Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1365: Có thể nhìn ta một chút hay không?

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

Danh Đô chết đi khiến rất nhiều Tu Sĩ Tứ Trọng Thiên vỗ tay khen hay.

Có tư cách chống lại Danh Đô chỉ có Cự Đầu.

Nhưng Cự Đầu có mấy vị.

Vì vậy, Danh Đô những năm qua vô pháp vô thiên.

- Ta diệt trừ tà ác có lỗi hả?

- Không sai.

- Vậy ngươi làm gì sợ ta?

- Tồn tại cấp bậc như người khiến người ta sợ hãi. Ngươi có biết một trò đùa của mình cũng có thể lấy mạng của ta không?

Xích Luyện Tiên Tử cười khổ không thôi.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút thật đúng có chuyện này.

- Hôm nay trận chung kết.

Diệp Hạo nói:

- Cố gắng biểu hiện thật tốt đi.

- Biểu hiện thì có ích lợi gì? Thứ nhất còn không phải thuộc về ngươi?

Xích Luyện Tiên Tử cho tới nay cảm thấy Luyện Khí Thuật của mình không tệ, nhưng khi kiến thức Diệp Hạo, nàng mới biết mình là ếch đáy giếng.

Nghe Xích Luyện Tiên Tử nói khiến Trần Bế Nguyệt nghi ngờ không thôi.

Luyện Khí Thuật của Diệp Hạo chẳng lẽ còn cao hơn mình?

Vào lúc này, thân ảnh Ngô Duy Trung xuất hiện giữa không trung.

Hắn quét mắt toàn trường một cái nói:

- Hôm nay diễn ra trận chung kết, chúng ta may mắn mời Bàn Long Khí Vương, Ân Ly Khí Vương, Trần Phương Khí Vương đến đây.

Ngô Duy Trung vừa mới nói xong, ba đạo thân ảnh xuất hiện giữa không trung.

Trên thân ba đạo thân ảnh tỏa ra khí tức cao cao tại thượng, toàn thân tỏa ra ba động làm cho toàn trường Tu Sĩ ghé mắt.

- Quá kinh khủng.

- Loại ba động này khiến ta không có suy nghĩ dám ngăn cản a.

- Bàn Long Khí Vương ta biết, Ân Ly Khí Vương vị kia?

- Ân Ly Khí Vương là người Ân gia, toàn gia Thiên Kiêu Ân thị gia tộc.

- Ân gia không hổ đệ nhất gia tộc, ngay cả Khí Vương bực này cũng có.

- Trần Phương Khí Vương vị kia thì sao?

- Khí tức Trần Phương Khí Vương rất giống Vân Tiêu Quyết Vân Tiêu Cung, chắc người của Vân Tiêu Cung.

- Những thế lực lớn này có nội tình quá kinh khủng.

- Không có dấu hiệu nào lại có một Khí Vương, Khí Vương xét ra thì có giá trị cao hơn Tiên Vương.

- Ta muốn biết Ân Ly Khí Vương và Trần Phương Khí Vương có thiên vị đệ tử trong tộc không?

- Ánh mắt của quần chúng sáng như tuyết, còn có không ít Tôn Cấp Khí Sư đây.

- Đúng.

Ngô Duy Trung hướng ba tôn Khí Vương hành lễ rồi nhìn đám thi sinh trong sân, cất lời:

- Nội dung khảo hạch rất hôm nay đơn giản, các ngươi luyện chế Pháp Bảo mình sở trường nhất, vật liệu không có thì có thể mua từ chúng ta.

Dừng một chút, Ngô duy Trung nói tiếp.

- Phẩm cao sẽ chiến thắng, phẩm cấp giống nhau do ban giám khảo quyết định.

- Được rồi, hiện tại, thiếu khuyết tài liệu có thể báo cáo với các vị Chấp Sự này.

Ngô Duy Trung chỉ đám Chấp Sự bên dưới.

- Ngươi có đủ tài liệu luyện chế không?

Diệp Hạo hỏi La Phù.

- Ta thiếu đi mấy thứ.

La Phù nghĩ một lát nói.

- Vậy theo ta.

Diệp Hạo nhẹ giọng nói.

Diệp Hạo dắt tâm thần La Phù tiến vào phủ khố Tiểu Thiên Địa.

Phủ khố có mấy cái lận.

Hắn dẫn La Phù đến phủ khố cất giữ vật liệu luyện khí.

La Phù lập tức trợn tròng.

Phủ khố thực sự quá lớn.

Làm cho nàng có cảm giác hoa mắt.

- Ta phải cần thời gian bao lâu mới có thể tìm hết?

La Phù nhìn Diệp Hạo nói.

- Đan Đồng.

Diệp Hạo hô.

Ba hô hấp sau, một Đồng Tử mập mạp hấp tấp chạy tới.

- Chủ nhân.

Đan Đồng lấy lòng hô.

- Ngươi cần tài liệu gì cứ hỏi hắn.

Diệp Hạo nhẹ giọng nói.

- Đan Đồng?

La Phù nghi ngờ không thôi.

- Đan Đồng được ta dùng dược thảo luyện chế ra.

Diệp Hạo đáp.

- Ngươi ngàn vạn lần đừng coi thường Đan Đồng, hắn có tu vi Tiên Tôn thập chuyển đó.

- Tiên Tôn thập chuyển?

La Phù sợ hết hồn.

Chẳng trách mình nhìn không thấu tu vi của hắn.

Hóa ra người ta có tu vi cao hơn mình.

- Đan Đồng chủ yếu trợ giúp luyện đan, nhưng ta luyện đan cũng không dùng đến nó, vì vậy phái nó tới đây quản lý phủ khố.

- Sẽ không nhàm chán chứ?

La Phù hỏi.

- Không biết.

Diệp Hạo cười nói:

- Phủ khố vẫn còn Đan Đồng khác, bọn hắn chỉ cần quản lý phủ khố tốt, bình thường muốn chơi như thế nào thì chơi.

- Có thể tặng ta một cái không?

La Phù suy nghĩ một chút hỏi.

- Có thể.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu:

- Đến lúc đó có thể bảo Đan Đồng giúp đỡ ngươi làm việc.

- Công tử thật tốt.

La Phù nhìn Diệp Hạo, con mắt đầy mê ly.

- Vậy không bằng đêm nay chúng ta…

- Dù sao ta cũng là người của công từ, người muốn làm sao thì làm.

La Phù nói làm Diệp Hạo rung động.

Suy nghĩ một chút, hắn phát hiện mình thật lâu rồi không ăn mặn.

La Phù là một lựa chọn rất tốt.

Cố nén tâm tư với La Phù, hắn nhẹ giọng nói:

- Còn thiếu tài liệu gì?

Lúc này, La Phù mới nhớ hiện tại không phải lúc nói chuyện yêu đương, sau khi ổn định tâm thần, nàng nhanh chóng nói ra mấy loại vật liệu.

Đan Đồng ghi lại sau đó xoay người rời đi.

Không lâu lắm, hắn đã đưa cho La Phù các loại vật liệu mà cô nói.

Cuối cùng Đan Đồng nói với Diệp Hạo:

- Chủ nhân, ngươi đã lâu không mua tài liệu, mấy người chúng ta rất nhàm chán.

- Được, sau khi tranh tài kết thúc ta sẽ mua một nhóm vật liệu mới, được chứ?

- Tốt, tốt, được đó.

Đan Đồng đắc ý cười.

Sau đó, tâm thần hai người Diệp Hạo ra khỏi Tiểu Thiên Địa.

Lại qua nửa khắc đồng hồ, những Luyện Khí Sư thiếu khuyết tài liệu đều được Đông Hoa Hoàng Triêu cung cấp đầy đủ.

Mà lúc này, Ngô Duy Trung tuyên bố tranh tài bắt đầu.

Diệp Hạo không trước tiên luyện chế Pháp Bảo, mà giả vờ kiểm tra vật liệu trước mặt.

Trên thực tế hắn đang quan sát đẳng cấp Pháp Bảo mà những Tu Sĩ ở đây luyện chế.

Lấy được hạng nhất trận đấu này không có bất cứ vấn đề gì, hắn muốn biết với thành tích gì mới lấy được hạng nhất?

Hắn không muốn bại lộ quá nhiều.

Nên hắn cần biết trong sân, những Tôn Cấp Luyện Khí Sư này luyện chế Pháp Bảo mấy phẩm?

- Tình huống như thế nào? Diệp Thiên còn đang kiểm tra vật liệu kìa?

- Diệp Thiên chẳng lẽ luyện chế một Pháp Bảo đặc biệt ngưu bức sao?

- Có thể.

- Nhưng thời gian trôi qua rất lâu rồi, sao hắn còn chưa luyện chế?

- Không biết.

Trên khán đài, Kỷ Thi Lan và An Kỳ khẩn trương nhìn một màn này.

Họ hi vọng Diệp Hạo có thể đoạt được thứ nhất.

Nhưng bây giờ, Diệp Hạo lại giống như xe bị tuột xích.

Mà cách đó không xa, một nữ tử mang khăn che mặt lẳng lặng nhìn Diệp Hạo dưới đài.

Ánh mắt của nàng bình tĩnh mà tự nhiên.

Trong lòng Lôi Dực Thần rất biệt khuất.

- Ngươi tốt xấu nên kín đáo một chút chứ?

Trong lòng Lôi Dực Thần thần tham.

Hắn muốn nói, ta biết ngươi đến xem Diệp Hạo luyện khí. Nhưng ngươi không thể nhìn chằm chằm người ta a.

Ngươi một cô gái làm như vậy rất không thích hợp.

- Hạo Nguyệt, ngươi có thể nhìn ta một cái không?

Lôi Dực Thần nhịn không được hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận