Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1142: Thay lòng đổi dạ

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

--------------------

Ngọc Long công tử đuổi theo Trác Tinh Nhi lo lắng nói.

- Ngươi không nên đắc tội với Phúc Tinh.

- Không quen nhìn sắc mặt cao cao tại thượng của hắn.

Trác Tinh Nhi lạnh lùng nói.

- Chịu thôi, ai bảo hắn là Phúc Tinh làm chi?

Ngọc Long công tử cười khổ.

Kỳ thật hắn làm sao không giận, chỉ là hắn biết rõ đắc tội với Phúc Tinh sẽ như thế nào.

Leo Long Môn Tháp khiến Ngọc Long công tử ý thức được thành tựu tương lai của Phúc Tinh không phải bản thân có thể tưởng tượng được.

- 10 năm sau ta tin ta có thể đến Tiên Tôn cảnh.

Trác Tinh Nhi trầm giọng nói.

- 10 năm sau Phúc Tinh có lẽ đã nắm giữ Đại Tinh Thần Chi Lực cùng Vô Thượng Kim Thân.

Ngọc Long công tử nói khiến Trác Tinh Nhi trầm mặc lại.

Trác Tinh Nhi biết rõ bản thân dù đặt chân lên Tiên Tôn cảnh cũng tuyệt đối không có khả năng nắm giữ Đại Tinh Thần Chi Lực cùng Vô Thượng Kim Thân.

Nói cách khác 10 năm sau Phúc Tinh sẽ vượt qua bản thân.

- Cũng không biết gia hỏa kia đi chỗ nào?

Thật lâu sau Trác Tinh Nhi khẽ thở dài.

- Diệp Hạo ở đây thì có thể làm gì được?

Nghe vậy Ngọc Long công tử không khỏi bực mình, hắn biết Trác Tinh Nhi có một chút hảo cảm với Diệp Hạo.

Bởi vậy khi Trác Tinh Nhi nhắc đến Diệp Hạo trong lòng hắn vẫn có chút không thoải mái.

- Đúng vậy, dù chiến lực của Diệp Hạo cao hơn chúng ta một chút, nhưng cuối cùng hắn cũng chỉ là một Cự Đầu mà thôi.

Trên mặt Trác Tinh Nhi lộ ra vẻ đắng chát.

Có một số việc Trác Tinh Nhi không thể phủ nhận.

Đó chính là thời gian càng dài chênh lệch giữa nàng và Phúc Tinh sẽ dần dần nhỏ lại.

Mà 10 năm sau sẽ trở thành một điểm cong.

Từ lúc bắt đầu Trác Tinh Nhi đã không thể đuổi kịp Phúc Tinh.

- Ngươi nói ba người chúng ta liên thủ có thể đánh bại được Phúc Tinh hay không?

Ngọc Long công tử trầm mặc một hồi nói.

Ngọc Long Công Tử chưa hề nói mình và Trác Tinh Nhi liên thủ.

Bởi vậy dù không tình nguyện nhưng cũng phải tính thêm Diệp Hạo a.

- Trước khi nói câu này ngươi có nghĩ tới Diệp Hạo có thể cùng chúng ta đối kháng với Phúc Tinh không?

Trác Tinh Nhi nhìn Ngọc Long công tử nói.

Ngọc Long Công Tử há to miệng, không biết nên nói cái gì.

Ngọc Long công tử thích Trác Tinh Nhi, bởi vậy không quan tâm đắc tội Phúc Tinh.

Vấn đề là Diệp Hạo sẽ vì Trác Tinh Nhi mà đắc tội với Phúc Tinh kia sao?

Trước đó tại sao Ngọc Long công tử không nói đến các Cự Đầu còn lại của Đằng Long Các, bởi vì Ngọc Long công tử biết rõ những Cự Đầu kia sẽ không giúp mình, kỳ thật dính đến chuyện này người nào lại tùy tiện xuất thủ?

Khiêu chiến cùng Bán Thần tương lai?

Cái này với việc tìm chết có gì khác nhau?

- Không chọc nổi thì không tránh nổi sao?

Ngọc Long công tử cắn răng một cái nói.

- Ta không tin Phúc Tinh dám xông vào Đằng Long Các.

Trác Tinh Nhi không nói tiếp.

Bởi vì lời này của Ngọc Long công tử không đáng tin.

Hai người bọn họ có khả năng cả đời đều trốn trong Đằng Long Các sao?

Chốc lát sau Ngọc Long công tử ý thức được bản thân vừa mới có chút hành động theo cảm tính.

- Đúng rồi, thế hệ trẻ tuổi không phải còn có Vô Danh công tử sao? Ta không tin Phúc Tinh là đối thủ của Vô Danh.

- Vô Danh công tử không hề có giao tình gì với chúng ta cả.

- Thế nhưng hôm nay Phúc Tinh nói khinh thường Vô Danh mà.

Ngọc Long trầm giọng nói.

- Ta sẽ thông qua mạng lưới tình báo truyền câu này đi, ta không tin Vô Danh nghe được sẽ không thờ ơ.

- Ta cảm thấy trong thời gian ngắn Vô Danh sẽ không có khả năng xuất hiện.

Trác Tinh Nhi lắc đầu.

Danh tiếng Vô Danh hiện tại rất lớn.

Toàn bộ thế lực Nhất Trọng Thiên đều đang tìm hắn, thậm chí Yêu Tộc, Ma Tộc cũng đang tìm hắn.

Bởi vậy trong thời gian ngắn hắn sẽ không hiện thân.

Dù sao thực lực cũng phải tăng lên một bước.

Trong thời gian ngắn chúng ta cũng không cần lo lắng Phúc Tinh a.

Ngọc Long công tử cười nói.

- Có chuyện chúng ta không thể không thừa nhận.

Trác Tinh Nhi nhìn Ngọc Long công tử một cái nói.

- Chuyện gì?

- Từ trong đáy lòng chúng ta sinh ra lòng e ngại đối với Phúc Tinh.

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần - truyenyy.com)

. . .

Cửu Trọng Thiên!

Vạn Kiếm Tông!

Trong một góc phòng, thanh niên mặc kiếm bào lẳng lặng nghe một bạch y thiếu nữ tuyệt sắc kể lại.

- Ý ngươi là hắn vì muốn ngươi đi theo mà lấy ra Tiên Kiếm Vương Cấp?

- Đúng.

- Uyển Quân a Uyển Quân.

Trong mắt kiếm bào thanh niên toát ra một chút thương cảm.

- Ngươi muốn Thanh Hồng Kiếm, mở miệng nói với ta là được, vì sao lại nói dối như vậy?

- A… ta… công tử… ta không có.

Chu Uyển Quân nghe được Lăng Kiếm Đào nói vậy, lập tức trả lời.

- Ngươi cảm thấy toàn bộ Cửu Trọng Thiên ai sẽ xuất ra nhiều trọng bảo như vậy chỉ để ngươi đi theo?

Thanh niên kiếm bào cắt đứa lời Chu Uyển Quân mà nói.

- Nhưng chuyện này là thật.

- Ha ha.

- Nếu công tử không tin mà nói không ngại đến hỏi Thanh Hồng tiền bối.

- Thanh Hồng vì cứu ngươi đã bị Đại Tinh Thần trùng kích, hiện tại còn đang ngủ say.

Lăng Kiếm Đào hơi giận nói.

- Chuyện này ngươi không phải không biết.

Chu Uyển Quân há to miệng không biết nói gì.

Nói đến đây Chu Uyển Quân cũng thật không may.

Trên đường gặp một Yêu Vương.

Yêu Vương nhìn thấy dáng dấp Chu Uyển Quân duyên dáng lập tức muốn cưỡng đoạt, Khí linh Thanh Hồng sẽ xuất thủ ngăn cản.

Kết quả là Khí Linh Thanh Hồng Kiếm lâm vào ngủ say.

- Công tử, ngươi không tin ta?

Chu Uyển Quân nhìn Lăng Kiếm Đào lần đầu tiên trong mắt xuất hiện vẻ thất vọng.

- Muốn ta tin ngươi rất đơn giản.

Lăng Kiếm Tông lạnh lùng nói.

- Đưa đầu Diệp Hạo đến cho ta.

- Ta không phải đối thủ của Diệp công tử.

Chu Uyển Quân vẫn tự hiểu mình.

Rõ ràng không thể mà còn đi lên không phải tự tìm đường chết thì là cái gì?

- Diệp công tử?

Nghe vậy Lăng Kiếm Tông tức giận nói.

- Kêu đủ thân nhỉ.

- Công tử.

Chu Uyển Quân phủi đất một cái đứng lên.

- Ta kêu đối phương hai tiếng công tử chỉ là một loại tôn trọng.

- Chu Uyển Quân, ngươi phải nhớ kỹ người ngươi tôn kính chỉ có ta.

Lăng Kiếm Đào híp mắt nói.

Nhìn thần sắc nguy hiểm trong mắt Lăng Kiếm Đào, trong mắt Chu Uyển Quân tràn đầy vẻ thất vọng.

Nàng không ngờ công tử nhà mình lại có lòng dạ hẹp hòi như vậy.

- Mỗi câu Uyển Quân nói đều là thật.

Chu Uyển Quân bình phục một hồi nói ra.

- Nếu một câu không thật, ta nguyện vạn tên xuyên tâm.

- Đủ rồi.

Lăng Kiếm Đào ôn tồn lễ độ thường ngay hiện giờ lộ vẻ dữ tợn quát.

- Hiện tại cút vào Vấn Tâm Thất cho ta, không có mệnh lệnh ta, không được đi ra.

Tâm thần Chu Uyển Quân nhảy lên một cái.

Vấn Tâm Thất!

Đó không phải nơi không nên đến sao?

Bất quá mệnh lệnh của Lăng Kiếm Đào nàng không dám không nghe, Chu Uyển Quân nhìn Lăng Kiếm Đào một cái xoay người rời đi.

- Diệp Hạo, nửa tháng sau, ta sẽ tự mình tới cửa, lấy đầu trên cổ ngươi.

Lăng Kiếm Đào cơ hồ hét ra lửa.

Hắn vẫn luôn coi Chu Uyển Quân là độc quyền của mình.

Thế nhưng hôm nay hắn lại phát hiện Chu Uyển Quân có khả năng thay lòng.

Điều này khiến hắn không thể chịu đựng được.

- Công tử, không thể.

Chu Uyển Quân nghe được câu này vội vàng xoay người nói.

- Cút, ta kêu ngươi cút không nghe rõ sao?

Tròng mắt Lăng Kiếm Đào đỏ lên, quát lớn tới Chu Uyển Quân.

- Công tử, thực lực Diệp Hạo vô cùng mạnh, ngươi chưa hẳn là đối thủ của hắn.

Con mắt của Chu Uyển Quân cũng đỏ lên, khác biệt với phẫn nộ của Lăng Kiếm Đào, Chu Uyển Quân rất ủy khuất.

- Ta muốn cái gì còn không tới phiên ngươi quản.

Lăng Kiếm Đào đánh rớt toàn bộ đồ vật trên mặt bàn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận