Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1292: Ngọc Huyền Tửu

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

Có việc gì đó đã xảy ra!

Thạch Tam nhìn thấy bộ dáng hiện tại của La Phù, làm sao có thể không minh bạch?

- Ta nơi này có một vò Thiêu Đao Tử, cảm thấy tương đối thích hợp với ngươi.

Diệp Hạo nói, trong tay xuất hiện một vò rượu, hắn đưa tay tháo giấy dán ra sau đó rót cho Thạch Tam một chén.

Thạch Tam cũng không rõ ràng cho lắm, chỉ đưa chén lên uống một ngụm lớn, sau một khắc trong dạ dày hắn giống như bị lửa thiêu đốt, hắn thống khổ kịch liệt bất giác ho lên thành tiếng.

Ho một hồi lâu, Thạch Tam mới ngừng lại, lúc này mặt hắn trở thành màu gan heo, hai con ngươi ẩn ẩn đỏ lên.

- Cái bình này đựng là rượu sao? Rõ ràng là Hỏa Diễm mà ?

Thạch Tam vội đưa tay lấy chén nước trái cây trên bàn, uống một ngụm thật lớn sau đó mới cười khổ lên tiếng.

- Nếu cái này không phải rượu tại sao gọi Thiêu Đao Tử?

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Ta nếm một ngụm.

La Phù tò mò rót cho mình một chén.

Nhàn nhạt nếm thử một miếng, tức khắc La Phù cảm thấy dạ dày nóng lên, ẩn ẩn có một cảm giác bị thiêu đốt, bất quá loại nóng bỏng này còn trong phạm vi La Phù tiếp nhận.

- Rượu này thật mạnh.

Trên gương mặt xinh đẹp La Phù xuất hiện một màu ửng đỏ.

- Nữ hài tử không nên uống loại rượu này.

Tâm thần Diệp Hạo vừa động, trong tay hắn xuất hiện một vò rượu, hắn thuận tay gở bỏ giấy dán, một mùi thơm tràn ngập bốn phía.

La Phù nhẹ nhàng ngửi một cái, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc:

- Đây là rượu gì?

- Ngọc Huyền Tửu.

- Tại sao tới bây giờ ta chưa nghe nói qua?

- Nghe nói qua Thập Giai Nhưỡng chưa?

- Thập Giai Nhưỡng?

Nghe vậy, La Phù không khỏi trừng lớn hai mắt thất thanh lên tiếng:

- Thập Giai Nhưỡng không phải đã sớm thất truyền?

- Chỉ thất truyền ở Tứ Trọng Thiên thôi.

Diệp Hạo cười nói.

- Thập Giai Nhưỡng rất nổi danh hả?

Thạch Tam tò mò hỏi.

- Thập Giai Nhưỡng dùng mười loại Đỉnh Cấp Tiên Hoa trải qua bảy bảy bốn mươi chín năm rèn luyện mà thành.

La Phù nói khẽ:

- Nghe nói mười loại Tiên Hoa này bất luận một loại nào đều có thể coi như chủ tài Tôn Cấp Tiên Đan, bởi vậy ngươi có thể tưởng tượng Thập Giai Nhưỡng có giá trị cao như thế nào?

Nghe vậy Thạch Tam giật nảy mình.

Chủ Dược Tài! Tôn Cấp

Lại còn mười loại.

- Thập Giai Nhưỡng đối với Tu Sĩ có chỗ tốt gì?

Lý Yến nhẹ giọng hỏi.

- Thập Giai Nhưỡng ngoại trừ nắm giữ mỹ vị khó có thể hình dung, còn có thể dưỡng nhan làm cho nữ tử xinh đẹp như hoa đồng thời giữ cho dung nhan ấy có thể bảo trì đến 3000 năm.

La Phù nói đến đây trong lòng nồng đậm hướng tới:

- Còn nữa có thể thanh tẩy Nhục Thân cùng Thần Hồn của ngươi, để ngươi đi càng xa hơn trên con đường võ đạo.

- Diệp Công Tử, Ngọc Huyền Tửu cùng Thập Giai Nhưỡng có cái gì quan hệ?

Thạch Tam đột nhiên nghĩ đến một vấn đề.

- Nó được ủ thành từ một loại dược tài ủ Thập Giai Nhưỡng, tuy rằng nó không có công hiệu cao như Thập Giai Nhưỡng nhưng nó lại có công hiệu đặc biệt riêng đó là gia tăng Tiềm Lực cùng kích hoạt Huyết Mạch.

Diệp Hạo nhìn Thạch Tam nói.

- Gia tăng Tiềm Lực? Kích hoạt Huyết Mạch?

Nghe đến tám chữ này trong mắt La Phù lộ ra thần sắc khó có thể tin.

- Ừm.

- Gia tăng bao nhiêu?

- Đánh vỡ cực hạn của ngươi một hai cảnh giới không có vấn đề gì.

Diệp Hạo cười nói.

- Thật?

La Phù đầy kinh ngạc hỏi lại.

- Ta lúc nào lừa ngươi?

Diệp Hạo khẽ mỉm cười.

- Vậy ta cũng không khách khí.

La Phù trầm ngâm một cái nói.

Nàng rất rõ ràng đây là một phần cơ duyên như thế nào?

Diệp Hạo cười rồi rót một chén cho La Phù:

- Khách khí cái gì?

La Phù nghe thế liền uống sạch Ngọc Huyền Tửu, sau khi uống xong cảm thấy phảng phất bản thân như đang uống mật vậy, ngọt đến đáy lòng.

Cùng lúc đó La Phù cảm thấy Huyết Mạch thể nội dần nóng lên, Huyết Mạch bản thân nàng dần biến đổi càng thêm cường đại, mà nàng còn cảm thấy một đạo gông xiềng trong thể nội giống như bị chặt dứt, nàng và Thiên Địa liên hệ càng thêm chặt chẽ.

Một khắc đồng hồ trôi qua như vậy, La Phù dần mở ra hai con ngươi, hai tia sáng từ trong mắt nàng lóe lên một cái rồi biến mất.

- Ta cảm thấy ta Huyết Mạch trở nên cường đại hơn, còn cảm giác thấy gông xiềng bao phủ quanh thân cũng bị mở ra một cách vô hình.

La Phù ngạc nhiên nhìn Diệp Hạo nói.

Nghe được La Phù nói như vậy, Thạch Tam xoa xoa đôi bàn tay nói:

- Diệp Công Tử, có thể cho ta uống một ly không?

Đây chính là tuyệt thế cơ duyên có thể gia tăng Tiềm Lực.

Thạch Tam làm sao có thể không muốn?

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động triệu hoán ra một vò thủy nhưỡng, Thạch Tam tiếp nhận vò thủy nhưỡng từ tay Diệp Hạo, thần sắc kinh ngạc, chỉ thấy Diệp Hạo lấy một chén Ngọc Huyền Tửu rót vào vò thủy nhưỡng trên tay Thạch Tam.

- Ngọc Huyền Tửu dược tính quá mạnh, tu vi hiện tại của ngươi không thể tiếp nhận, cần pha loảng.

Diệp Hạo nói đến đây cười nói tiếp.

- Ngươi uống một chén là được, nếu như lại nỗi tham niệm uống nhiều sẽ bạo thể mà chết.

Thạch Tam nghe Diệp Hạo nói như vậy không khỏi kinh ngạc:

- Ta không chịu nổi như thế?

- Ngươi biết rõ nàng là ai không?

Diệp Hạo chỉ La Phù nói.

- Không biết.

Thạch Tam chỉ biết danh tự của La Phù, nhưng hắn còn không biết thân phận thật sự của La Phù.

- Nàng là Thiếu Các Chủ Tiêu Dao Các, tu vi đã đạt đến Tiên Tôn Tam chuyển.

Diệp Hạo mỉm cười nói :

- Chẳng lẽ ngươi cảm thấy ngươi còn mạnh hơn nàng?

- Thiếu Các Chủ Tiêu Dao Các?

Nghe được như thế Thạch Tam giật nảy mình.

Tiêu Dao Các, Thạch Tam như thế nào không biết chứ.

- Ừm.

Diệp Hạo gật đầu.

- Vậy cứ dựa theo ngươi phân phó mà uống đi.

Thạch Tam nào còn dám làm càn.

Tu vi hiện tại của hắn chỉ là Kim Tiên cảnh thôi.

Chênh lệch cùng La Phù đâu chỉ cách vạn dặm.

Thạch Tam uống một chén rồi yên lặng cảm thụ thân thể biến hóa.

Lúc này Lý Yến chần chờ một chút rồi mở miệng nói:

- Thạch Tam, có thể cho ta một chén không?

Thời điểm Thạch Tam nhìn về phía Lý Yến mới phát hiện ngoại trừ Lý Yến còn hơn 20 cô gái, ánh mắt các nàng đều hiện lên nét chờ mong nhìn hắn.

- Đều tới uống đi.

Thạch Tam suy nghĩ một chút nói.

Trong mắt chúng nữ lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng.

Chợt Lý Yến tiến lên hôn Thạch Tam một cái sau đó liền lên một chén rượu từ từ uống.

Đám nữ tử còn lại cũng bắt chước hôn Thạch Tam một cái sau mới đi rót Ngọc Huyền Tửu uống.

- Lau nước miếng đang chảy đi.

Diệp Hạo chỉ Thạch Tam nói.

- Hắc hắc, có chút kích động.

Thạch Tam làm sao có thể không kích động?

Bình thường những thị nữ này mắt cao hơn đầu người nào người nấy cao ngạo, hắn để dành tiền mấy tháng mới có thể âu yếm các nàng một chút, nhưng đến ngày thứ hai, bọn họ đã trở mặt xem hắn như người xa lạ không quen biết, hiện tại các nàng lần lượt tiến đến hôn mình, trong lòng Thạch Tam sao không lâng lâng cho được?

- Những nữ tử này tựa hồ là người trong phong trần?

Ngay thời điểm những thiếu nữ này nhắm mắt lại cảm ngộ biến hóa trong thể nội, La Phù vung tay, một đạo Không Gian Bình Chướng xuất hiện bao phủ cả đoàn người vào trong.

Sắc mặt Thạch Tam hơi biến đổi.

Thần sắc Diệp Hạo như thường nói:

- Ngươi muốn nói cái gì?

- Tha thứ ta nói thẳng những nữ tử này đại bộ phận chỉ nhận tiền.

La Phù trầm ngâm một lát vẫn trực tiếp nói.

- Ta khuyên ngươi không nên đầu nhập quá nhiều thứ trên người các nàng.

Sở dĩ La Phù nói lời này cũng vì nàng cảm thấy Thạch Tam làm việc có điểm sai sót.

Diệp Hạo cho Thạch Tam bình ngọc chứa Ngọc Huyền Tửu hiếm thấy biết bao trân quý biết bao, nếu như đi đấu giá một chén có thể bán 10 vạn 8 vạn.

Nhưng Thạch Tam lại tùy hứng phân cho hơn 20 nữ tử này.

- Các nàng nhận tiền nói rõ các nàng sống cực kỳ hiện thực, kỳ thật không có gì không tốt cả.

Khiến cho La Phù không nghĩ tới là Diệp Hạo lại nói ra câu nói này:

- Chỉ cần đời này Thạch Tam không thiếu tiền, các nàng sẽ một mực đi theo Thạch Tam hắn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận