Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1332: Thân phận của Diệp Hạo

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

- Dù Lý Mộc Tình không phải Cự Đầu, nhưng ai dám để cho nàng quỳ xuống?

- Đúng vậy, Tiểu Thư của nàng là Hạo Nguyệt.

- Hạo Nguyệt rất có thể là Yêu Nghiệt trong truyền thuyết.

- Ta muốn biết người bên trong sương phòng kia là ai?

Tu Sĩ vây xem càng ngày càng nhiều, một số kẻ gan lớn còn dùng Thần Niệm để thăm dò trong bao sương, nhưng Thần Niệm của họ vừa mới phủ xuống đã bị chấn nát.

Bất kể Tiên Chủ hay Tiên Tôn đều không ngoại lệ.

- Vị bên trong kia nhất định là Tiên Vương.

- Tiên Vương mới có thể để cho Lý Mộc Tình quỳ xuống?

- Có thể tưởng tượng vị bên trong sương phòng kia là tồn tại mà Vân Tiêu Cung cực kỳ kiêng kị, nếu không khi phát sinh chuyện này thì cao tầng của Vân Tiêu Cung tại sao không hiện thân?

- Trước đó ai có thể nghĩ tới Cự Đầu cũng sẽ quỳ như thế?

- Cự Đầu chưa trưởng thành thì nên ẩn núp? Lý Mộc Tình không phải ví dụ sao? Thân phận tôn quý thì như thế nào?

Nghe Tu Sĩ bốn phía nhao nhao thảo luận, Lý Mộc Tình xấu hổ giận dữ đến không biết giấu mặt vào đâu.

Nhưng Diệp Hạo nói nàng nhất định phải quỳ xuống 1 canh giờ

- Đáng chết.

Lý Mộc Tình lại dồn căm hận cho Diệp Hạo.

Trong sương phòng lại có cảnh sắc tường hòa.

Diệp Hạo cùng La Phù ngồi trò chuyện vừa ăn đồ ăn.

- Ngươi đắc tội Vân Tiêu Cung thật không có việc gì sao?

- Không có việc gì.

- Hạo Nguyệt của Vân Tiêu Cung là Yêu Nghiệt, tương lai rất có thể đặt chân Bán Thần cảnh.

- Bỏ mấy chữ “rất có thể” ấy đi, Yêu Nghiệt chắc chắc đặt chân đến Bán Thần cảnh.

- Vậy ngươi còn liều mạng đắc tội các nàng?

- Tương lai ngươi sẽ biết.

Diệp Hạo không giải thích với La Phù.

Mà La Phù cũng không biết Lý Mộc Tình còn quỳ trước cửa sương phòng.

Trên thực tế Diệp Hạo vừa mới giao thủ cùng Vân Tiêu Cung La Phù cũng không biết chút nào.

Thời gian cứ thế trôi qua.

Qua 1 canh giờ Diệp Hạo không chút hoang mang đứng lên.

- Đi thôi.

- Đi đâu?

La Phù cũng đứng lên.

- Đi Vân Tiêu Cung.

Diệp Hạo nói đến đây tay không xé rách không gian, sau một khắc thân ảnh của Diệp Hạo đã xuất hiện trước cửa ra vào, mà lúc này Vũ Tiêu đang mỉm cười chờ đợi.

- Diệp Công Tử.

Diệp Hạo nhìn thoáng qua Vũ Tiêu nói.

- Dẫn ta đi gặp Hạo Nguyệt

- Xin mời đi theo ta.

Vũ Tiêu vui vẻ nói.

Đi tới phòng ngủ của Hạo Nguyệt, Diệp Hạo quét bốn phía một cái sau đó nhìn về phía Hạo Nguyệt, ngay khi hai ngón tay của Diệp Hạo sắp khoác lên cổ tay trắng ngần của nàng, Đoạn Toàn nhắc nhở.

- Nếu trình độ Đan Đạo của ngươi không tới Tôn Cấp Cao Giai Đan Sư, ta khuyên ngươi đừng nên tự nhóm lửa thiêu thân.

Diệp Hạo cười cười sau đó khoác tay lên cổ tay trắng của Hạo Nguyệt.

- Mấy hơi thở sau đám người liền thấy từng sợi hắc sắc độc tố từ thể nội Hạo Nguyệt bay ra, khi hắc sắc độc tố vừa thoát ra thì bị một đạo Ngũ Sắc Hỏa Quang đốt cháy.

- Bản Nguyên Đan Hỏa.

Đoạn Toàn hoảng sợ bật thốt.

- Bản Nguyên Đan Hỏa?

Vũ Tiêu giật mình.

- Phương pháp ngưng tụ Bản Nguyên Đan Hỏa đã sớm thất truyền, không nghĩ tới ta sinh thời lại vẫn có thể nhìn thấy.

Đoạn Toàn kích động có chút nói năng lộn xộn.

- Bản Nguyên Đan Hỏa có gì lợi hại?

Một Trưởng Lão của Vân Tiêu Cung nhẹ giọng hỏi.

- Bản Nguyên Đan Hỏa có thể loại bỏ sạch sẽ tạp chất của dược liệu, đồng thời khi ôn dưỡng Tiên Đan còn có thể gia tăng phẩm chất Đan Dược.

Đoạn Toàn nghĩ một lát mới nói.

- Có người đồn rằng chỉ cần nắm giữ Bản Nguyên Đan Hỏa thì có thể luyện chế ra Tuyệt Phẩm Tiên Đan.

- Tuyệt Phẩm Tiên Đan.

Sắc mặt vị Trưởng Lão kia cuồng biến.

Ai mà không biết Tuyệt Phẩm Tiên Đan có thể gặp mà không thể cầu.

Thanh niên trước mắt này lại có khả năng sản xuất hàng loạt.

- Ngươi có thể xem thấu Đan Đạo tu vi của hắn không?

Trưởng Lão kia của Vân Tiêu Cung hỏi tiếp.

- Tôn Cấp Thập Nhất.

Đoạn Toàn mở miệng nói.

- Chỉ có tu vi này trở lên mới có thể đối kháng cỗ độc tố này.

Giờ khắc này Vân Tiêu cùng toàn bộ Tu Sĩ trong phòng đều kích động.

Tôn Cấp Thập Nhất!

Cái này khái niệm gì?

Toàn bộ Tứ Trọng Thiên chỉ sợ không có ai có tu vi Đan Đạo như thế.

Đúng lúc này Diệp Hạo thu tay về nói.

- Độc tố trong thể nội Hạo Nguyệt đã giải, tu dưỡng hai ba ngày thì có thể khỏi rồi.

- Thể nội không có còn sót lại?

Một Trưởng Lão vô ý thức hỏi.

- Ngươi đang hoài nghi ta?

Sắc mặt Diệp Hạo khó coi mở miệng nói.

- Tam Trưởng Lão, không thể thất lễ với Diệp Công Tử như vậy.

Vũ Tiêu nhắc nhở.

- Đa tạ.

Lúc này Hạo Nguyệt mở ra hai con ngươi nhìn Diệp Hạo nói.

- Gặp qua hắn sao?

- Ngươi biết là ai?

- Lúc trước cùng từng gặp mặt một lần.

- Ngươi biết được cái gì?

- Nếu ta đoán không nhần thì vị này hẳn là Độc Tinh.

- Độc Tinh?

- Nói cách khác hắn cũng là một Yêu Nghiệt giống như ngươi.

- Hắn rất khó đối phó.

- Lấy thực lực của ngươi thì cần chú ý một chút, xác suất hạ độc thành công của hắn sẽ không cao.

Diệp Hạo nói đến đây thì đứng lên.

- Bất quá việc hôm nay cũng là bài học cho ngươi, đừng cảm thấy ngươi là Yêu Nghiệt thì có thể coi trời bằng vung.

- Đợi sau khi ta khỏi hẳn sẽ đi giết hắn.

- Ngươi không giết được hắn.

- Tại sao?

- Yêu Nghiệt thực sự rất chết.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Còn nữa nếu ngươi bức bách Độc Tinh, thì không biết bao nhiêu Sinh Linh sẽ gặp nạn. Tính tình của Độc Tinh ta nhìn ra một chút, hắn cũng không phải loại lương thiện.

- Chẳng lẽ mặc cho hắn tùy ý đả thương người?

- Đả thương người nhất định có mục đích.

Diệp Hạo nhìn xem Hạo Nguyệt nói.

- Ta cảm thấy ngươi nên điều tra một phen rồi mới kết luận.

Hạo Nguyệt trầm mặc xuống.

- Còn nữa thị nữ của ngươi rất ngông cuồng.

Diệp Hạo chỉ Lý Mộc Tình nói.

- Ta dạy dỗ một phen, nếu ngươi cảm thấy ta làm ngươi mất mặt, thì lúc nào cũng có thể tới tìm ta.

Diệp Hạo vừa dứt lời liền nhìn La Phù bên cạnh nói.

- Chúng ta đi.

- Chậm đã.

Vũ Tiêu nói khẽ.

- Diệp Công Tử, Vân Tiêu Cung còn chưa đền đáp ơn cứu mạng của Hạo Nguyệt đây.

- Ta cứu Hạo Nguyệt chỉ cảm thấy nàng là một người phân rõ phải trái.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói ra.

- Chỉ vậy mà thôi.

Nhìn Diệp Hạo rời đi sắc mặt của cao tầng Vân Tiêu Cung đều không tốt.

Diệp Hạo căn bản không để Vân Tiêu Cung vào trong mắt.

- Tra.

Vũ Tiêu quét mắt toàn trường một cái nói.

- Phát động lực lượng tình báo của Vân Tiêu Cung, cần phải tra ra thân phận của vị này.

Vân Tiêu Cung không hổ là Thế Lực Đỉnh Cấp ở Tứ Trọng Thiên.

- Ngắn ngủi nửa canh giờ đã phân tích ra thân phận của Diệp Hạo.

- Cung Chủ, căn cứ các phương phân tích chúng ta cảm thấy vị này có thể là Diệp Hạo của Cửu Trọng Thiên.

Đường Chủ Tình Báo Đường nói ra câu nói này, trong mắt tràn đầy thổn thức.

Vũ Tiêu giật mình, chợt khẽ thở dài.

- Trách không được vị này chướng mắt hậu báo của Vân Tiêu Cung ta.

- Cung Chủ, Diệp Hạo rất nổi danh?

Một Trưởng Lão nghi ngờ hỏi.

- Vị này có một cái danh hiệu?

-Danh hiệu gì?

- Yêu Nghiệt trong Yêu Nghiệt.

Nghe vậy Tu Sĩ toàn trường đều hít một hơi lạnh.

Nên cường hãn cỡ nào mới có thể thu được danh hiệu này?

- Có lẽ các ngươi cảm thấy cái danh xưng này không thể tưởng tượng, nhưng trên thực tế Diệp Hạo xuất đạo đến nay chưa bại một lần.

Vũ Tiêu ung dung mà nói ra.

- Vị này trước sau đánh bại hơn 5 vị Yêu Nghiệt trở lên, càng thêm trọng yếu là những Yêu Nghiệt kia đều không bức ra cực hạn của hắn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận