Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1300: Bồi thường

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

- Chẳng lẽ sự tình lúc trước cứ bỏ qua như vậy?

Trần Bế Nguyệt không cam lòng nói.

- Chẳng lẽ ngươi muốn muốn giết hắn?

Trung niên phụ nhân cười khổ.

- Dù tăng thêm ta cũng không phải đối thủ của hắn.

- Vậy cũng không thể tiện nghi hắn?

Trần Bế Nguyệt hung dữ nhìn Diệp Hạo nói.

- Sự tình lúc trước dù không phải bản ý của ta, nhưng dù sao ta cũng đã nhìn thân thể cô nương, bởi vậy ta nguyện ý xuất ra bồi thường tương ứng.

Diệp Hạo chần chờ một chút rồi nói.

- Ngươi nói loạn cái gì?

Trần Bế Nguyệt bực tức giậm chân.

Đám người La Phù toàn bộ đều kinh trụ.

Tình huống như thế nào?

Diệp Hạo nhìn thân thể Trần Bế Nguyệt?

Tin tức siêu cấp kinh khủng nha.

- Xuất ra bồi thường? Ngươi có thể bồi thường cho ta cái gì?

Trần Bế Nguyệt chợt nghĩ đến lời nói trước đó của Diệp Hạo, nàng hết sức tức giận nói ra.

Trần Bế Nguyệt còn cần bồi thường sao?

- Cái này cho ngươi.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút rồi đưa cho Trần Bế Nguyệt một cái hộp gấm.

Trần Bế Nguyệt mở hộp gấm ra kinh ngạc thấy trong hộp có ba viên Tinh Thạch tràn ngập không gian ba động cường hoành.

- Thượng Phẩm Không Gian Tinh Thạch.

Mặt mũi trung niên phụ nhân tràn đầy kinh ngạc.

Trung niên phụ nhân trước kia cũng cảm thấy Diệp Hạo không có khả năng xuất ra đồ vật gì đáng tiền.

Trần Bế Nguyệt thân làm Thánh Nữ Nguyệt Quế Thánh Địa, bảo bối gì không có gặp qua.

Bất quá trước giờ Trần Bế Nguyệt không có gặp qua Thượng Phẩm Không Gian Tinh Thạch.

Thượng Phẩm Không Gian Tinh Thạch giá trị quá lớn, vật này không phải có tiền có thể mua được.

- Ngươi cảm thấy ta chỉ đáng giá ba viên Thượng Phẩm Không Gian Tinh Thạch?

Trần Bế Nguyệt đè chấn kinh trong lòng xuống sau đó mặt lạnh dần.

- Cô nương thiên kim chi thể không phải ba viên Thượng Phẩm Không Gian Tinh Thạch có khả năng so sánh?

Diệp Hạo vừa nói một bên lại đưa cho Trần Bế Nguyệt một cái bình ngọc.

Trần Bế Nguyệt tiếp tới, Thần Niệm quét một cái.

- Đây là cái gì?

- Đây là Ngọc Dịch.

- Ngọc Dịch?

Trung niên phụ nhân lên tiếng kinh hô.

- Ngọc Dịch là thứ gì?

Trần Bế Nguyệt nhìn thấy bộ dáng trung niên phụ nhân, hiếu kỳ hỏi.

Trung niên phụ nhân là Kiếm Linh Minh Nguyệt Kiếm!

Những năm này kiến thức qua rất nhiều đồ vật.

Theo lý thuyết không nên ngạc nhiên như vậy!

- Ngọc Dịch ngoại trừ có thể tăng tư chất còn có thể tăng cường Huyết Mạch.

Trong mắt trung niên phụ nhân tràn đầy vẻ kích động.

- Cho dù một giọt Ngọc Dịch xuất hiện đều có thể khiến cho tu sĩ tranh đoạt bể đầu.

- Một bình Ngọc Dịch này sở hữu 49 giọt, cũng chính là giới hạn mà ngươi có thể tiếp nhận.

Lúc này Diệp Hạo mở miệng nói:

- Thời điểm ngươi luyện hóa phải tránh không được tham lam, nhất định phải từng giọt một giọt mà luyện hóa.

Dừng một chút Diệp Hạo lại nói tiếp.

- Những giọt Ngọc Dịch này có thể cho ngươi đi càng xa trên con đường tu luyện.

- Cái này…

Trần Bế Nguyệt không biết nên nói cái gì nữa.

Nếu như nói ba viên Thượng Phẩm Không Gian Tinh Thạch, Trần Bế Nguyệt còn có thể ra vẻ khinh thường không thèm để ý, nhưng một bình Ngọc Dịch này nàng khiến nàng thật sự im lặng.

- Tề tiền bối, ta bây giờ nên làm gì?

Trần Bế Nguyệt truyền âm hỏi trung niên phụ nhân.

- Nói thật vị này bồi thường đúng chỗ, ta bên này cũng không tiện gây sự.

Trung niên phụ nhân trầm ngâm một hồi rồi nói:

- Nếu không coi như xong đi?

Không Gian Tinh Thạch chỉ có thể tăng lên tạo nghệ không gian của Trần Bế Nguyệt.

Thế nhưng Ngọc Dịch lại có thể khiến cho tương lai Trần Bế Nguyệt đi càng xa.

Cái này là một phần thiên đại trọng lễ a.

- Ngọc Dịch, ta cũng muốn.

Xích Luyện Tiên Tử do dự một cái liền nói.

- Không có, chỉ có một bình này.

Diệp Hạo mở ra hai tay bất đắc dĩ đáp.

Trần Bế Nguyệt suy nghĩ một chút rồi nhìn Diệp Hạo nói:

- Ta trong lòng còn tức giận.

- Vậy ta mời ngươi ăn cơm.

- Ngươi muốn làm gì?

Trần Bế Nguyệt cảnh giác nhìn Diệp Hạo.

- Ngươi nghe nói qua Cá Chép chưa?

- Không có.

- Trong tay ngươi có Cá Chép?

Trái tim Trung niên phụ nhân bỗng nhiên nhảy một cái khiếp sợ hỏi.

- Có a.

- Mấy phẩm?

- Bát Phẩm.

- Tiểu Thư, ta từng nghe nói qua bí mật liên quan tới Cá Chép.

Trung niên phụ nhân hơi bình phục một cái liền nói:

- Cá Chép còn được xưng là Tạo Hóa Cá Chép, bởi vì mỗi một đầu Cá Chép đều hàm chứa Tạo Hóa Chi Quang, mà thể nội Bát Phẩm Cá Chép hàm chứa 128 đạo Tạo Hóa Chi Quang.

- Ý của Tề tiền bối là ta ăn Cá Chép thì có thể lấy được Tạo Hóa Chi Quang trên người Cá Chép?

- Đúng vậy!

Trần Bế Nguyệt nhìn Diệp Hạo, thần sắc tràn đầy vẻ kinh nghi:

- Trong tay ngươi thế nào sẽ có nhiều tuyệt thế trân phẩm như vậy?

- Chỉ có những thứ này.

Diệp Hạo xấu hổ nói:

- Ngươi lại muốn nói ta không còn gì khác à?

Trần Bế Nguyệt nhìn thấy bộ dáng Diệp Hạo, nộ khí trong lòng lặng yên tiêu tán không ít.

Diệp Hạo vì bồi thường, đã lấy ra hết trân tàng của bản thân.

Bản thân nếu lại gây chuyện thì lộ ra tính không phóng khoáng rồi.

- Sự tình trước đó một bút xoá bỏ.

Trần Bế Nguyệt nhìn Diệp Hạo trịnh trọng nói.

- Vậy thì tốt!

Diệp Hạo cười, rồi mời Trần Bế Nguyệt ngồi xuống.

Trần Bế Nguyệt đi tới bên người La Phù.

- Ngươi không sao chứ?

La Phù hừ lạnh một tiếng không đáp lời.

Trần Bế Nguyệt lộ ra xấu hổ không thôi.

Diệp Hạo tiến lên đi tới trước mặt La Phù nói:

- Để ta tới.

Diệp Hạo đỡ La Phù ngồi xuống, tay ấn một pháp ấn chữa thương, rồi truyền vào thể nội nàng.

Thương thế của La Phù khôi phục với tốc độ kinh người, mấy hơi thở sau nàng liền khiếp sợ nhìn Diệp Hạo.

- Ta tốt rồi?

- Có cái gì chấn kinh hả?

- Thương thế dạng này muốn khỏi hẳn cho dù dùng Nhất Phẩm Đan cũng phải tốn mất hơn nửa canh giờ mới đúng?

- Không sai biệt lắm.

- Ngươi!

- Chỉ là một Liệu Thương Đan Ấn mà thôi, đừng ngạc nhiên như thế.

- Theo ta được biết chỉ có Tôn Cấp Đan Sư mới có thể ngưng tụ Đan Ấn?

Trần Bế Nguyệt kinh nghi nhìn Diệp Hạo nói.

- Trên lý luận là như vậy

Diệp Hạo không thể khoe khoang nói mình ở Chủ Cấp đã có thể ngưng tụ Đan Ấn.

- Thực sự không nghĩ tới ngươi còn kiêm tu Đan Đạo?

Trần Bế Nguyệt ngoài ý muốn.

- Diệp Công Tử còn là Tôn Cấp Luyện Khí Sư đấy?

Đúng lúc này Thạch Tam không khỏi nói.

- Cái gì?

Trần Bế Nguyệt giật mình.

Ở Tứ Trọng Thiên, kiêm tu một môn không phải không có, nhưng kiêm tu hai môn thì không có bao nhiêu, lại càng không cần phải nói đều cả hai môn đạt đến cấp độ rất cao.

- Ngoan ngoãn uống rượu của ngươi đi.

Diệp Hạo nhìn Thạch Tam một cái.

Thạch Tam rụt cổ, vội vàng ngậm miệng lại.

- Ngươi là Tôn Cấp Luyện Khí Sư?

Ánh mắt Trần Bế Nguyệt nóng bỏng nhìn Diệp Hạo.

- Đúng vậy.

Diệp Hạo gật đầu.

Thạch Tam đều đã đưa sự tình của hắn lộ ra ánh sáng.

Bản thân nếu lại che giấu cũng không hay.

- Luận bàn một chút.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Có ý tứ gì?

- Điều kiện Luận bàn tiên quyết là thực lực hai bên chênh lệch không lớn.

Diệp Hạo nhìn Trần Bế Nguyệt nói:

- Hai chúng ta luận bàn ngươi cảm thấy có ý tứ gì sao?

- Nói cũng đúng.

Trần Bế Nguyệt suy nghĩ một chút đáp.

Mà cho đến thời điểm Trần Bế Nguyệt cùng Diệp hạo tranh tài, nàng mới chính thức mà minh bạch ý tứ câu nói này của hắn.

- Đấu giá tiến hành thế nào?

Xích Luyện Tiên Tử đột nhiên nghĩ tới cái gì.

Diệp Hạo nhìn về phía trung niên phụ nhân.

Trung niên phụ nhân vội vàng triệt hồi Thần Niệm bình chướng.

- Tiếp tục đi.

Diệp Hạo thản nhiên nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận