Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1296: Loli ngạo kiều

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

Ngông cuồng!

Diệp Hạo hiện tại cho toàn trường cảm giác cuồng vọng không ai bì nổi.

- Có gan.

Đạo thanh âm khàn khàn giận quá cười nói.

- Cũng đã nhiều năm rồi không có hậu bối dám nói chuyện như thế với ta.

Ngay lúc trên mặt La Phù tràn đầy lo lắng, lỗ tai Diệp Hạo lại dựng thẳng lên.

- Người trẻ tuổi, ngươi biết vị kia là người nào không?

- Người nào?

- Thiên Tàn.

- Không biết.

- Nếu ngươi không biết mà nói có thể hỏi nữ hài bên cạnh ngươi một chút.

Diệp Hạo nhìn thoáng qua tử y trung niên, tiếp đó nhìn La Phù dò hỏi hỏi.

- Thiên Tàn là ai?

- Đang yên đang lành tại sao tự nhiên lại hỏi người này?

La Phù vừa mới nói đến đây tựa hồ ý thức được điều gì đó.

- Chẳng lẽ người vừa cảnh cáo ngươi chính là Thiên Tàn?

Diệp Hạo gật đầu.

- Thiên Tàn tính tình quái đảng, động một tí là muốn tính mạng ngươi.

La Phù lo lắng nói.

- Quan trọng hơn, vị này ngàn năm trước đã đặt chân đến Tiên Vương cảnh, hiện tại tu vi chỉ sợ cũng đã đạt đến Tiên Vương nhị chuyển.

- Ta còn tưởng nhân vận lợi hại nào chứ?

Nghe vậy Diệp Hạo không thèm để ý nói.

- Gia hỏa Thiên Tàn này là cao thủ Luyện Khí, Tiên Bảo trong tay chỉ sợ có tám mười món, bởi vậy cho dù cường giả Tiên Vương trung giai cũng không nguyện ý trên chọc.

La Phù trầm giọng nói.

- Dù sao gia hỏa Thiên Tàn cũng là độc hành hiệp.

Độc hành hiệp!

Cấp bậc như Thiên Tàn cho dù Đông Hoa Hoàng Triều cũng không tùy tiện trêu chọc vào.

Nếu không thể một kích tất sát thì sẽ chờ lấy tổn thất thảm trọng.

- Hắn là độc hành hiệp, chẳng lẽ ta không phải?

Diệp Hạo nhún vai một cái nói.

- Trêu chọc ta, ta cũng muốn xem hắn có thể trốn đi nơi nào?

Diệp Hạo khẩu khí rất lớn.

Nhưng đám người La Phù lại cảm thấy Diệp Hạo đang cố chống đỡ.

- Có cần ta mời sư tôn ta tới không?

Xích Luyện Tiên Tử nói khẽ.

- Không cần.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Các Chủ ra mặt, Thiên Tàn hẳn sẽ cho ba phần tình mọn.

La Phù trầm giọng nói.

- Chuyện này ngươi không nên nhúng tay.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

Hắn thật không quan tâm.

Tiên Vương nhị chuyển bản thân, Diệp Hạo vẫn có thể ứng phó.

- 70 ức lần thứ nhất.

- 70 ức lần thứ hai.

- 70 ức lần thứ ba.

Tử y trung niên nói đến đây liền nhìn về phía phòng của Diệp Hạo nói.

- Chúc mừng vị bằng hữu này lấy được Tử Kim.

Tu sĩ giữa sân thần sắc phức tạp nhìn Diệp Hạo.

Bây giờ Diệp Hạo lấy được Tử Kim.

Nhưng cũng không có nghĩ hắn có thể sống sót mang theo Tử Kim rời đi.

Người khác không nói chỉ riêng Thiên Tàn cũng không phải người mà Diệp Hạo có thể chống lại.

- Không biết lượng sức, tự tìm đường chết.

Hoa Triển Hùng nhìn theo hướng phòng Diệp Hạo như nhìn một người chết.

Hiện tại hắn cũng không còn bao nhiêu oán khí với Diệp Hạo.

Cần thiết phải sinh khí với gia hỏa sắp chết à?

- Tiếp theo sẽ đấu giá một quả trứng Yêu Thú thần bí.

Tử y trung niên nói đến đây không gian sau lưng xuất hiện một quả trứng Yêu Thú phát ra hoa văn thần bí.

Trứng Yêu Thú phát ra ánh sáng hắc sắc.

- Tại sao ta cảm thấy ánh sáng hắc sắc này có thuộc tính thôn phệ?

- Ta cũng cảm thấy như thế.

- Quả trứng này chỉ sợ không phải trứng Yêu Thú bình thường.

- Nhưng khẳng định cũng không cường đại bao nhiêu.

Rất nhiều tu sĩ cũng đang đánh giá quả trứng Yêu Thú này.

Bọn họ đều muốn biết quả trứng này thuộc Yêu Thú gì.

- Chúng ta cũng không biết đây rốt cuộc thuộc chủng tộc Yêu Thú gì, nhưng tiềm lực của nó nhất định to lớn.

Tử y trung niên tiếp tục nói.

- Dựa theo chúng ta suy đoán trở thành Tiên Tôn cao giai cũng không có vấn đề gì.

- Đây là trứng Thượng Cổ Man Hùng.

Lúc này bên trong thức hải Diệp Hạo vang lên thanh âm của Dược Vương Đỉnh.

- Thượng Cổ Man Hùng?’

- Chủng tộc Thượng Cổ Man Hùng lực lớn vô tận, có lực lượng hủy thiên diệt địa.

Dược Vương Đỉnh trầm giọng nói.

- Đáng tiếc chủng tộc này có một điểm yếu, trí lực bọn họ khá thấp vì vậy bọn chúng rất dễ bị mê hoặc, cứ thế mãi chủng tộc này cũng diệt tuyệt.

Dừng một chút Dược Vương Đỉnh tiếp tục nói.

- Không ngờ có thể đụng được một quả trứng Thượng Cổ Man Hùng ở đây.

- Trứng Man Hùng này có thể trưởng thành đến trình độ gì?

Diệp Hạo hỏi.

- Cái này phải chờ nói phá xác mới biết được.

Dược Vương Đỉnh lại cười nói.

- Vậy thì lấy thôi.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

Dù sao giá trị cũng không bao nhiêu tiền.

Cuối cùng Diệp Hạo hao phí 2 ức lấy được trứngThượng Cổ Man Hùng.

- Vật phẩm đấu giá tiếp theo tin tưởng không ít Luyện Khí Sư ở đây đều sẽ cảm thấy hứng thú.

Theo lấy âm thanh tử y thanh niên rơi xuống, ánh mắt toàn bộ Luyện Khí Sư giữa sân đều phát sáng.

Các nàng mơ hồ đoán được cái gì.

- Lần đấu giá này là một quyển Luyện Khí Tâm Đắc của Khương Nhạc Đại Sư.

Tử y trung niên khẽ mỉm cười nói.

- Khương Nhạc Đại Sư là ai tin tưởng chư vị đều biết. Tâm đắc của hắn, ta tin tưởng giá trị cũng phải 5000 vạn.

- Khương Nhạc là ai?

Xích Luyện Tiên Tử nhìn Diệp Hạo có loại cảm giác lộn xộn.

Khương Nhạc nổi danh như vậy, Diệp Hạo sao lại không biết?

La Phù ngược lại cảm thấy rất bình thường.

Bởi vì nàng biết rõ Diệp Hạo không phải tu sĩ Tứ Trọng Thiên.

- Khương Nhạc là Vương Cấp Luyện Khí Sư ở Tứ Trọng Thiên.

La Phù nói khẽ.

- Khương Nhạc Đại Sư lấy thân phận Thập Phẩm Tôn Cấp Luyện Khí Sư đặt chân lên Tiên Vương, bởi vậy ở toàn bộ Tứ Trọng Thiên, thân phận Khương Nhạc Đại Sư cao vô cùng.

- Khó trách bút ký của hắn đáng tiền như vậy.

Trong lòng Diệp Hạo bình thường trở lại.

- Ngươi không hứng thú?

La Phù tò mò hỏi.

- Không hứng thú.

Diệp Hạo sao có thể hiếu kỳ được.

Diệp Hạo không những chiếm được truyền thừa của Khí Vương, ngay cả truyền thừa của Thạc Quả cũng đều chiếm được, hơn nữa những năm này Thạc Quả cất giữ mật quyển.

Khương Nhạc nghe rất lợi hại, nhưng trên thực tế cũng không có gì.

Thập Phẩm Tôn Cấp đặt chân lên Tiên Vương thì là cái gì?

- Vậy ta đấu giá.

Diệp Hạo không hứng thú, nhưng La Phù lại có.

Tu sĩ giữa sân rất nhiều người đều nắm giữ Luyện Khí Chi Thuật.

Bởi vậy cạnh tranh tâm đắc Khương Nhạc rất sôi nổi.

Giá cả một đường leo lên, rất nhanh đã chạm tới 1 ức.

- 1 ức 1000 vạn.

La Phù trầm giọng nói.

- 2 ức.

Tu sĩ toàn trường lập tưc trầm mặc lại.

Bọn họ trầm mặc không phải vì đối phương ra giá nhiều, cũng không phải bởi vì vừa nâng giá là một nữ tử, mà lại bởi vì người mở miệng đến từ Thiên Tự Bao Sương.

Thiên Tự Bao Sương, bốn chữ này, cũng đủ nói rõ hết thảy.

Không phải ai cũng giống như Diệp Hạo cường ngạnh đối đầu với Thiên Tự Bao Sương.

- 3 ức.

Đúng lúc này một cái tiểu Loli đi vào Hội Trường cao giọng nói.

Tu sĩ toàn trường không khỏi nhìn về phía nàng.

Các nàng muốn biết tiểu loli này là ai. Làm sao lại dám đối đầu với Thiên Tự Bao Sương?

- Ân Thiền Nhi, lấy thân phận của ngươi không nên tham dự đấu giá.

Bên trong Thiên Tự Bao Sương truyền lời ra.

- Tại sao ta không thể đấu giá?

Loli kiêu ngạo chống eo hỏi.

- Ngươi cho rằng ta không biết phòng đấu giá Thiên Đường thuộc về Ân gia các ngươi.

Đạo thanh âm hơi dừng lại một chút nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận