Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1194: Ta muốn các cô ấy!

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

---------------------

Sau đó, Diệp Hạo lại đưa cho Trần Trung Đức một bình ngọc, nói:

- Ăn vào đi.

Trần Trung Đức đổ Tiên Đan trong bình ra, mở to hai mắt nhìn.

Hắn thấy được cái gì?

Đan Văn!

Cực Phẩm Tiên Đan!

Thanh niên trước mắt rốt cuộc là ai?

Tiện tay đưa ra một viên Cực Phẩm Tiên Đan.

Trần Trung Đức suy nghĩ một chút rồi ăn Tiên Đan vào.

Cực Phẩm Tiên Đan có hiệu quả xa xa không phải Nhất Phẩm Đan có thể có thể so được.

Trong lúc khôi phục, một thiếu nữ đi tới bên cạnh Trần Trung Đức nói:

- Lão Tổ, người không sao chứ?

Trần Trung Đức nhìn thiếu nữ trước mắt mà giật mình, giống như thấy một chuyện không thể tưởng tượng nổi.

- Nguyệt Lan, ngươi không phải ——?

- Lúc ấy ta được một Tiên Vương cứu, những năm này luôn tu hành cùng hắn.

Trần Nguyệt Lan nói câu nói này cố ý nói to lên.

Khi Trần Nguyệt Lan nhắc đến hai chữ Tiên Vương, sắc mặt Trương Tùng Tuyền và Mục Sâm Tục biến đổi.

Tiên Vương cho dù lúc nào đều là danh từ cường đại.

Cửu Trọng Thiên, Tiên Vương có ba ngàn người lộ ngoài ánh sáng, còn những người không công khai đoán chừng cũng có năm – sáu ngàn, nhưng toàn bộ Cửu Trọng Thiên lại có hơn ngàn Đại Vực, bình quân phân bố một Đại Vực mới 8 ~ 9 người mà thôi.

Vấn đề là Vân Dương Vực chỉ là nơi thâm sơn cùng cốc.

Bên ngoài chỉ có ba tôn Tiên Vương.

Hơn nữa nghe nói ba người này không được mạnh lắm trong cảnh giới Tiên Vương.

Mà hiện tại, Trần Nguyệt Lan lại nhắc đến một vị Tiên Vương.

Sự tình có chút khó giải quyết.

Nhưng mà khó giải quyết đi nữa Trương Tùng Tuyền vẫn bóp nát Truyền Tống Ngọc Phù.

- Lão Tổ, ngươi không cần lo lắng.

Trần Nguyệt Lan nhìn thấy bộ dáng lo lắng của Trần Trung Đức, cười nói:

- Sư Tôn của ta, bối cảnh có lẽ không được tốt lắm, nhưng Công Tử lại có bản lĩnh Thông Thiên.

- Công Tử?

Trần Trung Đức khẽ giật mình hỏi.

- Ta là thị nữ Diệp Công Tử.

Trần Nguyệt Lan chỉ Diệp Hạo nói khẽ.

- A…

Trần Trung Đức giật mình.

Hắn nghĩ Trần Nguyệt Lan được theo Tiên Vương tu luyện đã có tạo hóa vô thượng rồi, nói cách khác, thân phận Trần Nguyệt Lan là Đệ Tử Tiên Vương.

Thân phận tôn quý như vậy lại tự nguyện trở thành thị nữ của người ta.

- Cái này —— có phải trò hay không?

Nhưng Trần Trung Đức lão luyện thành thục không hỏi vấn đề này.

Bởi vì không nóng lòng nhất thời.

- Quét dọn Chiến Trường.

Trần Trung Đức trầm giọng nói.

Người Trần gia không vẫn lạc bao nhiêu, về phần nữ tử mặc dù bị xé rách quần áo, nhưng Đệ Tử hai nhà kia còn chưa làm được gì.

Trong lúc Đệ Tử Trần gia quét dọn Chiến Trường, một chiếc Chiến Hạm đen như mực phá vỡ trời cao xuất hiện trước mặt mọi người.

Khi bọn họ nhìn thấy chiếc tiêu chí của Chiến Hạm này, cả đám hoảng sợ không nói nên lời.

- Vạn Lý Tông.

- Tại sao Vạn Lý Tông lại tới đây?

- Phía sau Mục gia và Trương gia không phải Vạn Lý Tông chứ?

- Nếu thật là Vạn Lý Tông, Trần gia chúng ta xui xẻo rồi.

Phía trên Chiến Hạm, một thanh niên thần tình lạnh lùng quét đám người Trần gia bên dưới. Lúc này, ánh mắt thanh niên rơi vào người Lăng Dao, Lâm Ngưng Hạ và Chu Uyển Quân, lại lộ vẻ dâm tà.

- Trần gia các ngươi tự tìm đường chết, ngay cả người của ta dám động.

Ánh mắt Cam Dương Hồng nhìn vào Trần Trung Đức, quát.

- Do bọn chúng gieo gió gặt bão.

Trần Trung Đức cắn răng trả lời.

- Nói như vậy, Trần gia các ngươi muốn đối nghịch với Vạn Lý Tông chúng ta?

Cam Dương Hồng cười lạnh nói.

Trần Trung Đức trầm mặc không đáp.

- Trầm mặc là được rồi?

Cam Dương Hồng nhìn thấy bộ dáng Trần Trung Đức nói tiếp.

- Ta cho ngươi một phút, nếu không thể cho Vạn Lý Tông một giao phó, cũng đừng trách ta giết sạch sẽ Trần gia các ngươi.

Cam Dương Hồng nói làm cho Đệ Tử Trần gia sợ hãi.

Thời gian cứ như vậy trôi qua.

Lúc này, toàn bộ đệ tử Trần gia nhìn về phía Trần Trung Đức.

- Ta chỉ có thể nói, kẻ giết người sẽ phải bị người giết.

Trần Trung Đức ngẩng đầu lên mở miệng nói.

Trong mắt Cam Dương Hồng lộ ra sát cơ dữ tợn.

- Trần Trung Đức, ngươi không quan tâm chết sống của tộc nhân mình?

- Ta quan tâm chứ.

- Thật ra, để ta bỏ qua cho Trần gia cũng không phải không thể?

Cam Dương Hồng nói.

- Điều kiện gì?

Trần Trung Đức cảnh giác nhìn Cam Dương Hồng hỏi lại.

- Giao ba nữ tử này cho ta!

Cam Dương Hồng chỉ Lăng Dao, Lâm Ngưng Hạ, Chu Uyển Quân nói.

Nghe vậy Trương Tùng Tuyền giật mình, chợt chen vào.

- Công Tử.

Thật ra, chuyện này cũng trách Trương Tùng Tuyền hắn.

Hắn chỉ nói cho Cam Dương Hồng tình huống xảy ra, Đệ Tử Trương gia và Mục gia tiến công Trần gia, toàn bộ đều chết đi, nhưng lại không nói đến quá trình.

- Im miệng.

Cam Dương Hồng nghĩ cũng không nghĩ cắt đứt lời Trương Tùng Tuyền.

- Không được.

Đúng lúc này Trần Trung Đức mở miệng nói.

- Xác định?

Trong mắt Cam Dương Hồng lộ ra thần sắc nguy hiểm.

- Xác định.

- Công Tử, ba vị này đều là cường giả Tiên Tôn.

Trương Tùng Tuyền chỉ đám người Lăng Dao nói.

- Đệ Tử Trương gia và Mục gia có phải do bọn họ giết không?

Lúc này, Cam Dương Hồng mới nghĩ tới cái gì hỏi lại.

- Đúng vậy.

Trương Tùng Tuyền vội nói.

- Như vậy à.

Cam Dương Hồng suy nghĩ một hồi rồi nhìn qua hỏi lão giả bên cạnh.

- Đại Trưởng Lão, phiền người rồi.

Lão giả nhẹ gật đầu, sau đó ra tay với đám người Lăng Dao.

Trần Trung Đức vung tay lên, trên trăm cao thủ đứng phía trước đám người Lăng Dao.

- Lăng tiểu thư, các ngươi đi trước đo.

Trần Trung Đức lộ ra vẻ lo lắng.

- Lăng tiểu thư, ngươi cũng đã giúp Trần gia chúng ta rất nhiều, Trần gia chúng ta không thể lại liên lụy ngươi.

Trần Minh Huy quay người nhìn Lăng Dao nói.

- Diệp Công Tử, đi nhanh một chút đi.

Trần Minh Tráng cũng nói.

Mà tộc nhân còn lại Trần gia cũng khuyên đám người Diệp Hạo nhanh chóng rời đi.

Nhìn thấy cảnh này, mấy người Diệp Hạo đều ngơ ngẩn.

Mọi người ở đây không giống như những gia tộc khác nha.

- Đi cái gì?

Trần Nguyệt Lan chỉ Cam Dương Hồng nói:

- Tông Môn như Vạn Lý Tông tại toàn bộ Cửu Trọng Thiên chả được tính là gì? Ta thực sự muốn biết lá gan của ngươi to thế nào mà dám chạy đến Trần gia chúng ta vẫy đuôi?

Ánh mắt Trần gia nhìn Trần Nguyệt Lan tràn đầy kinh ngạc.

Trần Nguyệt Lan nói cái gì?

Vạn Lý Tông không tính là gì?

Vạn Lý Tông là Siêu Cấp Tông Môn đứng đầu cả vực mà.

- Lá gan của ngươi không nhỏ.

Cam Dương Hồng nhìn Trần Nguyệt Lan một cái rồi lên tiếng.

- Tiểu Lộ, phế tu vi của những tên này cho ta đi.

Diệp Hạo lườm Cam Dương Hồng rồi lạnh lùng nói.

Tiểu Lộ không nói tiếng nào, hóa thành một mũi tên đánh tới chiến hạm.

- Giết chết nữ tử kia cho ta.

Cam Dương Hồng bị chọc giận.

Nghe vậy, Đại Trưởng Lão Vạn Lý Tông lạnh lùng nhìn Tiểu Lộ, sau đó, không chút do dự đối chưởng cùng nàng. Thế nhưng, thần sắc trên mặt hắn ngưng lại.

Bởi vì từ trong lòng bàn tay đối phương truyền đến một lực lượng hùng hồn.

Cỗ lực lượng này khiến hắn có một cảm giác run sợ.

Phốc!

Đại Trưởng Lão Vạn Lý Tông phun ra một ngụm máu tươi, thân thể đồng thời vô lực rơi xuống.

Bạn cần đăng nhập để bình luận