Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1233: Đưa tặng

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

Đạo sĩ bị choáng váng.

Tình huống như thế nào?

Chẳng lẽ hắn không biết giá trị Cửu Chuyển Linh Lung Thú?

Không thể nào nha!

Nhưng nếu đã biết sao hắn vẫn muốn đưa cho mình?

Mà ngay lúc này đạo sĩ bỗng nhiên cảm nhận được một thứ gì đó, sau một khắc lưng đạo sĩ mồ hôi đổ ướt đẫm, bởi vì hắn cảm nhận được một ánh mắt như vực sâu kinh khủng, ánh mắt này ẩn chứa ba động khiến hắn cũng phải run sợ kinh hãi.

Đạo sĩ khó khăn xoay người lại.

Một thân ảnh cao lớn xuất hiện ở cách đó không xa, trên người nó tràn ngập ánh sáng của chín loại màu sắc, dù không nói một lời nhưng vẫn tạo ra một áp lực khó có thể nói được.

- Mẹ nó.

Đạo sĩ rốt cục cũng hiểu tại sao Diệp Hạo lại nhường Cửu Chuyển Linh Lung Thú cho mình.

Hóa ra gia hỏa này thấy Lão Tổ Cửu Chuyển Linh Lung Thú a.

Bán Thần Lão Tổ!

Vị này chắc chắn có tu vi Bán Thần.

Nếu không cũng sẽ không có uy thế như vậy!

- Vô Thượng Tiên.

Lúc này thân ảnh cao lớn chậm rãi mở miệng nói.

- Không ngờ ngươi đánh chủ ý tới tộc nhân ta.

- Đó là hiểu lầm.

Vô Thượng Tiên có chút lúng túng nói.

- Ngươi đã nói hiểu nhầm, như vậy cứ như hiểu nhầm luôn đi.

Vô Thượng Tiên không ngờ Lão Tổ Cửu Chuyển Linh Lung Thú nói ra câu này.

- Tiểu Cửu, về sau ngươi đi theo Vô Thượng Tiên đi.

- Cái gì?

Vô Thượng Tiên kinh ngạc nói.

- Ta cũng không có yêu cầu gì, chỉ hi vọng ngươi có thể đối xử tử tế với Tiểu Cửu.

Lão Tô Cửu Chuyển Linh Lung Thú nhẹ giọng nói.

- Yên tâm, ta chắc chắn sẽ đối xử tử tế với nó.

Vô Thượng Tiên nói xong vung tay lên đánh vỡ cấm chế Diệp Hạo thiết lập trên người Tiểu Cửu, tiếp lấy nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông của nó.

Sắc mặt Diệp Hạo hơi biến đổi.

Cấm chế hắn bố trí thế nhưng là thập phẩm cẩm chế a.

Nhưng Vô Thượng Tiên lại tiện tay đã chấn vỡ.

Cái này nói rõ cái gì?

Trình độ Trận đạo của Vô Thượng Tiên còn cao hơn mình tưởng tượng.

- Diệp Hạo.

Ánh mắt Lão Tổ Cửu Chuyển Linh Lung Thú rơi vào trên người hắn.

- Tiều bối, người biết ta?

Diệp Hạo khẽ giật mình nói.

- Ngươi ở Cửu Trọng Thiên tạo thanh danh lớn như vậy, ta làm sao có thể không biết ngươi được?

Lão Tổ Cửu Chuyển Linh Lung Thú ha ha cười nói.

- Diệp Hạo?

Vô Thượng Tiên nghi ngờ nhìn Diệp Hạo nói.

- Thiếu Các Chủ ba đại tổng các, Trận Đạo Tổng Các, Đan Đạo Tổng Các, Luyện Khí Tổng Các Tam Trọng Thiên?

- Đúng.

- Trận Đạo Chi Thuật, Đan Đạo Chi Thuật, Luyện Khí Chi Thuật ngươi đều đạt đến Thập Nhị Phẩm?

- Luyện Khí chỉ đạt đến Thập Phẩm.

- Ngươi tới Tứ Trọng Thiên vì Luyện Khí hả?

- Đúng.

- Khí Vương đã chết từ thời Thượng Cổ rồi.

- Khí Vương có thể lưu lại truyền thừa.

- Vậy ngươi cứ từ từ đi tìm đi.

- Diệp Hạo, kỳ thật Luyện Khí Thuật ngươi muốn tìm đang đứng trước mặt kì.

Lúc này Lão Tổ Cửu Chuyển Linh Lung Thú chỉ vào Vô Thượng Tiên nói.

- Cái gì?

Diệp Hạo giật mình hỏi lại.

Vừa nãy Diệp Hạo chỉ cảm thấy Trận Đạo vị này rất lợi hại, nhưng không ngờ nay cả Luyện Khí cũng bá đạo.

- Quỳ xuống kính trà ta, ta miễn cưỡng dạy ngươi vài chiêu.

Vô Thượng Tiên lườm Diệp Hạo một cái nhàn nhạt nói.

Diệp Hạo trầm ngâm không nói.

- Thân phận Vô Thượng Tiên không đơn giản.

Ngay lúc Diệp Hạo đang trầm ngâm Lão Tổ Cửu Chuyển Linh Lung Thú truyền âm nói cho hắn biết.

Chốc lát sau Diệp Hạo vẫn lắc đầu.

- Ta muốn toàn bộ truyền thừa, một chút chỉ điểm không hề có ý nghĩa.

Vô Thượng Tiên nghe được Diệp Hạo cự tuyệt mới nghiêng mắt nhìn hắn.

- Tiểu tử, có lẽ ngươi không biết ngươi bỏ qua một phần cơ duyên như thế nào đâu. Không sợ nói cho ngươi biết, dù Khí Vương có tái sinh, luận Luyện Khí Thuật của hắn cũng không thắng được ta.

Lời này không thể nói không phách lối.

Ai mà không biết Luyện Khí Chi Thuật của Khí Vương ở Cửu Trọng Thiên là tuyệt thế vô địch.

Nhưng Diệp Hạo lại mơ hồ cảm thấy Vô Thượng Tiên không hề nói xạo.

Vị này có lẽ thật sự có năng lực so sánh Luyện Khí cùng Khí Vương.

- Nhưng ngươi cũng không thắng nổi Khí Vương đúng không?

- Nói cứ như ngươi có thể lấy được truyền thừa Khí Vương không bằng.

Vô Thương Tiên nói câu này cũng trá hình thừa nhận Luyện Khí Chi Thuật giữa hắn cùng Khí Vương là kẻ tám lạng người nửa cân.

Diệp Hạo đối với thân phận của Vô Thượng Tiên lại càng thêm tò mò.

Bất quá Lão Tổ Cửu Chuyển Linh Lung Thú không muốn nói nhiều, hắn cũng không thể ép buộc người ta nói cho mình biết?

- Tiểu Thất, về sau ngươi đi theo Diệp Hạo đi.

Đúng lúc này Lão Tổ Cửu Chuyển Linh Lung Thú vung tay lên, từ hư không khống chế một mao tiểu thú như hồ ly phát kim quang.

Cửu Chuyển Linh Lung Thú nhìn qua rất giống hồ ly.

Có thể nói Thiên Hồ tôn quý nhất trong hồ ly luận huyết mạch cũng kém một chút.

- Tuân mệnh, Lão Tổ.

Tiểu Thất miệng phun tiếng người nói.

Nói xong Tiểu Thất nhanh chân chạy tới bên người Diệp Hạo dụi dụi vào tay hắn.

Diệp Hạo mừng rỡ vuốt ve đầu Tiểu Thất.

- Vô luận Tiểu Thất hay Tiểu Cửu đều có huyết mặt cường đại nhất trong bộ tộc của ta.

Lão Tổ Cửu Chuyển Linh Lung Thú Nhất Tộc nói khẽ.

- Bình thường bọn chúng có thể đặt chân đến Tiên Vương đỉnh phong cũng không có vấn đề gì, về phần có thể đặt chân đến Bán Thần hay không thì phải xem tạo hóa của chúng.

Diệp Hạo cùng Vô Thượng Tiên liếc nhau một cái đã thấy được ánh mắt đồng ý nghĩ của đối phương.

Lão Tổ Cửu Chuyển Linh Lung Thú sở dĩ đưa dòng dõi cho bọn hắn vì muốn mượn nhờ tạo hóa trên người hai bọn họ.

- Tiểu tử, ngươi chuẩn bị cảm ơn ta như thế nào?

Đợi đến lúc Lão Tổ Cửu Chuyển Linh Lung Thú rời đi Vô Thượng Tiên nhìn Diệp Hạo nói.

- Mời ngươi uống rượu.

Diệp Hạo cười nói.

- Ta muốn uống Tam Thế Túy.

- Tam Thế Túy?

- Ngươi không biết?

- Tam Thế Túy là bảng hiệu của Tiêu Dao Các a.

- Đi.

Sau đó Diệp Hạo theo Vô Thượng Tiên chạy về phía Thành Trì.

Mà Tiểu Thất cùng Tiểu Cửu đều ẩn giấu hết cửu sắc quang trạch trên người mình.

Thoạt nhìn giống như hồ ly Thụy Thú.

Kỳ thật vô luận Diệp Hạo hay Vô Thượng Tiên đều không phải người sợ phiền phức, nhưng hai người bọn hắn cũng không muốn vô duyên vô cớ mà gây phiền phức a.

Thanh danh Cửu Chuyển Linh Lung Thú thực sự quá lớn, nếu lộ ra ánh sáng, không có mấy thế lực có thể nhịn xuống.

Bởi vì Cửu Chuyển Linh Lung Thú chỉ cần trưởng thành tương lai chí ít cũng đến Tiên Vương cao giai a.

Tiêu Dao Các!

Diệp Hạo đi tới Tiêu Dao Các trên mặt cũng lộ ra thần sắc quả nhiên như thế.

Diệp Hạo đã sớm nhìn ra gia hỏa Vô Thượng Tiên này cũng không phải người tốt lành gì.

Quả nhiên Tiêu Dao Các chính là nơi ong bướm.

- Tiểu tử ngươi, ánh mắt gì đây?

Vô Thượng Tiên làm sao không hiểu được ý trong ánh mắt của Diệp Hạo được, lật hắn một cái nói.

- Nữ tử bên trong Tiêu Dao Các có hai loại, một loại mặc bạch y, một loại mặc hồng y, bạch y là bán nghệ không bán thân, hồng y thì không có quy định này.

- Không có tình huống ép buộc sao?

- Bình thường thì không, bất quá với bối cảnh như ngươi thì lại khác.

Tiếp xuống Vô Thượng Tiên cũng không nhiều lời, nhưng ý tứ lại cực kỳ rõ ràng.

Diệp Hạo hơi nhẹ gật đầu.

Thế gian này không có gì tuyệt đối cả.

Thế lực Tiêu Dao Các dù có mạnh nhưng cũng có thứ không đắc tội nổi.

- Hồ ly thật đáng yêu.

Đúng lúc này một thanh âm kinh hỉ vang lên trong tai Diệp Hạo.

- Đại ca, ta muốn con hồ ly kia.

Bạn cần đăng nhập để bình luận