Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1326: Người nào không xứng với…

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

Gia Chủ đã lên tiếng, Ân Hậu Phát như thế nào còn dám xuất thủ?

- Diệp Công Tử………

Trước khi Ân Tinh Châu nói xong Diệp Hạo đã cắt ngang.

- Ân gia Chủ, giữa chúng ta không có chuyện gì để nói cả.

Diệp Hạo nhàn nhạt lên tiếng

- Ngươi hẳn rõ ràng ta không thiếu người hợp tác, cho nên ta sẽ không cùng Ân gia các ngươi hợp tác.

- Ân gia chúng ta sẽ xuất ra thành ý lớn hơn so với Thế Lực khác.

- Ta không cần.

Tiếng nói vừa rơi xuống Diệp Hạo đã xé rách không gian rời đi.

Ân Tinh Châu nhìn bóng lưng Diệp Hạo biến mất, thật lâu không nói.

- Gia Chủ.

Ân Tinh Châu quay người nhìn Ân Hậu Phát, thở dài.

Đúng lúc này ở phía xa xa Ân Tinh Châu thấy được hai đạo thân ảnh.

- Phụ thân.

Khuôn mặt Ân Thiền Nhi đỏ bừng, hô lên hai chữ này xong thì rũ đầu xuống.

Ân Kinh Vân kinh nghi bất định nhìn phụ thân.

Bởi vì hắn chú ý tới sắc mặt phụ thân rất khó nhìn.

- Thiền Nhi, về sau không cần liên lạc với vị kia nữa.

Ân Thiền Nhi không nghĩ tới Ân Tinh Châu nói ra câu nói này.

- Cái gì?

Ân Thiền Nhi bỗng nhiên giơ mặt lên.

- Thân phận vị kia quá cao quý, Ân gia chúng ta không với nổi.

- Phụ thân, người không phải đang nói đùa chứ?

Ân Thiền Nhi có chút không tin.

Nàng hiện tại không phải Cự Đầu, không có nghĩa tương lai không phải a.

Lại cho Ân Thiền Nhi một chút thời gian, nàng có thể đột phá tới Cự Đầu.

Như vậy Ân Thiền Nhi có thân phận Cự Đầu như thế nào không xứng với Diệp Hạo?

- Phụ thân, vị kia rốt cuộc là ai?

Ân Kinh Vân mở miệng hỏi.

- Ta nói cho ngươi cho dù Hạo Nguyệt cũng không xứng.

Ân Tinh Châu hơi chút trầm ngâm sau đó nói.

Diệp Hạo giấu thân phận, hắn cũng không dám tiết lộ ra ngoài để tránh làm đối phương phản cảm.

Hắn quá rõ ràng cá tính của hai huynh muội này, nếu sau khi bọn họ biết rõ thân phận của Diệp Hạo bọn họ không tuyên dương với khắp thế giới mới lạ?

- Cái gì?

Sắc mặt Ân Kinh Vân đại biến.

Hạo Nguyệt thân phận cỡ nào?

Yêu Nghiệt của Vân Tiêu Cung!

Thế nhưng hiện tại Ân Tinh Châu lại nói Hạo Nguyệt không xứng với Diệp Hạo?

Thân phận của Diệp Hạo đến cùng kinh người như thế nào?

- Vừa rồi ta cùng vị kia nói chuyện không được thuận lợi, vị kia đã có cái nhìn phản cảm đối với Ân gia chúng ta.

Ân Tinh Châu nhìn Ân Kinh Vân cùng Ân Thiền Nhi nói

- Ta không hi vọng các ngươi làm loạn thêm nữa.

- Phụ thân, chúng ta cũng không phải người không hiểu chuyện.

Ân Kinh Vân nhẹ giọng nói.

- Kinh Vân, ta cùng ngươi nói đi.

Ân Tinh Châu biết rõ gia hỏa Ân Kinh Vân này, sự tình một khi liên lụy đến muội muội của hắn thì hắn không bình tĩnh được, tỉ như trước đó Tam Lệnh Ngũ Thân không cho Ân Thiền Nhi đi ra Tông Tộc, Ân Kinh Vân không nhịn được cầu khẩn hắn, cho Ân Thiền Nhi đi cùng để mang theo nàng tiến về Đông Hoa Thành.

Kết quả là gì?

Bị Hạo Nguyệt dẫn người đánh sưng mặt.

- Một câu nói của vị kia thôi cũng khiến cho sự nghiệp nhiều năm của Ân gia chúng ta tiêu tùng trong chốt lát.

Ân Tinh Châu lấy ngữ khí cực kỳ ngưng trọng nói.

Nghe vậy Ân Kinh Vân biến sắc, Ân Thiền Nhi cũng biến sắc.

- Ba ba, hắn rốt cuộc là ai?

- Là người Ân gia chúng ta không trêu chọc nổi.

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần -

. . .

Diệp Hạo rời khỏi Ân gia trở về bên trong Tôn Cấp Chiến Hạm.

La Phù cảm ứng được Diệp Hạo đến thì ra khỏi phòng.

- Khảo hạch thế nào?

- Nhị Phẩm.

- Ngươi giấu nghề.

- Không giấu không được a.

Diệp Hạo bất đắc dĩ nói.

- Kỳ thật ngươi hoàn toàn có thể thông qua phương thức khác.

- Ta không muốn thiếu nhân tình Đông Hoa Hoàng Triều.

Diệp Hạo nói đến đây chú ý tới vẻ mệt mỏi trên mặt La Phù.

- Không cần phải liều mạng như vậy.

- Ta không biết rõ ngươi lúc nào đi?

La Phù cắn cắn bờ môi đỏ bừng nói

- Ta chỉ muốn thừa dịp khoảng thời gian này học thêm một chút.

- Luyện Khí Nhất Đạo, rộng lớn vô biên.

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động, trước mặt La Phù xuất hiện một mặt Thạch Bi.

Nhìn thấy mặt Thạch Bi này, La Phù giật mình.

- Đây không phải Đạo Bia của tiền bối Thạc Quả sao?

- Đạo Bia của tiền bối Thạc Quả so ra còn kém ta.

Diệp Hạo cười nói.

La Phù hơi cảm thụ một phen sau đó trừng lớn hai mắt

- Hiệu quả Đạo Bia của ngươi tựa hồ gấp mấy lần của tiền bối Thạc Quả.

- Ừm.

Diệp Hạo gật đầu

- Có mặt Đạo Bia này, tin tưởng khi ngươi lĩnh ngộ Luyện Khí sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.

Diệp Hạo vừa nói vừa đưa cho La Phù một bầu rượu rồi nói.

- Bầu rượu này có thể làm dịu tình huống thiếu thốn Tinh Thần của ngươi.

La Phù tiếp nhận liền uống một ngụm.

Sau một khắc, nàng liền cảm thấy từng đạo tia nước nhỏ tràn vào Thức Hải, mấy hơi thở sau thần thái La Phù liền sáng láng hẳn lên.

- Đây là rượu gì?

- Do ta tự phối.

Diệp Hạo lên tiếng.

La Phù không hỏi lại.

Nhưng nàng biết bầu rượu này có giá trị không nhỏ.

- Ngày kia Hạo Nguyệt cử hành hội luận đạo, ngươi có hứng thú tham gia không?

Diệp Hạo đột nhiên nghĩ đến cái gì.

- Hạo Nguyệt?

Ánh mắt La Phù lóe lên.

Thiếu Cung Chủ Vân Tiêu Cung? Nàng lại đến Đông Hoa Thành?

Dừng một chút La Phù lại hỏi

- Ngươi đi không?

- Hiện tại không xác định.

Diệp Hạo lắc đầu.

Đối với Diệp Hạo, tham gia hay không tham gia hội luận đạo của Hạo Nguyệt cũng không có gì ghê gớm.

Cùng đám Thiên Kiêu này giao lưu cũng không có chỗ tốt nào, mà đám Thiên Kiêu kia cùng Diệp Hạo giao lưu lại có thể thu hoạch to lớn.

- Cùng đi, có được hay không?

La Phù nhìn Diệp Hạo với thần sắc đầy chờ mong.

- Tốt thôi.

Diệp Hạo gật đầu.

Trong mắt La Phù hiện lên thần sắc kinh hỉ.

- Trước đó khảo hạch có nắm chắc đột phá đến Nhị Phẩm Tôn Cấp không?

- Trước đó còn không nắm chắc, hiện tại có mặt Đạo Bia này, ta nghĩ không có vấn đề.

La Phù nói đến đây nghi ngờ nhìn Diệp Hạo nói

- Ngươi rốt cuộc là Luyện Khí Sư mấy phẩm?

- Ngươi cảm thấy thế nào?

- Ta cảm thấy ngươi rất có thể cùng một cái cấp bậc với Trần Bế Nguyệt.

Trước đó La Phù cảm thấy việc này không có khả năng, thế nhưng theo thời gian này giao lưu cùng Diệp Hạo, La Phù càng cảm thấy Diệp Hạo rất cao thâm.

- Cái này cũng bị ngươi đoán ra?

Diệp Hạo giả bộ chấn kinh hỏi.

- Ngươi thật cùng cấp bậc với Trần Bế Nguyệt?

Mặt mũi La Phù tràn đầy rung động.

- Thế nào?

- Trời ơi, trình độ Luyện Khí của ngươi dĩ nhiên cao như vậy?

Trong lòng Diệp Hạo rất bất đắc dĩ.

Tu vi Luyện Khí của La Phù hạn chế tầm mắt nàng.

Nếu người Diệp Hạo truyền Luyến Khí Chi Đạo cho Trần Bế Nguyệt thì hắn sẽ nhận ra trình độ Luyến Khí Chi Đạo mà Diệp Hạo truyền cho kinh người đến cỡ nào?

Làm sao mà Tôn Cấp Cao Giai Luyện Khí Sư có thể làm được?

- Nếu ngươi có thể ở thời điểm Chung Kết Tái đặt chân đến Nhị Phẩm Tôn Cấp Luyện Khí Sư...

Diệp Hạo trầm ngâm một chutd, nói

- Ta sẽ đưa ngươi một phần đại lễ.

- Đại lễ gì?

- Nói ra còn ý nghĩa gì nữa?

- Ta cảm thấy ngươi nên nói ra, nếu không mãi suy nghĩ sẽ không có tâm tư tu luyện.

- Không có tâm tư tu luyện thì không có ban thưởng.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười đáp.

- Tốt, ta cũng muốn tu luyện.

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần -

. . .

Thời điểm sáng sớm ngày thứ hai, Diệp Hạo chạy tới trường thi, lần nữa thấy Kỷ Thi Lan đứng trước cửa ra vào.

Trên mặt Kỷ Thi Lan tràn đầy nụ cười hạnh phúc.

Xem ra nàng cũng là thiếu nữ rơi vào bể tình.

Thời điểm Diệp Hạo muốn chào hỏi Kỷ Thi Lan lại phát hiện Kỷ Thi Lan quay đầu chỗ khác.

Không muốn phản ứng với mình sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận