Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1359: Giơ cao đại nghĩa

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

- Cái gì?

Man Thôn khẽ giật mình.

- Loại vấn đền này nên hỏi à?

Tất Nhiên hận rèn sắt không thanh thép nói.

Lúc này Man Thôn mới tỉnh mộng, vội vàng xin lỗi Diệp Hạo.

- Xin lỗi Diệp công tử.

Diệp Hạo khoát tay.

- Không có việc gì.

- Diệp công tử.

Lúc này, một đạo thanh âm nhẹ nhàng vang lên trong tai Diệp Hạo.

- Không biết có thời gian nói một chút.

Diệp Hạo nhìn về phía phương xa, sau một khắc xuất hiện bên trong một mảnh không gian.

Một trung niên áo đen chắp hai tay sau lưng, ánh mắt nóng bỏng nhìn Diệp Hạo.

- Cung Cửu Thượng Thần.

Diệp Hạo hành lễ với Cung Cửu Thượng Thần.

Diệp Hạo dù có thủ đoạn Bán Thần, thế nhưng lễ tiết vẫn nên có.

- Diệp Hạo, nếu ta đoán không sai tu vi ngươi sở dĩ gia tăng nhiều như vậy bởi vì Đạo Đồ kia?

Cung Cửu nhìn Diệp Hạo nói khẽ.

- Thượng Thần muốn nói cái gì?

Diệp Hạo bình tĩnh hỏi.

- Ngươi có thể đưa Đạo Đồ của mình cho ta mượn dùng một chút?

Cung Cửu trầm mặc một hồi, nói.

Diệp Hạo không khỏi nở nụ cười.

- Không thể.

- Diệp Hạo, chẳng lẽ ngươi không nghĩ tới việc Nhân tộc ta ở Cửu Trọng Thiên quật khởi?

- Ngươi không cần lên mặt đạo nghĩa đến dọa ta.

Diệp Hạo cắt đứt lời Cung Cửu.

- Đạo Đồ ta không thể cho mượn.

- Diệp Hạo, sao ngươi ích kỉ như vậy?

Tiểu Liên chỉ trích Diệp Hạo.

- Ích kỉ?

Diệp Hao cười lạnh không thôi.

- Nói cứ như ngươi lương thiện lắm không bằng.

Tiểu Liên đang định nói gì đã bị Diệp Hạo cắt lời.

- Hiện tại nếu ngươi làm ra gương tốt, lấy hết đồ vật trong Túi Càn Khôn ra đưa cho những tộc nhân không có tài nguyên được không?

- Chuyện này sao có thể so sánh?

Tiểu Liên tức giận nói.

- Có phải một chuyện hay không trong lòng ngươi rõ hơn ai hết.

Diệp Hạo nhìn Tiểu Liên, ánh mắt đầy trào phúng.

- Loại người như ngươi luôn lấy đại nghĩa ngụy trang bức bách ngươi khác mà thôi.

- Ngươi cảm thấy những tộc nhân kia có thể thủ được tài nguyên hay sao? Tài nguyên chỉ có thể tập trung trong tay cường giả mới có hiệu quả.

Tiểu Liên nhìn Diệp Hạo, nói từng chữ.

Diệp Hạo không khỏi đưa tay ra.

Tiểu Liên cảnh giác nhìn hắn.

- Ngươi có ý gì?

- Nếu ta nhớ không nhầm trong tam đại Bán Thần nhân tộc, tu vi mạnh nhất là Cát Huyền Thượng Thần, nhỉ?

Diệp Hạo cười tủm tỉm nhìn Tiểu Liên.

- Như vậy dựa theo lời ngươi nói có phải nên đưa tài nguyên cho Cát Huyền Thượng Thần?

- Tông chủ nhà ta cũng là Bán Thần.

- Bán Thần cũng chia tam lục cửu đẳng.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Thải Kỳ Lân không phải chính là ví dụ? Hôm nay nếu không phải ta xuất hiện, ngươi cảm thấy Bách Linh Vực còn có thể tồn tại?

Dừng một chút Diệp Hạo lại nói.

- Cung Cửu Thượng Thần so với Thải Kỳ Lân lại có thể mạnh hơn bao nhiêu?

Trong lúc nhất thời Tiểu Liên ngậm miệng không nói gì.

- Sao không nói? Ngươi phản bác ta đi.

Diệp Hạo cười nhạo nói.

- Cả ngày đại biểu cho chính nghĩa. Trên thực tế, loại người như ngươi là vô sỉ nhất, bởi vì ngươi giơ cao lá cờ đại nghĩa, đưa toàn bộ những người không thuận ý ngươi vào loại khác.

- Không cho phép ngươi nói xấu ta.

Tiểu Liên quát.

- Nói xấu?

Diệp Hạo ha ha cười.

- Tiểu Liên, ta hỏi ngươi, nếu hiện tại cần ngươi hi sinh mới có thể cứu vãn được toàn bộ tộc đàn, ngươi có thể xả thân vì nghĩa?

Tiểu Liên đang muốn đáp Diệp Hạo lại nói.

- Không nên trả lời đó là điều hiểu nhiên, cẩn thận hỏi nội tâm ngươi một chút, ngươi thật sự can tâm?

Tiểu Liên trầm mặc.

Chốc lát sau nhìn về phía Cung Cửu nói.

- Tông Chủ.

Cung Cửu nói khẽ.

- Tiểu Liên, ngươi biết quy tắc sinh tồn ở Cửu Trọng Thiên là gì không?

- Là gì?

- Cạnh tranh sinh tồn, kẻ phù hợp mới có thể sinh tồn.

Cung Cửu nhàn nhạt nói.

- Chỉ cần ngươi cảm thấy đúng, ngươi đi làm là được, không cần để ý kẻ khác.

- Tông Chủ, ý ngươi là nhiều năm như vậy ta kiên trì sai rồi?

- Trên đời này không đúng sai tuyệt đối.

Cung Cửu lắc đầu.

- Trên đời này thật sự không có đúng sai tuyệt đối, nhưng việc ngươi làm phải đúng bản tâm.

Diệp Hạo chen miệng vào.

- Ngươi không ngại để tay lên ngực tự hỏi mình làm đúng hay chưa?

- Diệp Hạo.

Cung Cửu cau mày.

- Ngươi không nên đánh vỡ tâm cảnh Tiểu Liên.

- Tâm thiên sứ làm chuyện ác ma, tâm cảnh như vậy giữ làm gì?

Diệp Hạo lườm Cung Cửu một cái.

- Diệp Hạo.

Cung Cửu cắt đứt lời Diệp Hạo.

- Chúng ta đang nói chuyện hợp tác.

- Ta không có hứng hợp tác với ngươi.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Ta cảm thấy ngươi vẫn nên nghe một chút nội dung.

Thân hình Cung Cửu lóe lên đã xuất hiện bên người Diệp Hạo.

Thần sắc Diệp Hạo không hề biến hóa.

Bất quá trên người hắn lại tràn ra khí tức khiến Cung Cửu cũng phải kiêng kị.

- Ngươi.

Cung Cửu không khỏi lui về phía sau một bước.

-Ngươi muốn khiêu chiến ta?

Diệp Hạo bình tĩnh hỏi.

Cung Cửu đang định nói bỗng một thân ảnh mặc áo bào trắng xuất hiện bên cạnh hắn.

Một nam tử không nhiễn bụi trần.

Ánh mắt trong vắt, không nhiễm trần thế.

Hắn lẳng lặng nhìn Cung Cửu nói.

- Cung Cửu, ngươi tính xuất thủ với hậu bối?

- Diệu Nhất.

Cung Cửu ngưng trọng nhìn bạch y nam tử mới xuất hiện.

- Chuyện này không liên quan đến ngươi.

- Ta muốn nói cho ngươi hai chuyện.

Diệu Nhất không đợi Cung Cửu đặt câu hỏi đã nói thêm.

- Thứ nhất, Diệp Hạo là người mà Cát Huyền xem trọng, Cát Huyền nhờ ta chiếu cố hắn; thứ hai, bản thân ta cũng xem trọng Diệp Hạo, mà ta xem trọng không có quan hệ cùng nhân tình.

Sắc mặt Cung Cửu trở nên âm trầm.

- Ngươi muốn đối phó với Diệp Hạo, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.

Diệu Nhất nói đến đây tự như đang kể một chuyện rất bình thường.

- Diệu Nhất, ngươi nghĩ ta sợ ngươi?

Trong mắt Cung Cửu hiện ra hung quang.

- Không sợ thì đánh đi.

Diệu Nhất bình tĩnh như trước.

Cung Cửu cuối cùng vẫn không xuất thủ.

- Diệp Hạo, ngươi nhất định phải đắc tội với một Bán Thần?

- Cung Cửu, ngươi nhất định phải đắc tội với một Yêu Nghiệt?

Câu trả lời của Diệp Hạo khiến Cung Cửu nhìn Diệp Hạo thật sâu.

Hắn rời đi.

Diệu Nhất nhìn theo bóng lưng Cung Cửu, lên tiếng.

- Cung Cửu sẽ không từ bỏ ý đồ.

Diệp Hạo không nói.

Đắc tội với một Bán Thần xác thực không phải tin tức gì tốt.

- Ta sẽ theo dõi Cung Cửu.

Diệu Nhất chợt nói tiếp.

- Ta cam đoan Cung Cửu sẽ không có cơ hội xuất thủ với ngươi, nhưng thuộc hạ của hắn ta cũng không thể đảm bảo.

- Đa tạ tiền bối.

Diệp Hạo cảm tạ Diệu Nhất.

- Ngươi vẫn nên chuẩn bị sớm.

Diệu Nhất nói xong phiêu nhiên rời đi.

Chiến tranh rất dễ phát tài.

Trước đó Bách Linh Vực vì ngăn cản hai đại liên minh Thiên Chức và Trảm Tiên mà tiêu hao lượng tài nguyên khổng lồ. Mà hiện tại, Thải Kỳ Lân cướp đoạt tài nguyên của hai tộc phát hiện kiếm lời không ít.

Bất quá không ít cường giả Bách Linh Vực lại chết trận.

Qua chiến dịch này, Bách Linh Vực có thể nói thương cân động cốt.

Không có 80 ~ 100 năm không thể khôi phục.

- Đệ đệ, lần này lại mắc nợ ngươi rồi.

Thải Kỳ Lân nhìn Diệp Hạo, nghiêm túc lên tiếng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận