Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1244: Vô Thượng Kim Thân

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

- Ngươi cười cái gì?

- Đối phương bố trí trận pháp thu tập được Cự Đầu Kính Tượng, ngươi xác định mình có thể xông qua? Nếu như ngươi bị Kính Tượng giết thì cũng không có khả năng phục sinh đâu.

Nghe vậy, Ba Lang trầm mặc xuống.

Đám người La Phù cũng như thế.

- Cùng Sơn có ba cửa động như thế này, dựa theo ức định người nào mở cửa động đầu tiên, sẽ là người thứ nhất tiến vào trong đó.

Thạc Quả bình tĩnh nói ra:

- Ta nói cho các ngươi biết, bên trong cửa động có cơ duyên rất lớn.

- Muốn phần cơ duyên này thì xuất ra thực lực các ngươi đi.

Ba Lang lên tiếng hỏi:

- Chúng ta có thể tùy tiện sử dụng tấm bia khi nãy không?

- Mỗi khi giết một Kính Tượng thì có thể sử dụng một khắc đồng hồ.

- Ngắn như vậy?

- Muốn thời gian dài? Vậy giết nhiều Kính Tượng một chút.

- Chúng ta bị thương thì làm sao bây giờ?

- Ta nơi này có Tiên Đan chữa thương, các ngươi có thể dùng Tích Phân để đổi.

- Tích Phân?

- Tích Phân là số điểm mà sau khi các ngươi giết Kính Tượng đạt được.

Thạc Quả chỉ Ba Đồ nói:

- Thực lực ngươi không phải Tiên Tôn Tam Chuyển sao? Như vậy đối thủ của ngươi đều ở cấp bậc này, giết một đối thủ đồng cấp thu được bốn Tích Phân. Nếu đối thủ yếu hơn ngươi một cảnh giới ngươi có thể lấy được ba Tích Phân, yếu hơn hai cảnh giới có thể lấy được hai Tích Phân, yếu hơn ba cảnh giới một Tích Phân, về phần yếu hơn bốn cảnh giới cũng không cần suy nghĩ, các ngươi không có cơ hội khiêu chiến Kính Tượng cấp bậc này.

Thạc Quả dừng một chút rồi nói tiếp:

- Đương nhiên, nếu các ngươi tự tin cũng có thể vượt cấp mà chiến, khiêu chiến đối thủ cao hơn một cảnh giới có thể lấy được 8 Tích Phân, cao hơn hai cảnh giới 12 Tích Phân, ba cảnh giới 16 cái Tích Phân, cứ thế mỗi đối thủ cao hơn ngươi một cảnh giới đều tăng thêm bốn Tích Phân.

- Dựa theo quy định, các ngươi mỗi ngày đều phải đánh giết một Kính Tượng.

Ngay thời điểm đám người La Phù tính toán làm thế nào lấy được Tích Phân, câu nói này của Thạc Quả hù bọn họ nhảy dựng.

Mỗi ngày đều phải giết một Kính Tượng?

Cái này cũng quá hà khắc rồi.

- Đây là một loại ma luyện.

Thạc Quả chỉ đại môn tuôn ra Cửu Thải Sắc quang trạch phía trước, bình tĩnh nói, :

- Các ngươi hiện tại có thể đi.

Ba Lang trầm ngâm một chút rồi hướng về phía trước đi tới.

Rất nhanh giữa sân hơn 20 Đệ Tử đi vào.

- Ngươi có gì muốn nói với ta sao?

Thạc Quả nhìn chằm chằm Diệp Hạo hỏi.

- Ta có một vấn đề muốn hỏi ngươi.

Diệp Hạo lấy một loại ngữ khí ngưng trọng nói.

- Vấn đề gì?

- Ngươi và Khí Vương có quan hệ thế nào?

Thời điểm Diệp Hạo hỏi ra câu này rõ ràng thấy trong mắt Thạc Quả lộ ra một tia ba động.

- Người nào nói cho ngươi biết?

Ánh mắt Thạc Quả sắc bén như đao nhìn Diệp Hạo.

- Cát Huyền.

- Cát Huyền?

Thạc Quả giật mình.

- Ngươi làm sao có thể nhận biết Cát Huyền?

- Ta là Diệp Hạo.

- Diệp Hạo?

Nghe được cái tên này, Thạc Quả suy nghĩ một chút rốt cục nhớ Diệp Hạo là người thế nào:

- Ngươi muốn truyền thừa của phụ thân ta?

- Muốn.

Diệp Hạo có chút kích động đáp.

Thạc Quả là nhi tử Khí Vương?

Diệp Hạo cảm thấy muốn tìm được nhi tử Khí Vương rất khó, đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn nói với Khổng Dĩnh Nhi ít nhất 10 năm sau hắn mới trở về được.

Không ngờ lại dễ dàng tìm đến thế!

- Cầm Tích Phân để đổi đi.

Thạc Quả nhìn Diệp Hạo nói:

- Đương nhiên ta sẽ không tùy tiện hà khắc ngươi, để ngươi cảm thấy công bình công chính.

- Ta muốn toàn bộ truyền thừa.

- Chỉ cần ngươi có đầy đủ Tích Phân, đừng nói truyền thừa của phụ thân ta, coi như cảm ngộ Đại Đạo của ta, đều có thể truyền thụ cho ngươi.

Nghe vậy Diệp Hạo nghĩ tới cái gì đo.

- Bên trong Cùng Sơn rốt cục có cái gì?

- Tuyệt thế cơ duyên.

Thạc Quả trầm mặc chốc lát mới đáp.

- Tiền bối hiện tại bắt đầu chỉnh lý truyền thừa Trận Đạo đi, ta rất nhanh sẽ thu nó vào tay.

Diệp Hạo nói xong đi về phía cửa động.

Thời điểm hắn đặt chân vào đã cảm giác được không gian bốn phía biến ảo, sau một khắc hắn xuất hiện trong Không Gian Hư Huyễn khác, trước người Diệp Hạo đang có một thanh niên khoác Khải Giáp, tay hắn cầm một chuôi Thanh Đồng Chiến Kiếm, thanh âm băng lãnh không có một tia tình cảm vang lên:

- Thượng Cổ Tô Nghĩa, Tiên Tôn Tam Chuyển.

- Ta muốn khiêu chiến Tiên Tôn Thập Nhị Chuyển.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Xác định?

- Xác định.

Thanh âm Diệp Hạo vừa ra, thân ảnh Tô Nghĩa liền biến mất, sau một khắc một đạo sức mạnh to lớn ngợp trời xuất hiện hóa thành một thanh niên khác.

- Thượng Cổ Long Ngạo, Tiên Tôn Thập Nhị Chuyển.

- Nhìn cũng được đấy.

Diệp Hạo nhìn lướt qua thanh niên này nói.

- Đánh đi.

Thanh niên cần Chiến Kiếm chém tới Diệp Hạo, toàn bộ Thiên Địa đều như bị Kiếm Quang che mất.

Diệp Hạo không khỏi nheo lại hai mắt.

Bởi vì hắn cảm giác được hiện tại dù hắn có trốn nơi nào cũng không né được kiếm quang.

- Nhìn xem kiếm người nào sắc bén hơn.

Diệp Hạo nói xong triệu hoán Trảm Yêu Kiếm tới, Diệp Hạo dùng Kiếm Quyết đánh Vạn Kiếm Ấn ra.

Từng đạo Pháp Kiếm nhanh chóng hợp nhất, hóa thành một chuôi Kiếm Quang kinh thế.

Kiếm Quang xé rách tất cả.

Dù Kiếm Quang của thanh niên kia cũng bị tiêu diệt.

Ầm!

Ầm!

Ầm!

Thời điểm cả hai kiếm quang chạm vào nhau, bạo tạc kinh thiên lan tràn bốn phía.

Toàn thân Diệp Hạo toát ra kim sắc quang trạch, trên người đối phương cũng đã tuôn ra kim sắc quang trạch.

- Vô Thượng Kim Thân?

Diệp Hạo giật mình.

Nhìn thấy một màn này, Diệp Hạo tức khắc ý thức được bản thân đã quên vấn đề trọng yếu nhất.

Long Ngạo là Tiên Tôn Thập Nhị Chuyển, cảnh giới này cơ hồ đều là Cự Đầu, mà Cự Đầu đến tình trạng này đều có chiến lực Tiên Vương.

Bình thường mà nói, Cự Đầu chỉ có đột phá đến Tiên Tôn Cao Giai mới có tư cách có được chiến lực Tiên Vương, nói cách khác thời điểm Cự Đầu đặt chân đến Tiên Tôn Thất Chuyển đã có chiến lực Tiên Vương sơ kỳ nhất chuyển. Như vậy, vị trước mắt này có tu vi Tiên Tôn Thập Nhị Chuyển đã có chiến lực Tiên Vương tam chuyển.

Cùng chiến lực với hắn.

Bất quá, Diệp Hạo rất nhanh bình thường trở lại.

Đồng giai thì thế nào chứ

Trên thực tế cũng như thế.

Hai đạo Kiếm Quang va chạm, kết quả là Vạn Kiếm Quyết hơn một bậc ép kiếm quang kia tuyệt diệt.

Long Ngạo liên tục lùi lại mấy bước.

Hắn kinh nghi bất định nhìn Diệp Hạo.

- Không nghĩ đến lại gặp được Yêu Nghiệt trong truyền thuyết?

- Kiếm Quyết của ngươi không tệ.

Diệp Hạo cười nhạt nói.

- Vừa rồi ta chỉ dùng một bộ phận thực lực thôi.

Long Ngạo nói đến đây cầm kiếm mà đứng:

- Mà lần này ta sẽ xuất thủ toàn lực.

- Ta rất chờ mong.

Diệp Hạo nói xong, trên thân Trảm Yêu Kiếm phun ra Kiếm Mang lăng lệ.

- Yên Diệt Chi Kiếm.

Long Ngạo rống to một tiếng.

Một kiếm này chém ra, thiên không phá toái, nháy mắt trầm luân.

Toàn bộ đều bị chôn vùi, đáng sợ đến cực hạn.

Diệp Hạo có thể cảm nhận được một kiếm này mạnh hơn rất nhiều so với vừa rồi, bởi vậy hắn cũng không nương tay, phóng xuất chiến lực toàn thân, vẫn dùng Vạn Kiếm Quyết, nhưng Vạn Kiếm Quyết lần này được thôi phát đến cực hạn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận