Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1267: Thần Quang

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

- Loại năng lượng này tựa hồ là Thần Quang.

Diệp Hạo cảm thụ được năng lượng bốn phía, cả kinh nói.

- Đây.. con mẹ nó…là Thần Quang.

Tạo Hóa Mạ Non vừa nói vừa điên cuồng hấp thu quang huy bốn phía.

- Thần Quang hữu dụng với ngươi?

Diệp Hạo kinh ngạc không thôi.

- Thần Quang có thể xúc tiến ta tiến hóa, còn tốt hơn so với thôn phệ Tạo Hóa Chi Quang.

Tạo Hóa Mạ Non trầm giọng nói:

- Mà Thần Quang còn có thể đánh vỡ cảnh giới bích lũy, thúc đẩy Pháp Bảo thăng cấp, xúc tiến Tiên Đan tấn cấp.

Nghe được như thế, tâm thần thế Diệp Hạo khẽ động, mở ra Túi Càn Khôn thu Thần Quang.

Bất quá sau một khắc, Túi Càn Khôn đã nứt ra một lỗ hổng lớn.

- Đẳng cấp Thần Quang quá cao, Túi Càn Khôn không thể thu được.

Tạo Hóa Mạ Non mở miệng nói:

- Dùng Tiểu Thiên Địa của ngươi đi.

Mỗi một sợi Thần Quang đều rất nặng.

Dù lấy tu vi Diệp Hạo hiện tại cũng phải thu từng sợi một vào Tiểu Thiên Địa.

Mà thời điểm Diệp Hạo cùng Tạo Hóa Mạ Non cướp đoạt Thần Quang, Vô Thượng Tiên lại đang đánh giá bốn phía.

- Thần Quang, nơi này nhất định do lão gia hỏa thời đại Thái Cổ kia lưu lại.

Trên mặt Vô Thượng Tiên lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng:

- Nhưng không biết nơi đây còn có đồ tốt khác không?

Vô Thượng Tiên không trực tiếp thu Thần Quang, hắn chỉ đi bộ khắp nơi đánh giá.

Kỳ thật giờ khắc này tản bộ đâu chỉ Vô Thượng Tiên, Tứ Đại Cao Thủ như đám người Bá Vương cũng đang đi bộ đây?

Không qua ba lượt hô hấp, Vô Thượng Tiên khiếp sợ phát hiện trong Thời Không Liệt Phùng xuất hiện một đạo hấp lực thôn phệ rất mạnh.

Lực hút này mạnh đến nỗi kiến hắn không kịp làm ra bất kỳ phản ứng nào.

Đợi đến hắn kịp phản ứng lại đã thấy mình bị truyền tống ra bên ngoài.

- Mẹ nó chứ.

Vô Thượng Tiên tức giận chửi ầm lên.

Hóa ra có thời gian hạn chế.

Nhìn Thời Không Liệt Phùng, Vô Thượng Tiên trầm ngâm một cái rồi không cam lòng quay người rời đi.

Trong tay Vô Thượng Tiên không còn Diệt Thế Hỏa Diễm nữa, lại không có khả năng đánh nát Thời Không Liệt Phùng để đi vào, còn nữa bản thân dù còn Diệt Thế Hỏa Diễm, có thể lại đánh nát để vào hay không cũng là vấn đề?

Nếu không, Mộng Yêu Thủy Tổ sớm đã khôi phục?

Dù sao thực lực hắn đã đạt đến Bán Thần.

Điều này khẳng định không phải ngươi có thực lực thì có thể tiến vào.

Mà sau khi Vô Thượng Tiên rời đi một lúc, Tứ Đại Cao Thủ Hoàng Kim Long Vương cũng không hẹn mà cùng bị truyền tống ra ngoài.

Trên mặt bọn hắn đều tràn đầy vẻ âm trầm.

- Thời gian hạn chế, lại có thời gian hạn chế?

- Nếu sớm biết rõ có hạn chế, vừa tới nơi ta đã xuất thủ cướp đoạt rồi.

- Lại đánh đi vào là được chứ gì.

Nói xong, bọn họ lần nữa xuất thủ.

Nhưng không ngờ, lần này Thời Không Liệt Phùng kiên cố hơn trước đó quá nhiều, bởi vì bọn hắn liên tục xuất thủ nhưng ngay cả một lỗ hổng nhỏ cũng không xé mở được.

Bốn người liếc nhau, trong lòng có một loại dự cảm không tốt.

- Lại đến.

Bá Vương quát ầm lên.

Hắn không cam tâm a!

Xâm nhập Bảo Sơn lại không đạt được cái gì?

Còn có sự tình nào biệt khuất hơn chuyện này?

Bốn người lần nữa xuất thủ.

Kết quả vẫn như cũ.

Trong mắt bốn người đều lộ ra vẻ thất hồn lạc phách.

Mà lúc này, Thạc Quả, Bá Vương, Hoàng Kim Long Vương đồng thời cảm ứng được cái gì.

- Đạo Bia.

- Không tốt.

- Có người đánh cắp Đạo Bia của chúng ta.

Ba người biến sắc đồng thời phá không mà đi.

Đạo Bia quan hệ trọng đại.

Với cảnh giới hiện tại của bọn họ cũng có tác dụng đây.

Không thể từ bỏ.

Lại nói Diệp Hạo.

Diệp Hạo cùng Tạo Hóa Mạ Non trong Thời Không Liệt Phùng hấp thu mấy hơi thở rồi cảm thấy một cỗ hấp lực thôn tính bản thân hắn, khi cổ hấp lực này sắp truyền tống Diệp Hạo ra ngoài, hắn lại vận dụng Thần Thể, không ngờ hấp lực giảm bớt không ít.

- Nhanh hấp thu một chút, Thần Thể ngươi chỉ có một chút tác dụng đối với Pháp Tắc nơi này mà thôi.

Tạo Hóa Mạ Non gấp gáp nói.

Diệp Hạo nào dám chậm trễ?

Hắn liều mạng vận chuyển Thần Niệm.

Diệp Hạo liều mạng hấp thu như thế, đến lúc bị truyền tống ra ngoài cũng chỉ đã hấp thu được 108 đạo Thần Quang.

Nửa đường trở về Diệp Hạo gặp La Phù.

La Phù vẫn đợi hắn.

- Theo ta đi thôi.

La Phù gật đầu.

Diệp Hạo dẫn La Phù về Cùng Sơn đã bị bốn đạo Thần Niệm khóa chặt, sau một khắc Tứ Đại Cao Thủ lấy Thạc Quả cầm đầu xuất hiện bên cạnh hắn.

- Vừa rồi ngươi đi đây?

Thất Thải Hoàng Vương mở miệng hỏi.

- Ta đi bộ khắp nơi ở phụ cận tìm kiếm cơ duyên.

Diệp Hạo nhìn Thất Thải Hoàng Vương bình tĩnh nói.

- Ngươi không đi vào?

Thất Thải Hoàng Vương nghi ngờ nhìn Diệp Hạo.

- Ta vận dụng hết át chủ bài đều không thể vào được.

Diệp Hạo khẽ thở dài.

- Thất Thải Hoàng Vương, ngươi nên rõ ràng hắn nếu như đi vào, đoạn thời gian chúng ta xuất thủ, hắn thế nào cũng bị truyền tống ra.

Thạc Quả lúc này đứng dậy lên tiếng.

- Ngươi hiểu rõ vị kia bao nhiêu?

Bá Vương nhìn chằm chằm Diệp Hạo hỏi.

- Vị nào?

Diệp Hạo giả bộ không hiểu trả lời.

- Vị xông vào Thời Không liệt phùng kia.

- Vị kia đã từng nói cho ta biết hắn gọi Vô Thượng Tiên.

- Vô Thượng Tiên?

Thạc Quả hoảng sợ lặp lại.

- Ngươi biết Vô Thượng Tiên?

Bá Vương kinh nghi mà nhìn Thạc Quả.

- Phụ thân ta đã từng nói cho ta biết, có một Tu Sĩ kinh tài tuyệt diễm, đánh bại một đời bọn họ.

Thạc Quả lấy một loại ngữ khí ngưng trọng nói:

- Dù Vũ Hóa Tiên Thể hay Bách Kiếp Tiên Thể, hoặc Vô Cấu Chi Thể trong truyền thuyết, Tiên Thiên Đạo Thể, đều thua trong tay hắn.

- Cái gì?

Bá Vương chấn kinh.

Vũ Hóa Chi Thể hay Bách Kiếp Tiên Thể đều là Thể Chất cường hoành tương đương Bá Thể của hắn.

Mà Vô Cấu Chi Thể cùng Tiên Thiên Đạo Thể lại cường hoành hơn Bá Thể của hắn mấy lần.

Được xưng vô thượng Thể Chất.

Nhưng Thể Chất mạnh như thế lại thua trong tay Tu Sĩ kia.

Mà tu sĩ kia cũng gọi là Vô Thượng Tiên.

- Bọn họ không thể nào cũng một người đâu!

Hoàng Kim Long Vương nghiêm túc nói.

- Có vài tục danh không thể tùy tiện dùng đến.

Thạc Quả trầm ngâm một chút nói.

- Vị này dù không phải vị kia, có thể có quan hệ cùng vị kia.

- Chẳng lẽ chúng ta cứ bỏ qua?

Hoàng Kim Long Vương không cam lòng nói.

- Ý ta là không thể giết hắn, nếu không sẽ mang đến tai hoạ.

Thạc Quả lắc đầu:

- Chỉ cần đoạt lại Đạo Bia là được.

- Đạo Bia bị Vô Thượng Tiên trộm đi?

Diệp Hạo giả bộ chấn kinh hỏi.

- Chúng ta hóa thân truy tung đến dấu vết Vô Thượng Tiên xuất thủ, đáng tiếc a, đối phương cực kỳ mà giảo hoạt, hắn sớm đã lưu lại đủ loại đường lui, chúng ta vận dụng không ít thủ đoạn cũng không tìm được hắn.

Thạc Quả giải thích.

- Đáng tiếc, ta còn muốn lĩnh ngộ một hồi đây.

- Trên Cùng Sơn đã không có gì đáng ngươi lưu luyến rồi.

Thạc Quả dừng một chút nói tiếp.

- Ngươi đi đi.

- Tiền bối, cáo từ.

Diệp Hạo ngược lại cũng tiêu sái, nói đi là đi.

Diệp Hạo rời đi, La Phù sẽ không lưu lại, nàng thi lễ với Thạc Quả một cái, đi sau lưng Diệp Hạo.

Còn chưa đến sơn môn, Diệp Hạo nhăn đầu lông mày.

- Thế nào?

La Phù hỏi.

- Ngoài sơn môn có ẩn tàng cường giả Tiên Vương.

Câu nói này của Diệp Hạo dọa La Phù hoa dung thất sắc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận