Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1208: Diệp Hạo Trở Về

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

---------------------

Thiên Chi Kiêu Nữ.

Nghe được bốn chữ này, cao tầng Đông Tiên điện không khỏi chấn động.

Lúc giới thiệu Lâm Ngưng Hạ, Diệp Hạo đã nói nàng là thiên chi kiêu nữ, nhưng trên thực tế, Lâm Ngưng Hạ là một cường giả cự đầu, vậy có phải nói thiếu nữ trước mắt cũng là một vị cự đầu?

Đáp án chắc chắn như vậy.

Tính cả Chu Uyển Quân, Viêm Hoàng Tông đã có ba vị cự đầu.

Đúng rồi, thêm cả Vô Danh nữa.

Hắn là một vị thiên kiêu.

Không thể nói trước, vì tương lai hắn cũng có khả năng đi đến cấp độ cự đầu.

Tổng cộng có bốn vị cự đầu.

Thêm một tên yêu nghiệt như Diệp Hạo tọa trấn, Viêm Hoàng tông ắt phải trở thành quái vật khổng lồ.

Hiện tại, Diệp Hạo đã có chiến lực cấp bậc Tiên Vương, toàn bộ Nhất Trọng Thiên có bao nhiêu thế lực có thể ngăn cản hắn?

- Chúng ta chữa trị đại trận hộ sơn Đông Tiên điện xong sẽ tiến về Viêm Hoàng tông.

Mộc Nhã nói khẽ.

- Trải qua chuyện hôm nay, ta nghĩ sẽ có người không có mắt đến Đông Tiên điện làm càn.

Diệp Hạo bình thản nói

- Hiện tại, ta nghĩ các ngươi nên theo chúng ta về Viêm Hoàng tông giao lưu Trận Đạo, sau khi trở về đây thì có thể kiến tạo đại trận hộ sơn càng tốt hơn.

Mộc Nhã định nói thêm gì đã bị Hoàng Phủ Kiếm cướp lời.

- Đông Tiên điện có hơn trăm vạn đệ tử, không có đại trận hộ sơn cũng không ảnh hưởng gì, lão tổ Mộc Nhã, các ngươi yên lòng tiến về Viêm Hoàng tông đi.

Hoàng Phủ Kiếm không phải ngốc.

Hắn rất rõ ràng Mộc Nhã, Đan Thanh tiến về Viêm Hoàng tông sẽ có biến hóa, gia tăng thực lực nghiêng trời lệch đất.

Hoàng Phủ Kiếm không nghĩ bọn họ có thể đi đến độ cao như Diệp Hạo, hoặc cấp độ như Ngưng Hạ, Lăng Dao, chỉ cần có thể đi đến Vị cấp là được.

Tồn tại như Vị cấp Đan Sư, Vị cấp Trận Sư, dù Đông vực cũng không có bao nhiêu.

Dương vực!

Dương Thành!

Thanh Thanh mặc Thanh Sắc Khải Giáp dùng ánh mắt lẫm liệt nhìn 30 vạn đại quân bên ngoài thành.

30 vạn đại quân mặc thuần một màu hắc sắc, cầm hắc sắc Chiến Kiếm trong tay.

Đứng phía trước 30 vạn đại quân là một thanh niên có con ngươi màu đen lóe ra quang huy sâu thẳm

- Hồ Thanh Thanh, tình thế Dương thành hôm nay, ta bắt buộc phải lấy được, ngươi nên thức thời giao ra, nếu không đừng trách ta lạt thủ tồi hoa.

- Có ta ở đây, đại quân Ma tộc đừng mơ tưởng đặt chân đến Dương thành một bước.

Thanh Thanh chưa kịp nói gì, một thanh niên đã đứng dậy nói.

- Trử Chấn Ba, ngươi cho rằng bố trí trận pháp có thể ngăn cản ta sao?

Thanh niên nghe vậy, cười lạnh.

- Ngươi có thể thử xem.

Trử Chấn Ba nhìn chằm chằm thanh niên nói.

Thanh niên không nói tiếng nào mà mang theo Chiến Kiếm đi tới Dương thành.

Cùng lúc đó, trên người hắn tràn ra khí tức ngập trời như uy như ngục.

Oanh!

Thanh niên chém ra một kiếm khiến hư không nổ tung, một vị Ma Ảnh gánh vác Sơn Hà xuất hiện giữa không trung, hắn hung hăng đấm ra một quyền đánh tới đại trận hộ thành.

Răng rắc!

Đại trận hộ thành không thể ngăn cản được một lượt hô hấp, xuất hiện lít nha lít nhít vết rách.

- Trử Chấn Ba, đại trận mà ngươi cam đoan vững như thành đồng vách sắt đây sao?

Thanh Thanh phủi đất đứng lên, mặt trầm như nước nói.

Trử Chấn Ba nghe vậy thì há to miệng, không biết nên trả lời như thế nào?

- Ta nghĩ ngươi rất rõ ràng tầm quan trọng của Dương thành đối với Viêm Hoàng tông, tông môn vì ngươi tranh thủ trước sau sau ba tháng, mà giờ ngươi bàn giao cho tông môn như thế hả?

Thanh Thanh rất tức giận.

Trử Chấn Ba là Đường chủ Trận đường của Viêm Hoàng tông.

- Vân Ma là cường giả cự đầu Ma tộc, ta chỉ có thực lực cấp độ thiên kiêu, giữa chúng ta có bản chất khác biệt.

Trử Chấn Ba không nhịn được đáp.

- Đừng quên ngươi có một thân phận khác.

Thanh Thanh lạnh lùng nói

- Thân làm Trận Đạo Sư, ngươi nên vượt cấp khiêu chiến.

- Sau khi đạt đến Vị cấp Trận Đạo, ngươi thấy ta rất dễ vượt cấp được hả?

- Bản thân không có bản sự thì trách ai?

Thanh Thanh nói đến đây thì bay tới vị trí Ma Ảnh.

Ma Ảnh cảm nhận được uy hiếp nồng đậm.

Hống!

Sóng âm kinh khủng tràn ngập bốn phía.

Giờ khắc này, bất kể sinh linh hữu hình hay vô hình, toàn bộ đều vỡ nát.

Thanh Thanh hừ lạnh một tiếng, phía sau đột nhiên xuất hiện một đôi cánh, lúc đôi cánh chấn động nhẹ nhàng, nàng đột phá khe hở Thời Không, xuất hiện trước mặt Ma Ảnh.

Ầm!

Thanh Thanh vỗ một chưởng.

Một chưởng này giống như trường giang đại hải năng lượng vô cùng vô tận tiêu diệt vị Ma Ảnh này.

Ma Ảnh phá toái trong nháy mắt, Vân Ma lộ vẻ kinh ngạc.

- Hồ Thanh Thanh, không ngờ ngươi còn mạnh hơn so với truyền thuyết.

Người có thể đánh nát hoàn toàn Ma Ảnh do hắn ngưng tụ, không có tu vi Tiên Tôn cửu chuyển thì không thể làm được.

Tiên Tôn cửu chuyển!

Cho dù Nhất Trọng Thiên cũng không có bao nhiêu cường giả cấp bậc này.

- Hôm nay, dù ngươi có mạnh hơn cũng phải nuốt hận.

Vân Ma nói đến đây, trong tay đột nhiên xuất hiện một chuôi kim sắc Chiến Kiếm.

Ngay lúc kim sắc Chiến Kiếm xuất hiện, ba động kinh khủng lập tức bao phủ từng tu sĩ.

Giống như âm u.

Không dám phản kháng.

Thanh Thanh không khỏi co rụt con ngươi lại

- Cấm Khí.

- Không sai.

Vân Ma nói đến đây, thúc giục kim sắc Chiến Kiếm trong tay.

Kim sắc Chiến Kiếm nhanh chóng toát ra quang huy kinh khủng khiến chúng sinh lo sợ, sau đó, một đạo Kiếm Quang như từ trong Cửu Thiên Ngân Hà rủ xuống, cường đại không thể tưởng tượng nổi.

Nhìn Kiếm Quang chém xuống, mặt Thanh Thanh trắng bệch như tờ giấy.

Nàng xác thực có tu vi Tiên Tôn thập chuyển.

Nhưng cho dù Tiên Tôn thập nhị chuyển cũng không có tư cách tranh phong cùng Tiên Vương

Giờ khắc này, việc duy nhất Thanh Thanh có thể làm là chờ đợi tử vong giáng lâm.

Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, một đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện giữa không trung, hắn khẽ vươn tay bóp nát đạo Kiếm Quang.

Thanh Thanh giật mình.

Tình huống như thế nào?

Vị vừa xuất thủ có khí tức Ma tộc.

Vì sao Ma tộc lại cứu mình?

Kỳ thật đâu chỉ Thanh Thanh mờ mịt, ngay cả Vân Ma cũng như thế.

- Sư tôn.

- Vân Ma, rút quân ngay lập tức.

Lão giả ma tộc lấy ngữ khí ngưng trọng nói.

- Rút quân? Sư tôn, người có lầm không?

Vân Ma kinh ngạc nói.

- Ngươi có biết ai trở về chưa?

Lão giả tức giận nói.

- Ai?

- Diệp Hạo.

- Diệp Hạo?

Vân Ma giật mình, chợt nói ngay

- Diệp Hạo trở về thì làm sao?

- Làm sao?

Lão giả chỉ Vân Ma nói

- Ngươi có biết Diệp Hạo vừa làm chuyện gì không?

- Chuyện gì?

- Một thị nữ của hắn đã phế đi thiên kiêu Đông Tiên điện tên Dư Nguyên Hâm và cự đầu Đông Lâm.

- Cái gì?

Vân Ma nghe được như thế không khỏi kinh sợ.

Hắn đã từng giao thủ qua với Đông Lâm.

Hắn rất rõ ràng vị kia khó chơi thế nào.

Nhưng hiện tại, Đông Lâm lại chết trong tay thị nữ Diệp Hạo.

- Diệp Hạo sao có được thị nữ cấp bậc cự đầu?

- Bởi vì Diệp Hạo là Yêu Nghiệt trong truyền thuyết, vừa rồi, hắn đả thương nặng ý niệm phân thân của Đông Hoa Tiên Vương, mà ngươi có biết ý niệm đó là cường giả Tiên Vương sơ kỳ hàng thật giá thật không?.

- Yêu Nghiệt?

Con ngươi Vân Ma không khỏi co rụt lại.

- Cùng một cấp bậc Phúc Tinh Nam vực, ngươi phải biết Phúc Tinh cường hoành bao nhiêu chứ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận