Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1235: Hố hàng

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

40 chén?

Có thể uống đến tình trạng này còn không say chỉ có cấp độ Tiên Tôn Đỉnh Phong đó.

Tinh Thần Chi Lực của hai vị này lại cường đại như vậy?

50 chén!

60 chén!

70 chén!

Cho đến khi Diệp Hạo cùng Vô Thượng Tiên uống đến chén 80 cho dù Tề Trưởng Lão cũng biến sắc.

Nàng mơ hồ đoán được cái gì.

- Tinh thần lực của hai vị chỉ sợ đạt đến Tiên Vương cảnh?

- Chẳng phải nói hai người này đều có chiến lực Tiên Vương?

- Muốn vượt qua giới hạn Tiên Vương này chỉ có Yêu Nghiệt trong truyền thuyết mới có thể làm được, hai vị này không phải đều là Yêu Nghiệt?

- Kỳ thật ta không quan tâm cái này, ta quan tâm là hai người bọn hắn cũng đã uống 160 vạn Trung Phẩm Tiên Thạch.

- Khó trách nhân gia không quan tâm Tần Dạ Bắc 10 vạn Trung Phẩm Tiên Thạch, người ta tùy tiện đã uống mấy trăm vạn Trung Phẩm Tiên Thạch, sao lại để ý chút tiền ấy.

Tần Dạ Bắc lạnh lùng quét mắt bốn phía một cái.

Đáng tiếc người âm thầm chế nhạo hắn ẩn tàng rất sâu.

- Có gan thì đứng ra.

Tần Dạ Bắc âm thanh lạnh lùng nói.

- Ồn ào.

Diệp Hạo lườm Tần Dạ Bắc một cái, cả người hắn như bị sét đánh, oa một tiếng phun ra một ngụm máu tươi, nếu không phải Tần Dạ Tuyết bên người đỡ, Tần Dạ Bắc sẽ té ngã.

Tu Sĩ toàn trường đều chấn kinh.

Nếu như trước đó bọn họ đối với Diệp Hạo còn có một chút hoài nghi, như vậy hiện tại đã không còn nữa.

- Yêu Nghiệt.

- Một ánh mắt đã có thể trọng thương Tần Dạ Bắc, ngoại trừ Yêu Nghiệt trong truyền thuyết còn người nào có thể?

- Không nghĩ đến hôm nay may mắn đụng phải Yêu Nghiệt, hơn nữa còn nhìn thấy hai người một lần.

- Trước đó nghe nói Cự Đầu trước mặt Yêu Nghiệt đều không đáng chú ý, hôm nay gặp một lần không ngờ thật đúng là như thế.

Một hồi lâu Tần Dạ Bắc mới khôi phục một chút, lúc này nhìn về phía Diệp Hạo đầy vẻ sợ hãi.

Thực lực Yêu Nghiệt đây sao?

Cường đại làm cho người tuyệt vọng!

Buồn cười, mới vừa rồi hắn còn định đi tìm Diệp Hạo gây phiền phức.

110 chén!

120 chén!

130 chén!

Thời gian dần qua trong mắt Diệp Hạo lộ ra mê ly.

Mà để cho hắn cảm thấy chấn kinh là ánh măt Vô Thượng Tiên vẫn thanh tịnh như cũ không có bao nhiêu ý say cả.

- Tinh Thần Lực ngươi cũng quá cường đại đi?

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Một vò nữa nhỉ?

Vô Thượng Tiên lại cười nói.

Thị nữ rời đi chốc lát sau ôm một vò Tam Sinh Túy đến.

Đại thủ Vô Thượng Tiên vỗ một cái, đánh vớ giấy dán miệng bình, tiếp đó tay nhấc vò rượu, ngửa đầu rầm rầm mà uống trước mắt toàn trường.

Dù Diệp Hạo cũng phải ngơ ngẩn.

Tinh thần gia hỏa Vô Thượng Tiên này phải mạnh đến cấp độ nào chứ?

Sau mười lượt hô hấp, Vô Thượng Tiên để vò rượu xuống, trên mặt hắn lộ ra một vòng đỏ ửng,

- Rượu ngon, lại đến vài vò.

- Tiếp tục lên rượu.

Diệp Hạo không có tiếp tục uống, chỉ nhàn nhạt mở miệng nói.

- Một vò rượu có 49 chén.

Thị nữ chần chờ một chút vẫn nói ra.

- Ngươi cứ cầm rượu ra đây là được.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Chẳng phải người ta sợ ngươi không có tiền sao?

Vô Thượng Tiên mắt liếc ngang nói ra:

- Một lần mang đến mười vò tám vò đi!

Người thị nữ kia không khỏi nhìn về phía Tề Trưởng Lão.

- Đi.

Tề Trưởng Lão lời ít mà ý nhiều.

Thời điểm người thị nữ kia lần nữa đi tới nơi này thì vung tay lên, trên mặt bàn mặt bàn xuất hiện mười vò Tam Sinh Túy.

Vô Thượng Tiên đẩy ra một vò đưa cho Diệp Hạo

- Đến, uống nào.

Diệp Hạo tiếp tới.

Hắn tay cầm vò rượu ngữa đầu uống sạch sẽ.

Mà lúc này cảm giác mê muội lại càng lợi hại hơn.

- Cho ngươi.

Lúc này Vô Thượng Tiên lại đưa cho Diệp Hạo một vò nữa.

Diệp Hạo lắc lắc đầu nói:

- Ta sắp đến cực hạn.

- Uống Tam Sinh Túy phải đến cực hạn, nếu không ngươi uống có ý tứ gì?

Vô Thượng Tiên nói xong lấy ra một vò mà uống.

Tiếp theo Diệp Hạo lại uống hai vò sau đó không thể kiên trì được nữa ngã quỵ trên mặt bàn ngủ thiếp đi.

Ngay trong một sát na Diệp Hạo ngã qụy kia, trong mắt Vô Thượng Tiên lóe lên một vòng ánh sáng mịt mờ, sau đó hắn uống sạch sáu vò còn lại rồi la lớn:

- Lại cho ta thêm 100 vò.

- Bao nhiêu?

Tề Trưởng Lão giật mình hỏi lại.

- Các ngươi còn bao nhiêu tồn kho?

Tề Trưởng Lão nhìn về phía người thị nữ kia.

- Còn có 321 vò.

- Vậy đóng gói toàn bộ chúng ta cho đi.

Vô Thượng Tiên vung tay lên nói.

- Tề Trưởng Lão.

Thị nữ kia không biết có nên đóng gói hay không.

- Đi đi.

Tề Trưởng Lão trầm ngâm một chút rồi ra lệnh.

Rất nhanh, thị nữ đã trở lại với mộ túi Càn Khôn.

Thần Niệm Vô Thượng Tiên quét một cái, sau đó nhận lấy

- Tiền rượu cứ đòi tên tiểu tử này.

- Cái này?

Tề Trưởng Lão có chút khổ sở.

- Chẳng lẽ ngươi sợ hắn trả không nổi?

- Không phải.

Tề Trưởng Lão nhìn ra được vô luận Diệp Hạo hay Vô Thượng Tiên đều không phải hạng đơn giản, vấn đề là gia hỏa Vô Thượng Tiên này rõ ràng muốn hố Diệp Hạo a.

- Vậy không phải lo lắng.

Vô Thượng Tiên nói đến đây rồi cười híp mắt đi đến trước mặt Tiểu Thất.

- Đi cùng Đạo gia thôi.

- Không.

- Nghe lời nào.

Vô Thượng Tiên vừa nói vừa vuốt ve lông Tiểu Thất, mà trong quá trình vuốt ve một đạo ấn phù lặng yên thành hình, đạo phù ấn này đập vào thể nội Tiểu Thất, sau đó toàn thân nó cứng ngắc lại.

- Tiểu Cửu, mang Tiểu Thất theo đi.

Vô Thượng Tiên ha ha cười nói.

Tiểu Cửu thế nào mà không nhìn ra Tiểu Thất bị Vô Thượng Tiên cầm giữ.

Thời điểm Tiểu Cửu đang chuẩn bị nói gì đó đã bị Vô Thượng Tiên trừng mắt một cái:

- Chẳng lẽ ngươi muốn hai huynh đệ các ngươi tách ra?

Tiểu Cửu cảm thấy rất có đạo lý, bởi vậy vác Tiểu Thất trên lưng theo Vô Thượng Tiên rời đi.

Sau khi Vô Thượng Tiên rời đi, Tu Sĩ toàn trường nhìn Diệp Hạo với vẻ thương hại.

- Vị này thực sự đáng thương a.

- Người nào nói không phải chứ? Bị nợ tiền rượu một 2 ức Trung Phẩm Tiên Thạch cũng bình thường, nhưng đồng bạn chiến đấu với mình cũng bị gạt.

- Cho ngươi xui xẻo.

Ngay thời điểm Tu Sĩ giữa sân nhao nhao thảo luận, vốn Diệp Hạo đang ngủ mê chợt duỗi lưng một cái rồi đứng lên.

Tu Sĩ giữa sân nhìn lại thấy sắc mặt Diệp Hạo nào có say xỉn gì.

- Vị Công Tử này, ngươi không có chuyện gì?

Tề Trưởng Lão tiến lên một bước nói khẽ.

- Có thể có chuyện gì?

Diệp Hạo lại cười hỏi lại.

Tam Sinh Túy.

Thời điểm Diệp Hạo uống thật có chút say, nên hắn đã uống tiếp, nãy giờ chỉ giả vờ mà thôi.

Gia hỏa Vô Thượng Tiên này quá mức thần bí.

Diệp Hạo làm sao có thể say đến không có ý thức, trời biết rõ đối phương sẽ làm cái gì với hắn.

Sự thật chứng minh, đối phương không phải thứ tốt lành gì!

Hố bản thân một 2 ức Trung Phẩm Tiên Thạch cũng thôi đi, lại thuận tiện bắt luôn tiểu Thất?

May mắn Diệp Hạo âm thầm lưu lại một tay!

- Đồng bạn chiến đấu của ngươi?

- Không phải nó vẫn hảo hảo ở bên cạnh ta sao?

Diệp Hạo vừa nói xong, không gian bên người chợt vặn vẹo, sau đó một đạo thân ảnh đi ra.

Không phải Tiểu Thất thì là ai nữa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận