Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1219: Diệp Hạo hiện thân

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

---------------------

- Ngọc Long, ngươi vận dụng Cấm Thuật?

Trác Tinh Nhi sợ hãi nói.

Cấm Thuật hay Cấm Kỵ Chi Thuật.

Phần lớn thuật pháp như vậy đều trái với lẽ thường, hơn nữa còn nắm giữ chiến lực siêu việt bản tôn, bất quá người thi triển phải bỏ ra một cái giá lớn, cái giá Ngọc Long phải trả là một nửa thọ nguyên của mình.

Thọ nguyên cũng đồng dạng với Bản Nguyên.



Có thể nói lần này tổn thất một nửa thọ nguyên Ngọc Long đời này cũng không có khả năng đặt chân đến Tiên Vương cảnh nữa.

- Dù sao ta cũng sẽ chết, vậy giữ lại một thân thọ nguyên làm gì?

Tóc Ngọc Long bay lên, mắt như vì sao nhìn nữ tử thanh y trước mặt, Ngọc Long đưa tay muốn vuốt ve thế nhưng rất nhanh nghĩ tới gì đó, nửa đường lại thả tay xuống.

- Ngọc Long.

Hai mắt Trác Tinh Nhi đẫm lệ mông lung.

- Rời Nam Vực đi Đằng Long Các, Phúc Tinh dù ngang ngược cũng không dám tiến tới.

Ngọc Long nói đến đây thật sâu nhìn Trác Tinh Nhi một cái, tựa hồ muốn khắc sâu thâm ảnh Trác Tinh Nhi vào trong lòng.

- Đi.

- Ta sẽ ở cùng một chỗ với ngươi.

Trác Tinh Nhi kiên định nói.

- Ngươi lưu lại cũng không có tác dụng gì, như vậy cả hai chúng ta đều sẽ chết ở đây.

Ngọc Long trầm giọng nói.

- Ta thiêu đốt một nửa thọ nguyên để ngươi rời đi, mà không phải để ngươi ở lại chết cùng ta.

- Kỳ thật ngươi và ta đều biết rõ dù ngươi thiêu đốt thọ nguyên ta cũng không thể chạy trốn về Đằng Long Các.

Trác Tinh Nhi nhìn Ngọc Long nói.

- Bởi vậy hà tấy còn phải trốn đi nơi khác?

- Ngươi cũng biết tự hiểu.

Trác Tinh Nhi vừa nói xong một thanh niên mặc kim sắc trường bào xuất hiện giữa không trung.

Thanh niên này, mặt như quan ngọc, thân thể thon dài.

Ánh mắt cao ngạo, thần sắc cao ngạo, ngữ khí cao ngạo.

Loại kiêu ngạo ấy toát ra toàn thân hắn, ngay từ trong xương tủy, linh hồn.

Phúc Tinh!

Nhìn thấy thân ảnh này, trong mắt Trác Tinh Nhi lóe ra sát ý lạnh như băng.

- Phúc Tinh, Đằng Long Các sẽ không từ bỏ đâu.

- Ha ha, có lẽ ngươi không biết toàn bộ Tiên Vực đều ngầm đồng ý Nam Vực là địa bàn của ta à.

Phúc Tinh nhìn Trác Tinh Nhi ánh mắt tràn đầy vẻ thương hại.

- Nói cách khác trừ phi cần thiết, cường giả Tiên Vương sẽ không đặt chân đến Nam Vực. Đúng rồi, người cầm quyền trước mắt ở Tiên Đình là Tây tiền bối cũng ngầm cho phép chuyện này.

- Ngươi cứ ở Trung Vực ta thật sự không làm gì được ngươi, đáng tiếc lại bởi vì một thị nữ mà chạy tới Nam Vực.

- Tiểu Lôi đâu?

Phúc Tinh nhắc đến Tiểu Lôi, Trác Tinh Nhi lập tức hỏi.

Phúc Tinh nhìn về phía đạo thân ảnh đang vội vàng chạy đến.

Thân ảnh này, dáng người uyển chuyển, tướng mạo thanh tú.

Chính là Hàm Hương.

- Tiểu Lôi bị giam giữ ở Nam Thành.

Hàm Hương trả lời.

- Tinh Nhi, quyết định tiếp theo của ngươi sẽ liên quan đến sinh tử thị nữ của ngươi cùng người bên cạnh ngươi.

Phúc Tinh nhìn Trác Tinh Nhi nắm chắc thắng lợi trong tay nói.

- Ta khuyên ngươi nên nghĩ thật kỹ.

Trác Tinh Nhi trầm mặc xuống.

- Tinh Nhi.

Ngọc Long khẩn trương nhìn nàng.

Ngọc Long lo nàng sẽ theo Phúc Tinh rời đi.

Cứ như vậy qua mười lần hô hấp Trác Tinh Nhi rốt cục cũng ra quyết định, mà ngay lúc Trác Tinh Nhi sắp mở miệng Ngọc Long đã luân động nắm đấm đánh tới Phúc Tinh.

Ngay lúc đập tới không gian giữa hai người không ngừng vỡ nát.

Chớp mắt đã tới.

Con mắt Ngọc Long lộ ra quang huy sáng chói.

Vì một kích này hắn đã chuẩn bị rất lâu, hắn cảm thấy dù đối phương đạt đến Tiên Tôn Đỉnh Phong, không chết cũng phải trọng thương.

Tới gần!

Tới gần!

Càng gần!

Bởi vì cực tốc Ngọc Long thậm chí cảm thấy thời gian đều ngừng.

Oanh một tiếng nắm đấm Ngọc Long hung hăng đập vào trên người Phúc Tinh, thế nhưng ngay lúc đập trúng, sắc mặt Ngọc Long lập tức thay đổi.

Một quyền này giống như đập vào thần tượng kiên cố không phá nổi, lực phản chấn mạnh mẽ chấn Ngọc Long lảo đảo lui lại trên trăm mét.

Nhìn thấy vẻ trêu tức trên mặt Phúc Tinh, mặt mũi Ngọc Long đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.

- Làm sao có thể?

Bình yên vô sự.

Trên người Phúc Tinh không có một vết thương nào, thậm chí hô hấp của hắn cũng cực kỳ bình thường.

- Ngớ ngẩn.

Lúc này Hàm Hương mở miệng nói.

- Công tử nhà ta thế nhưng là Yêu Nghiệt, ngươi biết Yêu Nghiệt mang ý nghĩa gì không? Có nghĩa hiện tại công tử nhà ta đều có thực lực Tiên Vương sơ kỳ.

- Vô Thượng Kim Thân?

Ngọc Long con ngươi co rụt lại.

- Không sai.

Nghe như thế Ngọc Long cảm thấy bất lực.

Vô Thượng Kim Thân ngoại trừ Vạn Kiếp Bất Gia Thân còn có lực phòng ngự cực kỳ đáng sợ. Đã từng có người nói qua có thể đánh vỡ phòng ngự Vô Thượng Kim Thân chỉ có Vô Thượng Kim Thân.

Nói cách khác ngươi không có Vô Thượng Kim Thân cũng đừng nghĩ đánh vỡ Vô Thượng Kim Thân của kẻ khác.

Bởi vậy dù Ngọc Long cảm nhận được pháp lực trong thể nội còn mạnh hơn lúc đỉnh phong, thế nhưng trong mắt hắn hiện giờ toát ra nồng đậm đắng chát cùng bất đắc dĩ.

- Trác Tinh Nhi, hiện tại có thể nói cho ta lựa chọn của ngươi được không?

Phúc Tinh chắp hai tay sau lưng nói.

Trác Tinh Nhi nhìn thoáng qua Ngọc Long đang thất hồn lạc phách, tiếp lấy đứng lên một bước trề môi định nói điều gì đó.

Trác Tinh Nhi là ai?

Cự đầu Đằng Long Các.

Thế nhưng giờ khắc này lại phải khúm núm trước Phúc Tinh.

Đây chính là một loại nhục nhã.

Nhưng vừa nghĩ tới bản thân nếu không thỏa hiệp Ngọc Long cùng thị nữ của mình sẽ chết, Trác Tinh Nhi nào có thể không lựa chọn được.

- Ta…

Trác Tinh Nh mới nói đến đây Phúc Tinh tựa hồ ý thức được có gì đó mà nhìn về phía xa.

Trác Tinh Nhi nghi hoặc nhìn theo hướng đó.

Rất nhanh nàng thấy hai đạo thân ảnh vội vàng chạy tới, trong đó một thân ảnh cao giọng nói.

- Trác Tinh Nhi, đừng thỏa hiệp.

Các Chủ!

Trác Tinh Nhi giật mình.

Nàng không nghĩ tới Xuân Các Chủ thật sự tới Nam Vực cứu bản thân nàng.

Chỉ vài hơi thở sau hai đạo thân ảnh xuất hiện trước mặt bọn họ.

- Xuân Các Chủ, ta khuyên ngươi không nên phạm sai lầm.

Phúc Tinh cau mày nói.

- Đệ tử Đằng Long Các ta há là người ngươi muốn đánh thì đánh muốn giết cứ giết?

Xuân nhìn Phúc Tinh trầm mặc nói.

- Nam Vực là địa bàn ta.

Phúc Tinh cường điệu nói.

- Thì sao?

Xuân lạnh lùng nói.

Nếu trước đó Xuân còn kiêng kỵ rất nhiều đối với Phúc Tinh, bất quá bây giờ có Diệp Hạo đi cùng, nàng còn gì phải kiêng kỵ nữa.

Dù tu vi hay thực lực Diệp Hạo đều không phải Phúc Tinh có thể so sánh.

- Nếu Xuân Các Chủ đã làm bộ không hiểu, như vậy ta dứt khoát nói rõ ràng.

Phúc Tinh chỉ vào Trác Tinh Nhi nói.

- Hôm nay Trác Tinh Nhi ta phải có.

- Ngươi dám sao?

Lúc này Xuân trả lời.

- Ngươi biết ngươi đang nói gì không?

Trong mắt Phúc Tinh toát ra vẻ tức giận.

- Vậy ngươi biết ngươi bây giờ đang nói gì sao?

Lúc này một đạo thân ảnh đứng bên cạnh Xuân nhàn nhạt nói.

Phúc Tinh lúc này mới chú ý tới Diệp Hạo.

Trước đó Phúc Tinh cảm thấy Diệp Hạo cũng là đệ tử Đằng Long Các.

Hiện tại tựa hồ không phải.

- Ngươi là ai?

Phúc Tinh hỏi.

- Ông nội ngươi chứ ai.

Diệp Hạo trả lời.

Toàn trường xôn xao!

Ban đầu Trác Tinh Nhi cùng Ngọc Long đã lập tức nhận ra Diệp Hạo.

Bất quá trường hợp này Diệp Hạo tham gia vào cũng vô dụng.

Theo lý thuyết Trác Tinh Nhi cùng Ngọc Long phải biết chuyện Diệp Hạo đối chọi với Phúc Tinh, nhưng ai bảo hai người vẫn luôn trốn đông trốn tây chứ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận