Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1192: Thời đại hoàng kim

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

---------------------

- Ba chiêu?

Lăng Dao lườm Diệp Hạo một chút đáp.

- Xem thường ai đấy? Một chiêu đủ rồi.

- Ngông cuồng.

Tạ Ý nhìn qua có thể thấy đoàn người Diệp Hạo không phải hạng người đơn giản, nhưng hiện tại nghe Lăng Dao xem thường mình, hắn không thể không nổi giận.

Lăng Dao không thèm đáp lại, mi tâm nàng tuôn ra một đạo tinh thần lực rộng lớn.

Tinh thần lực hóa thành một cự đại chiến kiếm, giơ lên cao chém tới Tạ Ý.ực Toàn Năng Học Sinh Trailer



Trên mặt Tạ Ý lúc này chỉ có hoảng sợ.

Bởi vì ngay lúc tinh thần lực chém tới mình, hắn cũng phát hiện bản thân không thể động đậy.

Tạ Ý biết rõ nguyên nhân, tinh thần lực của đối phương vượt xa hắn.

- Ngươi biết ta là ai không?

Thần sắc Lăng Dao không hề biến hóa.

Lăng Dao cũng không phải không hiểu bối cảnh của Diệp Hạo.

Gia hỏa này có thể đi ngang Cửu Trọng Thiên nha

Vậy thì sợ ai?

Sau một khắc, chiến kiếm đâm xuyên qua thức hải Tạ Ý, thần mang trong mắt hắn tức khắc tiêu tán.

Nhìn thấy Tạ Ý vẫn lạc, toàn bộ đệ tử Trần gia đều kinh sợ.

Chuyện gì vậy?

Cường đại như Tạ Ý cứ thế mà chết?

Lúc này, ánh mắt bọn họ nhìn qua Lăng Dao đều trở nên kính sợ.

Không nghi ngờ chút nào vị này là một cao thủ Tiên Tôn.

- Tứ thúc.

Trần Nguyệt Lan chạy tới bên người Trần Minh Tráng hô to.

Nhưng đáng tiếc hắn đã không còn ý thức.

Đám người Trần Minh Huy kiểm tra một phen, sắc mặt không khỏi âm trầm.

Đèn cạn dầu.

Tình trạng hiện giờ của Trần Minh Tráng có thể dùng ba từ này để hình dung.

Nói cách khác chính là cứu không được.

- Diệp công tử, van cầu ngươi, mau cứu tứ thúc ta.

Trần Nguyệt Lan đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, đứng lên chạy đến bên người Diệp Hạo.

- Nguyệt Lan, đừng làm khó Diệp công tử.

Trần Minh Huy khẽ thở dài.

Diệp Hạo vỗ tay Trần Nguyệt Lan nói.

- Có ta ở đây, tứ thúc ngươi không chết được đâu.

Tiếng nói vừa rơi xuống, Trần Minh Hy cùng toàn bộ đệ tử Trần gia cũng hết hồn.

Trần Minh Tráng còn có thể cứu?

Làm sao có thể?

Diệp Hạo không nói mà đi tới bên người Trần Minh Tráng, vươn một ngón tay nhẹ nhàng gõ vào lồng ngực hắn.

Một màn thần kình phát sinh.

Đám người khiếp sợ nhìn vết thương trên người Trần Minh Tráng dần khép lại, sinh mệnh chi hỏa bên trong thức hải cũng dần trở nên sáng hơn.

Chỉ vài hơi thở sau, Trần Minh Tráng mở hai con mắt ra.

- Đã có chuyện gì?

- Tứ đệ, hiện tại ngươi cảm thấy thế nào?

Trần Minh Huy lập tức hỏi.

Trần Minh Tráng cảm thụ một chút đáp.

- Ta cảm thấy bản thân vẫn có chút sức, không chết được.

- A.

Trong mắt Trần Minh Huy lộ ra vẻ ngạc nhiên, sau đó hành lễ với Diệp Hạo.

- Đa tạ Diệp công tử.

Diệp Hạo không thèm để ý đáp.

- Dễ như ăn cháo.

Nói đến đây, Diệp Hạo nhìn về phía Trần Nguyệt Lan.

- Cho tứ thúc ngươi phục dụng một khỏa Liệu Thương Đan, không cần nhiều thời gian sẽ có thể khôi phục.

- Diệp công tử.

Trần Nguyệt Lan nhìn Diệp Hạo trong, mắt mơ hồ xuất hiện nước mắt.

- Cùng người nhà ngươi hảo hảo mà ôn chuyện một chút đi.

Diệp Hạo nói xong cũng rời đi.

Diệp Hạo rời đi, Trần Minh Huy mới thấp giọng hỏi.

- Nguyệt Lan, vị Diệp công tử kia có thân phận gì?

- Nhị thúc, ta chỉ có thể nói cho ngươi là thân phận Diệp công tử tôn quý không thể nói được.

Trần Nguyệt Lan trầm giọng đáp.

Sắc mặt Trần Minh Huy biến đổi.

Kỳ thật trước đó Trần Minh Huy đã có suy đoán.

Hiện tại bất quá chỉ chứng thực lại thôi.

- Nhị thúc, tình huống hiện tại của chúng ta như thế nào?

- Trần gia chúng ta những năm này đều không được tốt lắm.

Trần Minh Huy khẽ thở dài.

- Hả?

Trần Nguyêt Lan khẽ giật mình nói.

- Lan thành có tam đại gia tộc Trần gia, Trương gia, Mục gia. Trần gia chúng ta trước đó có thể ép một đầu Mục gia, thế nhưng ai có thể ngờ, Mục gia cùng Trương gia lại kết minh với nhau.

Trần Minh Huy cười khổ nói.

- Hai đại gia tộc kết minh, thực lực chỉnh thế vượt qua Trần gia, những năm này đường làm ăn Trần gia chúng ta bị bọn họ cướp hơn phân nửa, nếu không phải hiện tại đâu đâu cũng có cơ duyên cùng tạo hóa ,Trần gia có khi vượt qua không nổi.

- Cơ duyên và tạo hóa xác thực khắp nơi đều có, nhưng tranh đoạt cũng càng kịch liệt.

Trần Minh Tráng được đệ tử Trần gia nâng đỡ đứng lên.

- Hoàng Kim Thịnh Thế không còn nhiều thời gian.

Trần Nguyệt Lan nói khẽ.

- Hoàng Kim Thịnh Thế?

Trần Minh Huy khẽ giật mình nói.

- Đúng vậy a, Diệp Công Tử đã từng nói qua Văn Minh Tu Hành đi đến Đỉnh Phong sẽ xuất hiện 10 năm Hoàng Kim Thịnh Thế, 10 năm sau toàn bộ Cửu Trọng Thiên đều sẽ bắt đầu xuống dốc.

Trần Nguyệt Lan nói đến đây dừng một chút nói tiếp.

- Mà hiện tại khoảng cách tới kỳ hạn 10 năm cũng không còn bao nhiêu.

- Ngươi có biết kiếp nạn gì không?

Trần Minh Huy trầm giọng hỏi.

- Không biết.

Trần Nguyệt Lan nhẹ nhàng lắc đầu.

- Trước tiên cứ về nhà, chiêu đãi cảm tạ Diệp Công Tử rồi nói.

Trần Minh Tráng lúc này mở miệng lên tiếng.

- Đúng đúng đúng.

Trần Minh Huy mới ý thức đến điểm này.

Lúc hắn mở lời mời Diệp Hạo, ánh mắt Trần Nguyệt Lan cũng không khỏi khẩn trương nhìn theo.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút rồi gật đầu đáp ứng.

- Được.

Trần Minh Huy cùng đệ tử Trần gia nghe vậy vô cùng vui mừng.

Thiên Viêm tông sẽ không buông tha họ, nếu có Diệp Hạo tọa trấn thì là một chuyện khác.

Một đoàn người Trần Minh Huy đi đến Lan Thành lại thấy Lan Thành đang khởi động hộ thành đại trận, mà phía trên tường thành có hơn ngàn tên tu sĩ đang kịch liệt chém giết.

- Bọn người Cẩu Tuần.

- Trương gia cùng Mục gia hạ thủ với Trần gia ta.

- Đáng chết!

Trần Minh Huy nhìn một màn này lập tức hô to.

- Đệ tử Trần gia theo ta xuất thủ.

Đệ tử Trần gia theo Trần Minh Huy xuất thủ, chỉ là công kích của bọn họ chỉ có thể đưa đến từng đợt gợn sóng trên đại trận hộ thành.

- Đây là tứ phẩm Tôn cấp Viên Nguyệt trận cho các ngươi thời gian ba ngày ba đêm cũng không thể đánh vỡ trận pháp này.

Lúc này, Lăng Dao đứng dậy thản nhiên nói.

- Mong Lăng tiểu thư xuất thủ giúp đỡ chúng ta.

Trần Minh Huy lo lắng cầu xin.

Lăng Dao đằng không bay đến biên giới Viên Nguyệt trận, sau đó kết từng đạo pháp ấn, sau khi ấn quyết thành hình, trận pháp lập tức phát sáng.

- Hạch tâm trận pháp.

- Hạch tâm trận pháp đã xuất hiện rồi.

- Nhanh chóng công kích vào nó.

Lăng Dao nhìn thấy đám gia hỏa này muốn phối hợp xuất thủ nên đánh về phía trước một quyền.

Răng rắc!

Nhờ công kích của một đám người, hạch tâm trận pháp lập tức bị phá.

Nền móng của trận pháp chính là hạch tâm.

Hạch tâm bị phá, như vậy trận pháp cũng bị phá theo.

- Xông.

- Giết.

- Vì tộc nhân báo thù.

Đệ tử Trần gia lập tức vọt tới phía trước.

Bất quá số lượng quá ít.

Đám người Trần Minh Huy rất nhanh đã biến mất trong đám người.

- Diệp công tử, có thể giúp đỡ một chút không?

Trần Nguyệt Lan dắt góc áo Diệp Hạo cầu xin.

Diệp Hạo nhìn về phía Lăng Dao cùng Lâm Ngưng Hạ.

- Các nàng không phải cả ngày đều rảnh rỗi đến chán sao? Hiện tại đến lúc xuất thủ rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận