Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1275: La Phù hạ tràng

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

- Chỉ có từng bước một tiêu hao thực lực hai nhà kia, chúng ta mới có thể quyết chiến cuối cùng.

Lưu Di lãnh đạm nói.

Thấy đại lượng đệ tử Tiêu Dao Các tổn thất, trong lòng nàng cũng cực kỳ bi ai.

Nhưng thời gian Tiêu Dao Các thái bình đã quá dài, cần một trận chiến đến đánh thức ý chí của bọn họ.

- Các Chủ.

Ngũ Trưởng Lão mới vừa muốn nói gì, Lưu Di đã phất tay:

- Đi thôi.



Ngũ Trưởng Lão nhẹ nhàng thở dài một hơi sau đó rời đi.

Ngũ Trưởng Lão là người ủng hộ trung thành mà Lưu Di tin tưởng.

Bà thế nào nhìn không ra ý tứ của Lưu Di?

Kỳ thật Đệ Nhất Vệ Tinh Thành chiến đấu đến hiện tại đã không cần kiên trì nữa.

Mở ra Tự Hủy Trận Pháp 1 phút đủ rồi.

Thế nhưng Lưu Di vẫn ra lệnh Đệ Nhất Vệ Tinh Thành kiên trì một khắc đồng hồ.

- Các Chủ.

Trong mắt La Phù ẩn chứa nhiệt lệ hô.

- Ngươi muốn nói gì?

Lưu Di nhìn La Phù nói.

- Không nên để Đệ Nhất Vệ Tinh Thành kiên trì như vậy?

La Phù chần chờ một chút vẫn nói.

- Nên chứ.

Lúc này một đạo thân ảnh đứng bên người Lưu Di mở miệng nói.

- Vì cái gì?

La Phù nhìn về phía thân ảnh này hỏi.

- Đầu tiên, chúng ta phải để cho La gia cùng Hỏa Long Tộc nhìn thấy ý chí liều chết của Tiêu Dao Các; Thứ hai, chúng ta muốn gợi lên cừu hận trong sâu thẳm trong lòng các đệ tử.

Diệp Hạo nhẹ giọng trả lời.

- Ngươi không lo lắng Đệ Tử Tiêu Dao Các bởi vì nội tâm sợ hãi mà đầu hàng?

- Chỉ cần Tông Chủ các ngươi không đầu hàng, đám Đệ Tử sẽ không đầu hàng.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Còn có một câu ta phải nói cho ngươi biết.

- Cái gì?

Diệp Hạo bình tĩnh nói:

- Về sau ngươi muốn kế nhiệm Tiêu Dao Các, thời điểm nên tâm ngoan thì nhất định phải tâm ngoan, nếu không toàn bộ Tông Môn có khả năng hủy trong tay ngươi.

Nói đến đây Diệp Hạo chỉ Đệ Nhất Vệ Tinh Thành nói:

- Không có những Đệ Tử tử thương này, toàn bộ Tiêu Dao Các có khả năng sụp đổ, ngươi biết không?

La Phù rũ đầu xuống.

Mười lượt hô hấp sau, La Phù mở miệng nói:

- Ta muốn tiến về Đệ Nhất Vệ Tinh Thành.

Lưu Di mới vừa muốn nói cái gì nhưng Diệp Hạo đã lên tiếng.

- Đi thôi.

Diệp Hạo vừa nói xong, La Phù quay người vọt tới Đệ Nhất Vệ Tinh Thành.

- La Phù an toàn kkhông?

Lưu Di lo âu.

- Ngươi không cần lo lắng.

Diệp Hạo không thèm để ý đáp.

- Dưới Tiên Vương cảnh không có người nào là đối thủ nàng, mà cao thủ cấp Tiên Vương người nào xuất thủ, người đó chết.

- Vị cao thủ phía sau ngươi đã đến?

Trên mặt Lưu Di lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.

- Vị kia một mực ở bên trong Thức Hải ta.

Diệp Hạo mở miệng nói.

- Ý niệm hóa thân!

Lưu Di tức khắc nghĩ tới cái gì.

Chợt nàng có chút bất định, bất an nói:

- Ý niệm hóa thân cường giả cấp Tiên Vương đỉnh phong cực hạn đến Tiên Vương lục chuyển.

- Không sai.

Diệp Hạo gật đầu.

- Thế nhưng La gia Lão Tổ cùng Lão Tổ Hỏa Long Tộc có tu vi Tiên Vương Cao Giai.

- Người nào nói cho ngươi biết ý niệm hóa thân trong Thức Hải ta là cường giả Tiên Vương đỉnh phong?

- Chẳng lẽ là Bán Thần?

- Đúng vậy.

Nghe được như thế, Lưu Di không khỏi thở dài một hơi.

Ý niệm hóa thân của cường giả Bán Thần yếu nhất cũng là Tiên Vương Bát chuyển.

Hai vị Lão Tổ La gia và Hỏa Long Tộc chẳng lẽ cũng đạt cảnh giới này?

Lui một bước mà nói, dù bọn họ cũng đến cấp bậc đó, chẳng lẽ có thể là đối thủ của ý niệm hóa thân Bán Thần?

Khôi hài!

Trừ phi hai người kia đặt chân đến Tiên Vương Cửu chuyển mới có khả năng.

Đến lúc đó, hai vị này còn có dám xuất thủ hay không cũng là vấn đề.

Đánh bại ý niệm hóa thân cường giả Bán Thần là đánh mặt Bán Thần.

Bản Tôn cường giả Bán Thần nếu tức giận giết tới, người nào có thể đỡ nổi a?

Kỳ thật trước đó Lưu Di một mực hoài nghi Diệp Hạo là Yêu Nghiệt, bất quá bây giờ việc này đã không còn trọng yếu, nàng chỉ cần biết rõ đứng sau lưng Diệp Hạo có một tôn Bán Thần, vậy đủ rồi.

Thân phận này dù cho toàn bộ Tứ Trọng Thiên cũng không có bao nhiêu người dám trêu chọc Diệp Hạo.

Bất quá chợt Lưu Di nghĩ đến một việc.

Diệp Hạo nắm giữ thân phận bậc này có thể để ý La Phù sao?

Có lẽ bản thân nàng mong muốn vậy thôi.

Ngay thời điểm Lưu Di suy nghĩ lung tung, con mắt nàng nhìn qua bỗng nhiên chú ý tới La Phù một kiếm chém đầu cao thủ Tiên Tôn Bát chuyển.

Phải biết có thể đi đến Tiên Tôn Bát chuyển, có ai tầm thường?

Mà sức chiến đấu của La Phù tựa hồ cũng không có đạt đến cấp bậc này.

Rất nhanh Lưu Di đã hiểu tại sao La Phù có thể phát triển như thế, nguyên lai dựa vào bộ Khải Giáp phòng ngự trên người, từ bỏ tất cả phòng ngự sau đó điên cuồng xuất thủ.

- Cẩn thận.

Ngay thời điểm La Phù lại chém giết mười mấy tên Tướng Sĩ tinh nhuệ La gia, một cây Trường Mâu phá vỡ không gian phóng tới hậu tâm nàng.

La Phù hình như đã nhận thấy từ trước, tiếp theo tốc độ nháy mắt bùng nổ, làm cho Lưu Di cũng không thể tưởng tượng nổi, trong sát na cực kỳ nguy cấp ấy tránh đi một kích trí mạng, đồng thời trong tay áo La Phù xuất hiện một mai chủy thủ, La Phù nắm chủy thủ xoay tròn một vòng rồi ném tới.

Phốc!

Chủy thủ xuyên thủng yết hầu trung niên xuất thủ đánh lén, trung niên kia bưng kín yết hầu không ngừng tuôn máu tươi, hai con ngươi tràn đầy thần sắc khó tin.

Hắn lựa chọn thời cơ xuất thủ cực kỳ xảo diệu.

Theo lý thuyết La Phù không thể tránh.

Thế nhưng đối phương không những hoàn mỹ tránh đi, còn thuận thế đáp trả bản thân một kích trí mạng.

Không có đạo lý!

- Giày của La Phù.

Tinh Thần Lực Lưu Di nhạy cảm cỡ nào, trong khoảnh khắc đã hiểu nguyên nhân.

- Trên giày khắc hoạ Tốc Độ Phù Văn có thể trong nháy mắt tăng tốc độ.

Diệp Hạo lúc này nói.

- Ngươi làm sao biết rõ?

Lưu Di kinh nghi bất định hỏi.

- Bởi vì Chiến Giáp trên người La Phù chính do ta luyện chế mà.

- Ngươi luyện chế?

Lưu Di kinh hãi không thôi.

- Ta xem Chiến Giáp trên người La Phù chí ít cũng phải là Cửu Phẩm Tôn Cấp Khí Sư mới có thể luyện chế ra.

- Ừm.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu.

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Lưu Di nhìn Diệp Hạo, thần sắc trở nên ngưng trọng.

Khí Đạo Đại Sư có danh tiếng tại Tứ Trọng Thiên, Lưu Di đều biết rõ.

Nhưng cũng không có Cửu Phẩm Tôn Cấp Khí Sư trẻ tuổi giống Diệp Hạo như vậy a.

- Ta không phải Tu Sĩ Tứ Trọng Thiên các ngươi.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút vẫn nói.

- Khó trách.

Lưu Di trong lòng thoải mái.

Chỉ có giải thích này.

Nếu không sao nàng có thể không biết?

Lúc này, Diệp Hạo hình như có nhận thấy điều gì, nhìn về hướng Đệ Nhất Vệ Tinh Thành, chỉ thấy một Đại Thủ Pháp Tướng xé rách hư không bắt tới La Phù.

La gia không phải không nghĩ đến việc để cao thủ Tiên Tôn giao thủ cùng La Phù.

Sau khi tử thương mười mấy Tiên Tôn bọn họ đành từ bỏ ý nghĩ này.

Tiên Tôn không được, vậy xuất Tiên Vương.

Lưu Di vừa muốn động, hai đạo Thần Niệm kinh khủng đã lộ ra nanh vuốt dữ tợn.

- Lưu Các Chủ, ta cảm thấy ngươi vẫn không nên xuất thủ tốt hơn.

- Lưu Các Chủ, ngươi nên rõ ràng hậu quả nếu như ngươi xuất thủ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận