Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1145: Kiếm Hồn

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

--------------------

- Tới đi.

Diệp Hạo nhìn về phía Lăng Kiếm Đào thản nhiên nói.

Sâu bên trong đáy mắt Lăng Kiếm Đào lộ vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.

Lăng Kiếm Đào biết rõ thực lực của mình.

Diệp Hạo có lẽ có năng lực đánh bại hắn, nhưng trong vòng ba chiêu thì tuyệt đối không có khả năng này.

Hắn không phải Tiểu Bạch kiểm.

Căn cứ vào Khí Linh Thanh Hồng Kiếm nói Lăng Kiếm Đào cũng ý thức được Diệp Hạo cũng là một Yêu Nghiệt.

Bất quá dù yêu nghiệt mạnh hơn cũng không có khả năng trong vòng ba chiên đã có thể đánh bại hắn.

Lăng Kiếm Đào vẫn có tự tin này.

Nghĩ như vậy, hắn hóa thành một đạo điện quang xuất hiện giữa không trung.

Dù sao lấy tu vi hai người, nếu ra tay đánh nhau sẽ tổn thương đến người vô tội.

Thân hình Diệp Hạo lóe lên xuất hiện đối diện Lăng Kiếm Đào.

- Chiêu thứ nhất.

Diệp Hạo giơ một ngón tay.

Một đạo tinh thần kinh khủng như vực sâu hóa thành con sóng lớn đánh về phía Lăng Kiếm Đào, trên đường đi bất kể vật hữu hình hay vô hình đều vỡ nát.

Ba động cường hãn khiến tu sĩ cả Hoa Thành đều có một loại cảm giác thần hồn run chuyển.

- Chuyện gì vậy?

- Tiên Tôn làm sao có tinh thần lực mạnh như vậy?

- Đại Tinh Thần lực đó cha?

- Đại Tinh Thần Chi Lực không phải lên Tiên Vương mới có sao?

Trong mắt Lăng Kiếm Đào lộ ra vẻ kinh ngạc, bất quá sau một khắc hai con mắt liền híp lại, lượng lượng đang ẩn núp trong mi tâm hắn ầm vang bộc phát, hai đạo tinh thần lực chạm vào nhau giữa không trung, Lăng Kiếm Đào cảm thấy thức hải nhẹ nhàng chất động một cái, không khỏi lùi lại vài bước.

- Đại Tinh Thần Chi Lực của ngươi sao có thể kinh khủng như vậy?

Lăng Kiếm Đào khiếp sợ nói ra.

Hắn chấn kinh vì so đấu tinh thần lực mà bản thân dĩ nhiên kém hơn một chút.

Đối với việc này Diệp Hạo ngược lại không ngoài ý muốn.

Hắn đã giao thủ qua với Tam Hoàng Tử, bởi vậy hắn biết Yêu Nghiệt đều có tư cách chống lại mình.

Bất quá hắn tin tưởng tiềm lực của bản thân.

Tiềm lực bản thân vô luận Tam Hoàng Tử hay Lăng Kiếm Đào đều không thể so sánh được.

- Chiêu thứ hai.

Diệp Hạo nói đến đây, tinh thần lực kinh khủng ngưng tụ thành một Ấn Ký cổ xưa ngay giữa không trung, sau khi Ấn ký thành hình, Lăng Kiếm Đào hoảng sợ phát hiện pháp lực bản thân bị cắt đứt.

Một cỗ lực lượng khó hiểu cưỡng ép bản thân chưởng khống pháp lực.

Không có pháp lực tinh thần lực trở thành nước không nguồn, trong khoảnh khắc đã bị Đại Tinh Thần Chi Lực của Diệp Hạo cưỡng ép đánh tan, sau đó tiến vào thức hải của hắn. Bất quá, vừa mới tiến đã thấy một chuôi chiến kiếm.

Một chuôi Tử Sắc Chiến Kiếm lẳng lặng mà xoay tròn trong thức hải Lăng Kiếm Đào.

Tử Sắc Chiến Kiếm thấy thức hải chủ nhân bị xâm lấn lập tức lao đến Đại Tinh Thần Lực của Diệp Hạo. Lúc xông tới, nó hóa thành vạn đạo kiếm quang.

Diệp Hạo cảm nhận được mỗi đạo kiếm quang đều là một loại kiếm quyết diễn hóa mà thành, nói cách khác, vạn đạo Kiếm Quang chính là vạn đạo Kiếm Quyết.

- Diệp Hạo, ta xác thực không biết ngươi làm sao có thể cắt đứt pháp lực của ta, nhưng ta nghĩ điều này cũng có thời gian hạn chế, ta cảm nhận được ngươi chỉ còn giam cầm ta sau ba lượt hô hấp nữa.

Lăng Kiếm Đào cười lạnh nói.

- Muốn biết chuôi Tử Sắc Chiến Kiếm bên trong thức hải của ta là cái gì không?

- Đây là Kiếm Hồn Tạo Hóa ta thức tỉnh.

- Nắm giữ Kiếm Hồn bất luận kiếm đạo gì trong tay ta đều có thể hạ bút thành văn.

- Những năm này ta tu luyện hơn 1 vạn 8000 môn kiếm quyết, chăm nuôi Kiếm Hồn ta có thể xưng vô địch.

- Hôm này Kiếm Hồn ta sẽ chém thần hồn ngươi.

Sau khi âm thanh Lăng Kiếm Đào vừa rơi xuống, đạo Tử Sắc Pháp Kiếm bên trong thức hải của hắn liền phát ra kiếm minh. Cùng lúc đó, trên đỉnh đầu hắn xuất hiện hư ảnh một chuôi Tử Sắc Cự Kiếm.

Hư ảnh vừa xuất hiện, toàn bộ tu sĩ chuyên tu kiếm đạo trong Hoa Thành đều có một loại cảm giác thần phục.

Chuôi này Tử Sắc Cự Kiếm tựa hồ là Vương Giả trong kiếm.

- Kiếm Hồn.

Mục Thiên Dã nhìn Tử Sắc Cự Kiếm, trầm giọng nói.

- Ha ha, không sai.

Đặng Kiếm cười to nói.

- Lăng Kiếm Đào thân phụ Kiếm Hồn vô thượng, bất luận Kiếm Quyết gì cũng có thể hạ bút thành văn, đời này nhất định là vương giả Kiếm Đạo.

Dừng một chút Đặng Kiếm tiếp tục nói.

- Buồn cười là Diệp Hạo dĩ nhiên xâm lấn thức hải Lăng Kiếm Đào, đây không phải tự tìm đường chết?

Đặng Kiếm vừa mới nói đến đây, trong lòng bỗng nhiên nhảy một cái.

Ngẩng đầu nhìn về phía giữa không trung.

Giữa không trung tựa hồ có một cỗ cấm kỵ lực lượng đang hội tụ, chỉ chốc lát sau từng đạo từng đạo kinh lôi kinh khủng tụ đến.

- Kiếp lôi.

Đặng Kiếm kinh ngạc nói.

Đang yên đang lành tại sao xuất hiện kiếp lôi?

Hoàn toàn không hợp lý.

Bất quá giờ khắc này trong mắt Lăng Kiếm Đào tràn đầy hoảng sợ.

Đúng, hoảng sợ.

Lăng Kiếm Đào thấy Kiếm Hồn bản thân không bị khống chế mà trở lại vị trí cũ đồng thời còn thu hơn vại đạo kiếm quang trở về.

Nghịch chuyển!

Kiếm Hồn sau khi về thân thể hắn thì không hề có phản ứng nữa.

Lúc gian này, Lăng Kiếm Đào phát hiện thời không ngưng kết.

Tiếp đó Đại Tinh Thần Chi Lực của Diệp Hạo không có bất kỳ ngăn cản nào mà đánh vào thức hải hắn.

Không gì có thể cản, một đường phá hư.

Hắn giờ chỉ có thể làm trơ mắt nhìn Diệp Hạo tấn công mình.

Cái gì cũng không thể làm.

Không bị cái gì ngăn trở, chỉ vài lượt hô hấp, Diệp Hạo đã ép đến Luân Đài.

Luân Đài có cái gì?

Linh hồn tu sĩ a.

Nếu Diệp Hạo công phá Luân Đài, linh hồn hắn cũng sẽ bị diệt.

- Ta nhận thua, ta nhận thua, ta nhận thua.

Lăng Kiếm Đào cơ hồ gào thét nói ra câu này.

Mà sau khi nghe thế, Đại Tinh Thần Chi Lực của Diệp Hạo giống thủy triều mà rút đi.

Tu sĩ toàn trường đều bị choáng váng.

Bởi vì ai cũng không biết mới phát sinh chuyện gì.

Bọn họ chỉ nhìn thấy Lăng Kiếm Đào nửa quỳ trên mặt đất thở hổn hển.

Sắc mặt khó coi đến cực điểm.

Thân hình Đặng Kiếm lóe lên xuất hiện bên người Lăng Kiếm Đào.

- Đã phát sinh chuyện gì?

Lăng Kiếm Đào không đáp lại mà vẫn tiếp tục thở gấp.

Cứ như vậy qua mười lần hô hấp nữa, hắn mới đứng lên, nhìn Diệp Hạo nói.

- Vừa nãy ngươi vận dụng Thần Thông gì?

Diệp Hạo chỉ chỉ trên không.

- Vận dụng Thần Thông này sẽ hạ xuống kiếp lôi? Chẳng lẽ là Cấm Kỵ Chu Thuật trong truyền thuyết? Đúng rồi, Thần Thông có thể khiến thời gian nghịch chuyển, như thế nào không phải Cấm Kỵ Chi Thuật?

Lăng Kiếm Đào tức khắc hiểu rõ.

- Ngươi nói cái gì? Thời gian nghịch chuyển?

Toàn thân Đặng Kiếm chấn động một cái hỏi lại.

- Đúng vậy, thời gian nghịch chuyển.

Trong mắt Lăng Kiếm Đào lộ ra nồng đậm không cam lòng.

- Ngay lúc Kiếm Hồn ta phản kích, nó lại quỷ dị về lại trạng thái ban đầu, ta chỉ có thể trơ mắt nhìn Tinh Thần Chi Lực của hắn tàn phá bừa bãi bên trong thức hải.

- Thời gian nghịch chuyển?

Đặng Kiếm nghi ngờ nhìn Diệp Hạo nói.

- Ngươi làm sao có Thần Thông bậc này?

- Thần Thông của Nghịch Chuyển Tiên Vương.

Diệp Hạo nói đến đây nhìn về Lăng Kiếm Đào nói.

- Lăng Kiếm Đào, nên thực hiện hứa hẹn của ngươi rồi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận