Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1353: Đánh vỡ cực hạn

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

Đệ Tam Cảnh!

Điều này đại biểu cho việc nửa bước đặt chân đến Thần cảnh.

Tồn tại như vậy dù chủ nhân của bọn họ năm đó cũng không đạt tới!

- Ngươi ——.

Cùng Kỳ chỉ Diệp Hạo không biết nên nói cái gì.

- Tư chất của ta không biết có thể tu luyện Thông Linh Thuật cao cấp không?

Diệp Hạo nhìn Cùng Kỳ lạnh nhạt hỏi.

Cùng Kỳ cười khổ.

Với tư chất của Diệp Hạo dù tu luyện Thông Linh Thuật cao cấp nhất ở đây cũng dư xài.

- Có thể.

- Cảm ơn.

Nghe Diệp Hạo cảm ơn mình, vẻ mặt Cùng Kỳ trở nên quái dị.

Bởi vì với tư chất của Diệp Hạo không cần nói những lời này.

- Cây cột này đo cái gì?

Lúc này, Lôi Loan Tiên Tử hỏi.

- Cây cột này đo tạo hóa.

Cùng Kỳ nhìn Lôi Loan Tiên Tử nói.

- Tạo hóa?

- Một tu sĩ tư chất cao tới đâu, không có tạo hóa tương xứng, chắc chắn không thể đi bao xa.

Cùng Kỳ nói đến đây, nhìn Diệp Hạo nói.

- Ngươi nhìn ta làm gì?

Diệp Hạo liếc Cùng Kỳ nói.

- Nếu tạo hóa của ngươi có thể vượt qua chủ nhân nhà ta thì ta sẽ cho ngươi một cơ duyên.

- Ngươi có thể có cơ duyên gì?

Làm cho Cùng Kỳ không ngờ là Diệp Hạo nói ra những lời này.

- Xem thường ai?

- Xem thường ngươi.

- Tiểu tử, ta phải chém ngươi thành muôn mảnh.

Cùng Kỳ gầm thét lên.

- Nếu không chúng ta đánh cược đi?

Diệp Hạo cười nhìn Cùng Kỳ nói.

- Cái gì cược?

- Cược tạo hóa của ta có thể vượt qua chủ nhân nhà ngươi hay không?

- Ngươi biết chủ nhân nhà ta bao nhiêu tạo hóa không?

- Bao nhiêu?

- Chín vạn sáu ngàn đạo.

- Cũng không nhiều lắm?

- Ngươi có biết cực hạn là mười vạn tám ngàn đạo tạo hóa không?

- Không biết.

Diệp Hạo nói đến đây, dừng một chút nói:

- Hiện tại ngươi còn muốn cược hay không?

- Tiền đặt cược là cái gì?

Cùng Kỳ không tùy tiện đồng ý.

- Tiền đặt cược hả?

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói:

- Vừa rồi ngươi nói cơ duyên gì?

- Ngươi không phải xem thường cơ duyên của ta sao?

- Xem thường một chuyện, ngươi nói lại một chuyện.

- Nếu tạo hóa của ngươi có thể vượt qua chủ nhân của ta, ta có thể vô điều kiện giúp ngươi ra tay một lần.

Cùng Kỳ nhìn Diệp Hạo chậm rãi nói.

- Cái này không có ý nghĩa gì.

Diệp Hạo khẽ lắc đầu:

- Ngươi cũng biết sau lưng của ta ai?

- Vậy ngươi muốn cái gì?

- Ta cần ngươi che chở thế lực của ta trăm năm.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

- Che chở?

- Ta đắc tội một sát thủ Tiên Vương Đỉnh Phong, ta lo lắng vị này ra tay với thế lực của ta.

Trong mắt Diệp Hạo lóe ra tinh mang.

- Tất nhiên, nếu trong vòng trăm năm ngươi xử lý vị kia, như vậy ngươi lúc nào cũng có thể rời khỏi thế lực của ta.

- Trăm năm?

Trong lòng Cùng Kỳ bàn tính toán một chút nói:

- Ngươi không lo ta ra tay với thế lực của ngươi?

- Nếu ngươi ra tay với thế lực của ta, ta sẽ trả thù vượt qua tưởng tượng của ngươi.

Cùng Kỳ run lên một cái.

Hắn tin Diệp Hạo có thể làm được.

- Ý ngươi là trăm năm sau ngươi có thể ứng phó sát thủ Tiên Vương Đỉnh Phong này?

Đào Ngột nghi ngờ nhìn Diệp Hạo nói.

- Tự vệ thì không có vấn đề.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Trăm năm sau, Diệp Hạo không thể có được Tiên Vương Đỉnh Phong.

Nhưng hắn chỉ cần bảo đảm thần hồn phân thân có thể kéo dài là được.

Mà bây giờ ngay cả tư cách này cũng không có.

Đào Ngột nhìn Diệp Hạo, vẻ mặt càng thêm kinh nghi bất định.

