Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1128: Kén rễ

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

--------------------

- Đại tinh thần chi lực.

Ngọc Hành rốt cục cũng hiểu vừa nãy Tâm Ma phóng thích ra cái gì.

Ma Vương a!

Đây là khả năng của Ma Vương a!

Dù Ngọc Hành cũng đã đặt chân lên Tiên Tôn thập chuyển, thế nhưng không vượt qua được Tiên Vương Kiếp, tinh thần lực của hắn không thể có đột biến.

Nhưng tình huống trước mắt là gì?

Chung Cực Toàn Năng Học Sinh Trailer

Gia hỏa trước mắt chỉ có Tiên Chủ 11 chuyển lại có thể ngưng tụ ra Đại tinh thần.

Chưa từng nghe thấy, chưa từng nhìn thấy.

Nghĩ tới đây Ngọc Hành rốt cục cũng minh bạch tại sao Tâm Ma nói bản thân không có tư cách đi theo hắn.

Như vậy mới có thể xưng là yêu nghiệt a.

Không!

Cho dù yêu nghiệt cũng không thể khủng bố như hắn.

- Đã nhìn thấy chưa?

Tâm Ma từ trên cao nhìn xuống Ngọc Hành nói.

- Ngươi chính là một ác ma.

Ngọc Hành nhìn Tâm Ma nghiến răng nghiến lợi nói.

Ngọc Hành biết rõ theo việc Tâm Ma động thủ giữa bọn họ không có khả năng hòa giải.

Nói cách khác Tâm Ma không để cho hắn làm tọa kỵ nữa.

Ngọc Hành hối hận.

Sớm mẹ hắn biết rõ ngươi có cái này thực lực, ai còn cự tuyệt nữa?

Đáng tiếc trên đời này không có thuốc hối hận.

Tâm Ma luôn theo nguyên tắc không nên lãng phí mà rút ra nguyên thần Ngọc Hành rồi phong ấn lại.

Suy nghĩ một hồi, Tâm Ma vẫn quyết định đưa nguyên thần này cho Đoan Mộc Khải Phượng.

Về phần tại sao đưa cho Đoan Mộc Khải Phượng chỉ đơn giản là nhìn thấy nàng thuận mắt.

Sau đó Tâm Ma ở lại Đoan Mộc gia tộc nửa tháng trợ giúp Đoan Mộc Khải Phượng tăng tu vi lên Tiên Chủ cao giai rồi rời đi.

Lúc này, nguyên thần Ngọc Hành cũng tiêu hao không ít, cũng không còn thực lực thời kỳ đỉnh phong nữa.

Mà Tâm Ma thiết lập phong ấn trên người hắn không có 80~100 năm căn bản không thể nào giải, mà tình huống trước mắt Đoan Mộc Khải Phượng chỉ cần vài năm đã có thể thôn phệ hoàn toàn. Hơn nữa mỗi lần Đoan Mộc Khải Phượng thôn phệ đều có Diệp Phương ở một bên trông nom, bởi vậy Tâm Ma không cần lo lắng nguyên thần Ngọc Hành có thể làm được gì.

Kỳ thật Đoan Mộc gia tính toàn còn chu toàn hơn so với tưởng tượng của hắn.

Mỗi lần Đoan Mộc Khải Phượng thôn phệ nguyên thần Ngọc Hành, Đoan Mộc Sướng cùng Đoan Mộc Vân đều buông công việc trong tay xuống mà cùng Diệp Phương hộ pháp.

Dù sao Đoan Mộc Khải Phương tương lai có thể tiến đến Tiên Tôn cửu chuyển.

Tâm Ma rời khỏi Đoan Mộc gia vốn định trực tiếp tiến về Vạn Ma Quật, thế nhưng không hiểu tại sao trong đầu hắn lại hiện lên thân ảnh của Địch Tân Nguyệt. Nghĩ một lát, hắn quyết định đến Địch gia nhìn xem.

Thân là gia tộc Tiên Vương Địch gia, trong Tiên Vực cũng thuộc về cấp thế lực mạnh mẽ.

Không có bao nhiêu thế lực dám đối nghịch cùng bọn họ.

Lúc Tâm Ma tới Địch gia kinh ngạc phát hiện Địch gia có trận pháp thủ hộ vô cùng kinh khủng.

Vương Cấp Trận Pháp!

Lấy thực lực hắn hiện giờ vẫn có thể phá giải Vương Cấp Trận pháp.

Thế nhưng bản thân đang yên đang lành lại đi phá giải trận pháp nhà người ta, nhìn thế nào cũng không nên.

Hơn nữa, hắn còn nhìn ra trận pháp nơi này có rất nhiều vòng chồng lên nhau,hơn nữa bên trong trận pháp còn có cao thủ trận đạo không ngừng tuần tra, trừ phi tu vi bản thân tăng thêm hai ba cảnh giới nữa, nếu không muốn vô thanh vô thức tiến vào Địch gia hơn phân nửa không được.

Như vậy chỉ còn dùng phương thức thông thường để tiến vào thôi.

Ngay lúc Tâm Ma đang không biết nên tiến vào Địch gia như thế nào, một quản gia trung niên đi ra khỏi Địch Phủ.

Trung niên đi tới một bên vách tường lấy ra một tờ giấy kim sắc dán lên phía trên.

Kén rể!

Nhìn thấy hai chữ to trên tờ giấy Tâm Ma ngẩn người.

Chờ đến lúc nhìn nội dung phía trên một lần hắn càng thêm cứng họng.

Địch Tân Nguyệt!

Địch gia lại muốn kén rể cho Địch Tân Nguyệt!

Cũng không biết Địch Tân Nguyệt có tình nguyện hay không?

Kén rể, Tâm Ma nhất định không đi.

Hắn biết rõ lấy thực lực hắn nếu đi trước mà nói người nào còn có cơ hội?

Kén rể không phải ngày một ngày hai có thể quyết định.

Trên trang giấy sạch sẽ, Địch gia viết sẽ tiến hành sàn lọc kĩ càng.

Nghĩ tới đây Tâm Ma suy nghĩ một cái rồi rời khỏi Địch gia tiến về một nơi hoang dã tĩnh lặng.

Hắn sở dĩ đến đây bởi vì hắn muốn đột phá. Bình thường muốn đột phá cần 1~2 năm, bất quá theo việc phục dụng không ít Ngọc Dịch cũng làm rút ngắn thời gian này.

Tâm Ma rất chờ mong đợi mình đặt chân đến Tiên Chủ 12 chuyển sẽ có biến hóa gì.

Cũng không biết nhục thân cùng Đại Tinh thần chi lực có thể tăng lên một cảnh giới hay không.

Hy vọng là có.

Hiện thực thường luôn tàn khốc.

Tâm Ma không ngờ tu vi hắn đặt chân đến Tiên Chủ 12 chuyển nhục thân đạt đến Tiên Vương một tầng đỉnh phong, Đại Tinh Thần Chi lực đồng dạng cũng đạt đến Tiên Vương nhất chuyển đỉnh phong.

Nói cách khác nhục thân cùng Đại Tinh Thần Chi Lực đều tăng lên một cảnh giới như trong tưởng tượng đều không hề phát sinh.

Cẩn thận nghĩ nghĩ Tâm Ma cảm thấy bản thân suy nghĩ quá nhiều.

Khoảng cách Tiên Vương cảnh không đơn giản như mình nghĩ.

Bây giờ từ sơ kỳ tăng lên tới đỉnh phong cũng đã tốt lắm rồi.

Sau khi đột phá, hắn không lập tức rời đi mà ở trong này củng cố cảnh giới bản thân.

Cứ như vậy trôi qua nửa tháng, lúc này hắn mới đi tới Địch gia.

Sau khi đến đây, hắn chấn kinh phát hiện trước cửa ra vào Địch gia, hội tụ hơn ngàn thanh niên.

- Cũng quá nhiều đi.

Tâm Ma kinh ngạc nói.

- Nhiều?

Một thanh niên đứng bên cạnh Tâm Ma tiếp lời.

- Ngươi có biết, báo danh có hơn vạn người hay không?

- Địch Tân Nguyệt dù không phải thiên kiêu nhưng cũng không phải ai cũng có tư cách cưới.

- Đúng vậy a, điều kiện Địch phủ đưa ra là chuẩn thiên kiêu.

- Ý ngươi nói hơn vạn thanh niên báo danh toàn bộ đều là chuẩn thiên kiêu?

- Đúng vậy.

- Chuẩn thiên kiêu từ lúc nào nhiều như vậy?

- Những năm này đều sinh ra không ít chuẩn thiên kiêu cùng thiên kiêu, tính lũy 10 năm cũng là một con số khủng bố.

- Những chuẩn thiên kiêu còn lại đi nơi nào?

- Đi Tiểu Trúc.

- Tiểu Trúc là nơi nào?

- Ngươi không biết Tiểu Trúc?

Thanh niên nhìn Tâm Ma, trong mắt không thể tưởng tượng được.

- Tiểu Trúc rất nổi danh?

- Nổi danh, rất nổi danh.

Thanh niên nghiêm túc giật đầu nói.

- Nói một chút.

- Mệt mỏi.

Thanh niên lật Tâm Ma một cái.

- Nếu ngươi nói, ta sẽ mời ngươi đi Tiểu Trúc được không?

Tâm Ma thấy đối phương nói nhiều lời như vậy lập tức nói ra.

- Chắc chắn?

Thanh niên trước mắt sáng lên.

- Chắc chắn.

Tâm Ma gật đầu.

- Chi phí ở Tiểu Trúc là con số trên trời nha.

- Ở chỗ nào?

Tâm Ma không quan tâm.

Con số trên trời trong miệng thanh niên kia nói không đáng để hắn chú ý.

- Vậy hiện tại chúng ta đi đi.

Thanh niên kia vội nói.

- Không ở nơi này đợi sao?

Tâm Ma chỉ Địch Phủ hỏi.

- Báo danh còn chưa kết thúc, ở đây đợi cũng vô dụng.

Thanh niên kia một bên lôi kéo Tâm Ma đi ra ngoài một bên nói.

Trên đường tiến tới Tiểu Trúc than niên kia nói khẽ.

- Tiểu Trúc sở dĩ nổi danh kì thực bởi vì một nữ tử.

- Ai?

- Như Ý cô nương.

- Hồng Lâu?

- Đúng.

- Ta còn tưởng thứ gì chứ.

Tâm Ma nhếch miệng nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận