Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1159: Tiểu Bạch

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

--------------------

- Không, Không, không, ý ta là Mai Doãn Tuyết thiếu một ngàn hai trăm Hạ Phẩm Tiên Thạch thôi.

- Vì một ngàn hai trăm hạ phẩm tiên thạch mà ngươi bán bạn ta vào Hồng Lâu?

Diệp Hạo lạnh lùng nói.

- Cái này… thiếu nợ thì phải trả tiền… thiên kinh địa nghĩa.

Trung niên kia ấp úng nói.

Diệp Hạo vung tay lên thu lại một ngàn hai trăm trung phẩm tiên thạch đổi thành hạ phẩm tiên thạch.

- Đếm thử xem có đủ một ngàn hai trăm hạ phẩm tiên thạch không?

Diệp Hạo chỉ tiên thạch trước mặt nói.

Trung niên kia vội gật đầu:

- Vâng.

- Hiện tại, vấn đề nợ nần đã giải quyết xong, còn lại vấn đề ngươi làm bạn của ta hoảng sợ, có phải ngươi cũng phải nên giải quyết?

Diệp Hạo nói đến đây nhìn về Mai Doãn Tuyết:

- Cô muốn làm gì thì cứ làm đi.

- Ta muốn giết hắn.

Mai Doãn Tuyết hung dữ nhìn trung niên kia nói.

- Vậy thì ra tay đi.

Diệp Hạo đưa một thanh kiếm cho Mai Doãn Tuyết.

Cô rút kiếm ra, một vòng hàn quang tràn ngập bốn phía.

- Thượng Phẩm Tiên Kiếm.

Cảm nhận được ba động ẩn chứa bên trong chiến kiếm, trung niên kia chấn kinh.

Mai Doãn Tuyết cũng cả kinh.

Thượng Phẩm Tiên Kiếm?

Diệp Hạo lại đưa cho mình Thượng Phẩm Tiên Kiếm?

Diệp Hạo đến cùng đã đạt tới cảnh giới gì?

Nói đến Mai Doãn Tuyết, những năm nay cũng đủ đáng thương.

Bởi vì cô chỉ vùi đầu khổ tu, đến cả cảnh giới tu sĩ cũng không biết.

Nhưng dù đồ ngốc cũng biết Thượng Phẩm Tiên Kiếm chắc chắn rất mạnh.

Phốc!

Mai Doãn Tuyết cầm kiếm trong tay, chuẩn xác đâm xuyên qua tim trung niên.

Còn về tại sao trung niên kia không tránh né thì do Diệp Hạo đã dùng thần niệm giam hắn lại.

Rút tiên kiếm ra, Mai Doãn Tuyết lau sạch vết máu, bỏ lại vào bao rồi đưa cho Diệp Hạo nói:

- Cảm ơn.

- Thanh kiếm này, cô giữ đi.

Diệp Hạo cười nói.

- Cái này quá trân quý.

Mai Doãn Tuyết vội nói.

- Trân quý?

Diệp Hạo nghi ngờ nhìn Mai Doãn Tuyết nói:

- Chẳng lẽ cô không biết với tu vi hiện tại của ta, tiên kiếm dạng này muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu sao?

- Cái gì?

Mai Doãn Tuyết giật mình.

- Chuyện tiên vực cô hiểu rõ bao nhiêu?

Diệp Hạo ý thức được chuyện gì hỏi lại.

- Ta cũng không biết phân chia cảnh giới tu sĩ như thế nào cả.

Mai Doãn Tuyết nói ra câu này, trong lòng đầy đắng chát.

- Cảnh giới tu sĩ chia thành Chân Tiên Cảnh, Thượng Tiên Cảnh, Thiên Tiên Cảnh, Ngọc Tiên Cảnh, Kim Tiên Cảnh, Tiên Chủ Cảnh, Thiên Tôn Cảnh, Tiên Vương Cảnh, và Bán Thần Cảnh thần bí.

- Cũng chia thành bốn cảnh giới Sơ Kỳ, Trung Kỳ, Hậu Kỳ, Đỉnh Phong hả?

- Ngọc Tiên Cảnh có ba mươi ba chuyển, cảnh giới này chủ yếu là rèn luyện nhục thân, chỉ có thiên kiêu mới có thể đặt chân đến ba mươi ba chuyển.

Diệp Hạo nói khẽ:

- Kim Tiên Cảnh cũng có ba mươi ba chuyển, cảnh giới này chủ yếu rèn luyện thần hồn.

- Thiên kiêu?

Trong mắt Mai Doãn Tuyết lóe lên một tia dị sắc:

- Chân chính thiên kiêu chỉ có Ngọc Tiên Cảnh và Kim Tiên Cảnh cùng đạt tới ba mươi ba chuyển.

- Ngươi là thiên kiêu hả?

- Không phải.

Nghe thấy Diệp Hạo nói vậy, Mai Doãn Tuyết kinh ngạc nói:

- Thiên kiêu khó đi đến như vậy sao?

- Thiên kiêu chỉ là nói đến tư chất của một người mà thôi, tư chất đi đến thì tự nhiên cảnh giới cũng đi đến.

Diệp Hạo cười nói.

- Ngươi bây giờ là Tiên Chủ Mười Một Chuyển hả?

- Không phải.

Diệp Hạo tại sao có thể là Tiên Chủ Mười Một Chuyển được? Hắn đã đến Mười Hai Chuyển rồi.

Mai Doãn Tuyết thở dài một hơi.

- Đi thôi.

Diệp Hạo nói.

- Ta đi thu thật một chút đồ vật.

Mai Doãn Tuyết nói xong quay người đi vào tiểu viện.

Không bao lâu, Diệp Hạo đã thấy cô cõng hai bao quần áo đi ra.

- Cô không có túi càn khôn?

Diệp Hạo kinh ngạc.

- Không có.

Mai Doãn Tuyết không có ý tứ đáp.

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động, sau đó hắn chọn một cái vòng tay từ trong đám pháp bảo chồng chất như núi.

- Cho cô.

Mai Doãn Tuyết chần chờ một chút rồi nhận lấy.

Sau khi luyện hóa vòng tay này, Mai Doãn Tuyết phát hiện bên trong có không gian rộng tới một trăm mét vuông.

- Cái vòng tay này có phải rất trân quý hay không?

- Cô nhìn cái túi càn khôn này đi.

Diệp Hạo nói rồi đưa cho Mai Doãn Tuyết một cái túi càn khôn.

Thần niệm của cô quét qua, lập tức kinh sợ.

Bởi vì không gian bên trong rộng tới mấy ngàn mét vuông.

- Cái này… Cái này…

Mai Doãn Tuyết không biết nên nói gì.

- Cô để túi càn khôn này trong vòng tay kia đi, nói không chừng sau này có thể cần sử dụng.

- Không không không, ta không thể nhận được.

Mai Doãn Tuyết vội vàng từ chối.

Diệp Hạo nhìn thấy bộ dáng của Mai Doãn Tuyết, tâm thần khẽ động, trước mặt bọn họ xuất hiện một cánh cửa không gian, sau một khắc, Diệp Hạo nắm tay Mai Doãn Tuyết đi vào trong đó.

Đập vào mặt cô là một không gian rộng đến mấy vạn mét vuông.

Mà trong không gian này toàn bộ đều là pháp bảo chồng chất như núi.

Nhưng pháp bảo này có bao nhiêu?

Khó có thể đoán được.

- Nhưng pháp bảo này đều đã bị xóa đi tinh thần ấn ký rồi, cô thấy thích cái nào thì cứ tự nhiên lấy.

Diệp Hạo nói đến đây, tay hắn chỉ đến một nơi héo lánh nói:

- Cái túi càn khôn vừa rồi ta chỉ tiện tay lấy từ trong đó ra thôi.

Mai Doãn Tuyết chạy tới chỗ hẻo lánh kia.

Thần niệm quét qua, Mai Doãn Tuyết biến sắc.

Lúc này, cô mới chú ý thấy pháp bảo không gian nơi này rộng mấy trăm mét vuông, mấy ngàn mét vuông chỗ nào cũng có, thậm chí có những túi càn khôn rộng đến mấy vạn mét vuông.

- Có vẻ ngươi còn mạnh hơn trong tưởng tượng của ta?

Mai Doãn Tuyết nhìn Diệp Hạo, thần sắc phức tạp nói.

- Cô có kế hoạch gì sau này chưa?

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Kế hoạch?

Trong mắt Mai Doãn Tuyết lộ ra một tia mê ly, sau đó nói nhỏ:

- Ta không muốn lại bị kẻ khác nhìn với ánh mắt khinh thường.

- Cô cảm thấy phải đạt đến cảnh giới gì mới không bị kẻ khác khinh thường nữa?

Diệp Hạo nói.

- Ngọc Tiên Cảnh.

Mai Doãn Tuyết suy nghĩ một chút nói.

- Yêu cầu của cô thật thấp.

Diệp Hạo nói đến đây đưa cho cô một viên tiên đan:

- Ăn viên tiên đan này vào là có thể thực hiện mong ước của cô.

Cảm nhận được dược lực hùng hậu ẩn chứa trong viên tiên đan này, Mai Doãn Tuyết giật mình nói:

- Ý ngươi là uống tiên tiên đan này ta có thể đặt chân đến Ngọc Tiên Cảnh?

- Đúng vậy.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu.

Mai Doãn Tuyết do dự một chút rồi lập tức nuốt viên tiên đan này vào.

Vừa mới uống vào, Mai Doãn Tuyết lập tức cảm thấy tu vi bản thân đang không thể kìm chế được tăng nhanh.

Một cái hô hấp trôi qua, tu vi của cô đã đạt tới Thượng Tiên Trung Kỳ.

- Diệp Hạo… cái này.

Mai Doãn Tuyết vừa nói đến đây, tu vi của cô lại tiếp tục tăng lên một cảnh giới nữa.

Thượng Tiên hậu kỳ.

Thượng Tiên Đỉnh Phong.

Thiên Tiên sơ kỳ.

Thiên Tiên trung kỳ.

Thiên Tiên hậu kỳ.

Thẳng đến thời điểm Mai Doãn Tuyết tăng lên tới Thiên Tiên Đỉnh Phong, tu vi mới dần dần chậm lại.

Nhưng nàng cảm nhận được viên tiên đan kia chỉ mới tiêu hao một chút mặt bên ngoài thôi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận