Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1221: Huyền Hoàng Cự Long

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

---------------------

Phúc Tinh, cút ra đây!

Nghe được câu nói này, tu sĩ cả tòa Nam thành đều nghẹn họng nhìn trân trối.

Ai to gan như vậy?

Dám ở Nam vực lại bảo Phúc Tinh cút ra đây?

Chẳng lẽ hắn chán sống?

Nhưng một số tu sĩ nhận ra đạo thân ảnh giữa không trung thì biến sắc.

- Diệp Hạo.

- Viêm Hoàng tông chủ, Diệp Hạo.

- Chẳng lẽ Diệp Hạo bị chọc giận?

- Năm đó, Diệp Hạo đi tới Tiên Đình quét ngang một đường, hắn sợ ai chứ? Nghiêm khắc mà nói, Phúc Tinh thành danh trễ hơn Diệp Hạo một chút, hiện tại Phúc Tinh ở Nam vực gây hấn, hắn đâu thể nuốt xuống ngụm khẩu khí này?

- Hãy chờ xem, khẳng định sẽ có một trận long tranh hổ đấu.

Ngay lúc tu sĩ Nam thành thảo luận, một thanh niên mặc kim sắc trường bào chắp hai tay sau lưng đồng hành cùng mười thanh niên nam nữ đi ra.

Kim bào thanh niên phóng ánh mắt tràn đầy sát cơ lăng liệt

- Diệp Hạo, ngươi có biết vì lời nói của mình mà chôn xuống mầm tai hoạ không?

- Mầm tai hoạ?

Diệp Hạo không khỏi cười phá lên

- Phúc Tinh, ngươi cho rằng mình là thứ gì? Diễu võ giương oai trước mặt người khác thì cũng thôi, lại dám ưu tú thân phận ngươi trước mặt ta?

Diệp Hạo vươn ba ngón tay

- Ba chiêu, nếu không thể đánh bại ngươi, ta tự sát thì hơn.

Toàn trường xôn xao!

Không ai ngờ Diệp Hạo nói ra những lời này trước mặt mọi người?

Ba chiêu?

Đùa giỡn sao?

Phúc Tinh là yêu nghiệt cao quý, không sai đâu.

Nhưng Phúc Tinh cũng không dám nói bản thân có thể đánh bại Cự Đầu trong vòng ba chiêu.

Dù sao Cự Đầu cũng có tạo hóa không tệ lắm.

Mà Diệp Hạo đồng cấp cùng Phúc Tinh, hắn dám nói ra lời như vậy sao?

- Diệp Hạo...

Phúc Tinh không khỏi đỏ con mắt lên.

Diệp Hạo trần trụi nhục nhã hắn.

Oanh một tiếng, trên người Phúc Tinh toát ra khí thế bá đạo như uy như ngục.

- Diệp Hạo, mười chiêu bại ngươi.

Phúc Tinh chỉ Diệp Hạo nói.

Không thể không nói Phúc Tinh cũng bị Diệp Hạo kích thích, nếu không, hắn tuyệt đối sẽ không nói ra những lời như vậy.

Diệp Hạo cười lạnh như diều gặp gió.

Hai người đều có chiến lực đạt đến cảnh giới Tiên Vương, bởi vậy xuất thủ toàn lực sẽ tống táng toàn bộ Nam thành.

Hai người vọt tới thương khung, hai con ngươi Phúc Tinh như điện, từng đạo Tạo Hóa Chi Quang phảng phất như “chúng tinh phủng nguyệt” thủ hộ Phúc Tinh vững vàng trong đó.

- Nhiều Tạo Hóa Chi Quang như vậy?

- 9000 đạo Tạo Hóa Chi Quang.

- Phúc Tinh có nhiều Tạo Hóa Chi Quang như vậy sao?

- Đơn giản, kinh hãi thế tục.

Kỳ thật, đại bộ phận tu sĩ đều không có Tạo Hóa Chi Quang, người có mấy trăm đạo Tạo Hóa Chi Quang là thiên kiêu, cho dù cường giả Cự Đầu cũng không đến nghìn đạo Tạo Hóa Chi Quang.

Diệp Hạo đã từng giao thủ qua tam hoàng tử Tam Trọng Thiên.

Nhưng tam hoàng tử chỉ có 3000 đạo Tạo Hóa Chi Quang. Đương nhiên hiện tại, tam hoàng tử chắc chắn không chỉ có 3000 đạo, dù sao lấy nội tình phía sau tam hoàng tử, hắn nhất định có thể lấy được Tạo Hóa Chi Quang một đại vực.

Nhưng tam hoàng tử chắc chắn không có khả năng đạt đến 9000 đạo Tạo Hóa Chi Quang.

- Diệp Hạo, ta có 9000 đạo Tạo Hóa Chi Quang, theo tu vi tăng lên, Tạo Hóa Chi Quang sẽ ngày càng nhiều.

Phúc Tinh kiêu căng nhìn Diệp Hạo nói

- Tạo Hóa Chi Quang càng nhiều thì Thượng Thiên lại càng yêu quý, Diệp Hạo, ta muốn biết ngươi cầm cái gì tranh đấu với ta?

- Tạo Hóa Chi Quang càng nhiều thật sự có thể được Thượng Thiên yêu quý nhiều hơn, nhưng quyết định thành bại không nhất định dựa vào Tạo Hóa Chi Quang.

Diệp Hạo nhìn Phúc Tinh, nhàn nhạt nói.

- Ta phải nói ngươi là loại người ăn không được bồ đào thì nói bồ đào chua.

Phúc Tinh lộ ánh mắt tràn đầy khinh bỉ nhìn Diệp Hạo.

Sau một khắc, tiếu dung trên mặt Phúc Tinh cứng lại.

Phúc Tinh thấy được cái gì?

Hắn thấy được trên người Diệp Hạo toát ra Tạo Hóa Chi Quang rộng lớn.

Trong khoảnh khắc nở rộ, mỹ lệ đến cực hạn.

- 1 vạn 8000 đạo Tạo Hóa Chi Quang.

- Diệp Hạo muốn nghịch thiên sao?

- Diệp Hạo có Tạo Hóa Chi Quang gấp đôi Phúc Tinh?

Cái này không có đạo lý.

Phúc Tinh có một xưng hô khác...Thượng Thiên Sủng Nhi.

Có lẽ người này không có chiến lực cao tuyệt nhất, nhưng tạo hóa thì không ai sánh bằng.

Phúc Tinh cảm thấy nóng mặt.

Một khắc trước, bản thân còn cao ngạo khoát loát nói bản thân có tạo hóa vượt qua Diệp Hạo, Diệp Hạo cầm cái gì để tranh đấu cùng bản thân? Nhưng trong nháy mắt, Diệp Hạo toát ra 1 vạn 8000 đạo Tạo Hóa Chi Quang.

- Phúc Tinh, ngươi còn có thể lấy ra thứ gì nữa?

Diệp Hạo khinh thị nhìn Phúc Tinh nói.

- Diệp Hạo, ta muốn giết ngươi.

Phúc Tinh gầm thét vọt tới Diệp Hạo.

Phúc Tinh đã bị chọc giận.

Cho tới nay, hắn luôn cao cao tại thượng, cho dù cường giả Tiên Vương cũng phải cho mình ba phần tình mọn. Nhưng hiện tại, hắn bị Diệp Hạo sỉ nhục dưới ánh mắt của vạn người.

Giờ khắc này, Phúc Tinh không lo được Diệp Hạo có bối cảnh thế nào.

Hắn chỉ muốn chém Diệp Hạo thành muôn mảnh.

Phúc Tinh xông lên, hai đạo khí lưu nghịch chuyển hóa thành hai đầu Cự Long gào thét bay tới Diệp Hạo.

Dù ở khoảng cách rất xa, Diệp Hạo vẫn cảm thấy run sợ cùng kinh hãi.

- Cái gì đây?

Diệp Hạo vừa dùng tinh thần lực tiến tới gần đã bị chấn vỡ vô tình, hắn vừa rên vừa lui về sau một bước.

- Huyền Hoàng Chi Khí.

Lúc này, trong tai Diệp Hạo vang lên tiếng Cô Độc Đan truyền âm.

Huyền Hoàng?

Nghe được chữ này, sắc mặt Diệp Hạo biến đổi.

Huyền Hoàng Chi Khí có danh xưng sản phẩm lúc khai thiên tích địa.

Một sợi có thể xuyên thủng tinh thần, một sợi có thể đập vụn vạn vật.

Hiện tại, hai đầu Cự Long này hoàn toàn do Huyền Hoàng Chi Khí ngưng tụ thành, bởi vậy có thể tưởng tượng nó đáng sợ đến cỡ nào.

Yêu nghiệt, mỗi người đều không đơn giản.

Phúc Tinh hoàn toàn nổi giận, nếu không, hắn không có khả năng vừa giao chiến đã đánh ra thần thông tối cường củam ình.

Cái này cũng giống như đánh bài, ngươi không thể vừa bắt đầu đã ném lựu đạn.

Diệp Hạo nhìn chằm chằm Phúc Tinh, tinh thần lực kinh khủng chấn vỡ không gian bốn phía, sau đó ngưng kết thành một Cổ Ấn to lớn giữa không trung, lúc Cổ Ấn thành hình thì tản ra từng đạo ba động kinh thế.

Cấm Tiên Chi Thuật!

Tiên Lực kinh khủng chảy xuôi ở thể nội Phúc Tinh ngưng kết trong khoảnh khắc, hắn kinh ngạc, đồng thời hai đầu Huyền Hoàng Cự Long cũng chập chờn một trận, nhưng hai đầu Cự Long vẫn bảo trì tư thái trước đó, bay tới nghiền ép Diệp Hạo.

- Diệp Hạo, ta không biết ngươi dùng thần thông gì cầm giữ thần thông ta, nhưng nếu ngươi không đánh nát được Huyền Hoàng Cự Long, ngươi sẽ thân tử đạo tiêu.

Phúc Tinh lạnh lùng nhìn Diệp Hạo nói.

- Đánh nát Huyền Hoàng Cự Long của ngươi, ta chỉ cần một kiếm.

Diệp Hạo nói đến đây thì sử dụng tạo hóa bên trong thức hải.

Thiên Đạo Chi Kiếm!

Chí cường Kiếm Quyết!

Một kiếm này trảm ra khiến toàn bộ tu sĩ kinh sợ.

Bọn họ phảng phất cảm thấy lực lượng nước chảy cuồn cuộn như thủy triều thẩm phán.

Đây là Thiên Đạo Thẩm Phán.

Đây là Thiên Đạo Ý Chí.

Đây là Thiên Đạo Tài Quyết.

Phúc Tinh đại biến.

Bởi vì hắn nhìn thấy Huyền Hoàng Cự Long giữa Thiên Địa vang lên một tiếng oanh minh, sụp đổ từng tấc một.

- Không có khả năng.

Phúc Tinh hoảng sợ không nói nên lời.

Huyền Hoàng Cự Long là thần thông tối cường của hắn.

Theo lý thuyết sẽ không có khả năng bị đánh vỡ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận