Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 135: Kiếm Quyết Tinh Thần

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



-----------------------------------------------------

Động Phủ mang ý nghĩ cơ duyên!

Diệp Hạo theo Nhị Cẩu Tử vội vàng tiến vào bên trong cánh cửa.

Nhưng hai người dạo qua một vòng kinh ngạc phát hiện trong Động Phủ trống rỗng không có cái gì.

- Ánh sáng đâu?

Diệp Hạo hỏi Nhị Cẩu Tử.

Trên mặt nó cũng đầy mờ mịt, nó cũng không biết ánh sáng đi đâu mất rồi?

Làm sao bây giờ?

Tiếp tục tìm!

Diệp Hạo và Nhị Cẩu Tử không tin tìm một lần lại một lần.

Lúc đến mười hai giờ, bỗng nhiên có ánh sáng xuất hiện bên trong Động Phủ, mà bên trong ánh sáng này xuất hiện một thiếu niên áo trắng phong thần như ngọc cầm kiếm mà đứng.

Lúc thiếu niên áo trắng vung kiếm, Cửu Thiên Tinh Thần cùng di chuyển, sau đó ánh sáng Cửu Thiên Tinh Thần tràn vào thanh kiếm trong tay anh ta.

Lúc thiếu niên áo trắng chém xuống, một pho tượng Ma Ảnh to lớn hóa thành tro tàn trong chớp mắt.

- Dẫn Tinh Thần Chi Quang, Uẩn Tinh Thần Kiếm Mang, có thể trảm tất cả.

Thiếu niên áo trắng thản nhiên nói.

Giọng nói anh ta vượt qua dòng sông lịch sử cuồn cuộn vang lên trong tai Diệp Hạo, cùng lúc đó thân ảnh thiếu niên áo trắng không ngừng biến ảo trong mắt hắn.

Truyền thừa!

Diệp Hạo hiểu rõ thiếu niên áo trắng đang thông qua phương thức này truyền thừa kiếm pháp cho mình.

Lúc Diệp Hạo hội tụ tinh thần chăm chú quan sát, Nhị Cẩu Tử cũng mở to hai mắt minh ra mà nhìn.

Thanh niên áo trắng chỉ lộ ra một lần rồi thản nhiên nói:

- Kiếm Quyết Tinh Thần có yêu cầu tư chất cực cao, nếu một lần đều không nắm giữ được, như vậy không cần thiết tiếp tục tu luyện.

- Nếu ai có thể tu luyện thành công Kiếm Quyết Tinh Thần tầng một, có thể lại đến nơi này.

Vừa mới nói xong, bóng dáng thanh niên biến mất.

- Chủ nhân, anh nhớ kỹ không?

- Ừm.

Diệp Hạo khẽ gật đầu.

Lúc này Nhị Cẩu Tử mở to hai mắt nói:

- Làm sao có thể?

- Có vấn đề gì sao?

- Tư chất của tôi là Thượng Phẩm, nhưng tôi chỉ nhớ ba phần.

- Loại người trẻ tuổi kém phát triển như cậu có thể so sánh với tôi à?

Diệp Hạo khinh thường nhếch miệng.

Diệp Hạo biết tư chất của mình vượt qua cả Thượng Phẩm.

Nhị Cẩu Tử chỉ có cười khổ.

Thượng Phẩm mà còn trẻ kém phát triển à?

- Đi.

Lúc Diệp Hạo và Nhị Cẩu Tử ra khỏi cánh cửa, nó liền biến mất không thấy nữa.

- Chủ nhân, lần sau chúng ta vào bằng cách nào đây?

Diệp Hạo suy nghĩ một chút, đi về phía cánh cửa biến mất, lúc hắn cách cánh cửa gần 3 mét, cửa tự động xuất hiện.

- Hóa ra cánh cửa này vẫn luôn ở đó.

Nhị Cẩu Tử vừa kinh ngạc vừa vui mừng nói.

Diệp Hạo cũng yên tâm.

Kiếm Quyết Tinh Thần còn kinh khủng hơn Kiếm Quyết Hắc Long gấp mấy lần, bởi vậy bất luận thế nào, Diệp Hạo phải tu luyện nó thành công.

Mà Kiếm Quyết này có thể xem như một đòn sát thủ.

Sau đó Diệp Hạo đi tới bên cạnh Hiểu Minh, anh ta vẫn còn đang hôn mê.

Diệp Hạo lấy một viên Liệu Thương đan cho Hiểu Minh nuốt vào, không lâu sau cậu ta tỉnh lại.

Lúc anh ta nhìn thấy Nhị Cẩu Tử ngồi xổm bên người, muốn ra tay với Nhị Cẩu Tử theo bản năng.

- Nhị Cẩu Tử đã bị tôi thu phục.

Lúc này Diệp Hạo giữ Hiểu Minh lại, nói.

- Cậu thu phục?

Hiểu Minh mở to mắt nhìn.

- Sao cậu có thể thu phục được vậy?

- Tôi có thủ đoạn của mình.

Diệp Hạo cười ha ha nói.

Vẻ mặt Hiểu Minh nhìn Diệp Hạo không khỏi thay đổi, hắn luôn cảm thấy Diệp Hạo rất thần bí.

Bây giờ Diệp Hạo càng cho anh ta cảm giác thần bí.

Đúng lúc này, Hiểu Minh đột nhiên nhớ tới cánh cửa kia, lúc hắn nhìn về phía cánh cửa lại phát hiện nó đã biến mất.

- Cánh cửa kia đâu?

- Tôi dẫn anh đi.

Diệp Hạo đứng dậy nói.

Nhìn cánh cửa xuất hiện một lần nữa, vẻ mặt Hiểu Minh nhìn Diệp Hạo lại khác.

- Anh vừa vào sao?

- Ừm.

- Bên trong có gì?

- Bên trong có một bộ Kiếm Pháp truyền thừa.

- Cái gì?

Hiểu Minh giật mình nói.

- Tôi đoán cần thêm một đoạn thời gian mới mới học được.

Rất nhanh Diệp Hạo nói đơn giản chuyện vừa rồi một lần.

Hiểu Minh nghe Diệp Hạo nói vậy trong lòng càng cảm thấy hứng thú hơn.

- Để tôi ở đây xem sao.

Hiểu Minh đâu nguyện ý rời đi.

- Làm chứng minh thân phận cục Linh Dị cho Nhị Cẩu Tử đi.

Diệp Hạo trầm ngâm một lát rồi đề nghị.

Thế giới này còn có không ít Đạo Sĩ.

Nếu Nhị Cẩu Tử bị giết, mình sẽ mất đi một trợ thủ đắc lực.

- Anh đi cục Linh Dị tìm Niên Niên làm cho.

Hiểu Minh trả lời.

Nghe Hiểu Minh nói vậy, Diệp Hạo mang Nhị Cẩu Tử đến cục Linh Dị, ngoại trừ làm chứng minh thân phận bên ngoài cho Nhị Cẩu Tử, hắn còn làm cho Thanh Thanh, Đường Đường, Mặc Mặc, Đường Phiên Phiên, thậm chí còn cả mình.

Dù sao đây là chứng minh bán chính thức thân phận của bọn họ.

Ai cũng không thể cam đoan sau này không cần dùng đến?

- Con chó xấu như vậy!

Lúc Đường Phiên Phiên nhìn thấy Nhị Cẩu Tử khẽ giật mình.

- Con mẹ nó, cô mới xấu ấy?

Nhị Cẩu Tử vốn bướng bỉnh lỳ lợm, bây giờ Đường Phiên Phiên nói nó xấu trước mặt mọi người, sao nó có thể chịu đựng được?

Thanh Thanh vội vàng đứng phía trước Đường Phiên Phiên.

- Đây là một con Cẩu Yêu.

- Đã bị tôi thu phục rồi.

Diệp Hạo cười nói.

- Luyện Huyết tầng ba mà anh vẫn có thể thu phục?

Ánh mắt Thanh Thanh nhìn Diệp Hạo đầy nghi ngờ.

- Có vấn đề gì hả?

- Tôi rất hoài nghi nha.

- Có tin tôi thu phục cô hay không?

- Anh tới đây.

Thanh Thanh vẫy vẫy tay cười híp mắt nói.

- Cô đợi đó.

Diệp Hạo trừng cô nàng một cái.

- Phiên Phiên, chị đưa Nhị Cẩu Tử đến chỗ cha mẹ tôi đi.

- Cậu thì sao?

- Tôi sắp đến ranh giới đột phá.

- Ừm, giao cho tôi.

- Tôi đi cùng cô.

Thanh Thanh vẫn không yên lòng về Nhị Cẩu Tử.

- Em cũng đi, em cũng đi.

Mặc Mặc 14 ~ 15 tuổi đang trong độ tuổi ham chơi, bởi vậy cô thích đi ra ngoài nhất.

- Đúng rồi, đây là chứng minh thân phận của các cô.

Diệp Hạo phát chứng minh thân phận cho từng người.

(Truyện được thực hiện bởi HámThiênTàThần - )



Diệp Hạo đột phá thuận lý thành chương.

Lúc Diệp Hạo đặt chân đến cảnh giới Luyện Huyết, hắn cảm nhận được sự cường đại trước đó chưa từng có, loại cường đại này sâu tận bên trong.

Cảnh giới Luyện Huyết vậy mà luyện hóa huyết dịch bản thân, làm nó càng cô đọng hơn.

Máu tươi là nguồn suối lực lượng. Bởi vậy, huyết dịch càng cô động, thực lực hắn cũng càng mạnh.

Sau khi Diệp Hạo đột phá, cố gắng củng cố cảnh giới của mình vững chắc trong ba ngày, sau đó hắn đi đến Macao.

Diệp Hạo không quên bệnh tình của Lam Thanh Thanh.

Trước đó, hắn không có thời gian, đên giờ mới được rảnh.

Sòng bạc Gia Hoa!

Lam Thanh Thanh đi cùng thư ký tới gặp Hội Đồng Quản Trị.

Thực ra, trước khi đến đây, cô đã đã có dự cảm không tốt.

Bởi Hội Đồng Quản Trị do 12 cổ đông đề nghị mở ra.

Mà thành viên của Hội Đồng Quản Trị chỉ có mười lăm người.

Nói cách khác, chắc chắn 12 cổ đông kia ngầm tiến hành thỏa thuận gì đó.

Không thể không nói, bọn họ đột nhiên tổ chức hội nghị làm Lam Thanh Thanh không trở tay kịp.

Lúc Lam Thanh Thanh xuất hiện trong ban giám đốc, 17 cổ đông còn lại đã đến.

Ánh mắt bọn họ đều không hẹn mà cùng nhìn về phía cô nàng.

Trên mặt Lam Thanh Thanh vẫn giữ vẻ tươi cười, khí định thần nhàn.

- Bác Trương, Bác Lưu, chú Lý, không biết mọi người vội vàng tổ chức hội nghị vì chuyện gì?

Bạn cần đăng nhập để bình luận