Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1167: Giết Lão Ma

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

--------------------

-Để lại nửa Bản Nguyên, nửa còn lại ta có thể giữ được sao ?

Vân Nghê Thường cười lạnh nói.

Hai lão già này sở dĩ nói không quan tâm đến nửa Bản Nguyên còn lại bởi vì mình bị thương sắp chết thì còn có thể phản công sao ?

Công Tâm Chi Thuật!

Vân Nghê Thường những năm nay có gì chưa thấy qua chứ .

Nàng hiểu rất rõ chỉ cần thỏa hiệp, bản thân sẽ như cá nằm trên thớt .

-Vân Nghê Thường, một phần ba.

Lúc này tôn Ma Đầu này nói.

-Đó là giới hạn thấp nhất của chúng ta , nếu ngươi không đồng ý thì cho dù kẻ chết kẻ bị thương chúng ta cũng sẽ hạ ngươi .

Vân Nghê Thường cắn răng nói:

-Một phần tư.

Không có một phần tư Bản Nguyên, Vân Nghê Thường vẫn có được khả năng tự vệ .

Hai lão giả kia liếc nhau rồi nhẹ gật đầu.

Mà lúc Vân Nghê Thường chuẩn bị rút Bản Nguyên của mình ra, một thân ảnh xuất hiện bên cạnh lão Ma Đầu , lúc thân ảnh kia xuất hiện, Thiên Đạo Chi Kiếm bên trong thức hải hắn bỗng phát va muôn vạn kiếm quang .

Thiên Đạo Chi Kiếm!

Thẩm Phán Chi Kiếm!

Một kiếm chém ra, Thiên Địa thất sắc.

Lão Ma kia trong khoảnh khắc lông tơ toàn thân dựng đứng lên .

Lui!

Lão Ma cảm thấy được nguy cơ chí mạng.

Nhưng ngay khi hắn lui được hai bước, hai tay Diệp Hạo đã hình thành pháp ấn, pháp ấn vừa thành, bốn phía không gian xung quanh Lão Ma kia đều ngưng kết.

Thời Gian Cấm Cố!

Sau một khắc Thiên Đạo Chi Kiếm hung hăng chém lên người Lão Ma.

Lão tức khắc biến thành tro tàn .

Giết được Lão Ma , sắc mặt Diệp Hạo có phần trắng bệch .

Để giết Lão Ma này , Diệp Hạo đã vận dụng Tam Đại Thần Thông.

Thời Không Cổ Ấn, Nghịch Chuyển Chi Thuật, Thiên Đạo Chi Kiếm.

Tam Đại Thần Thông này cho dù một cái cũng tiêu hao không nhỏ.

Diệp Hạo thở dài một hơi rồi nhìn thấy lão bà và Vân Nghê Thường lộ vẻ mặt nghiêm túc nhìn chăm chú mình.

-Tại sao ngươi có thể dùng Thần Thông ở đây ?

Lão bà nhìn chằm chằm Diệp Hạo, trầm giọng quát hỏi.

Diệp Hạo nhìn về phía Vân Nghê Thường nói:

-Tiền bối, đi theo ta .

-Đi đâu ?

-Rời khỏi nơi này.

Nghe Diệp Hạo nói như vậy Vân Nghê Thường không khỏi mở to hai mắt nói:

-Ngươi có cách rời khỏi đây ?

-Ừm.

-Ta đi với ngươi.

Vân Nghê Thường không biết Diệp Hạo làm cách nào rời khỏi đây nhưng hắn có thể vận dụng Thần Thông ở chỗ này chứng tỏ hắn không bị trói buộc nữa.

-Có thể dẫn ta cùng đi không?

Lão bà mặc Hồng Y chần chờ một chút vẫn mở miệng hỏi.

-Ta không có hứng thú dẫn một tôn Yêu Vương cái thế rời khỏi đây?

Diệp Hạo lắc đầu từ chối.

Điên à?

Hắn sở dĩ cứu Vân Nghê Thường một là bởi vì Vân Nghê Thường từng cứu hắn, hai là nàng cũng là Nhân Tộc.

-Nếu ngươi đồng ý dẫn ta ra khỏi đây, ta sẽ cho ngươi một khoản thù lao lớn .

-Ta không cảm thấy ngươi có thể cho ta cái gì quý báu cả .

Diệp Hạo nhàn nhạt nói :

-Hơn nữa Đại Kiếp Cửu Trọng Thiên sắp đến, đến lúc đó dù ta không dẫn ngươi ra ngoài, ngươi cũng có thể tự ra ngoài .

Nói xong Diệp Hạo xoay người rời đi.

Kỳ thật Diệp Hạo không đồng ý đưa theo Yêu Vương này rời đi vì hắn không muốn tin tức bản thân bị tiết lộ .

Phải biết rằng đây là vùng đất cấm kỵ .

Những năm nay cho dù Tiên Vương Đỉnh Phong cũng bị vùi xác trong này.

Nếu như hắn bình an rời khỏi, Bán Thần Cửu Trọng Thiên không hứng thú với chuyện này chắc?

Đợi đến lúc Cửu Trọng Thiên sụp đổ đã là trăm năm sau, đến lúc đó thực lực bản thân cũng đã tăng thêm một bước .

Diệp Hạo dẫn Vân Nghê Thường đi được một đoạn khá xa sau đó trong tay xuất hiện một cái chìa khoá.

Dựa vào Tâm Thần Lực của Diệp Hạo liên kết với chiếc chìa khóa này ,giữa không trung đột nhiên xuất hiện một cánh cửa.

-Đây chính là cửa ra ?

Vân Nghê Thường giật mình nói.

-Không sai.

Diệp Hạo gật đầu.

-Ngươi làm sao biết rõ đây là cửa ra ?

Nàng kinh nghi bất định hỏi lại.

-Nếu tiền bối không tin thì đừng vào .

-Ngươi đi trước.

Vân Nghê Thường trầm mặc một lúc nói

-Nếu ta đi trước cánh cửa này sẽ đóng lại .

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Ánh mắt Vân Nghê Thường kịch liệt lóe lên.

Trần Nguyệt Lan lúc này bước lên nói:

-Ta đi trước.

Vừa nói xong Trần Nguyệt Lan liền đi về phía cánh cửa.

Nhìn thân ảnh Trần Nguyệt Lan biến mất không có vấn đề gì , Vân Nghê Thường do dự một lúc cũng đi về phía cánh cửa.

Sau khi nàng biến mất, Diệp Hạo mới bước vào .

Ngay khi Diệp Hạo bước vào, trong khoảnh khắc cánh cửa kia biến mất .

-Một cánh cửa.

Xa xa, một lão bà thân mặc trường bào đỏ ngòm lẩm bẩm.

Sau khi xuyên qua cánh cửa, Vân Nghê Thường khiếp sợ phát hiện bản thân xuất hiện phía trên Vô Vọng Hà.

-Vô Vọng Hà ? Vì sao ta có thể phi hành phía trên Vô Vọng Hà?

Trần Nguyệt Lan nhận ra vị trí của mình cũng lộ vẻ nghi vấn.

-Bởi vì trên người ngươi có khí tức của chìa khoá, cho nên Vô Vọng Hà sẽ không ảnh hưởng đến ngươi.

Lúc này, tiếng nói Diệp Hạo vang lên bên tai Trần Nguyệt Lan .

Trần Nguyệt Lan cùng Vân Nghê Thường nhìn về phía Diệp Hạo.

Sau một khắc trong mắt Vân Nghê Thường tràn đầy vẻ kinh hãi .

-Tiên Chủ Thập Nhị chuyển, ngươi…ngươi chỉ là Tiên Chủ cảnh ?

-Tiên Chủ cảnh ?

Trần Nguyệt Lan nghe Vân Nghê Thường nói cũng giật mình.

Bởi vì Diệp Hạo trước đó đã giết Lão Ma kia.

Tiên Chủ cảnh có thể đánh chết một tôn Tiên Vương tam chuyển?

-Tiên chủ cảnh thì không thể có chiến lực của Tiên Vương à ?

Diệp Hạo cười nhạt nói.

-Tiên Chủ cảnh sao có thể có được chiến lực của Tiên Vương ?

Vân Nghê Thường hỏi ngược lại.

Không hỏi tới đây, Vân Nghê Thường nghĩ đến điều gì đó .

-Ngươi là Yêu Nghiệt ?

-Không kém bao nhiêu đâu.

Diệp Hạo nhún vai một cái.

-Khó trách ngươi có thể đưa chúng ta thoát khỏi nơi đó .

Vân Nghê Thường trên mặt lộ ra vẻ thấu hiểu . Dừng một lúc nàng trầm giọng nói:

-Tiếp theo ta sẽ tìm chỗ khôi phục tu vi, khi nào ta hoàn toàn khôi phục sẽ tìm đến ngươi .

-Tìm ta làm gì ?

-Để báo đáp chứ làm gì.

Vân Nghê Thường khẽ mỉm cười nói:

-Ta sẽ bảo vệ ngươi đến Tiên Vương cảnh.

-Được .

Nghĩ nghĩ Diệp Hạo cũng không cự tuyệt.

-Đi.

-Đợi đã.

-Còn việc gì ?

Vân Nghê Thường xoay người cười hỏi.

-Chỗ này có ba viên Tiên Đan, có lẽ có thể trợ giúp cho tiền bối .

Diệp Hạo nói xong đưa cho Vân Nghê Thường một cái Túi Càn Khôn.

Vân Nghê Thường dùng Thần Niệm quét qua trong mắt lộ ra thất kinh .

-Vương Cấp Tiên Đan.

-Ba viên Vương Cấp Tiên Đan này, một viên có tác dụng với Nhục Thân, một viên có tác dụng với Thần Hồn, một viên có tác dụng với Tu Vi .

-Trong tay ngươi sao lại có Vương Cấp Tiên Đan quý giá đến vậy ?

-Bởi vì phía sau ta có Vương Cấp Đan Sư.

-Xem ra bối cảnh của ngươi cũng không đơn giản.

Vân Nghê Thường nói tiếp.

-Tiền bối tốt nhất theo hướng này mà rời đi .

-Tại sao ?

-Bởi vì bên kia bờ sông có không ít Tiên Vương cường giả, trong đó còn có một Tiên Vương Đỉnh Phong .

-Được , ta nghe ngươi.

Vân Nghê Thường nhẹ gật đầu.

Nàng tu luyện tới trình độ này vẫn chưa thể vô đich.

Lỡ như gập lại kẻ thù trước đây thì sẽ phiền phức .

Tốt hơn hết cẩn thận một chút vẫn hơn , sau đó nàng tiến về phía Lâm Giang Vực .

Bạn cần đăng nhập để bình luận