- Nếu tạo hóa của ngươi vượt qua chủ nhân nhà ta, ta tặng cho ngươi một viên Thái Thương Cổ Thú tinh phách.

- Thái Thương Cổ Thú tinh phách?

- Tinh phách do tinh huyết và hồn phách kết hợp, có thể bộc phát ra một kích đỉnh phong khi còn sống.

Đào Ngột chậm rãi nói nói:

- Thái Thương Cổ Thú năm đó đạt tới Bán Thần Cảnh, một kích đỉnh phong dù Bán Thần đều phải nhượng bộ lui binh.

- Thái Thương Cổ Thú chết rồi hả?

- Chết rồi.

- Sao lại chết thế?

- Không biết.

Đào Ngột lắc đầu.

- Ta chỉ biết chủ nhân ngày đó trở về cả người nhuốm máu, Thái Thương Cổ Thú cũng hấp hối, chủ nhân dốc hết toàn lực vẫn không có thể giữ được, khi sắp chết, hắn dúng tinh huyết và hồn phách bản thân hóa thành ba tinh phách.

- Không phải năm viên tinh phách sao?

- Có hai giọt đã tiêu hao.

- Tinh phách a.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói nói:

- Cũng được.

Nói đến đây, Diệp Hạo đi tới cột kiểm tra tạo hóa, sau khi bàn tay Diệp Hạo chạm vào, một đạo lại một đạo tạo hóa quang hoa nở rộ.

Một trăm đạo!

Một ngàn đạo!

Một vạn đạo!

Nhìn con số không ngừng cuồng tiêu vô luận Xích Luyện Tiên Tử hay Lôi Loan Tiên Tử đều kinh trụ.

Thấy cảnh này, họ ý thức được Diệp Hạo là tồn tại họ không tưởng tượng được.

Ba vạn đạo!

Năm vạn đạo!

Bảy vạn đạo!

Khi con số cuồng tiêu đến chín vạn đạo, trong mắt Cùng Kỳ và Đào Ngột đầy khẩn trương sắc.

Bởi vì nhìn tình hình trước mắt con số này hình như có thể vượt qua chủ nhân của bọn họ.

Trong lòng của bọn họ, chủ nhân không thể chiến thắng.

Vừa rồi đã bị Diệp Hạo vượt trên một đầu, bọn hắn không muốn lại bị Diệp Hạo vượt lên nữa.

Chín vạn bốn!

Chín vạn năm!

Chín vạn sáu!

Khi nhìn đến đây, sâu trong nội tâm Cùng Kỳ và Đào Ngột cực kì phức tạp.

Không ngờ chủ nhân uy chấn Cửu Trọng Thiên lại bị một hậu bối dễ dàng vượt qua.

Mà lúc này con số còn đang tiếp tục tăng lên trong.

Chín vạn bảy!

Chín vạn tám!

Chín vạn chín!

Khi con số nhảy lên tới mười vạn cây cột run rẩy kịch liệt.

- Buông tay, buông tay, buông tay.

Đào Ngột vội vàng nói.

Bởi vì cây cột này cực hạn là mười vạn.

Nếu Diệp Hạo còn tiếp tục nắm lấy rất có thể làm cho cây cột hỏng mất.

Xích Luyện Tiên Tử và Lôi Loan Tiên Tử cũng không biết nên nói cái gì.

Tư chất đạt tới khảo nghiệm cực hạn cũng được, nhưng mà tạo hóa còn mẹ nó đạt tới cực hạn.

Cái này còn cho người khác đường sống không?

- Hai người các ngươi cũng tới thử một chút đi.

Cùng Kỳ nhìn Xích Luyện Tiên Tử và Lôi Loan Tiên Tử.

Kết quả khảo nghiệm Xích Luyện Tiên Tử có được một ngàn hai trăm đạo tạo hóa, Lôi Loan Tiên Tử có được hai ngàn một trăm đạo tạo hóa.

Nhìn thấy con số này Xích Luyện Tiên Tử và Lôi Loan Tiên Tử có một cảm giác muốn chui vào khe nứt.

Chênh lệch quá lớn.

- Được rồi, các ngươi đi theo ta đi.

Cùng Kỳ nói.

Ba người theo Cùng Kỳ và Đào Ngột đi tới trong đại điện nhìn thấy rực rỡ muôn màu thư tịch.

- Những thư tịch này đều liên quan tới Thông Linh Thuật sao?

Diệp Hạo kinh ngạc nói.

- Ba ngàn đại đạo có Thông Linh Đạo, được không?

Cùng Kỳ nhìn Diệp Hạo nói.

Nó luôn cảm thấy trong giọng nói của Diệp Hạo xem thường Thông Linh Đạo.

- Những thư tịch này đều do chủ nhân nhà ngươi cất giữ?

Diệp Hạo nói khẽ.

- Ừm.

- Ta có thể tùy tiện xem không?

- Có thể.

Cùng Kỳ nói đến đây, chỉ một cánh cửa nói:

- Trong đại sảnh là cơ sở, bên trong mới là trân phẩm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận