Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1288: Mời người

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

- Thạch Tam, góp 4 vạn.

Diệp Hạo nhìn Thạch Tam nói.

Thạch Tam vội vàng lấy ra 4 vạn thẻ đánh bạc từ đưa cho Diệp Hạo.

- Huynh đệ, ngươi chắc chứ?

Thạch Tam chần chờ một chút truyền âm hỏi.

- Ngươi nhìn ta giống người không nắm chắc lắm sao?

Diệp Hạo cười nhạt.

- Lần này chúng ta mà thắng sẽ triệt để đắc tội với Trương gia.

Thạch Tam nói ra lo lắng trong lòng.

Gia tộc như Trương gia, Thạch Tam hắn đắc tội không nổi.



Lại càng không cần phải nói phía sau Trương gia có Tiểu Hầu gia.

Tồn tại như vậy muốn bóp chết hắn cũng chỉ như chơi đùa.

- Ngươi thấy hiện tại chúng ta chắp tay nhường Tiên Thạch, Trương gia sẽ buông tha cho chúng ta?

- Sẽ không.

Trương Vận biết quá rõ loại tâm tính của hoàn khố.

Bọn họ luôn đặt sĩ diện lên hàng đầu.

- Vậy thừa dịp này tại sao không hung hăng lừa một cú.

Diệp Hạo nói.

- Nói cũng đúng, có hơn ngàn vạn, đi nơi nào cũng có thể tiêu sài.

Thạch Tam nhẹ gật đầu.

Những năm này hắn không khi nào nắm giữ hơn trăm vạn.

Lại càng không cần phải nói hơn ngàn vạn.

Có từng này Tiên Thạch, hàng đêm vui ca đều không có vấn đề.

- Bắt đầu đi.

Diệp Hạo nhìn người chia bài nói.

Đối phương cầm chung cược nhẹ nhàng lắc.

Tựa hồ lo lắng lắc ra con số trước đó, bời vậy lần này lắc lâu hơn.

Thời gian càng dài, độ khó càng lớn.

Đợi đến lúc hắn buông chung cược xuống, nhìn về phía Diệp Hạo.

Dựa theo quy củ ván này Diệp Hạo là người đầu tiên đặt cược.

Diệp Hạo ra vẻ trầm ngâm sau đó đẩy toàn bộ thẻ đánh bạc trước mặt tới số hai.

- Hai.

- Chẳng lẽ ba cái xúc xắc lần này lại chồng lên nhau?

- Không thể nào.

- Làm sao có thể liên tục hai lần đều xuất hiện tình huống này?

Thần sắc Trương Vận trở nên ngưng trọng.

Chẳng lẽ lại xuất hiện tình huống trước đó?

Không có khả năng!

Trương Vận không tin!

Thế nhưng không biết tại sao trong lòng hắn lại có một loại dự cảm không tốt.

- Đặt cược đi.

Diệp Hạo nhàn nhạt lườm hắn, nói.

Trương Vận không nói.

Thật lâu sau hắn mới đẩy toàn bộ thẻ đánh bạc tới vị trí số sáu.

Trương Vận cuối cùng vẫn lựa chọn tin tưởng bản thân.

- Mở chung.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Người chia bài đã sớm muốn mở chung.

Bởi vì hắn cũng cảm thấy bản thân không thể nào lại lắc ra trường hợp trước đó.

Hắn chậm rãi mở ra một cái khe.

Từ khe hở lờ mờ nhìn thấy hai con xúc xắc.

- Ha ha.

Trương Vận không khỏi nở nụ cười.

- Trương công tử, thế nào?

Tiểu Ngọc nhẹ giọng hỏi.

- Ta đoán ba xúc xắc là 1,2,3:

Trương Vận nhìn Tiểu Ngọc, tâm tình tốt đẹp nói.

- Mà hiện tại ba xúc xắc không chồng lên nhau, như vậy điểm số ba xúc xắc này thế nào cũng lớn hơn 2:

Trương Vận vừa nói đến đây đã nghe được tiếng kinh hô từ trong đám người.

- Không có xúc xắc thứ ba.

- Có hai xúc xắc chồng lên nhau.

- Không ngờ xếp xúc xắc lại xuất hiện.

Trong lòng Trương Vận trầm xuống, thế nhưng chợt nói.

- Dù hai xúc xắc chồng lên nhau hắn cũng không chắc có thể thắng được.

- Nếu ba xúc xắc này có số, ngươi nhất định phải thua.

Thạch Tam lên tiếng.

Bình thường sẽ có rất nhiều tình huống xảy ra.

- Ngươi cũng chờ mong à?.

Diệp Hạo nhìn Trương Vận cười nói.

- Ngươi không nghĩ mình đoán sai sao?

- Có ý gì?

Sắc mặt Trương Vận biến hóa.

- Tự mình nhìn không phải sẽ biết?

Diệp Hạo chỉ vào chung cược.

Lúc này, người chia bài cũng đã hoàn toàn vén lên nắp chung.

Nhìn thấy điểm số hai con xúc xắc, Trương Vận đã hiểu tại sao Diệp Hạo lại nói như vậy.

Hai xúc xắc đều là một.

- Không thể nào, không thể nào, không thể nào.

Trương Vận có chút thất hồn lạc phách nói, bỗng đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, hắn chỉ vào Diệp Hạo tức giận nói.

- Ngươi gian lận.

- Vị công tử này, xin chú ý lời nói của ngươi.

Người chia bài nổi giận.

Diệp Hạo không hề đụng vào chung cược, hắn làm sao gian lận đây?

Bởi vậy thực tế Trương Vận chỉ trích người chia bài như hắn.

Lý Hưng Xương vội vàng kéo Trương Vận, bí mật truyền âm.

- Thiếu chủ, ta cảm thấy ngươi nên liên hệ Tiểu Hầu Gia về chuyện này.

- Đúng, đúng, đúng.

Trương Vận như tỉnh mộng, tiếp đó chỉ vào Diệp Hạo nói.

- Có gan thì ngươi đừng đi.

- Hù dọa ai vậy?

Diệp Hạo nhếch miệng nói.

- Ta cứ ở chỗ này chờ.

- Được, được, được.

Trương Vận giận quá hóa cười.

- Ta nói thật cho ngươi biết, có một số người ngươi cũng không thể trêu chọc được.

Lần này Diệp Hạo lười nhác đáp trả.

Trương Vận quay người rời đi, sau đó Diệp Hạo vỗ một cái vào bả vai Thạch Tam nói.

- Đi thôi.

- Đi đâu?

- Thừa dịp tôn tử kia đi gọi người, chúng ta chơi vài ván.

- Chúng ta có nên chạy hay không?

- Ngươi cảm thấy ta không có bối cảnh?

- Phía sau ngươi là ai?

- Đến lúc đó ngươi sẽ biết.

Diệp Hạo thần bí cười nói.

Diệp Hạo mang theo Thạch Tam đến một bàn cược.

- Xin lỗi, hạn mức tiền đặt cược cao nhất ở nơi này là 100 vạn.

Chủ trì chia bài đã sớm biết được thành tích của Diệp Hạo.

- Vậy đặt 99 vạn.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Cái này, được rồi.

Lời của Diệp Hạo khiến hắn không biết phản bác thế nào.

Bởi vì Diệp Hạo vẫn nằm trong phạm vi quy củ Đổ Trường cho phép.

Ngươi không cho người ta chơi, danh dự còn muốn còn hay không?

Bên trong chung cược của loại đặt lớn nhỏ này có Hỗn Nguyên Trận, nếu như nói Hỗn Độn Trận còn có chút quy tắc, như vậy Hỗn Nguyên Trận có thể nói không hề có quy tắc nào hết.

Trừ phi gặp được cao thủ đứng đầu mới có thể tìm được chút đầu mối, bất quá loại cao thủ đứng đầu ở Tứ Trọng Thiên cũng không có bao nhiêu người.

- Đặt tiền cuộc, đặt tiền cuộc, đặt tiền cuộc.

Theo việc người chia bài buông chung cược xuống, hắn nhìn về đổ khách bốn phía nói.

Mà mọi người hầu như đều nhìn về phía Diệp Hạo.

Diệp Hạo lại không có ý định đặt cược.

Vì thế nên mọi người nhau nhau đặt cược.

Đợi đến lúc tất cả cược xong, Diệp Hạo mới để Thạch Tam lấy 99 vạn để vào vị trí Báo Tử.

- Báo Tử.

- Báo Tử có tỉ lệ là 36 lần nha.

- Báo Tử nào có dễ dàng xuất hiện như vậy?

Dù nói như vậy, nhưng cũng không ít tu sĩ theo Diệp Hạo hạ Báo Tử.

- Mua xong rời tay.

Chia bài nói xong rồi mở ra chung cược.

3, 5, 6:

- Thua.

- Cái này và Báo Tử có dính dáng vì với nhau đâu.

- Ta còn tưởng vị này là cao thủ chứ.

- Hỗn Độn Trận còn có thể dựa vào thực lực, nhưng Hỗn Nguyên Trận lại dựa vào vận khí.

- Ta vẫn tin cảm giác của bản thân.

Chi bài nhìn thấy 99 vạn của Diệp Hạo trôi theo dòng nước, tâm thần cũng ổn định lại.

Bạn cần đăng nhập để bình luận