Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1322: Thân Phận Đáng Sợ

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

- Chúng ta tâm sự đi.

Ân Kinh Vân phát ra lời mời về phía Diệp Hạo.

- Sủng ái muội muội không có gì sai, nhưng không thể không có nguyên tắc.

Ân Kinh Vân không ngờ Diệp Hạo nói ra lời này.

- Ngươi đang giáo huấn ta?

Ân Kinh Vân cau mày.

- Ta chỉ khuyên bảo ngươi.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói

- Ngươi cảm thấy thuyết giáo cũng tốt, giáo huấn cũng được, Ân gia có lẽ xưng Vương xưng Bá ở Tứ Trọng Thiên, nhưng không lâu sau, ngươi sẽ phát hiện các ngươi không có gì ghê gớm.

- Ngươi có ý gì?

Diệp Hạo không nói nữa mà rời đi.

- Ngươi không cần ta nữa sao?

Ân Thiền Nhi hướng Diệp Hạo hô.

- Ân Thiền Nhi, có một số lời đùa không nên nói.

Diệp Hạo cũng không quay đầu lại, nói.

- Ngươi quay lại.

Ân Thiền Nhi hướng Diệp Hạo hô.

Nhưng thân ảnh Diệp Hạo lại đi từng bước về phía trước.

Nhìn thấy Diệp Hạo không để ý đến mình, Ân Thiền Nhi không biết tại sao càng nghĩ càng khổ sở, đến cuối cùng ô ô khóc lên.

Nhìn thấy bộ dáng muội muội như vậy, Ân Kinh Vân trầm mặt.

- Muội muội, đừng khóc, chờ thương thế tốt lên, ta giúp ngươi tìm tiểu tử kia tính sổ.

Ân Kinh Vân giúp Ân Thiền Nhi lau nước mắt, sủng ái nói.

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần -

. . .

Phương phủ!

Thân làm tướng lĩnh Tuất Biên, Phương Quốc Vĩ cũng có một tòa đình viện trong Đông Hoa thành.

Nhưng lúc này, chủ nhân Phương phủ - Phương Quốc Vĩ lại cung kính bồi tiếp một vị tử y trung niên.

Tử y trung niên chắp hai tay sau lưng, thản nhiên nhìn hồ nhân tạo trước mặt, nói

- Quốc Vĩ, lần chiến đấu cùng Liệt Nguyệt tộc này, ngươi đã lập được đại công, ta đã tấu mời Hoàng Chủ thăng chức ngươi làm đệ tam thống lĩnh Cấm quân.

Nghe vậy, Phương Quốc Vĩ đại hỉ.

Cấm quân là Hoàng Chủ Cấm quân.

Biểu hiện trên mặt là đổi chỗ cùng cấp, nhưng thực tế lại lên chức.

Bởi vì lịch luyện 1 ~ 2 năm ở Cấm quân có thể nhanh chóng lên chức, đến lúc đó lên chức trên ý nghĩa chân chính.

- Đa tạ Hầu gia bồi dưỡng.

- Đây là kết quả do ngươi cố gắng.

Tử y trung niên nhàn nhạt nói.

Phương Quốc Vĩ rõ ràng nếu không có tử y trung niên ủng hộ, bản thân muốn lấy được vị trí này phải mất không biết bao lâu?

Lúc này, nơi xa truyền đến từng tiếng quở trách, tử y trung niên nhìn thoáng qua Phương Quốc Vĩ, lông mày không khỏi nhíu chặt.

Phương Quốc Vĩ trầm mặc xuống.

Ánh mắt của tử y trung niên muốn nói cho hắn biết thu được hạng thuộc hạ nào?

Dưới trường hợp này, thuộc hạ Quốc Vĩ vốn nên mặc kệ tất cả, không nên phát ra tạp âm.

Nhưng hiện tại thế nào?

Phương Quốc Vĩ chuẩn bị xin lỗi thì bỗng nhiên thấy mấy chục nữ tử khoác hỏa hồng sắc áo giáp nắm Chiến Kiếm nhanh chóng phong tỏa từng lối ra vào phủ hắn.

- Phượng vệ.

Phương Quốc Vĩ giật mình.

Tử Y Hầu nghi ngờ nhìn phía xa

- Phương Quốc Vĩ, ngươi đã làm gì? Vì sao chọc tới tam công chúa?

Phương Quốc Vĩ cũng không hiểu.

Lúc này, thân ảnh tam công chúa Hoa Tự Liên xuất hiện trước mặt hai người, Hoa Tự Liên liếc qua tử y trung niên, tựa hồ nghĩ tới cái gì

- Tử Y Hầu cũng tham dự chuyện này?

- Chuyện gì?

Theo bản năng, Tử Y Hầu có một loại dự cảm không tốt.

- Phương Quốc Vĩ ỷ vào quyền thế vu hãm Luyện Khí Sư dự thi, ta phụng mệnh tra rõ chuyện này.

Hoa Tự Liên trầm giọng nói

- Nguyên Thần Hâm đã bị nhốt vào Thiên Lao, hai vị cũng nên tới đi.

- Ta không biết chuyện này.

Tử Y Hầu biến sắc.

- Ngươi không biết? Ai không biết Phương Quốc Vĩ là người của ngươi?

Hoa Tự Liên cười lạnh.

- Chuyện này thật sự không có quan hệ đến ta.

Tử Y Hầu bối rối.

Tử Y Hầu muốn mắng chửi người.

- Ta không hiểu vì sao chuyện này kinh động đến Hoàng Chủ?

Phương Quốc Vĩ thở một hơi thật sâu nói.

- Ai nói cho ngươi chuyện này kinh động đến Hoàng Chủ?

Hoa Tự Liên lườm Phương Quốc Vĩ nói.

- Chẳng lẽ không phải sao?

- Chuyện này do lão tổ tông Hoa gia hỏi đến đấy.

Hoa Tự Liên dừng một chút lên tiếng

- Phương Quốc Vĩ ơi Phương Quốc Vĩ, ngươi có lá gan không nhỏ nha, ngươi có biết người mà mình muốn đối phó là ai không? Dù lấy thân phận của ta cũng không chọc nổi vị kia.

Sắc mặt Phương Quốc Vĩ hoàn toàn thay đổi

- Vậy tại sao hắn còn muốn tham gia hải tuyển?

- Bởi vì hắn đang nhàm chán.

Lý do này khiến Phương Quốc Vĩ có loại cảm giác đau răng.

Con mẹ nó, lý do này cũng được?

- Ta nhận thua chuyện lần này, ta có thể biết thân phận hắn không?

Phương Quốc Vĩ yên lặng một trận mới nhìn Hoa Tự Liên nói.

- Ta đã hỏi qua lão tổ, lão tổ chỉ nói cho ta hai chữ.

- Hai chữ nào?

- Cấm kỵ.

- Cấm kỵ?

Toàn thân Phương Quốc Vĩ run rẫy.

Người không thể đàm luận?

Từ hai chữ này có thể suy đoán ra Diệp Hạo có thân phận kinh người bực nào?

- Chuyện này do một tay ta bày ra, không có bất kỳ quan hệ gì đến Tử Y Hầu.

- Ngươi nói không có quan hệ với Tử Y Hầu thì không có quan hệ?

Hoa Tự Liên lạnh lùng lên tiếng

- Lão tổ có ý thà giết lầm còn hơn bỏ sót.

Nói đến đây, Hoa Tự Liên lại nói với Phượng vệ bên cạnh

- Mang toàn bộ người Phương phủ đi cho ta.

Phương Quốc Vĩ biến sắc

- Chuyện này có quan hệ gì với người nhà ta?

- Ai biết chuyện này có người bộ tộc ngươi tham gia hay không?

- Chuyện này không có bất kỳ quan hệ gì với tộc nhân ta cả.

- Nói miệng không có bằng chứng, thẩm qua rồi tính.

- Ngươi không thể làm như vậy.

- Vậy ngươi có thể vận dụng quyền lợi trong tay mà tùy ý vu hãm người khác?

Hoa Tự Liên nhìn chằm chằm Phương Quốc Vĩ nói

- Luật pháp Hoàng Triều để chế ước kẻ khác, đồng thời cũng chế ước ngươi, từ lúc vi phạm luật pháp, ngươi đã không còn hưởng thụ quyền lợi đó nữa.

- Nhưng tộc nhân ta vô tội.

- Vô tội? Bộ tộc ngươi hưởng thụ vinh quang do ngươi mang đến, bởi vậy cũng phải gánh chịu hậu quả xấu do ngươi dẫn ra.

Hoa Tự Liên lạnh lùng nói

- Còn nữa, Phương Quốc Vĩ, ta có thể chịu trách nhiệm nói cho ngươi biết, Phương gia các ngươi coi như xong, ai cũng không thể cứu được, cho dù Hoàng Chủ ra mặt cầu tình cũng vô dụng.

- Mang toàn bộ đi cho ta.

Hoa Tự Liên vung tay lên nói.

Phương Quốc Vĩ co quắp cả người ngồi trên mặt đất.

Hắn không ngờ một nhân vật bị hắn coi như giun dế trước đó lại là Thần Linh cao cao tại thượng.

Không phải chỉ mình hắn không đắc tội nổi, Tử Y Hầu cũng như vậy.

Không thấy Tử Y Hầu cũng bị dọa cho tê liệt sao?

Tử Y Hầu đường đường là Hầu gia Hoàng Triều, luận địa vị thì cao hơn bản thân gấp 10 lần.

Nhưng hiện tại lại bị dọa trở thành bộ dáng gì?

Kỳ thật cũng không trách được Tử Y Hầu không chịu nổi.

Chuyện này do Tiên Vương đỉnh phong Hoa Bằng Trình tự mình hỏi đến.

Như vậy Diệp Hạo có thân phận kinh người bực nào?

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần -

. . .

Sáng sớm ngày thứ hai, Diệp Hạo đi tới hiện trường hải tuyển thì thấy Mạc Vinh Thu tràn đầy oán hận nhìn hắn.

- Diệp Thiên.

Tô Nhất Phỉ cười chào hỏi Diệp Hạo.

- Nhất Phỉ, ngươi thực sự càng ngày càng đẹp nha.

Diệp Hạo cười nói.

- Diệp Thiên, hôm nay có nắm chắc luyện chế ra pháp bảo cực phẩm không?

Tô Nhất Phỉ cười khanh khách nói.

Nữ nhân không ai không thích người khác khen mình xinh đẹp.

- Ta không muốn làm người khác quá chú ý.

Tô Nhất Phỉ lóe ánh mắt lên nói

- Ý ngươi là có thể luyện chế ra?

- Không thể nói.

Diệp Hạo cười hắc hắc nói.

- Giả thần giả quỷ.

Mạc Vinh Thu không nhịn được lên tiếng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận