Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1320: Mở rộng chính nghĩa

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

Có thể để đích thân Hoa Tự Liên đến Trạng Nguyên Lâu đã chứng minh thân phận của Diệp Hạo không hề đơn giản.

Nhưng khi Hoa Tự Liên nói câu này bọn họ ý thức được thân phận của Diệp Hạo còn kin khủng hơn so với trong tưởng tượng của họ.

Thân phận của vị này có khi còn cao quý hơn cả Hoa Tự Liên.

Hoa Tự Liêu sau khi rời khỏi, trái tim của An Kỳ vẫn như cũ nhảy lên không ngừng.

- Diệp Công Tử, vị kia là Tam Công Chúa Hoa Tự Liên?

- Đúng.

- Tam Công Chúa tựa hồ kính sợ ngươi nha?

- Ừm.

Sắc mặt An Kỳ hoàn toàn thay đổi.

- Ngài ngài rốt cuộc là ai?

- Đến lúc đó ngươi sẽ biết.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

- Diệp Công tử không lẽ ngươi chính là Cự Đầu trong truyền thuyết sao?

An Kỳ tựa hồ nghĩ tới cái gì đó.

Diệp Hạo cười không nói.

An Kỳ nhìn thần sắc Diệp Hạo, cảm thấy đối phương thừa nhận.

Cự Đầu!

Vừa nghĩ đến danh từ này, an Kỳ bất giác cảm thấy kĩnh hãi run sợ.

Bởi vì cho dù Chuẩn Thiên Kiêu cũng không phải thứ mà Gia Tộc của nàng có thể với tới.

Bữa cơm này, An Kỳ vô cùng trầm mặc.

Nàng không biết nên nói cái gì, dù Diệp Hạo để nàng buông lỏng, nhưng làm sao có thể buông lỏng được?

Diệp Hạo cũng ý thức được điểm ấy, cho nên hai người sau khi ăn cơm xong, Diệp Hạo và nàng tách ra rời đi.

Không đi được bao xa Diệp Hạo đã thấy một đạo thân ảnh quen thuộc.

Không phải tiểu Loli thì là ai.

Sắc mặt tiểu Loli không dễ nhìn, hô với người thanh niên.

- Ân Kinh Vân, huynh đừng đi theo ta nữa được không?

Nghe tiểu Loli nói vậy, thanh niên bên cạnh bất đắc dĩ nói.

- Nếu muội không gặp rắc, ta đi theo làm gì?

- Người nào gây họa?

Tiểu Loli tức giận trả lời.

- Ta đang mở rộng chính nghĩa.

- Mở rộng chính nghĩa? Muội mở rộng chính nghĩa cũng nhìn xem đối tượng chứ?

Ân Kinh Vân trầm giọng nói.

- Luận về thực lực, Vân Tiêu Cung không kém gì Ân gia chúng ta.

- Ai bảo Đệ Tử Vân Tiêu Cung nhục nhã người kia trước mặt mọi người chứ.

Tiểu Loli trừng mắt nhìn Ân Kinh Vân nói.

- Kẻ khác sợ Vân Tiêu Cung bọn họ, Ân Thiền Nhi ta không sợ.

- Muội biết nữ đệ tử muội đã thương là ai không?

- Người nào?

- Thân muội muội của Hạo Nguyệt - Hạo Dung.

- Hạo Nguyệt?

Nghe được cái tên này, sắc mặt tiểu Loli hơi biến đổi.

Vân Tiêu Cung Thiếu Cung Chủ.

Bất quá tiểu Loli nhìn chằm chằm Ân Kinh Vân nói.

- Chẳng lẽ hynh không phải đối thủ của Hạo Nguyệt?

- Muội biết tu vi Hạo Nguyệt là gì không?

- Cái gì?

- Còn hơn cả Cự Đầu.

- Chẳng lẽ là Yêu Nghiệt trong truyền thuyết?

Ân Kinh Vân gật đầu.

- Hạo Nguyệt cũng đã buông lời, muốn giáo huấn muội một trận.

- Thật à?

- Muội đánh thân muội muội của người ta sưng cả mặt mũi, muội cảm thấy đối phương sẽ bỏ qua cho mình sao?

Ân Kinh Vân nhìn tiểu Loli không biết nên nói cái gì..

- Nhưng ai kêu muội muội nàng ta khi dễ ngươi khác chứ? Muội muội Hạo Nguyệt thì có thể tùy tiện khi dễ người sao?

Tiểu Loli căm giận bất bình nói.

Ầm!

Tiểu Loli vừa dứt lời một đạo thân ảnh đã từ trên trời giáng xuống bên người nàng.

Cùng lúc đó một đạo thanh âm băng lãnh phá vỡ trời cao.

- Vị này đây hả?

Tiểu Loli ngẩng đầu nhìn về phía xa.

Lúc này mới chú ý thấy hơn mười đạo thân ảnh mặc váy trắng, mặt mang mạng che mắt chậm rãi đi về phía nàng, mà trung tâm nhóm nữ tử này có một nữ tử ung dung hoa quý.

Dù nàng ta đã che đậy tướng mạo, trên người vẫn phát ra cỗ khí chất cao cao tại thượng không cách nào che lấp.

- Ta hỏi ngươi đấy.

Nữ tử ở trung ương lạnh lùng hỏi.

Tiểu Loli cúi đầu nhìn thoáng qua người bên cạnh nữ tử, trong mắt không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.

- Ngươi không phải nam tử đã bị Hạo Dung đánh sao?

Ân Kinh Vân nhìn thoáng qua nam tử trên mặt đất, hơi lắc đầu.

Tên nam tử đầu trâu mặt ngựa này nhìn như thế nào cũng không phải ngươi tốt lành.

- Ta .

Tên nam tử kia ấp úng.

- Nói sự tình cặn kẽ lại một lần.

Nữ từ nhìn chằm chằm vào nam tử, lạnh lùng ra lệnh.

- Ta bình thường không có yêu thích thứ gì chỉ thích cá cược

Nam tử kia trầm mặc một chút lên tiếng.

- Hôm qua ta trộm tiền trong nhà thì bị bà nương phát hiện, bà nương ngăn cản ta nên ta đã đánh nàng, trùng hợp lúc đó bị Tiên Tử Vân Tiêu Cung phát hiện.

Tên đó nói đến đây thì trầm mặc lại.

Tiểu Loli ngạc nhiên há to miệng.

Hóa ra nhân gia Hạo Dung ra tay trừ ác dương thiện?

Mình lại đi xen vào việc của người khác?

- Ngươi xác định không nói dối chứ?

Tiểu Loli kinh nghi mà hỏi lại nam tử.

- Ta dám lập Thiên Đạo thệ.

Nam tử kia vội vàng nói.

Tên này trước đó bị nữ đệ tử Vân Tiêu Cung ẩu đả qua một trận, cũng chính vì lúc đó hắn mới biết được chuyện này đã liên lụy đến Vân Tiêu Cung.

Vân Tiêu Cung là Thế Lực cấp bậc gì?

Cho dù Đông Hoa Hoàng Triều cũng không dám trêu chọc.

Tiểu Loli có chút lộn xộn.

Lúc này nguyên một đám nữ tử đi về phía nàng.

- Ân Thiên Nhi, hôm nay ngươi phải cho ta một lời giải thích.

Cô gái này tuổi tác cũng không lớn, nhìn qua cùng Ân Thiền Nhi không sai biệt lắm, cho dù trên mặt đã che một tầng lụa mỏng, vẫn như cũ có thể nhìn thấy gương mặt bị sưng.

Ân Thiên Nhi nhìn Ân Kinh Vân ra vẻ cầu cứu.

Ân Kinh Vân trầm ngâm một chút nói.

- Chuyện này muội muội ta sai, Ân gia chúng ta nguyện ý xuất ra bồi thướng.

- Để cho muội muội ta đánh sưng mặt muội muội ngươi, chuyện này chúng ta bỏ qua.

Hạo Nguyệt lên tiếng.

- Có thể đổi một điều kiện khác không?

Ân Kinh Vân cười khổ không thôi.

- Muội muội ngươi cao quý? Muội muội ta là ăn mày hả?

Hạo Nguyệt cười lạnh nói.

- Ân Thiên Nhi may mắn còn có thân phận Ân gia, nếu không ngươi cảm thấy hiện tại nàng có thể sống sót?

- Ta không có ý này.

- Tất nhiên không phải ý này, như vậy ngươi cũng không cần xen vào.

Trong mắt Ân Kinh Vân lộ vẻ do dự, chợt trong tay hắn xuất hiện một mai không gian phù, sau một một khắc hắn cưỡng ép bóp nát.

- Muội muội, đi mau.

Ân Kinh Vân vẫn không cách nào trơ mắt nhìn Ân Thiên Nhi bị người ta đánh.

Nhưng Ân Kinh Vân không nghĩ đến Ân Thiên Nhi lại ôm lấy cánh tay hắn.

- Muốn đi cùng đi.

Ân Kinh Vân cảm động đồng thời ôm eo Ân Thiên Nhi nâng nàng tiến vào Không Gian Chi Môn, tiếp đó hắn quay người nhìn Hạo Nguyệt, trầm giọng nói.

- Ta thay muội muội tiếp nhận, như thế nào?

Ân Kinh Vân chưa từng nghĩ đến việc sẽ rời đi.

Chuyện này nếu không giải quyết có thể gây xung độ với hai Đại Thế Lực.

Nhưng một khắc sau, Ân Kinh Vân kinh ngạc phát hiện không gian Truyền Tống Phù xây dựng bị phá toái, tiểu Loli có chút chật vật đi ra từ Truyền Tống môn.

- Ân Kinh Vân, ngươi cảm thấy mình có cơ hội cho muội muội chạy sao?

- Ngươi đến cùng muốn như thế nào?

- Điều kiện ta đã nói qua, hôm nay ngươi không tiếp nhận cũng phải tiếp.

Hạo Nguyệt nhìn Ân Kinh Vân, trong mắt lóe lên một đạo hàn quang.

- Ta thay mặt muội muội nhận.

- Ngươi nghĩ nhiều rồi.

- Nếu không thể bàn bạc, chỉ có thể đánh một trận.

Ân Kinh Vân nói xong, trong tay xuất hiện một chuôi lam sắc Chiến Kiếm, Chiến Kiếm tỏa ra ba động kinh người, Tu Sĩ phụ cận cảm nhận được cỗ ba động thì nhao nhao né tránh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận