Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1351: Ban thưởng

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

- Cửu Chuyển Linh Lung Thú đâu?

Cùng Kỳ nói chuyện này với Đào Ngột, Đào Ngột nghi ngờ hỏi lại Diệp Hạo.

- Cửu Chuyển Linh Lung Thú không ở chỗ ta.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

- Vậy ở nơi nào?

- Ta có thể dẫn ngươi đi xem.

Diệp Hạo nhìn thoáng qua Đào Ngột nói.

Đào Ngột trầm mặc.

Sau một lát mới nói:

- Ngươi đổi chiến sủng đi.

- Không thể.

Diệp Hạo không chút do dự từ chối.

- Ngươi đừng ép ta.

Đào Ngột nhìn Diệp Hạo ánh mắt lộ ra từng đạo hàn quang.

- Ép ngươi thì sao?

Diệp Hạo sao có thể giao Hỗn Độn Thanh Liên ra được?

Thanh Liên tương lai có khả năng đặt chân Bán Thần Cảnh nha!

Đào Ngột hướng phía Diệp Hạo tới gần một bước.

Diệp Hạo đứng đó bất động.

Xích Luyện Tiên Tử biến sắc.

- Diệp Thiên, ngươi không phải đối thủ của hắn.

Xích Luyện Tiên Tử vừa nói đến đây, ánh mắt Đào Ngột lạnh như băng nhìn cô.

Nàng đành rùng mình một chút.

Lúc này Lôi Loan Tiên Tử âm thầm truyền âm cho nàng.

- Thượng cổ hung thú, tốt nhất không nên trêu chọc.

- Nhưng mà ——.

Xích Luyện Tiên Tử vừa nói đến đây bị Diệp Hạo ngắt lời:

- Không có nhưng nhị gì hết? Chẳng lẽ ngươi nghĩ hai thầy trò chúng ta cũng trộn vào sao?

Xích Luyện Tiên Tử yên lặng không nói.

- Ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng.

Đào Ngột nhìn chằm chằm Diệp Hạo nói:

- Ngươi cho hay không cho?

Sau một khắc, một thân ảnh từ trong thức hải Diệp Hạo đi ra.

- Đào Ngột, nếu ngươi dám đụng đến một sợi lông của đệ đệ ta, có tin ta đập nát xương cốt của ngươi?

Mở miệng chính là một nữ tử phong hoa tuyệt đại.

Toàn thân tỏa ra một cỗ khí tức cao cao tại thượng, một cái phất tay cũng tràn đầy uy nghiêm.

- Ý niệm hóa thân.

Đào Ngột kinh ngạc nhìn cô gái trước mặt nói.

- Nếu ngươi đã biết đây là ý niệm hóa thân, phải biết bản tôn ta lúc nào cũng có thể đến đây.

Thải Kỳ Lân lạnh lùng nói.

Đào Ngột và Cùng Kỳ liếc nhau, ý thức được chuyện vượt quá khả năng.

Bán Thần!

Đào Ngột và Cùng Kỳ có thể không quan tâm cường giả Tiên Vương Đỉnh Phong, bởi vì hai bọn nó vốn là cường giả tại cảnh giới này.

Nhưng mà liên lụy đến Bán Thần thì không thể không thận trọng.

- Làm sao bây giờ?

Đào Ngột truyền âm cho Cùng Kỳ nói.

- Cho hắn.

Cùng Kỳ trầm giọng nói.

- Cho hắn?

Đào Ngột kinh ngạc.

- Tiểu tử kia có thể liếc mắt nhận ra Hỗn Độn Thanh Liên, điều này nói rõ cái gì? Điều này nói rõ tạo hóa của đối phương không phải chúng ta có thể tưởng tượng.

Cùng Kỳ nhìn Đào Ngột nói:

- Còn nữa, chúng ta ngăn cản hắn vốn vi phạm ý nguyện của chủ nhân.

Thật ra, Cùng Kỳ còn có một câu chưa hề nói.

Ngăn trở thế nào?

Làm sao ngăn cản?

Thật ngăn cản Diệp Hạo, Thải Kỳ Lân giáng lâm làm sao bây giờ?

- Nếu để cho ta biết ngươi ngược đãi nó đừng trách ta không khách khí với ngươi.

Đào Ngột hung tợn nhìn Diệp Hạo nói.

- Ngươi cảm thấy ta có thể ngược đãi chiến sủng của ta?

Diệp Hạo từ tốn nói.

- Ngươi tốt nhất nhớ kỹ lời ngươi vừa nói.

Đào Ngột thần sắc trầm xuống.

- Ha ha.

- Ngươi cười cái gì?

- Ngươi rất lo lắng cho nó đúng không?

Diệp Hạo chỉ vào trứng chiến sủng trong ngực nói.

- Nói nhảm.

Đào Ngột tức giận nói.

- Đã ngươi khẩn trương như vậy nó, vì sao không thực chất hành động đi?

- Ngươi có ý gì?

- Chẳng lẽ sau này xảy ra chuyện gì ngươi cũng để nó xông pha chiến đấu?

- Ngươi muốn chiến sủng?

Đào Ngột rốt cuộc minh bạch.

- Ngươi sai.

Diệp Hạo lắc đầu:

- Ta chỉ muốn cho nó không khổ cực thôi?

- Lừa gạt ai đây?

Đào Ngột cười lạnh.

- Muốn chiến sủng thì nói thẳng, làm gì vòng vo như thế?

- Ách.

Diệp Hạo ngây ngẩn.

- Năm đó chủ nhân nói qua, ai mở ra khóa lớn thì có tư cách lựa chọn ba chiến sủng.

- Sao ngươi không nói sớm?

Diệp Hạo tức giận nói.

- Không phải ta chưa kịp nói sao?

Nhìn thấy vẻ mặt trêu tức của Đào Ngột, Diệp Hạo biết nó cố ý.

Diệp Hạo tức giận đồng thời lần nữa liên hệ Tạo Hóa Thụ bên thức hải.

- Đến lúc ngươi thể hiện rồi.

- Ngươi đi về phía trước mười mét, lại hướng trái đi tám mét, lại hướng về trước hai mét, ừm, trứng.

- Đây là trứng gì?

- Huyền Điểu.

- Được xưng thiên địa cực tốc Huyền Điểu?

- Huyền Điểu có tốc độ tuyệt thế vô song, thế gian không bao nhiêu có thể sánh bằng?

Tạo Hóa Thụ trầm giọng nói:

- Huyền Điểu tương lai có hi vọng đặt chân Tiên Vương Đỉnh Phong.

Tạo Hóa Thụ thật sự có thể.

Bởi vì bản thân Diệp Hạo có tạo hóa quá nhiều.

Nhìn thấy Diệp Hạo tìm được Huyền Điểu, Cùng Kỳ và Đào Ngột liếc nhau, đều từ trong mắt đối phương nhìn thấy kinh sợ.

Trước đó, bọn hắn còn không xác định Diệp Hạo có phải thật xem thấu những chiến sủng này hay không, sau khi Diệp Hạo dễ dàng tìm được Huyền Điểu, bọn hắn đã chắc chắn.

- Đi thẳng trước ba trăm hai mươi mét, lại rẽ phải đi một trăm mười mét.

Tạo Hóa Thụ còn nói thêm. Diệp Hạo dựa theo chỉ dẫn nhìn thấy một quả trứng có hoa văn răng nanh, hơn nữa bên trên quả trứng này tản ra từng đợt khí tức tanh hôi.

Diệp Hạo nhăn mặt:

- Ta nói ngươi có phải nhầm rồi hay không? Vì sao ta cảm thấy giống trứng hỏng?

- Thiên Cẩu.

Tạo Hóa Thụ lời ít mà ý nhiều nói.

- Thiên Cẩu?

Diệp Hạo hoảng sợ bật thốt.

- Thiên Cẩu trời sinh ẩn chứa thôn phệ chi lực đáng sợ.

Tạo Hóa Thụ nói:

- Vì vậy chỉ cần Thiên Cẩu có thể thuận lợi trưởng thành, tương lai trở thành Tiên Vương Đỉnh Phong không thành vấn đề.

- Ta nghe nói Thiên Cẩu rất tàn bạo.

- Ngươi cảm thấy Cùng Kỳ và Đào Ngột không tàn bạo hả?

- Cũng thế.

- Nhưng Thiên Cẩu đúng tàn bạo, bởi vì bọn chúng đời đời kiếp kiếp đều muốn thôn thiên.

- Thôn thiên?

Diệp Hạo im lặng.

- Ngươi còn không nói, ngươi biết vì sao thời kỳ Thượng Cổ thiên địa sụp đổ thành Cửu Trọng Thiên không? Trong đó có công lao lão tổ tông Thiên Cẩu.

Tạo Hóa Thụ bình tĩnh nói:

- Thiên Cẩu cắn Thương Thiên một lỗ hổng lớn, khiến thiên địa vốn lung lay sắp đổ sụp đổ luôn.

- Thương Thiên cũng có thể cắn nát?

- Ngươi nói xem?

Diệp Hạo trầm mặc.

Hăn không biết lúc mình yên lặng, tròng mắt Cùng Kỳ và Đào Ngột đã muốn trợn lồi ra.

Bọn hắn không ngờ Diệp Hạo tìm được Huyền Điểu sau đó còn tìm được Thiên Cẩu.

- Ngươi chọn xong chưa?

Đào Ngột nhìn thấy Diệp Hạo yên lặng, hỏi.

- Xong.

Diệp Hạo bừng tỉnh sau khi trả lời.

Đào Ngột thật sâu nhìn Diệp Hạo, nói:

- Các ngươi đã đạt được chiến sủng, như vậy phải tu luyện Thông Linh Chi Thuật.

- Không phải Tuần Thú Chi Thuật sao?

Diệp Hạo tỏ rõ vẻ kinh ngạc.

Đào Ngột giận dữ.

- Ngươi nói cái gì?

- Không có gì, ngươi tiếp tục đi.

Diệp Hạo ngượng ngùng nói.

Tuy mọi người đều biết Thông Linh Chi Thuật là Tuần Thú Chi Thuật, nhưng vấn đề là không thể câu nói này trước mặt được.

- Các ngươi đi theo ta.

Đào Ngột liếc Diệp Hạo rồi dẫn theo bọn hắn đi đến phía trước.

Càng đi tới, Diệp Hạo càng nghi ngờ, bởi vì phương hướng bọn hắn tiến lên căn bản không đường đi, nhưng ngay sau đó Diệp Hạo nhìn thấy thân ảnh Đào Ngột giống như xuyên qua một đạo gợn sóng, biến mất ngay trước mặt hắn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận