Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1179: Luyện đan

- Lão thất phu.

Đúng lúc này Diệp Hạo lạnh như băng nói.

- Ngươi nói cái gì?

Ánh mắt Vạn Đức Xương đầy sát cơ dữ tợn nhìn Diệp Hạo.

- Thân làm tiền bối cường giả lại hướng một tiểu bối Tiên Tôn cảnh xuất thủ, lão tử không có gọi ngươi lão cẩu là tốt lắm rồi.

Diệp Hạo cùng đồng dạng nhìn chằm chằm Vạn Đức Xương hai mắt tỏa ra sát cơ.

- Ta không biết ngươi là Tiên Vương mấy chuyển, nhưng ngươi tốt nhất nên cầu nguyện ta nửa đường vẫn lạc, nếu không Lão Tử nhổ tận gốc toàn bộ huyết mạch nhà ngươi.

Lời Diệp Hạo làm toàn trường giật mình.

Người nào cho Diệp Hạo dũng khí uy hiếp Tiên Vương?

Bất quá nghĩ lại thì Diệp Hạo hiện tại có chiến lực Tiên Vương, hơn nữa hắn còn là Yêu Nghiệt của Yêu Nghiệt, Tu Sĩ giữa sân nhìn Vạn Đức XƯơng với thần sắc quái dị.

Đến mức này Diệp Hạo không tùy tiện phát lời thề như vậy.

Hiện tại trước mặt mọi người nói muốn đem huyết mạch Vạn Đức Xương nhổ tận gốc, như vậy đợi đến khi thực lực đầy đủ, Diệp Hạo khẳng định sẽ ra tay, nếu không hắn về sau liền sẽ đánh mất tín lực.

- Chờ đã.

Lúc này Tiểu Đan Vương Hạ Hầu đứng dậy.

- Diệp Hạo, ta hiện tại thoát ly Liên Minh Tán Tu Đan Đạo của Vạn Đức Xương, còn có từ hôm nay Hạ Hầu ta cùng Vạn Đức Xương không có bất kỳ quan hệ gì nữa.

- Hạ Hầu ngươi biết rõ mình đang nói cái gì không?

Vạn Đức Xương vừa sợ vừa giận quát.

- Ngớ ngẩn, ngươi thật cảm thấy ngươi mạnh lắm sao?

Hạ Hầu cười lạnh nói.

- Diệp Hạo hiện tại xác thực không phải đối thủ của ngươi, thế nhưng đợi đến khi hắn đặt chân đến Tiên Vương cảnh, ngươi chờ chết đi.

- Đức Xương đồ đệ của ngươi có tầm mắt đấy.

Lão giả mặt đỏ Đàm Tự Hán lườm Vạn Đức Xương một cái nói.

- Nghiệt tử, còn không dập đầu nhận tội ta.

Vạn Đức Xương gắt gao nhìn Hạ Hầu nói.

Hạ Hầu không nói gì chỉ nhìn Diệp Hạo.

- Chính như ý ngươi, từ hôm nay ngươi cùng Liên Minh Tán Tu Đan Đạo không còn bất cứ quan hệ gì, ta đâu còn lý do xuất thủ với ngươi chưd?

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Đa tạ.

Hạ Hậu như được đại xá vội vàng đáp.

- Hạ Hầu ngươi lăn đi, từ hôm nay ngươi không còn là Đệ Tử của Vạn Đức Xương ta nữa

Nhìn thấy hành vi Hạ Hầu như vậy Vạn Đức XƯơng nộ khí trùng thiên.

Loại hành vi này của Hạ Hầu chính là phản bội Tông Môn.

Bất quá ai bảo Lão Tổ của Hạ Hầu đồng dạng cũng là một tôn Tiên Vương, bởi vậy Vạn Đức Xương dù muốn ra tay cũng chỉ có thể nhịn xuống.

- Lão thất phu, ngươi nói muốn kiến thức Đan Đạo của ta?

Diệp Hạo nói.

- Vậy thì tới đây..

Nói rồi Diệp Hạo đi về hướng Phương Thị cách đó ngàn dặm của Tuyết THần Cung.

Hành vị của Diệp Hạo làm cho mọi người cảm thấy khó hiểu.

- Diệp Hạo ngươi có ý gì?

Vạn Đức Xương mở miệng hỏi.

- Không phải có rất nhiều Tu Sĩ khua môi múa mép loạn hết cả lên sao ?

Diệp Hạo nhìn Vạn Đức XƯơng một cái nói.

- Như vậy chúng ta trước mặt tất cả mọi người so tài Luyện Đan là được.

Nghe vậy Vạn Đức Xương không khỏi khẽ giật mình.

Tên này cũng quá tự tin đi.

- Không dám sao? Lão già?

- Có gì không dám?

Vạn Đức Xương lập tức đứng dậy.

Hắn rất rõ ràng Thập Phẩm Tôn Cấp Đan Sư có bao nhiêu khó khăn?

Nếu không bản thân cũng sẽ không đến Tiên Vương cảnh mới đột phá.

Diệp Hạo tuổi còn trẻ làm sao có thể đạt tới cảnh giới này?

Không có khả năng!

Không có đạo lý!

Không có nguyên do!

Diệp Hạo đến Phường Thị không làm bao nhiêu oanh động, bất quá khi Vạn Đức Xương cùng một lượng lớn Đan Sư thêm cả cao tầng Tuyết Thần Cung, mấy trăm vạn Tu Sĩ ở Phường Thị toàn bộ đều kinh trụ.

- Chuyện gì xảy ra vậy?

Ngay khi mọi người còn ngơ ngác thì Diệp Hạo đã lên tiếng.

- Từ khi Tuyết Trích Tiên của Tuyết Thần Cung cử hành Băng Phách Đại Hội, rất nhiều người hoài nghi ta có phải Thập Phẩm Tôn Cấp Đan Sư hay không.

- Có hoài nghi ta cũng mặc kệ nhưng các ngươi lại cố ý bôi đen nhân phẩm của ta.

Diệp Hạo quét mắt nhìn toàn trường nói.

- Hôm này ta ngay ở chỗ này cùng hai vị tỉ thí để chứng tỏ.

- Đánh bại ngươi không cần Sư Tôn xuất thủ, chỉ cần ta đã có thể rồi.

Hứa Hành cười lạnh nói.

- Nơi này có phần ngươi nói chuyện à?

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Ngươi.

Hứa Hằng chuẩn bị cãi lại thì bị Đàm Tự Hàn ngăn cản.

- Diệp Hạo ngươi muốn tỉ thí như thế nào?

Đàm Tự Hán nhìn chằm chằm Diệp Hạo nói.

- Luyện chế Tiên Đan bản thân tâm đắc nhất.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Được.

Đàm Tự Hán nhẹ gật đầu.

- Còn có ngươi nữa đừng đứng đấy.

Diệp Hạo chỉ vào Vạn Đức Xương nói.

- Hai người các ngươi cùng lên luôn đi đỡ mất thời gian của ta.

Rồi Diệp Hạo chỉ mấy trăm vị Tôn CẤp Đan Sư.

- Các người nữa nếu có hứng thú thì cứ lên luôn đi.

- Cuồng vọng.

- Phách lối.

- Ngươi cho rằng ngươi là ai?

- Người trẻ tuổi không biết trời cao đất rộng.

Ngay khi một đám Đan Sư đang bàn luận, tiếng Diệp Hạo như kinh lôi vang vọng toàn trường.

- Làm gị lầm bầm như đàn bà vậy, thích thì cứ lên đây mình ta chấp hết.

Nói rồi trong tay Diệp Hạo xuất hiện một hộp ngọc.

- Trong hộp này có một khối Băng Phách Chi Tâm, nếu ai thắng ta, ta sẽ đưa nó cho người đó.

Không thể không nói lần này Diệp Hạo đã đưa ra dụ hoặc rất lớn.

Mấy trăm tên Đan Sư nghe được câu này toàn bộ đều không chớp mắt nhìn chằm chằm vào Băng Phách Chi Tâm trong tay hắn.

Băng Phách Chi Tâm đại biểu cho Băng Phách Huyền Thể.

Người nào không muốn chứ?

Lui một bước nếu bọn họ không cần đến nhưng còn hậu đại sau này của bọn họ thì sao?

Chẳng lẽ cũng không cần sao?

- Ai nguyện ý tỉ thí thì cứ lên đây.

Diệp Hạo vừa nói vừa hoạch xuất ra một mảnh khu vực.

Sưu!

Sưu!

Sưu!

Từng đạo từng đạo thân ảnh đằng không bay lên khu vực vừa được mở ra.

Nhìn ba mươi bốn vị Đỉnh Cấp Đan Sư, thần sắc Diệp Hạo vẫn như thường nói.

- Đến đây.

Ba mươi bốn Đan Sư tiến lên đều là Cửu Phẩm Tôn Cấp Đan Sư.

Bởi vì trên Đan Bào của bọn hắn có tiêu ký cấp bậc này.

Từ điểm này có thể nhìn ra Đan Đạo Cửu Trọng Thiên phồn thịnh đến mức Bát Trọng Thiên xa xa không thể so sánh.

Đàm Tự Hàn cùng Vạn Đức Xương liếc nhìn nhau, song song xuất hiện trước mặt Diệp Hạo.

- Bắt đầu đi!

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Đám người Đàm Tự Hán lấy ra Dược Tài sau đó triệu hoán Luyện Đan Lô.

Tu Sĩ toàn trường không tự chủ ánh mắt rơi trên người những Đan Sư này.

Nhưng khi đám người Đàm Tự Hán đang luyện chế, mọi người phát hiện Diệp Hạo lại cùng Tuyết Trân vui vẻ trò chuyện.

- Diệp Hạo ngươi đang làm cái gì?

Ánh mắt Đàm Tự Hán kính nghi bất định nhìn Diệp Hạo hỏi.

- Các ngươi không phải nói ta Luyện Đan sử dụng chướng nhãn pháp sap? Đợi chút nữa khi ta bắt đầu sẽ để các ngươi tận mắt được nhìn thấy, nếu không các ngươi lại khua môi múa mép loạn cả lên.

Diệp Hạo nói.

- Còn có tâm ngươi cũng đã rối loạn, ta đề nghị ngươi bình phục một chút rồi hãy bắt đầu Luyện Đan, nếu không luyện chế ra thành phẩm lại đổ thừa lên đầu ta.

- Lão phu Luyện Đan trên vạn năm, như thế nào lại bị dăm ba câu của ngươi làm động tâm thần?

Đàm Tự Hán lạnh lùng nói.

- Đợi chút nữa lão phu cũng muốn nhìn xem ngươi có thể chứng minh được cái gì.

Bạn cần đăng nhập để bình luận