Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1257: Hoàng Kim Long Vương

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

Diệp Hạo vung tay lên khống chế Túi Càn Khôn của La Hoành và Hồng Hộc, sau đó tựa như không có chuyện gì đi tới trước mặt La Phù, trên mặt mang theo nụ cười nhu hòa hỏi.

- Ngươi không sao chứ?

Trên gương mặt xinh đẹp của La Phù tràn đầy chấn kinh.

- Ngươi không lo lắng hai nhà này trả thù?

- Nói đúng hơn là hai nhà này nên lo ta có báo thù hay không.

- Cái gì?

- Ta nói cho ngươi biết, giao tình ta có đủ ở Nhân Tộc, Yêu Tộc, Ma Tộc, chỉ cần một câu của ta dù hai tộc này mạnh gấp mười gấp trăm lần cũng phải trở thành tro bụi.

Nghe vậy La Phù cười khổ không thôi.

-Ta đang nói chuyện nghiêm túc với ngươi.

- Đi thôi.

Diệp Hạo vung tay, dây thừng buộc La Phù tự động đứt ra.

Trở lại tiểu viện, Diệp Hạo đưa một cái Túi Càn Khôn cho La Phù.

- Cho ngươi.

- Cho ta?

La Phù giật mình hỏi.

Cất giữ của Cự Đầu há là trò đùa?

- Ta chướng mắt.

Nghe vậy La Phù chỉ biết cười khổ.

Nàng không tin.

Hắn dù đại tài khí thô cũng không thể không nhìn Túi Càn Khôn của hai Cựu Đầu nha.

Kỳ thật La Phù không biết Diệp Hạo thật sự không quan tâm đến chúng.

- Tháng này ngươi đi đâu?

La Phù thu hồi 2 túi càn khôn, sau đó hỏi.

- Thạc Quả tiền bối kêu ta đi tới nơi của Bá Vương tiền bối tìm hiểu một chút tin tức.

- A!

- Nếu ta đoán không sai hai tháng nữa thôi Phong Ấn Cổ Trận sẽ vỡ, bởi vậy ngươi cần tận lực tăng thực lực mình lên đi.

- Nhanh như vậy?

- Ừm, Tích Phân ngươi không cần lo lắng, có cái gì không hiểu thì đi Đạo Bia.

- Được.

Diệp Hạo ra tay giúp La Phù chữa trị chiến giáp rồi đưa cho nàng một hộp gấm.

- Cái này cho ngươi.

Không hiểu sao trái tim La Phù tự nhiên đập nhanh.

- Đây là cái gì?

- Trở về rồi nhìn.

- A.

Kỳ thật thần niệm La Phù quét qua đã có thể xem thấu trong hộp gấm có gì, nhưng nàng lo Diệp Hạo đưa cho mình vật kia, vì thế mà nhịn không mở ra.

Cáo từ Diệp Hạo xong, La Phù vội vả trở về gian phòng của mình.

Ôm lấy ba phần chờ mong, ba phần tâm tư bất định phức tạp, La Phù mở hộp ra.

Đập vào mi mắt là ba viên Tinh Thạch.

Bên trên Tinh Thạch phát ra bao động không gian.

- Không Gian Tinh Thạch.

La Phù giật mình bật thốt.

Nàng đã gặp qua Không Gian Tinh Thạch, nhưng ba động đều còn xa mới mãnh liệt như vậy.

Trung Phẩm Không Gian Tinh Thạch.

Chỉ có khả năng này.

Một mai Trung Phẩm Không Gian Tinh Thạch có thể gây nên cuộc chiến tranh đoạt như điên a.

Bởi vì dùng Trung Phẩm Không Gian Tinh Thạch xây dựng Truyền Tống Trận càng thêm vững chắc.

Bất quá lại không có bao nhiêu Thế Lực dùng Trung Phẩm Không Gian Tinh Thạch kiến tạo Truyền Tống Trận cả.

Bình thường bọn họ đều sẽ dùng Trung phẩm Không Gian Tinh Thạch cho thiên tài đệ tử trong Tông Môn dùng.

La Phù chấn kinh đồng thời trong lòng cũng có chút thất vọng.

Nàng suy nghĩ nhiều rồi.

- Chẳng lẽ bản thân thật sự như hắn nói, không hề có một chút lực hấp dẫn nào đối với hắn sao?

La Phù lo được lo mất lẩm bẩm.

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần - truyenyy.com)

. . .

Triển khai toàn bộ chiến lực, Diệp Hạo vô cùng đáng sợ.

Kế hoạch ban đầu trong một tháng kiếm đủ Tích Phân để mua Vương cấp chiến hạm cùng mật quyển khí đạo, mà hắn chưa dùng tới hai mươi ngày đã kiếm đủ.

Thậm chí còn dư.

- Diệp Hạo, có hứng thú trong một tháng đánh xuyên Phong Ấn Cổ Trận không?

Thạc Quả giao đồ đã hứa cho Diệp Hạo rồi cười hỏi.

- Chuyện này đừng nhìn ta, phải nhìn tiền bốn người.

Thạc Quả trầm ngâm một chút, trong tay lại xuất hiện 1 Chiến Hạm.

Diệp Hạo nhìn lướt qua thì lắc đầu.

- Chiến Hạm này không đủ đánh động ta.

- Kiến tạo Vương Cấp Chiếm Hạm còn gian nan hơn ngươi tưởng tượng, lấy thực lực của ta hiện giờ chỉ có thể luyện chế cấp bậc này thôi.

Thạc Quả nói xong, trong tay lại xuất hiện một cuốn sách cổ.

- Trong quyển sách cổ này có ghi chép động phủ mà phụ thân ta vẫn lạc.

- Ngươi để cho ta đó sao?

- Phụ thân ta luôn hi vọng có người có thể kế thừa đạo thống của ông, bởi vậy lối vào có yêu cầu hà khắc với Luyện Khí.

Thạc Quả nhìn Diệp Hạo nói.

- Ta trước sau đã đến vài chục lần nhưng đều không thể vô được.

- Ta có yêu cầu quá đáng.

- Ngươi nói.

- Ta muốn nhìn khối Đạo Bia của Hoàng Kim Long Vương.

- Hả?

- Đại Đạo ta lĩnh ngộ cực kỳ hà khắc, không lĩnh ngộ được bao nhiêu ở nơi của ngươi cùng Bá Vương tiền bối cả.

Diệp Hạo bình tĩnh nhìn Thạc Quả nói.

- Có thể.

Thạc Quả suy nghĩ một chút rồi đáp.

- Ngươi đi theo ta.

Đơn thuần lĩnh ngộ Đại Đạo Thạc Quả tin tưởng Hoàng Kim Long Vương vẫn sẽ cho hắn chút mặt mũi.

Lần nữa nhìn thấy Hoàng Kim Long Vương, Diệp Hạo chú ý thấy bên người đối phương còn có thêm một trung niên phụ nhân, so với khí phách ngập trời của Hoàng Kim Long Vương, trung niên phụ thân lại rất ôn hòa.

Tướng mạo trung niên phụ nhân cực kỳ xuất chúng, toàn thân trên dưới đều phát ra quang huy nữ tính.

- Thạc Quả, sao ngươi còn có thời gian đến nơi của ta?

Hoàng Kim Long Vương có chút kinh ngạc hỏi.

- Ta dẫn hắn đến lĩnh ngộ Đạo Bia của ngươi.

Thạc Quả chỉ vào Diệp Hạo nói khẽ.

- Gì?

Hoàng Kim Long Vương nghi ngờ nhìn Diệp Hạo.

- Hoàng Kim Long Vương tiền bối, Đại Đạo ta lĩnh ngộ rất huyền ảo, nên muốn đến nơi này của ngươi thử vận khí một chút.

Diệp Hạo nhìn xem Hoàng Kim Long Vương mở miệng nói.

- Lý do thoái thác này của ngươi ta không tin.

Hoàng Kim Long Vương hơi dừng một chút nói tiếp.

- Trừ phi ngươi giúp ta đả thông Phong Ấn Cổ Trận.

- Ta đến đây chỉ đơn thuần chỉ muốn mở mang tri thức một phen thôi.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Vậy khỏi nói chuyện.

Hoàng Kim Long Vương dù bận vẫn ung dung nói.

- Hoàng Kim Long Vương, một chút mặt mũi mà ngươi cũng không cho ta sao?

Thạc Quả có chút không vui nói.

- Nói? Nói cọng lông?

Nghe vậy Hoàng Kim Long Vương tức giận mắng to.

- Phong Ấn Cổ Trận hai nhà các ngươi cũng đã phá giải một nửa, ta bên này ngay cả một phần tám cũng chưa đến đây.

- Sao ngươi biết được?

Thạc Quả giật mình.

Để lộ bí mật?

- Cái này không nói cho ngươi biết.

Hoàng Kim Long Vương thản nhiên đáp.

Sắc mặt Thạc Quả trở nên âm trầm.

Hắn có một loại cảm giác không thể khống chế được mọi chuyện.

Chốc lát sau Thạc Quả nhìn về phía Diệp Hạo.

- Đi thôi.

Diệp Hạo sở dĩ nguyện ý rời đi bởi vì bên trên Đạo Bia hắn cảm nhận được Trận Pháp Vô Thượng Tiên bố trí.

Vô Thượng Tiên khẳng định sẽ không đưa vật trân quý như vậy cho mình.

Nhưng để bản thân cảm ngộ hai ba ngày vẫn không vấn đề.

Vô Thượng Tiên phải mạo hiểm, để hắn đi liều đi.

Đi được nửa đường Thạc Quả không nhịn được hỏi.

- Ngươi có dẹp chủ ý với Đạo Bia không?

- Không hề.

- Ta nói cho ngươi biết, ba mặt Đạo Bia này cho dù cấp bậc chúng ta cũng có tác dụng nhất định.

Thạc Quả nhìn Diệp Hạo nghiêm túc nói.

- Bởi vậy chúng đều có thần niệm chúng ta, chỉ cần các ngươi vọng động, chúng ta sẽ lập tức cảm giác được.

Bạn cần đăng nhập để bình luận