Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1271: Giao dịch

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

- Ngươi cảm thấy nàng ta rất lương thiện hả?

Diệp Hạo khẽ mỉm cười.

- Thế nhưng tu vi nàng chỉ có Tiên Chủ thôi.

La Phù có chút không minh bạch lời Diệp Hạo.

- Nhìn thấy đôi khuyên tai của nàng không? Một cái có thể ngăn cản Tinh Thần công kích, một cái có thể ngăn cản Nhục Thân công kích, hai khuyên tai này cho dù Tiên Tôn Trung Giai cũng không thể đánh vỡ.

Diệp Hạo nói đến đây dừng một chút nói tiếp:

- Bên hông nàng buộc dây lụa tử sắc kìa, ngươi thấy không? Dây lụa phỏng chế Khốn Tiên Đằng, trói Tiên Tôn sơ kỳ dể như buộc đồ chơi.

- Còn có mấy vòng tay nữa, chúng do Thái Ất Kim Tinh luyện thành, ném ra chỉ sợ Tiên Tôn trung kỳ đều phải tạm lánh chín mươi dặm.

Diệp Hạo nhìn vẻ mặt La Phù chấn kinh nói tiếp:

- Còn có quần áo trên người nàng là lấy Thất Thải tơ tằm dệt thành, tránh được Thủy Hỏa, có thể ngăn cản đao kiếm công kích.

- Cái này vẫn chỉ là bên ngoài thôi, ngươi biết rõ trong Túi Càn Khôn nàng còn bao nhiêu Pháp Bảo sao?

La Phù không khỏi hít một hơi thật sâu:

- Khó trách Ân gia không lo lắng an toàn của Ân Thiền Nhi!

Cái này còn cần lo lắng sao?

Có thể nói ngoại trừ Tiên Vương Đỉnh Phong ra, không ai có thể động đến nàng.

Còn nữa ai có thể cam đoan trong tay Ân Thiền Nhi không có pháp bảo khác?

Tạ Tấn xấu hổ.

Nguyên bản hắn cảm thấy Diệp Hạo chỉ là một nhân vật nhỏ, nếu không cũng không dám bỏ qua ý kiến của Diệp Hạo.

Thế nhưng sau khi thấy Diệp Hạo trọng thương Tử Bào Công Tử, phế đi Nhạc Hồng, hắn mới ý thức được vị trước mắt này là một tôn Cự Đầu.

Phía sau Cự Đầu không có cường giả thủ hộ sao?

Đáp án là phủ định.

Vấn đề là hắn căn bản không nhận ra Diệp Hạo!

Tứ Trọng Thiên có người như Diệp Hạo?

Chuyện này cũng không trọng yếu!

Làm sao giảng hòa để cho bản thân hắn không mất mặt mới trọng yếu nhất.

- Diệp Công Tử.

Trên mặt Tạ Tấn mang tiếu dung lấy lòng đúng mức nói. Để cho Tạ Tấn xấu hổ là Diệp Hạo căn bản không để ý tới hắn.

- Diệp Công Tử, dù ngươi là Cự Đầu cũng không nên không nể mặt Tạ gia ta chứ?

Bên trong đám người một trung niên đi tới.

Cự Đầu mạnh hơn Thiên Kiêu.

Nhưng Cự Đầu còn không đến cấp độ không nhìn Thiên Kiêu.

Chỉ có Yêu Nghiệt mới có thể!

Yêu Nghiệt hiện tại cũng đã trưởng thành đến trình độ kề vai Lão Tổ trong tộc bọn họ.

Cần cho bọn hắn mặt mũi sao?

Không cần!

Vấn đề là trung niên không biết a!

Nói đến trung niên này cũng cực kỳ nổi danh, tu hành 3000 năm đạt đến Tiên Tôn Đỉnh Phong.

- Ngươi nên hỏi vị này một chút, thời điểm vừa rồi hắn có từng dùng mắt nhìn thẳng qua ta chưa?

Diệp Hạo nhàn nhạt lườm trung niên một cái nói.

Tạ Văn trầm mặc.

Toàn bộ quá trình Diệp Hạo xuất thủ hắn đều xem trong mắt, rất rõ ràng vị này kiệt ngạo bất tuần bực nào.

Diệp Hạo hiện tại mở miệng giải thích cũng đã coi như cho Tạ gia hắn mặt mũi!

- Tạ Tấn, hướng Diệp Công Tử xin lỗi.

Tạ Văn mở miệng nói.

Tạ Tấn ngẩn người, chợt dưới con mắt băng lãnh của Tạ Văn mà xin lỗi Diệp Hạo.

- Xin lỗi cũng đã nói, vậy thì đi thôi.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Tạ Tấn đứng dậy đi tới bên người Tạ Văn.

- Nếu ta đoán không sai, La Hằng và Hồng Hộc chết trong tay ngươi?

Tạ Văn nói ra câu nói này, thần sắc toàn trường nhìn Diệp Hạo không khỏi thay đổi.

- Đúng vậy!

Diệp Hạo gật đầu, thần sắc như thường.

- Từ khi thân phận La Phù bại lộ, giữa sân không ít Tu Sĩ đã đoán được thân phận ngươi, mà hiện tại cao thủ La gia cùng cao thủ Hỏa Long Nhất Tộc hẳn đang đuổi tới bên này.

- Sau đó thì sao.

- Bồi dưỡng một Cự Đầu tiêu hao tài nguyên quá nhiều, đương nhiên lượng tài nguyên này đối với hai tộc kia không trọng yếu, trọng yếu là Cự Đầu thuộc về tài nguyên khan hiếm, bao nhiêu năm qua La gia cũng chỉ xuất hiện một người như La Hoành thôi.

Đối với một Tông Môn, nói trọng yếu nhất là cái gì?

Tài nguyên hay Nhân Tài?

Cả hai thiếu một thứ cũng không được!

- Ngươi muốn nói cái gì?

Diệp Hạo cắt đứt lời Tạ Văn.

- Tạ gia ta có thể che chở ngươi.

Tạ Văn không còn che giấu nữa, mà hắn nói ngay vào điểm chính.

- Ta không cần bất kỳ kẻ nào che chở.

Diệp Hạo bình tĩnh đáp.

- La gia cùng Hỏa Long Tộc chỉ cần xuất hiện sẽ hạ tử thủ đối với ngươi.

Tạ Văn cảnh cáo.

- Cái này cũng không nhọc ngươi phí tâm.

Diệp Hạo thản nhiên đáp lời.

Nhìn thấy Diệp Hạo khó chơi, Tạ Văn cũng không nói nữa, mà mang theo Tạ Tấn quay người rời đi.

Bất quá Tạ Văn lại vụng trộm liên lạc Tạ gia Lão Tổ.

Tiềm lực Diệp Hạo rất lớn.

Nếu có thể thu vào tay, dù đắc tội La gia cùng Hỏa Long Nhất Tộc lại như thế nào?

Lấy tốc độ Diệp Hạo trưởng thành rất nhanh, không dùng đến trăm năm thời gian đã có thể đặt chân cảnh giới Tiên Vương rồi.

- Thật không sao?

La Phù truyền âm hỏi.

- Ừm.

Diệp Hạo gật đầu.

- Hay chúng ta đi thôi.

La Phù trầm ngâm một chút vẫn nói.

Diệp Hạo cố nhiên cường đại.

Nhưng hiện tại đối mặt với Tiên Vương cường giả của La gia cùng Hỏa Long Tộc nha.

Việc này không nói đùa được.

- Tốt.

Nghe vậy Diệp Hạo đứng lên.

Nhìn Diệp Hạo cùng La Phù rời đi, rất nhiều Tu Sĩ vô ý thức cảm thấy Diệp Hạo sẽ gặp xui xẻo.

Bọn họ không biết Diệp Hạo không quan tâm La gia cùng Hỏa Long Tộc.

La Phù dẫn Diệp Hạo đi tới một Biệt Viện tinh xảo.

Ở Tiêu Diêu Thành tấc đất tấc vàng, không phải ai cũng có tài lực nắm giữ một tòa tiểu viện.

Diệp Hạo dạo qua tiểu viện một vòng sau đó nói:

- Đây là đâu?

- Một tiểu viện ta mua 30 năm trước.

La Phù nhẹ giọng nói.

- Nơi này có tầng tầng Cấm Chế thủ hộ, ngươi ở đây không cần lo vấn đề an toàn, ta hiện tại muốn đi Tiêu Dao Các gặp Các Chủ một chuyến.

- Ta đưa ngươi đi.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Không cần.

La Phù cự tuyệt:

- Nơi này là Tổng Bộ Tiêu Dao Các, dù La gia cũng không dám làm loạn.

- Đi thôi.

Diệp Hạo lên tiếng.

La Phù rời đi.

Diệp Hạo nhìn thân ảnh La Phù dần khuất, trong tay hắn lóe lên thanh quang xuất hiện một thanh sắc Truyền Tấn Phù.

Diệp Hạo ném đi, Truyền Tấn Phù này hóa thành một đạo thiểm điện hướng về nơi xa.

Hắn lẳng lặng chờ đợi, nửa khắc đồng hồ sau một đạo thân ảnh đột ngột xuất hiện bên ngoài tiểu viện.

- Diệp Hạo, tiểu tử ngươi không thiết lập ván cục trong này để đối phó ta chứ?

- Trong lòng ngươi, ta tệ đến thế sao?

Diệp Hạo vung tay lên đại môn tiểu viện mở ra.

Vô Thượng Tiên cẩn thận quét nhìn bốn phía một hồi, lúc này mới nhấc chân đi tới trước mặt Diệp Hạo.

- Giao dịch a.

Tâm thần Diệp Hạo vừa động, trong tay hắn xuất hiện một gốc Uẩn Linh Thảo.

- Cho ngươi.

Diệp Hạo trực tiếp vứt cho Vô Thượng Tiên.

Trong mắt Vô Thượng Tiên lộ ra vẻ kinh ngạc.

- Ngươi cứ như vậy tín nhiệm ta à, không sợ ta cầm Uẩn Linh Thảo rời đi sao?

- Ta tin tưởng ngươi.

Câu nói này của Diệp Hạo khiến cho Vô Thượng Tiên đang muốn rời đi ngừng lại thân thể.

- Thôi, cho ngươi.

Vô Thượng Tiên ném Tinh Đằng cho Diệp Hạo.

Giá trị Tinh Đằng rất lớn.

Dù gốc Tinh Đằng này không trưởng thành đến Đỉnh Phong, nhưng cho dù Tiên Tôn một hai chuyển đều có thể trói lại.

Bạn cần đăng nhập để bình luận