Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1287: Thế chấp

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

- Mở chung.

Hô hấp Trương Vận dồn dập nói.

Trương Vận đâu thể bình tĩnh được.

Nếu thắng ván này, hắn sẽ ăn hết 240 vạn của Diệp Haọ.

Chung cược mở ra, ánh mắt Trương Vận lập tức nhìn về phía viên xúc xắc thứ nhất.

Hai!

Trong lòng Trương Vận trấn định ba phần.

Hắn nhìn về phía viên xúc xắc thứ hai.

Hai!

Lúc này tâm hắn đã bình ổn tám phần.

Mà khi hắn nhìn về phía viên thứ ba, sắc mặt lập tức trắng bệnh.

Hai!

Làm sao có thể?

Ngay khi Trương Vận đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra, bên này Thạch Tam cười ha hả.

Trong lòng Trương Vận chìm xuống dưới.

Hai!

Vẫn là hai!

Báo Tử a!

Không lẽ đây là ý trời?

Diệp Hạo chỉ 220 vạn thẻ đánh bạc bên Trương Vận nói.

- Thạch Tam, lấy tiền.

Sau khi Thạch Tam thu thẻ bạc, Diệp Hạo đứng lên nói.

- Đi thôi.

- Chậm đã.

Trương Vận bật dậy hô.

- Ngươi không cá nữa sao?

- Đã kiếm được lời rồi thì tiếp tục làm gì?

- Ngươi không thể đi.

- Làm sao? Thắng thì không thể đi hả?

Diệp Hạo vừa nói vừa nhìn phía người chủ trì.

Hắn trầm giọng nói.

- Ở Đông Hoa Đổ Trường ngươi được tự do tuyệt đối, vô luận thắng được bao nhiêu đều có thể tùy thời rời đi, nếu ngươi lo lắng về vấn đề an toàn của mình, Đông Hoa Đổ Trường chúng ta sẽ cung cấp bảo an, đương nhiên trước tiên ngươi phải thanh toán phí tổn trước.

- Ta không muốn ngăn cản ngươi rời đi, mà muốn ngươi đánh cuộc thêm một lần nữa.

Trương Vận giải thích.

- Đánh cuộc với ngươi không phải không thể.

Diệp Hạo nói xong dừng một chút.

- Chỉ là ta bên này có 440 vạn Tiên Thạch, nếu ngươi có thể xuất ra số tiền giống như vậy, ta sẽ theo ngươi đánh cuộc thêm lần nữa.

- Ngươi muốn tố hết?

Trương Vận giật nảy mình.

- Không sai.

Diệp Hạo gật đầu.

- Ngươi chờ ở đây, ta đi hối đoái.

Trương Vận nói rồi bước nhanh về chỗ đổi thẻ đánh bạc.

Trung niên bên cạnh Trương Vận truyền âm nói.

- Thiếu Chủ những Tiên Thạch này, Tộc Trưởng đã giao phó để cạnh tranh Thiên Lôi Châu.

- Tiểu tử kia may mắn một lần, chẳng lẽ còn có thể may mắn đến lần thứ hai?

Trương Vận nhìn trung niên một cái nói.

Trung niên nghĩ một chút rồi trầm mặc lại.

Trương Vận hiện tại đã bị bức bách đến đường cùng rồi, hắn chỉ có thể dựa vào ván này để kiếm lại tiền vốn, nếu không hắn làm sẽ không thể hoàn thành giao phó của Trương gia.

- Ngươi kiểm tra đi.

Trương Vận đưa ra 440 vạn thẻ đánh bạc cho Diệp Hạo nhìn.

- Đủ rồi.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Tiếp tục thôi.

Người chia bài lấy chung cược rồi nhẹ nhàng đung đưa.

Ngay lúc lắc chung, thần sắc Trương Vận lận tức thu liễm

Lần này hắn nghe rất cẩn thận.

Bởi vì ván này hắn không được để thua.

- Hai vị có thể đặt tiền cược.

Người chia bài buông chung cược nhìn hai người nói.

Trương Vận không lập tức vội vã đặt tiền cược ngay.

Lần này hắn cẩn thận hồi tưởng lại đến chuyển động cùng tần suất biến hóa của các viên xúc sắc.

Ước chừng nửa khắc sau, hắn đẩy 440 vạn thẻ đánh bạc đến một con số.

Nhìn một màn này, Tiểu Ngọc hoảng sợ nói.

- Trương Công Tử ngươi xác định thật chứ?

Muốn lắc ra được ra con số này chỉ có một loại khả năng.

Báo Tử!

Theo lý thuyết, Báo Tử có khả năng xuất hiện.

Nhưng khi nãy vừa xuất hiện Báo Tử rồi.

Liền tục Báo Tử hai lần, xác suất này rất nhỏ.

Trương Vận không nói gì chỉ nhìn Diệp Hạo.

- Tới phiên ngươi.

Diệp Hạo cười cười ngay dưới sự kinh ngạc của mọi người đẩy 440 vạn thẻ đánh bạc đẩy đến số một.

- Một.

Trương Vận giật mình.

Giờ khắc này, ngơ ngẩn đâu chỉ một mình Trương Vận?

Người nào quan sát ván này đều bị làm cho ngẩn ngẩn.

- Một?

- Chỉ có ba viên xúc xắc hợp cùng một chỗ, hơn nữa viên phía trên cũng là một, như vậy mới được tính là một.

- Chẳng lẽ tên chia bài lắc ra con số nghịch thiên như vậy?

- Ta cảm thấy không có khả năng.

- Xác suất này quá thấp.

Người chia bài cũng vô cùng kinh ngạc, hắn hơi trầm ngâm một chút rồi mở chung cược ra.

Sau khắc này, toàn trường xôn xao!

Chỉ thấy cả ba viên xúc xắc hợp thành một chỗ, phía trên chính là con xúc xắc số một.

Một!

- Trời ạ, thật sự là một.

- Vị này thật thâm tàng bất lộ.

- Có thể nghe ra điểm số này thì là hạng người đơn giản sao? Nhân gia chắc một mực giả heo ăn thịt hổ rồi.

Trương Vận giống như bị hút khô toàn bộ cốt tủy, cả người chán nản ngồi trên ghế.

Ván này cộng thêm ván trước, hắn đã thua 600 vạn.

600 vạn!

Cái này tương đương với với 1/3 lãi hằng năm của Trương gia rồi.

- Trương Công Tử.

Tiểu Ngọc ngồi một bên nhẹ giọng kêu.

Trương Vận đỏ hồng mắt nhìn chẳm chằm Diệp Hạo nói.

- Ta còn có thể đánh cược thêm một lần nữa.

- Cược có thể tiếp tục nhưng ngươi phải chồng đủ 880 vạn.

Diệp Hạo chỉ 880 vạn Tiên Thạch trước mặt nói.

- Ngươi chờ ở đây.

Trương Vận lại chạy đến quầy hối đoái.

Sau đó hắn nói với nhân viên phục vụ.

- Ta có thể thế chấp vật phẩm được không?

- Có thể.

- Ngươi nhìn Túi Càn Khôn này, định giá toàn bộ đồ vật trong đó cho ta.

Trương Vận nói xong đưa Túi Càn Khôn ra.

Phục vụ dùng Thần Niệm quét qua một cái hơi trầm ngâm nói.

- 30 gốc Mê Vụ Thảo, một gốc 3 vạn 4, 40 khối Lục Dã Kim, một khối 4 vạn 5, 60 khỏa Độc Chu Yêu Đan, mỗi khỏa Yêu Đan 5 vạn 4:

- 606 vạn.

Trương Vận tính toàn trong lòng một chút.

Đổ Trường cho cái giá đó cũng có thể chấp nhận được.

Đương nhiên chúng đều có thể bán cao hơn một chút tại đấu giá hội.

- Thiếu Chủ.

Trung niên kia biến sắc.

Những cái này tài nguyên này là Trương gia lấy ra để đấu giá.

- Im miệng!

Trương Vận quát trung niên một tiếng, sau đó trong tay hắn lóe lên thanh quang.

- Ngươi nhìn chuôi Chiên Kiếm này của ta có giá trị bao nhiêu?

Phục vụ kiểm ra một chút rồi nói.

- Một chuôi Chủ Cấp Tiên Kiếm, ta có thể cho ngươi 60 vạn.

- Còn cái này thì sao?

Trương Vận lấy ra một kiện Khả Giáp.

- Cái Khải Giáp này cao hơn thanh Tiên Kiếm kia không ít.

Phục vụ nói rồi vươn một ngón ta.

- Cho ngươi 80 vạn.

- Lý Trưởng Lão.

Trương Vận nhìn về phía trung niên.

Nghe vậy, trung niên lấy ra một cái Túi Càn Khôn ném cho viên phục vụ.

- Trong đây có 60 vạn.

Rồi hắn đưa Tiên Kiếm của mình lên quầy phục vụ.

- Nhìn xem thanh này có giá trị bao nhiêu?

Lý Hưng Xương cũng bất đắc dĩ!

Bất quá, ai bảo người ta là thiếu chủ chứ.

- 78 vạn.

Trương Vận có chút cảm động nhìn Lý Hưng Xương nói.

- Đa tạ Lý Thúc.

Lý Hưng Xương nhẹ lắc đầu.

- Ngươi không cần khách khí với ta.

- Toàn bộ đều hối đoái ra thẻ đánh bạc.

Trương Vận trầm giọng nói.

Một lát sau, hắn mang 884 vạn đến trước mặt Diệp Hạo nói.

- Ngươi kiểm tra đi, đây là 884 vạn thẻ đánh bạc.

- Thạch Tâm, góp thêm 4 vạn.

Diệp Hạo nhìn Thạch Tam nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận