Mộc Sướng vận dụng thần niệm khống chế đổ một giọt ra.

Ngọc Dịch tiến nhập thể nội Diệp Phương thì toát ra Sinh Mệnh Lực cường đại không ngừng chữa trị thương thế hắn.

Qua một khắc đồng hồ, Diệp Phương chậm rãi mở con ngươi đục ngầu ra.

- Lão tổ.

Đoan Mộc Vân vội quỳ trước mặt Diệp Phương hô.

Diệp Phương không hiểu nhìn Đoan Mộc Vân nói

- Chuyện gì xảy ra?

Đoan Mộc Vân lời ít ý nhiều nói qua sự tình một lần.

Sau khi nghe xong, Diệp Phương giãy dụa muốn cảm tạ Tâm Ma.

- Được rồi, ngươi nên nằm nghĩ đi.

Tâm Ma nhàn nhạt nói.

- Lễ không thể thiếu.

Diệp Phương kiên định nói.

- Nếu lễ không thể thiếu, tại sao ngươi thủ hộ Ma tộc những năm nay?

Tâm Ma lườm Diệp Phương nói.

- Bởi vì một lời hứa.

- Nhưng trên người ngươi chảy xuôi huyết mạch Nhân tộc.

Diệp Phương trầm mặc lại.

- Ngươi yêu nữ tử Ma tộc kia?

Thật lâu sau, Diệp Phương thở dài một hơi.

- Ta không hứng thú với những chuyện ngày xửa ngày xưa.

Tâm Ma nhàn nhạt nói

- Ta muốn biết ai tổn thương ngươi?

- Thiên chi kiêu tử của Ngọc Sư Nhất tộc, Ngọc Hành.

- Chiến lực Tiên Tôn cửu chuyển?

- Phải.

- Khó trách ngươi không phải đối thủ hắn.

Tâm Ma liếc mắt nhìn ra thực lực Diệp Phương đạt đến Tiên Tôn bát chuyển.

- Aiiii.

- Than thở cái gì?

Tâm Ma nhìn Diệp Phương nói

- Ngươi không muốn tìm lại mặt mũi hả?

- Tìm lại mặt mũi?

Nghe được Tâm Ma nói, Diệp Phương cười khổ

- Diệp công tử, ta rất rõ ràng thực lực mình, đời này, ta đạt đến Tiên Tôn bát chuyển cũng đã hết đường, không có khả năng đặt chân Tiên Tôn cửu chuyển.

- Ngươi nghe qua cửu phẩm Tôn cấp Phá Giai Đan chưa?

Tâm Ma cười híp mắt nói.

- Nghe qua, nghe nói chỉ có thập phẩm Tôn cấp Đan Sư mới có thể luyện chế cửu phẩm Tôn cấp Phá Giai Đan.

- Không có ý tứ, ta là thập phẩm Tôn cấp Đan Sư đây.

- Cái gì?

Nghe được Tâm Ma nói, Diệp Phương giật mình rồi nhanh chóng cười khổ

- Diệp công tử, ngươi đừng đùa ta.

- Ta không có tâm tư giỡn với ngươi.

Tâm Ma nói xong, trong tay đột nhiên xuất hiện một bình ngọc, nói.

- Lúc nhàn rỗi không có gì làm, ta đã luyện chế cửu phẩm Tôn cấp Phá Giai Đan.

Tâm Ma vừa dứt lời, một khỏa Tiên Đan phát ra ba động kinh thế tràn ngập ra bốn phía.

Giữa sân, vô luận Đoan Mộc Sướng hay Đoan Mộc Vân đều cảm thấy tu vi mơ hồ tăng lên không ít.

Bọn họ lập tức lộ ra ánh mắt sáng rực.

Trong lòng bọn họ đã nhận định đây chính là cửu phẩm Tôn cấp Phá Giai Đan.

Bởi vì ngoại trừ Tiên Đan cấp bậc này thì còn thứ gì khiến bọn họ ngửi một ngụm đan khí lại tăng trưởng tu vi.

Diệp Phương cũng là người biết nhìn hàng.

Nhìn Tiên Đan lơ lửng giữa không trung, hô hấp hắn trở nên dồn dập lên.

- Cái này... cái này... Diệp công tử... vì sao ngươi muốn đưa cho ta đồ vật trân quý như vậy?

- Có lẽ loại đồ vật này trong mắt ngươi trân quý, nhưng đối với ta không là gì cả.

Tâm Ma nói đến đây, giữa không trung lại xuất hiện tám khỏa cửu phẩm Tôn cấp Phá Giai Đan.

Bạn cần đăng nhập để bình luận