Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1160: Đồ Tam Kiếm

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

--------------------

- Đây là tiên đan gì vậy?

Mai Doãn Tuyết kinh ngạc hỏi.

- Vô Thượng Phá Cảnh Đan.

Diệp Hạo cười nói.

- Vô Thượng Phá Cảnh Đan?

Mai Doãn Tuyết khẽ giật mình.

Nàng chưa từng nghe qua tên của tiên đan này. Trên thực tế thì nàng đã nghe qua tên của mấy loại tiên đan chứ?

Vì vậy nàng không tiếp tục hỏi thêm nữa, mà đến vài năm sau đó, nàng mới biết Vô Thượng Phá Cảnh Đan đại biểu cho cái gì.

Bởi vì, Vô Thượng Phá Cảnh Đan chỉ có Thập Nhị Phẩm Tôn Cấp Đan Sư trong truyền thuyết mới có tư cách luyện chế.

- Ta có thành lập một thế lực ở Nhất Trọng Thiên, hai người Vô Danh và Thải Hàm cũng đều đang ở đó.

Diệp Hạo nói.

- Tốt.

Mai Doãn Tuyết nhẹ gật đầu.

Sau khi xảy ra chuyện này, cô cũng cao ngạo không nổi.

- Đi thôi.

Diệp Hạo nói.

Diệp Hạo dẫn theo Mai Doãn Tuyết một đường đi thẳng tới Tôn Cấp Chiến Hạm.

Thải Nhi nhìn thấy Mai Doãn Tuyết, tâm thần khẽ động nói:

- Thiên Tiên Đỉnh Phong.

- Ừm.

Diệp Hạo gật đầu.

- Bí mật của ngươi so với trong tưởng tượng của ta còn muốn không đơn giản hơn a.

- Không phải tỷ tỷ cũng như vậy sao?

- Ngươi muốn biết thân phận của ta?

- Đúng vậy.

- Sau khi xử lý chuyện của Thiên Tuyết Vực xong xuôi, ngươi có dám theo ta đi đến Tông Tộc không?

- Có gì mà không dám?

- Ngươi không sợ?

- Không.

- Hi vọng đến lúc đó ngươi không hối hận.

Nói đến đây, Thải Hàm liếc mắt Chu Uyển Quân cách đó không xa, truyền âm cho Diệp Hạo nói:

- Ta nói ngươi không quan tâm thị nữ của mình một chút sao?

- Nàng làm sao?

- Nếu ta đoán không sai thì chắc nàng đang lo lắng mình không nhận được thiếp mời của Tuyết Thần Cung?

Diệp Hạo suy nghĩ một chút rồi vẫy tay với Chu Uyển Quân nói:

- Uyển Quân, đi theo ta.

Chu Uyển Quân nhẹ gật đầu theo Diệp Hạo đi vào phòng hắn.

- Có phải ngươi rất muốn tham gia Băng Phách Đại Hội của Tuyết Thần Cung?

- Không… Không…

- Muốn tham gia thì cứ nói, không có gì không đúng cả?

Diệp Hạo cười nói:

- Cố gắng lấy được một cái phong bì là được rồi.

- Công tử, nhưng ta không phải cự đầu.

Chu Uyển Quân vẫn tự hiểu lấy mình.

Mình chỉ là đệ nhất nhân dưới cự đầu mà thôi.

Thế nhưng có một việc bản thân mãi mãi không cách nào phủ nhận.

Đó chính là bản thân không phải đối thủ của cự đầu.

- Cho ngươi hai lựa chọn.

Diệp Hạo nhìn Chu Uyển Quân cười nói:

- Lực chọn thứ nhất, ta sẽ dùng Quán Đỉnh Chi Thuật truyền cho ngươi vài Thần Thông, dù ngươi chỉ nắm giữ năm thành uy lực nhưng đánh bại cự đầu vẫn không có vấn đề gì.

- Nói như vậy, Tuyết Thần Cung sẽ không có lý do gì mà không phát thư mời cho ngươi.

- Công tử nguyện ý dùng Quán Đỉnh Chi Thuật để truyền thụ thần thông cho ta?

Chu Uyển Quân giật mình hỏi lại.

Sao cô có thể không biết thần thông của Diệp Hạo kinh diễm cỡ nào chứ?

Nếu không thì sao có thể trong ba chiêu ngắn ngủi đã đánh bại Lăng Kiếm Đào được?

Có thể tưởng tượng nếu như bản than nắm giữ thần thông của Diệp Hạo, cường giả cấp bậc cự đầu sẽ không có ai là đối thủ của mình nữa.

- Ngươi là thiếp thân thị nữ của ta, truyền cho ngươi một vài thần thông thì có sao?

Diệp Hạo cười nói.

- Nhưng ta nghe nói nếu thi triển Quán Đỉnh Chi Thuật sẽ ảnh hướng đến tạo hóa của người thi pháp.

- Nếu không có hạn chế như vậy thì sao có thể hạn chế cường giả Tiên Vương được?

Diệp Hạo nói đến đây dừng một chút:

- Nhưng ngươi không cần lo lắng ảnh hưởng đến tạo hóa của ta, một chút tạo hóa này ta vẫn không để trong mắt.

- Không biết lựa chọn thứ hai là gì?

- Lựa chọn thứ hai chính là ta giúp ngươi tăng tư chất, cưỡng ép nâng lên tới cấp độ Cự Đầu.

Diệp Hạo vừa nói xong, hô hấp của Chu Uyển Quân cũng dồn dập lên.

- Công tử, ngươi… ngươi thật sự có thể tăng tu chất của ta đến cấp độ Cự Đầu?

Chu Uyển Quân nói câu này, toàn thân đều run rẩy.

- Không sai.

Diệp Hạo gật đầu.

- Công tử nói Thác Thiên Đan hả?

- Thác Thiên Đan thật có thể tăng tư chất đến cấp độ Cự Đầu nhưng ta không chuẩn bị cho ngươi sử dụng nó.

Diệp Hạo nói đến đây, trong tay hắn xuất hiện một bình ngọc.

- Đây là gì?

- Ngọc Dịch.

Diệp Hạo nhìn Chu Uyển Quân nói:

- Ngươi thôn phệ càng nhiều thì thành tựu tương lai sẽ càng cao, còn về việc có thể đi bao xa ở cảnh giới Cự Đầu thì phải xem ngươi có thể tiếp nhận được bao nhiêu.

- Mời công tử ban thuốc.

Chu Uyển Quân nghiêm túc nói.

- Thôn phệ từng giọt một, không thể một lúc nuốt nhiều.

Diệp Hạo cảnh cáo.

Nhìn thấy thần sắc ngưng trọng của Diệp Hạo, Chu Uyển Quân ý thức được thông phệ Ngọc Dịch chỉ sợ sẽ rất thống khổ.

Sau khi thôn phệ một giọt Ngọc Dịch, Chu Uyển Quân đã hiểu tại sao Diệp Hạo lại trịnh trọng nói với mình như vậy?

Đau nhức, đau tận xương cốt;

Đau, đau đến run rẩy.

Nhưng mà cô rõ ràng hiểu cái này có quan hệ đên tương lai của bản thân có thể đi được bao xa.

Vì vậy dù thống khổ nhưng Chu Uyển Quân vẫn cắn răng chịu đựng.

Một giọt!

Hai giọt!

Ba giọt!

Lúc mới bắt đầu, Chu Uyển Quân vẫn còn ý thức, nhưng đến cuối cùng cô chỉ còn lại một đạo tín niệm.

Nhưng tín niệm cuối cùng vẫn không chịu nổi.

Nhìn thấy Chu Uyển Quân hôn mê ngất đi, Diệp Hạo xuất thủ đánh một đan ấn lên người nàng, vì vậy không lâu sau nàng mơ màng tỉnh lại.

Nháy mắt tỉnh lại, nàng cảm thấy thống khố khó nói nên lời.

- Chu Uyển Quân, ngươi không muốn trở thành cường giả hả?

Nghe được giọng nói bên tai, khóe miệng Chu Uyển Quân tràn đầy đắng chát:

- Nhưng mà ta thực sự không thể tiếp nhận được nữa a.

- Ngươi có thể.

Diệp Hạo nói xong, tâm thần khẽ động cưỡng ép Chu Uyển Quân thôn phệ thêm một giọt Ngọc Dịch.

Toàn thân Chu Uyển Quân co rút.

Ngũ quan vặn vẹo.

Trong miệng liên tục phát ra nhưng âm thanh thê lương thảm thiết.

Diệp Hạo vẫn ngồi im.

Hắn đợi đến khi Chu Uyển Quân không chịu nổi hôn mê ngất đi mới dừng tay.

Lần này, Chu Uyển Quân mê man lâu hơn trước đó.

Đợi khi nàng thức dậy thì bản thân đã nằm trên giường mềm mại.

- Cảm giác như thế nào?

- Đau nhức.

- Ngươi cố gắng dưỡng thương cho tốt đi.

Diệp Hạo nói khẽ:

- Một ngày sau ta sẽ thi triển Quán Đỉnh Chi Thuật cho ngươi, sau đó ngươi có thể ra ngoài khiêu chiến Cự Đầu.

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần - truyenyy.com)



Từ Lâm Giang Vực đến Thiên Tuyết Vực phải xuyên qua Vô Vọng Hà.

Phía trên Vô Vọng Hà có một loại pháp tắc thần bí, chỉ có Tiên Vương mới có thể bay qua, phía dưới Tiên Vương chỉ có thể đi Vô Vọng Thuyền.

Vô Vọng Thuyền chỉ xuất hiện vào nửa đêm giờ Tý.

Vì vậy mỗi ngày đều có không ít tu sĩ đứng bên Vô Vọng Hà chờ đợi Vô Vọng Thuyền đến.

Nhưng đêm nay lại có rất nhiều tu sĩ vây quanh một trường sam thanh niên.

Đồ Tam Kiếm!

Một trong những Cự Đầu của Cửu Trọng Thiên.

- Toàn bộ Cửu Trọng Thiên sợ rằng không có ai có thể chịu được ba kiếm của Đồ sư huynh a?

- Đúng vậy, những cự đầu kia giao thủ với Đồ sư huynh, từng người đều cưỡng ép cắt ngang tiết tấu của Đồ sư huynh, nếu không thì chỉ cần Đồ sư huynh xuất ra kiếm thứ ba, toàn bộ thiên kiêu Cửu Trọng Thiên không ai có thể đỡ nổi.

- Nếu nói cao thủ kiếm đạo thì chỉ có Lăng Kiếm Đào là có thể đánh ngang tay với Đồ sư huynh.

- Lăng Kiếm Đào?

Khi một tu sĩ nhắc đến tên Lăng Kiếm Đạo, tu sĩ toàn trường đều trầm mặt xuống.

Lăng Kiếm Đào không phải Đồ Tam Kiếm có thể địch nổi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận