Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1324: Dẫn đường

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

- Thế nào?

Kỷ Thi Lan không hiểu hỏi.

- Không phải ngươi thích Diệp Công Tử sao?

An Kỳ mở miệng hỏi.

- Ngươi nói Diệp Thiên?

- Đúng vậy.

- Ta thích hắn lúc nào?

- Không phải cha ngươi luôn muốn ngươi gả cho hắn sao?

- Đó là trước kia.

- Vì sao hiện tại lại đổi ý?

- Trương Công Tử là Kim Cấp Cao Giai Luyện Khí Sư không chỉ thế tu vi của hắn đã đạt đến Kim tiên 16 Chuyển.

- Kim tiên 16 Chuyển?

Nghe vậy An Kỳ muốn nói tu vi dạng này cao lắm sao?

So với Diệp Hạo thì hắn chẳng khác nào cặn bã.

Diệp Hạo chính là Cự Đầu trong truyền thuyết.

Tam Công Chúa Hoa Tự Liên là tồn tại cỡ nào? Vậy mà Diệp Hạo vẫn không nể mặt nàng như thường.

Phương Quốc Vĩ trước đó oai phong cở nào? Bây giờ còn không phải đang trong Thiên Lao, thậm chí ngay cả người lãnh đạo trực tiếp của hắn dù không có tham dự vào chuyện này nhưng vẫn bị lột Tước Vị đó thôi.

Đông Hoa Hoàng Triều lại làm như thế nào?

Lấy lòng!

Buồn cười Kỷ Thi Lan vậy mà lại cảm thấy Trương Nham Lỗi là người có thể phó thác chung thân.

- Diệp Công Tử không phải người mà Trương Nham Lỗi có thể so sánh.

An Kỳ khẽ thở dài.

- Vậy ta nhường Diệp Công Tử cho ngươi đó.

Kỷ Thi Lan ha ha cười nói.

Kỷ Thi Lan cảm thấy An Kỳ đang nói đùa.

Thời điểm khảo hạch Kim Cấp sơ kỳ Luyện Khí Sư, Diệp Hạo luyện chế ra Nhị Phẩm Pháp Bảo, mà Trương Nham Lỗi luyện chế lại Nhất Phẩm Pháp Bảo.

Ai mạnh ai yếu, vừa xem hiểu ngay.

An Kỳ há to miệng như muốn nói cái gì, nhưng vừa nghĩ tới Phượng Vệ cảnh cáo nàng, An Kỳ nuốt chuyện muốn nói vào trong bụng.

Ngày đó sự tình phát sinh ở Trạng Nguyên Lâu đến hiện tại vẫn chưa truyền ra ngoài do Phượng Vệ đã âm thầm cảnh cáo đám Tu Sĩ.

An Kỳ còn nghĩ tới một việc.

Thân phận Diệp Hạo cỡ nào?

Người mà Kỷ Thi Lan nói theo đuổi thì có thể theo đuổi được sao?

Trương Nham Lỗi ra tay rất xa hoa, mua cho Kỷ Thi Lan không ít châu báu đắt tiền.

Những châu báu này đều không phải châu báu bình thường, chúng toàn là những châu báu có thể dùng để công kích, phòng ngự.

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần -

. . .

Trình độ Luyện Khí của Diệp Hạo những ngày này vẫn một mực tăng lên.

Bây giờ Diệp Hạo đã đặt chân đến cảnh giới Thập Nhị Phẩm Tôn Cấp, nhưng mà cảnh giới Thập Nhị Phẩm Tôn Cấp cũng có mạnh có yếu.

Ví dụ đơn giản 10 năm trước, Diệp Hạo đã đạt đến cảnh giới Thập Nhị Phẩm Tôn Cấp Luyện Đan Sư, thế nhưng trình độ Đan Đạo 10 năm trước có thể không thể đánh đồng cùng trình độ Đan Đạo hiện tại.

Thật không thể!

Dù tư chất Diệp Hạo cao như thế đi nữa nhưng để tăng lên một cấp độ cũng phải tốn một quá trình dài dằng dặc.

Thế nhưng sau khi có Đạo Bia thì quá trình này đã được giảm đi rất nhiều.

Thời điểm Diệp Hạo đi đến trường thi, phía xa xa hắn đã nhìn thấy thân ảnh quen thuộc.

Kỷ Thi Lan mặc quần áo màu hồng, trang điểm nhẹ làm toát lên vẻ trong sáng xinh đẹp, nàng vẫn thỉnh thoảng nhìn về phương xa như ngóng chờ ai đó.

Tránh cũng không thể tránh!

Bởi vì Kỷ Thi Lan đứng cạnh cửa ra vào.

Thần sắc Diệp Hạo thản nhiên hướng về cửa ra vào đi đến.

Kỷ Thi Lan nhìn thấy Diệp Hạo trong mắt không có bao nhiêu sợ hãi và vui mừng.

- Diệp Công Tử.

Lễ phép chào hỏi.

Diệp Hạo đang chờ Kỷ Thi Lan nói cái gì thì nàng vòng qua Diệp Hạo hướng về nơi xa chạy đi.

Diệp Hạo không khỏi nhìn theo.

Chỉ thấy Kỷ Thi Lan chạy tới trước mặt một thanh niên bạch y, cử chỉ thân mật hỏi han ân cần.

Trương Nham Lỗi mỉm cười cùng Kỷ Thi Lan trò chuyện.

Mà lúc này Trương Nham Lỗi cũng chú ý tới ánh mắt của Diệp Hạo, mới nhớ tới trước đó Kỷ Thi Lan có chào hỏi với hắn.

- Vị này là người nào?

- Một người bạn.

Kỷ Thi Lan nói khẽ.

- Bằng hữu bình thường.

- Nhưng ta cảm thấy vị này tựa hồ có ý tứ với ngươi.

Trương Nham Lỗi cười nói.

- Hắn luôn muốn theo đuổi khuê mật An Kỳ của ta nên vừa rồi muốn nhờ ta giúp hắn theo đuổi ấy mà.

Chợt trong sát na, Kỷ Thi Lan nghĩ ra một lý do thích hợp.

Khuê mật không phải ở thời khắc mấu chốt dùng để chặn nguy hiểm sao?

- Vị này gia thế như thế nào?

- Tán Tu.

- Tán Tu?

Nghe được như thế trong lòng Trương Nham Lỗi đã không còn kiêng kị.

- Một Tán Tu cũng muốn truy cầu tiểu thư An Kỳ, có phải quá không biết trời cao đất rộng?

Lời này Kỷ Thi Lan không biết nên trả lời như thế nào?

Tán Tu cũng chia Tam Lục Cửu Đẳng.

Diệp Hạo có thực lực Kim Cấp Sơ Giai Luyện Khí Sư, hoàn toàn có tư cách cũng có năng lực truy cầu An Kỳ.

Diệp Hạo nhìn qua rồi thu hồi ánh mắt.

Hắn không có hứng thú gì đối với Kỷ Thi Lan. Bởi vậy nàng muốn chọn người nào thì người đó, cùng hắn không có một xu quan hệ.

Lúc này đoàn đội Trần Đại Tráng cũng đã chỉ còn trên danh nghĩa.

Lúc khảo hạch hôm qua ngoại trừ Diệp Hạo đạt được Kim Cấp sơ kỳ Luyện Khí Sư ra còn lại toàn bộ Tu Sĩ đều thi rớt.

Hiện tại đoàn đội này chỉ còn Diệp Hạo, Tô Nhất Phỉ, Thạch Hải Nham, Mạc Vinh Thu.

Tô Nhất Phỉ, Thạch Hải Nham, Mạc Vinh Thu ba vị đều là Đạo Sư.

Mà Diệp Hạo cần bọn họ chỉ đạo sao?

Không cần!

Theo lý thuyết đến lúc này đoàn đội này cũng nên giải tán, nhưng đến bây giờ vẫn còn duy trì đoàn đội này bởi vì ván cược của Diệp Hạo cùng Mạc Vinh Thu.

Diệp Hạo chỉ cần không thi rớt Mạc Vinh Thu phải giao ra 5 vạn Tiên Thạch.

- Khảo hạch hôm nay là luyện chế chiến ngoa.

Tô Nhất Phỉ dừng một chút nói tiếp.

- Tại sao ta lại có cảm giác ta cũng không cần giảng kỹ xảo cho ngươi vậy?

Tô Nhất Phỉ thực lực Kim Cấp Trung Giai.

Diệp Hạo hơn phân nửa cũng có thực lực này.

- Nói đi, không nói vị này lại không đưa Tiên Thạch cho các ngươi.

Diệp Hạo chỉ Mạc Vinh Thu nói.

- Ngươi xem thường ai đó?

Mạc Vinh Thu tức khắc khó chịu.

Mạc Vinh Thu cảm thấy bản thân hắn cũng đã rất đàng hoàng, nhưng Diệp Hạo thỉnh thoảng lại trào phúng hắn một hai câu.

Hắn rất muốn hỏi Diệp Hạo có ý kiến gì với hắn sao?

Mạc Vinh Thu hồn nhiên không nghĩ tới trước đó hắn giẫm lên kẻ khác như thế nào.

Nhị Phẩm!

Diệp Hạo luyện chế ra Nhị Phẩm Pháp Bảo.

Đây là kết quả mà Diệp Hạo cố ý khống chế.

Ngay thời điểm Trần Đại Tráng biểu thị muốn mời khách chúc mừng, một thanh niên xuất hiện ngăn cản đường đi của Diệp Hạo.

- Ngươi là Diệp Thiên?

- Có chuyện gì?

- Về sau ngươi cách An Kỳ xa một chút.

Thanh niên này không phải kẻ khác, chính là Trương Nham Lỗi.

Trương Nham Lỗi nói lới này làm Diệp Hạo cảm thấy mạc danh kỳ diệu.

- Cái này cùng ngươi không có gì quan hệ?

Diệp Hạo lạnh lùng trả lời.

- An Kỳ là nữ nhân ta coi trọng.

- Vậy còn Kỷ Thi Lan?

- Kỷ Thi Lan cũng là nữ nhân của ta.

- A, đã biết.

Diệp Hạo A một tiếng liền nhấc chân đi.

Trương Nham Lỗi giật mình.

Diệp Hạo chỉ vậy đã sợ?

Trương Nham Lỗi còn chuẩn bị lí do uy hiếp cùng đe dọa.

- Diệp Thiên.

Tô Nhất Phỉ đuổi kịp Diệp Hạo nói

- Hắn là người nào?

- Không quen biết.

- Không quen biết tại sao còn uy hiếp ngươi?

- Có lẽ nhàn rỗi không chuyện gì.

Tô Nhất Phỉ đang tính nói cái gì Mạc Vinh Thu cười ha ha nói,

- Diệp Thiên a Diệp Thiên, ta còn tưởng rằng ngươi mạnh bao nhiêu, mới có dạng này đã sợ cụp đuôi chạy rồi.

- Cái này cùng sợ và không sợ không có quan hệ gì.

Diệp Hạo lắc đầu.

- An Kỳ trong miệng hắn, ta cũng không quen biết, nếu hắn thích vậy thì đuổi nàng đi liên quan ta cái rắm.

- Thực như vậy.

Mạc Vinh Thu không tin.

- Muốn tin hay không tùy ngươi.

Diệp Hạo cũng lười giải thích.

Mà lúc này, một trung niên khí vũ hiên ngang đi tới trước mặt Diệp Hạo.

- Gia Chủ nhà ta cho mời.

Diệp Hạo nhìn trung niên kia một cái nói

- Dẫn đường.

Bạn cần đăng nhập để bình luận