Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1210: Phế

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

---------------------

- Ngươi muốn như thế nào?

Vân Ma trầm lòng xuống.

Hắn không biết thiếu nữ trước mắt có phải thị nữ Chu Uyển Quân của Diệp Hạo hay không, nhưng hắn vẫn cảm nhận được khí tức nguy hiểm trên người Lâm Ngưng Hạ.

Đây tuyệt đối là một kình địch.

- Lúc ta tới, tông chủ đã nói nhổ tận gốc mạch các ngươi.

Lâm Ngưng Hạ bình tĩnh nhìn Vân Ma nói.

- Dũng Ma nhất tộc đạt đến 100 vạn tướng sĩ, ngươi xác định 20 vạn có thể đánh tàn phế chúng ta?

Vân Ma bị lời nói Lâm Ngưng Hạ chọc giận.

- Có cầm được hay không, ngươi sẽ nhanh chóng biết.

Lâm Ngưng Hạ nói đến đây thì giương tay lên cao.

Cùng lúc đó, toàn bộ 20 vạn đại quân đều xuất hiện cung nỏ đen như mực trong tay.

Trên cung nỏ phát ra ba động cường đại đến cực điểm.

- Cung nỏ Chủ cấp.

- Làm sao có thể?

- Toàn diện 20 vạn đại quân đều cầm cung nỏ Chủ cấp?

- Viêm Hoàng tông có thể đạt tới cấp độ này sao?

- Cái này cần hao phí bao nhiêu tài nguyên chứ?

Tên như ý nghĩa, cường giả cảnh giới Tiên Chủ sử dụng cung nỏ Chủ cấp.

Không thế lực nào dám trang bị đại quy mô như vậy cả.

Dù sao hao phí sẽ quá lớn.

Đương nhiên, tu sĩ Dũng Ma nhất tộc không biết những cung nỏ này trước đó chỉ là cung nỏ Ngọc cấp.

Diệp Hạo vận dụng Thượng Thương Chi Thủ hóa toàn bộ chúng thành cung nỏ Chủ cấp.

Ở cảnh giới Tiên Chủ, Diệp Hạo có thể vô điều kiện sử dụng Thượng Thương Chi Thủ tăng pháp bảo lên một cảnh giới, nhưng sau khi đặt chân đến cảnh giới Tiên Tôn, hắn có thể vô điều kiện tăng pháp bảo lên hai cảnh giới.

Đợi đến lúc Diệp Hạo đặt chân cảnh giới Tiên Vương, hắn có thể tăng cung nỏ lên tới cấp độ Tôn cấp.

Nhưng hiện tại đã đủ đáng sợ.

Bởi vì cung nỏ Chủ cấp có thể chấn vỡ không gian.

Nói cách khác, nó cũng có chiến lực cấp độ Tiên Chủ.

Vân Ma không khỏi thay đổi sắc mặt

- Mở đại trận hộ sơn.

Tại sao Vân Ma không mở trước đó, bởi vì nơi này là tổ địa Dũng ma nhất tộc, bộ hạ cùng quân đội đạt đến ba bốn trăm ngàn, cùng với mấy chục vạn nhân viên hậu cần dự bị, 30 vạn đại quân Viêm Hoàng tông không đủ đáng sợ.

Nhưng nhìn thấy một màn này, trong lòng Vân Ma cũng không còn ý niệm này.

30 vạn đại quân cầm cung nỏ Chủ cấp tương đương với 30 vạn cường giả cảnh giới Tiên Chủ đồng thời xuất thủ.

Đại trận hộ sơn nhanh chóng mở ra.

Lúc này, 30 vạn mủi nỏ nhanh chóng phá không bay đến.

Sóng âm kinh khủng khiến tu sĩ bên trong sợ hãi.

Sưu!

Sưu!

Sưu!

Đại trận hộ sơn của Dũng Ma nhất tộc trong khoảnh khắc bị xé rách.

Những tiễn nỏ kia tiến quân thần tốc quán xuyên nguyên một đám tướng sĩ.

Ngăn cản như thế nào?

Rất khó ngăn cản!

Đối mặt nỏ tiễn cấp Tiên Chủ chỉ có Tiên Chủ cao giai mới có thể chống đỡ được, Tiên Chủ phổ thông phải dùng hết toàn lực mới có thể miễn cưỡng tránh bị xuyên thủng, mà tu sĩ dưới cảnh giới Tiên Chủ không có năng lực tránh né.

Bởi vì sóng âm tỏa ra âm thanh chấn nhiếp tâm thần bọn họ.

Nhìn từng tướng sĩ trong tộc vẫn lạc, Vân Ma lộ ánh mắt đau đớn.

- Không, không, không được.

Dù Vân Ma có chiến lực cấp bậc Tiên Tôn nhưng đối mặt 30 vạn cung nỏ bá đạo, hắn có thể bảo vệ được mấy người?

Sau một đợt tiễn nỏ, Dũng Ma nhất tộc đã chết đến 10 vạn tướng sĩ.

Nhìn 20 vạn tướng sĩ Viêm Hoàng tông giơ nỏ lên lần nữa, một đạo thân ảnh bỗng nhiên xuất hiện giữa không trung.

Ngay lúc thân ảnh xuất hiện, trái tim 20 vạn tướng sĩ giống như bị một bàn tay hung hăng nắm lấy.

Cao cao tại thượng.

Không thể địch nổi.

Cường giả Tiên Vương!

Chỉ có cường giả Tiên Vương mới có thể khiến toàn bộ tướng sĩ sinh ra cảm giác bất lực này!

- Các ngươi đã giết 10 vạn tướng sĩ Dũng Ma nhất tộc ta rồi.

Đạo thân ảnh nhìn chằm chằm Lâm Ngưng Hạ nói

- Dù thù hận có lớn cũng nên bỏ qua đi?

- Lúc các ngươi xâm lấn Dương vực đã một đường công thành nhổ trại, tu sĩ vẫn lạc trong tay các ngươi trước trước sau sau đạt đến ngàn vạn, lúc đó ngươi cảm thấy thế nào?

Lâm Ngưng Hạ lạnh lùng lên tiếng.

- Nhưng trên thực tế, Viêm Hoàng tông vẫn lạc chưa tới 10 vạn tướng sĩ.

- Ngươi không tính tu sĩ Dương vực?

Đạo thân ảnh nghe vậy, sắc mặt chìm xuống.

- Ngươi tựa hồ không rõ ràng một việc, nếu ta xuất thủ thì ngươi và 20 vạn đại quân không một ai có thể sống sót rời đi.

Cường giả Tiên Vương quá kinh khủng.

Huống chi vị này không phải cường giả Tiên Vương phổ thông.

- Ngươi cảm thấy trước khi ta đến, tông chủ không cân nhắc đến vấn đề này?

- Cái gì?

Lão tổ Dũng Ma nhất tộc vừa nói đến đây, thức hải Lâm Ngưng Hạ đột nhiên đi ra một đạo thân ảnh mặc Đan Bào.

Cô Độc Đan!

Đan Đạo Tổng Các Chủ Tam Trọng Thiên.

Một thân tu vi sớm đạt đến Tiên Vương đỉnh phong.

Bởi vậy ý niệm hóa thân do Cô Độc Đan ngưng tụ sao có thể xem như trò đùa?

- Ý niệm hóa thân? Tiên Vương thất chuyển.

Nhìn thấy một màn này, con ngươi lão Tổ Dũng Ma nhất tộc hung hăng co rụt lại.

Tiên Vương có thể ngưng tụ ý niệm hóa thân.

Mà ý niệm hóa thân có thực lực liên quan với Bản Tôn.

Tỉ như hắn chỉ có thể ngưng tụ ý niệm hóa thân Tiên Vương sơ kỳ, mà người trước mắt có ý niệm hóa thân đạt đến Tiên Vương thất chuyển, như vậy Bản Tôn của ý niệm hóa thân này mạnh bao nhiêu chứ?

Tiên Vương đỉnh phong!

Điều này không thể nghi ngờ.

Nhưng Tiên Vương đỉnh phong cũng có phân chia Tam Lục Cửu Đẳng, nhưng từ tu vi ý niệm phân thân này có thể nhìn ra đối phương chỉ sợ đã đạt đến Tiên Vương thập nhị chuyển.

Nghĩ tới đây, lão cũng tái mặt.

Phía sau Diệp Hạo dĩ nhiên có cao thủ bậc này?

Xuất thủ?

Lão tổ Dũng Ma nhất tộc chỉ có tu vi Tiên Vương lục chuyển, xuất thủ chỉ tự rước lấy nhục mà thôi. Lui một bước, cho dù bản thân có thể đánh bại ý niệm hóa thân này thì hắn cũng không dám xuất thủ.

Bởi vì rất có thể dẫn động Bản Tôn đối phương hiện thân.

Cấp bậc tồn tại kia chỉ cần vài phút đã có thể dạy bản thân cách làm người.

- Muốn chém hắn không?

Cô Độc Đan quay người nhìn Lâm Ngưng Hạ nói.

Ý niệm hóa thân do Diệp Hạo đưa cho Lâm Ngưng Hạ.

Nghe được câu nói này, lão tổ Dũng Ma nhất tộc vội nói

- Dũng Ma nhất tộc ta nguyện ý bồi thường.

- Tông chủ đã nói qua muốn đánh phế Dũng Ma nhất tộc ngươi thôi.

Lâm Ngưng Hạ nói đến đây thì giương tay lên

- Độc Cô tiền bối, nếu hắn dám ngăn cản, ngươi có thể ra tay giết hắn.

Lâm Ngưng Hạ vừa dứt lời, hạ bàn tay xuống, 20 vạn mủi nỏ phá không bay ra.

Sau ba lượt, Dũng Ma nhất tộc vẫn lạc hơn 30 vạn tướng sĩ.

Lão tổ Dũng Ma nhất tộc nhìn toàn bộ hành trình cũng không dám xuất thủ.

- Hiện tại có thể nói vấn đề bồi thường rồi.

Lâm Ngưng Hạ lạnh lùng nói.

- Các ngươi muốn bao nhiêu?

Lão tổ Dũng Ma nhất tộc đang nhỏ máu trong lòng.

30 vạn tướng sĩ.

Đây là vốn liếng để bọn họ tranh bá thiên hạ.

Nhưng hiện tại đã bị hủy toàn bộ.

Mà đối phương còn chưa thỏa mãn.

Nhưng lão cũng không có biện pháp nào khác.

- Toàn bộ phủ khố.

- Cái này... cái này....

Lão tổ Dũng Ma nhất tộc không ngờ Lâm Ngưng Hạ muốn móc sạch nội tình tộc hắn.

- Tài nguyên phủ khố chỉ chiếm đại bộ phận, trên người các ngươi ai không có tài nguyên cùng pháp bảo chứ?

Lâm Ngưng Hạ nhìn lão tổ Dũng Ma nhất tộc nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận