Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1377: Lục đục với nhau

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

Từ một điểm này mà nói Trần Thăng rất biết cách làm việc.

Lão Tổ Trần Điển an bài Trần Thăng đưa thư mời này đến trong tay đám người Tô Nhất Phỉ.

Nhưng Trần Thăng lại lo lắng tộc nhân gây họa, vì vậy hắn tự mình đi tặng mười tám phong thiếp mời.

Hạo Nguyệt, Trần Bế Nguyệt thì thôi, nhưng giống An Kỳ thì hắn đều lưu lại Truyện Tấn Phù.

Chỉ cần Diệp Hạo xem trọng thì Trần gia sẽ coi trọng, đây là biến tướng lấy lòng Diệp Hạo.

Trần Thăng rời đi.

Toàn trường ồ lên.

Ai cũng không ngờ Diệp Hạo và Tô Nhất Phỉ thật sự có quen biết?

Thật ra, theo bọn hắn nghĩ dù trước đó có một chút quan hệ, nhưng sau khi Diệp Hạo bại lộ thân phận của mình thì cũng không thể liên lạc với Tô Nhất Phỉ nữa.

Nhưng Diệp Hạo hết lần này tới lần khác phát thư mời cho nàng.

Biết Diệp Hạo tổng cộng phát mười tám phong thư mời.

Tô Nhất Phỉ có thể được đến một phong là vinh hạnh cỡ nào?

- Thạch Hải Nham, chúng ta đi thôi.

Sau khi đạt được thư mời của Diệp Hạo và Truyền Tấn Ngọc Phù, Tô Nhất Phỉ quét mắt nhìn qua toàn trường một cái, nói.

Bởi vì tâm tình nàng trong vô hình được tăng lên.

- Tô Tiểu Thư.

Lúc này, người đề xuất tụ hội lần này - Đào Cao Lang vội vàng đứng lên hô.

Tô Nhất Phỉ quay người nhìn Đào Cao Lang nói:

- Đào công tử, có chuyện gì không?

- Tô Tiểu Thư, không biết ngươi đêm nay có tiện dẫn ta tham gia tụ hội của Diệp Công Tử hay không?

Ánh mắt Đào Cao Lang mong đợi hỏi.

- Nếu có thể, ta sẽ tặng ngươi Ngọc Như Ý ta đấu giá được vài ngày trước.

Đào Cao Lang rất muốn tham gia.

Bởi vì đêm nay có tư cách tới đó chỉ có hào môn đại phiệt.

Đào Cao Lang nếu vào được thì có thể kết nối quan hệ cùng bọn hắn.

- Thật có lỗi.

Tô Nhất Phỉ lắc đầu.

- Đêm nay ta sẽ dẫn bằng hữu của ta - Thạch Hải Nham tiến đến.

- Tô Tiểu Thư, phương diện giá cả dễ thương lượng.

- Không cần.

Tô Nhất Phỉ nói xong, đột nhiên nghĩ đến gì đó, nàng đi đến mặt trước mặt Thạch Bình Nhi:

- Vừa rồi ngươi nói cái gì?

Thạch Bình Nhi không dám đáp lại.

Hiện tại, Tô Nhất Phỉ bây giờ bay lên đầu cành đã biến thành Phượng Hoàng.

Không phải người có thể đắc tội.

- Thạch Bình Nhi, lúc đầu ta và ngươi không có ân oán gì, thậm chí trước đó chúng ta chưa từng gặp mặt.

Tô Nhất Phỉ nhìn Thạch Bình Nhi, gằn từng chữ.

- Hiện tại, ta cho ngươi biết —— chúng ta đã kết cừu oán.

Nói xong quay người đi.

Sắp đi đến cửa, ánh mắt Tô Nhất Phỉ nhìn thẳng cẩm y thanh niên đang ngồi trên đài cao nói:

- Cố Đức Hải, thù chúng ta cũng đã kết.

Toàn thân Cẩm y thanh niên run lên, vội vàng phủi đất đứng lên nói:

- Tô Tiểu Thư, chuyện vừa rồi là hiểu lầm.

Cẩm y thanh niên rất rõ ràng, qua đêm nay Tô Nhất Phỉ sẽ trở thành nhân vật phong vân để các đại quyền quý kết bạn.

Tô Nhất Phỉ chỉ để lộ ra hắn và nàng có cừu oán, hắn và gia tộc sau lưng ssẽ không may.

- Vậy tiếp tục hiểu lầm đi.

Tô Nhất Phỉ nói xong câu đó rời đi.

Nghe vậy, sắc mặt cẩm y thanh niên trở nên trắng bệch.

- Ngươi cút đi cho ta.

Cẩm y thanh niên chỉ Thạch Bình Nhi quát lớn.

- Ngươi nói cái gì?

Thạch Bình Nhi lộ vẻ không thể tưởng tượng nổi.

- Mẹ nó, không phải do tiện tỳ nhà ngươi gây sự, lão tử làm sao lại đắc tội Tô Nhất Phỉ?

Cẩm y thanh niên nhìn Thạch Bình Nhi, ánh mắt đầy hàn quang.

- Ngươi có biết chỉ một câu của Tô Nhất Phỉ, lão tử và gia tộc sau lưng có thể bị chơi đến chết.

Diệp Hạo là ai?

Cường giả Yêu Nghiệt!

Mà bây giờ Diệp Hạo lại đặc biệt phát một phong thư mời cho Tô Nhất Phỉ.

Điều này có ý gì?

Sao hắn có thể không biết?

Diệp Hạo biến tướng bảo hộ nàng ta.

Thạch Bình Nhi định nói gì nữa thì cẩm y thanh niên đã nói tiếp.

- Đúng rồi, tiện tỳ ngươi cũng xong rồi, chuyện ngày hôm nay rất nhanh sẽ truyền ra, đến lúc đó, thế lực đối phó gia tộc ngươi không có một trăm cũng có tám mươi.

Thân thể Thạch Bình Nhi run lên.

Trên mặt tràn đầy hoảng sợ.

Lúc này, cô mới ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc vượt xa tưởng tượng bản thân.

Thạch Bình Nhi vội vàng hấp tấp đuổi theo Tô Nhất Phỉ.

Thấy cảnh này, không ít Luyện Khí Sư trong sân thổn thức.

Bởi vì trước đó, nếu bọn hắn đứng lên chắc chắn sẽ có được hảo cảm Tô Nhất Phỉ.

Đáng tiếc bọn hắn lo lắng đắc tội cẩm y thanh niên nên đánh mất cơ duyên lần này.

Hối hận a!

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần -

. . .

Đông Hoa Hoàng Cung.

Hoàng Cung đang khẩn trương bố trí chuẩn bị.

Ngày mai, họ sẽ ban thưởng mười hạng đầu.

Sau khi ban thưởng, Hoàng Chủ còn mở tiệc chiêu đãi bọn hắn.

Mười vị trí đầu!

Không có gì bất ngờ xảy ra, tương lai bọn hắn đều là nhân vật phong vân của Tứ Trọng Thiên.

Vì vậy cho dù long trọng cỡ nào cũng không quá đáng.

Tam Công Chúa chịu trách nhiệm bảo an.

Công tác bảo an thật ra không cần nàng làm gì, bởi vì cho dù Phượng Vệ của nàng hay Ngự Lâm Quân, đối với công tác bảo an tuyệt đối an toàn.

Sau khi Tam Công Chúa tuần tra một vòng, đến diễn võ trường Hoàng gia.

Đây là chỗ tử đệ Hoàng Tộc tu luyện.

Tam Công Chúa dẫn tới rất nhiều tộc nhân chú ý.

- Tam Hoàng Tỷ.

- Tam Hoàng Tỷ.

- Tam Hoàng Tỷ.

Tam Công Chúa đáp lại từng đệ đệ muội muội.

- Tam Hoàng Tỷ, đêm nay ngươi có đi tham gia yến hội do Diệp Công Tử tổ chức không?

Một tiểu la lỵ nhẹ giọng hỏi.

- Có.

Hoa Tự Liên nhẹ gật đầu.

- Vậy Tam Hoàng Tỷ ngươi có thể cho ta xem thư mời hay không?

Tiểu la lỵ kia chớp mắt to hỏi.

Thần sắc Hoa Tự Liên cứng đờ.

- Tam Hoàng Tỷ, không phải tỷ không có nhận được thư mời đấy chứ?

Không thể không nói tiểu la lỵ rất không biết điều a.

- Tiểu Nam, ngươi nói bậy bạ gì đó?

Một thanh tú thiếu niên trừng tiểu la lỵ một cái:

- Tam Hoàng Tỷ giúp Diệp Công Tử xử lý nhiều chuyện như vậy, Diệp Công Tử sao có thể không mời Tam Hoàng Tỷ được?

- A, Tiểu Nam, ngươi cũng quá không hiểu chuyện rồi.

Một thiếu niên khác phụ họa.

- Tam Hoàng Tỷ, có tiện cho chúng ta chiêm ngưỡng nét chữ của Diệp Công Tử không?

Sắc mặt Hoa Tự Liên lạnh xuống.

Tiểu la lỵ còn có thể nói vô tâm, nhưng thiếu niên này đâm đao.

Không hổ có huyết mạch Hoàng Tộc.

Trời sinh lục đục với nhau.

Lúc Hoa Tự Liên muốn răn dạy một hai thì thiếp thân thị nữ của nàng dẫn theo một thân ảnh vội vàng chạy tới nơi.

Khi thấy rõ người đến, trong mắt Hoa Tự Liên hiện lên ý cười.

- Tam Công Chúa, đây thư mời của Diệp Công Tử.

Trần Thăng nhẹ giọng nói.

- Phiền phức nói cho Diệp Công Tử, đêm nay ta nhất định tới đúng giờ.

Hoa Tự Liên nghiêm túc nói.

- Ta sẽ chuyển lời.

Trần Thăng cười nói.

Sau khi Trần Thăng rời đi Hoa Tự Liên nhỏ một giọt máu tươi nhận chủ.

Cô ta quá rõ ràng bọn đệ đệ muội muội này của mình?

Nếu mình đưa thư mời này cho bọn hắn xem, khó đảm bảo bọn hắn sẽ không cố lưu lại máu tươi trên đó.

Đến lúc đó, sau khi nhận chủ cũng không phải của mình nữa.

Với thân phận kinh người của mình, nàng không quan tâm công kích và thủ đoạn phòng thủ ẩn chứa trong đó.

Nàng chỉ quan tâm ý nghĩa đại biểu của nó thôi.

Điều này nói rõ Diệp Hạo đã xem Hoa Tự Liên cô là bằng hữu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận