Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1170: Phong Vô Hình

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

--------------------

- Ngươi đoán.

Diệp Hạo cười nói.

Biến số?

Diệp Hạo không biết bản thân có phải biến số hay không.

Năm đó, bản thân ở Địa Cầu cũng không phải biến số. Bởi vì trước đó, Diệp Hạo một mực cảm thấy mình là Ám Tinh, nhưng làm nửa ngày, hóa ra Ám Tinh là Đường Phiên Phiên.

Như vậy biến số thời đại Kim Cổ có phải Đường Phiên Phiên hay không?

Đường Phiên Phiên có tiềm lực to lớn.

Sau khi thôn phệ một phần hai mươi thần huyết của Diệp Hạo, có lẽ Đường Phiên Phiên cũng nắm giữ Thần Thể.

Bởi vì huyết nhục bản thân đang từ từ chuyển hóa thành thần huyết.

Nên huyết nhục Đường Phiên Phiên không có lý do không chuyển hóa thành thần huyết.

Nếu Đường Phiên Phiên là biến số, tại sao bản thân lại trở thành người độc lập?

- Diệp Hạo.

Tuyết Trích Tiên nhìn chằm chằm Diệp Hạo nói.

- Ta biết có hạn thôi.

Diệp Hạo nhẹ nhàng lắc đầu.

- Không phải ta không muốn nói với ngươi, mà ta không biết nên nói gì.

- Ngươi muốn nói gì thì nói đi?

- Vì sao ngươi xinh đẹp như thế?

- Diệp Hạo.

Tuyết Trích Tiên bối rối.

Gia hỏa này không để bản thân vào trong mắt.

Nếu không, hắn có thể trêu chọc như vậy sao?

- Diệp Hạo, mời ngươi tự trọng.

Lúc này, một âm thanh băng lãnh vang lên.

- Tự trọng?

Diệp Hạo nhìn về phía người nói

- Ngươi quản quá rộng thì phải?

- Nếu ngươi cảm thấy ta quản rộng, không bằng hai ta khoa tay múa chân một phen?

Phong Nhược Cốc đứng lên, lạnh lùng chắp hai tay sau lưng nói.

- Không hứng thú.

Diệp Hạo lắc lắc đầu.

- Ta thấy ngươi không dám thì có?

Phong Nhược Cốc châm chọc.

- Đánh bại ngươi, ta không có cảm giác thành tựu.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Ngươi nói cái gì?

- Con mẹ ngươi điếc sao? Ta nói đánh bại ngươi không có cảm giác thành tựu.

Diệp Hạo lườm Phong Nhược Cốc nói.

Răng rắc!

Đỉnh đầu Phong Nhược Cốc xuất hiện hình ảnh vòi rồng to lớn.

Vòi rồng xuất hiện, không gian bốn phía đều trở nên mơ hồ, một cỗ lực lượng đáng sợ hóa thành ba động kinh thế tràn ngập ra.

Diệp Hạo không có mảy may biến hóa sắc mặt, hắn chỉ lẳng lặng nhìn Phong Nhược Cốc.

- Phong Nhược Cốc, đến lúc tỷ thí Võ Đạo, ta sẽ không cản ngươi.

Tuyết Trích Tiên nhìn Phong Nhược Cốc, trầm giọng nói.

- Tuyết Trích Tiên, ta không hiểu.

- Ngươi không hiểu cái gì?

- Lúc Diệp Hạo phát sinh tranh đấu với Hạ Hầu, tại sao ngươi không ngăn cản, hiện tại, ngươi lại ngăn trở ta phát sinh tranh đấu với Diệp Hạo.

- Bởi vì tiếp theo sẽ tỷ thí Võ Đạo.

- Ngươi không cảm thấy lý do này quá qua loa tắc trác sao?

- Bởi vì ngươi không phải đối thủ Diệp Hạo.

- Có phải hay không, ta phải đánh qua mới biết.

- Vậy đợi chút nữa rồi đánh.

- Không.

Phong Nhược Cốc nhẹ nhàng lắc lắc đầu

- Hiện tại, ta muốn đánh.

- Phong Nhược Cốc.

Tuyết Trích Tiên trầm mặt xuống.

Phong Nhược Cốc lại bất vi sở động.

- Vậy ta đành thỏa mãn tâm nguyện ngươi.

Diệp Hạo bưng chén rượu uống cạn sạch một hơi, mũi chân điểm nhẹ nhàng trên mặt đất, thân hình nhanh chóng biến mất ngay tại chỗ.

Thân hình Phong Nhược Cốc lóe lên hóa thành một sợi thanh phong, lúc Phong Nhược Cốc xuất hiện lần nữa đã đứng trước mặt Diệp Hạo.

- Hóa Hình Thuật thật tinh diệu.

Diệp Hạo sáng mắt lên nhìn Phong Nhược Cốc đối diện.

- Ngươi cho rằng nói như vậy ta sẽ lưu thủ sao?

Phong Nhược Cốc lạnh lùng lên tiếng.

Nghe vậy, Diệp Hạo cười lên ha hả

- Ngươi nghĩ nhiều, Phong Nhược Cốc à, ngươi nên nghe lời Tuyết Trích Tiên, bởi vì ngươi không phải đối thủ ta.

- Ta vẫn nói câu kia, có phải hay không thì đánh qua mới biết.

Phong Nhược Cốc vừa dứt lời, thân hình biến mất lần nữa, sau một khắc, bốn phía Diệp Hạo xuất hiện hình ảnh vòi rồng to lớn.

Vòi rồng xoay tròn, toàn bộ không gian chu vi 10 dặm đều vỡ nát, hơn nữa, loại phá hoại này có xu thế nhanh chóng lan tràn ra bốn phía.

Diệp Hạo trong đó càng đứng mũi chịu sào.

Tinh Thần Lực rộng lớn hóa thành một đạo bình chướng vô hình, nhưng Diệp Hạo vẫn nhận ảnh hưởng, bởi vì vòi rồng mang theo lực lượng quá mạnh, càng thêm trọng yếu là cỗ lực lượng này không ngừng tăng lên.

- Cấm Tiên Chi Thuật.

Diệp Hạo bắt ấn hai tay.

Ấn Quyết thành hình hóa thành từng đợt ba động tràn ngập ra bốn phía, nhưng cỗ ba động này chưa kịp lan tràn ra ngoài đã bị vòi rồng xé rách vô tình.

- Ba động cũng bị xé rách?

Diệp Hạo biến sắc, trở nên nghiêm túc.

Nhưng chỉ nghiêm túc một chút mà thôi.

Sau một khắc, phía sau Diệp Hạo xuất hiện một đôi cánh trong suốt, hắn khẽ động tâm thần, thân ảnh nhanh chóng biến mất ngay tại chỗ.

Biến mất.

Phong Nhược Cốc kinh sợ!

Hắn kiến tạo vòi rồng có thể chống lại tất cả đồ vật hữu hình.

Theo lý thuyết, Diệp Hạo không thể chạy trốn mới đúng?

Không có đạo lý!

Ngay lúc Phong Nhược Cốc tìm kiếm Diệp Hạo, phía sau đột nhiên xuất hiện một đạo thân ảnh.

Đạo thân ảnh cầm Chiến Kiếm đâm về phía trước, thân ảnh Phong Nhược Cốc lại nhanh chóng hóa thành một đám mây màu trắng.

Chiến Kiếm đâm vào đám mây rồi rút trở về.

Đám mây chập chờn bao vây Diệp Hạo lại.

- Vân Hữu Tung.

Trên đài, Lăng Kiếm Đào trầm giọng nói.

- Phong Vô Hình, Vân Hữu Tung.

Tuyết Trích Tiên bình tĩnh nói

- Dựa vào hai đại thần thông này, Phong Nhược Cốc có thể đứng ở thế bất bại.

- Đụng phải Diệp Hạo lại là một chuyện khác.

Lăng Kiếm Đào nhàn nhạt nói.

Gia hỏa này có thể khiến cho Thời Gian Nghịch Chuyển.

Phong Nhược Cốc có mạnh hơn lại như thế nào?

Diệp Hạo chỉ cần vận dụng thần thông này, Phong Nhược Cốc có khả năng gặp bi kịch.

- Ngươi tin tưởng Diệp Hạo ghê vậy?

- Bởi vì đến hiện tại, ta vẫn không biết phá giải thần thông của Diệp Hạo như thế nào.

- Nói một chút.

Tuyết Trích Tiên mở miệng nói.

- Không nói.

Không thể không nói, Lăng Kiếm Đào vẫn có một chút tiết tháo.

Thân thể bị một đám mây vờn quanh bốn phía, Diệp Hạo liên tục chém ra mấy kiếm mới phát hiện vô luận bản thân trảm như thế nào, vẫn không thể gây tổn thương tí nào đến Phong Nhược Cốc.

Càng thêm đáng sợ là bên trong đám mây ẩn chứa lực lượng không ngừng ăn mòn thân thể Diệp Hạo.

Cùng lúc đó, vòi rồng càng bao phủ Diệp Hạo lần nữa.

Phong vân chung sức!

Diệp Hạo rõ ràng nếu không có biện pháp phản chế, bản thân có khả năng bị Phong Nhược Cốc giết chết.

- Phá cho ta.

Diệp Hạo không muốn vận dụng Nghịch Chuyển Chi Thuật, hắn chỉ vận dụng tạo hóa tự thân.

Thiên Đạo Chi Kiếm!

Thẩm Phán Chi Kiếm!

Thiên Đạo đến thẩm phán.

Quản ngươi hữu hình hay vô hình, chỉ cần bản chất sinh mệnh ngươi không đổi, như vậy sẽ gặp phải Thiên Đạo thẩm phán.

Răng rắc!

Thiên Đạo Chi Kiếm chém xuống, tu sĩ toàn trường không ngờ vòi rồng dĩ nhiên bị chém thành hai nữa, cự đại vân vụ quay quanh Diệp Hạo cũng bị chấn vỡ nát.

Phốc!

Thiên Đạo Chi Kiếm chém qua, một thanh niên nhuộm máu toàn thân rơi từ giữa không trung xuống, nhưng rơi đến trăm mét, thanh niên cưỡng ép ngừng lại.

Bạn cần đăng nhập để bình luận