Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1315: Lễ vật

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

Chu gia chỉ là Gia Tộc Tam Lưu.

Mà Quách gia lại có thể xưng là Gia Tộc Nhị Lưu.

Vì vậy, Chu gia và Quách gia thông gia, tuyệt đối là trèo cao.

- Anh Hoài, nghe nói Thị Vệ của ngươi còn độc thân, hay ta giới thiệu cho Thi Lan?

Chu Tư Kỳ đột nhiên nghĩ đến cái gì, cười nói.

Đây chính là thuần túy đánh mặt.

Địa vị Thị Vệ có thể có cao bao nhiêu?

Nếu Kỷ Thi Lan gả cho Thị Vệ của Quách Tử Hoài, chẳng phải trở thành người làm của Chu Tư Kỳ?

- Chu Tư Kỳ, ngươi đừng quá phận.

Kỷ Thi Lan tức giận chỉ Chu Tư Kỳ nói.

- Thi Lan, chúng ta không nên chấp nhặt cùng cô ta.

Trước kia, Kỷ Thi Lan và Chu Tư Kỳ gây nhau không đáng kể.

Nhưng hiện tại, nếu gây nhau Quách Tử Hoài không thể trơ mắt nhìn.

Sự tình làm lớn lên, Kỷ gia chắc sẽ chịu thiệt.

Kỷ Thi Lan dù phẫn nộ nhưng vẫn không mất lý trí, cùng An kỳ ra khỏi Trân Bảo Các.

- Còn đi dạo không?

Diệp Hạo nói.

- Không đi dạo, về nhà.

Kỷ Thi Lan nghĩ cũng không nghĩ nói.

Phát sinh chuyện này, cô nào còn tâm tình dạo phố.

- Ta có một lễ vật đưa cho ngươi.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút đưa cho Kỷ Thi Lan một hộp gấm.

Kỷ Thi Lan khẽ giật mình, chợt nói:

- Quan hệ giữa chúng ta giống như chưa đến mức độ này.

Nói xong câu này Kỷ Thi Lan xoay người rời đi.

Trên mặt An Kỳ lộ vẻ xin lỗi nói:

- Tâm trạng Thi Lan không tốt, ngươi đừng trách cô ấy.

- Lễ vật này ngươi thay ta chuyển cho cô ta đi.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Cái này ——.

An Kỳ khó khăn nói.

- Ta tặng cô ta lễ vật này bởi vì phụ thân cô ấy mời ta ăn một bữa cơm.

Diệp Hạo cười nói:

- Ta đối với Kỷ Thi Lan thật không bất luận ý tứ gì, ta chỉ đơn thuần muốn dạo chơi mà trùng hợp đây là địa bàn của Kỷ Thi Lan thôi.

- Ách.

An Kỳ có chút choáng váng.

Làm nữa ngày, thì ra Kỷ Thi Lan tự mình đa tình.

Nhân gia không ý tứ kia a.

- Cáo từ.

Diệp Hạo không dây dưa dài dòng nói đi là đi.

Nhìn bóng lưng Diệp Hạo rời đi, An Kỳ mơ hồ cảm thấy Diệp Hạo không đơn giản giống như bên ngoài.

Trầm ngâm một chút cô vội đuổi theo Kỷ Thi Lan.

- Thi Lan, cho ngươi.

- Sao ngươi lại nhận?

Kỷ Thi Lan gấp.

- Vừa mới nhân gia nói với ta lễ vật này để cảm ơn phụ thân ngươi đã mời hắn ăn cơm.

An Kỳ nhìn Kỷ Thi Lan nói:

- Còn có, nhân gia nói không có chút ý tứ nào với ngươi cả.

- Không có ý tứ mà đi dạo phố cùng ta?

Kỷ Thi Lan một mặt không tin.

- Nhưng người ta nói như vậy.

- Hắn chỉ đang tìm bậc thang cho mình thôi.

- Lễ vật này làm sao bây giờ?

- Ngươi nhận thì cho ngươi.

- Ngươi không sợ đồ vật bên trong quý giá sao?

- Quý giá đến đâu ta cũng không muốn.

- Được rồi, ta tìm một cơ hội trả cho hắn a.

- Ừm.

Diệp Hạo trở lại Tôn Cấp Chiến Hạm, La Phù đi ra.

- Thi tuyển thế nào?

- Không phải ngươi lo lắng ta không làm được chứ?

- Không phải, nhưng mà muốn hỏi một chút ngươi có làm náo động hay không?

- Sao có thể.

- Ta có một vài vấn đề Khí Đạo không hiểu.

- Nói đi.

La Phù không biết tu vi Khí Đạo của Diệp Hạo cao bao nhiêu, nhưng sau khi Diệp Hạo giúp nàng giải đáp trên trăm vấn đề, thần sắc nàng thay đổi nhìn Diệp Hạo.

Nếu không có kiến thức nhất định, làm sao có thể giải đáp toàn bộ?

Hơn nữa, Diệp Hạo giải đáp lời ít mà ý nhiều, rõ ràng dễ hiểu, rất lắng đọng.

Cái này khiến La Phù rất nghi hoặc.

Hắn trẻ tuổi như vậy làm sao có thể có tích lũy nhiều như thế?

Sáng sớm ngày thứ hai, Diệp Hạo chạy tới Đông Hoa Thành.

Trước tiên, hắn tìm đến đoàn đội Trần Đại Tráng.

Tô Nhất Phỉ nhìn Diệp Hạo một chút nói:

- Mọi người đều đến đông đủ, chúng ta nói một chút đề thi hôm nay.

Tô Nhất Phỉ nói câu nói này Thần Niệm hóa thành một đạo bình chướng bao vây bọn họ lại.

- Hôm nay sẽ luyện chế Hộ Tâm Kính.

Tô Nhất Phỉ trầm giọng nói:

- Vật liệu sẽ do Quân Đội cung cấp, luyện được Nhất Phẩm mới có thể tấn cấp.

- Ngọc Cấp sơ kỳ sao?

Một thiếu nữ hỏi.

- Ừm.

- Cái này độ khó quá lớn.

Thiếu nữ kia bất an nói.

Thật ra, đâu chỉ thiếu nữ khẩn trương, có mấy Tu Sĩ ở đây cũng khẩn trương.

Bởi vì thực lực của họ là Ngọc Cấp sơ kỳ, để họ luyện chế Nhị Phẩm có chút miễn cưỡng, càng không cần phải nói luyện chế Nhất Phẩm.

- Chỉ cần nắm giữ kỹ xảo, luyện chế ra Nhất Phẩm Hộ Tâm Kính không phải không có khả năng.

Thạch Hải Nham nói.

Thạch Hải Nham nói vậy hoàn toàn bịa đặt.

Dù hắn nắm giữ lấy kỹ xảo thì cũng không thể trong thời gian ngắn như vậy luyện chế ra Nhất Phẩm Hộ Tâm Kính được.

Trên thực tế, cho dù Thạch Hải Nham hắn hay Tô Nhất Phỉ đều không trông cậy vào mấy vị này có thể luyện chế ra Nhất Phẩm.

Căn bản không làm được?

Nhưng mà, tâm lý an ủi thôi.

Sau khi ba người Thạch Hải Nham lần lượt trình bày l kỹ xảo uyện chế của mình, đám người yên lặng trải nghiệm.

- Thế nào?

Tô Nhất Phỉ truyền âm Diệp Hạo nói.

- Thông qua khảo hạch vẫn không vấn đề gì.

Diệp Hạo cười trả lời.

- Vậy tốt rồi.

Tô Nhất Phỉ nhẹ gật đầu.

Trần Đại Tráng lấy được tình báo hoàn toàn chuẩn xác.

Lần này luyện chế Hộ Tâm Kính.

Diệp Hạo nhìn lướt qua vật liệu rồi dựa theo Tô Nhất Phỉ giảng giải luyện chế.

Nhưng đợi đến khi luyện chế thành công sắc mặt Diệp Hạo trở nên có chút bất đắc dĩ.

Vẫn là cực phẩm bảo Hộ Tâm Kính.

Lần này, Diệp Hạo cố ý sơ suất mấy chỗ.

Hố cha rồi!

Diệp Hạo luyện chế Hộ Tâm Kính ngay bên cạnh đám người Tô Nhất Phỉ, vì vậy trên đỉnh đầu hắn xuất hiện kim sắc quang trạch, bọn họ giống như minh bạch thế nào sẽ có người tìm tới cửa?

Sắc mặt Thạch Hải Nham, Mạc Vinh Thu đều đẹp mắt.

Bởi vì bọn hắn luyện chế ra chỉ là Nhất Phẩm Hộ Tâm Kính.

- Một cái cảnh giới Đỉnh Phong không đại biểu được vinh quang về sau.

Mạc Vinh Thu ê ẩm.

Hắn nói vậy có một chút đạo lý.

Giống như có học sinh lúc đầu luôn đạt thành tích đặc biệt tốt, nhưng đến lớp mười một, cấp ba không được.

Chuyện như vậy không phải không có.

Nhưng nhiều hơn là học sinh đạt thành tích tốt đó một đường hát vang tiến mạnh.

- Có bản sự luôn luyện chế ra Cực Phẩm Pháp Bảo.

Thạch Hải Nham hừ lạnh nói.

Tô Nhất Phỉ chỉ cười cười.

Nàng như thế nào nghe không ra hai vị này đang ghen ghét?

- Tiếp tục cố gắng.

Tô Nhất Phỉ khích lệ.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu rồi cáo từ rời đi.

Vừa đi tướng mạo Diệp Hạo dần dần biến đổi, sau khi hắn đi ra đại môn đã biến ảo bộ dáng khác, làm cho vài thế lực muốn ném cành ô liu cho hắn không biết phải làm gì.

Bởi vì bọn hắn không tìm được Diệp Hạo.

Ngày thứ hai, Diệp Hạo đi tới nơi này cũng thi triển Thiên Biến Vạn Hóa Chi Thuật khiến cho những thế lực muốn ném cành ô liu cho hắn lại vồ hụt.

- Khảo hạch hôm nay là luyện chế Hộ Oản Ngọc Cấp Trung Giai.

Trần Đại Tráng nhìn chung quanh nói:

- Khảo hạch lần này vẫn giống như lần trước, chỉ cần có thể luyện chế ra Nhị Phẩm có thể tấn cấp, sau đó để Thạch Hải Nham giảng thuật một chút kinh nghiệm luyện chế.

Bạn cần đăng nhập để bình luận