Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1386: Luân Hồi

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

-Lần nữa .

Diệp Hạo không cam tâm, điên cuồng công kích .

Một lần!

Mười lần!

Trăm lần!

Sau khi thân ảnh hai người kịch liệt chiến đấu hơn trăm lần ,Diệp Hạo bỗng nhiên cảm giác được trên người Như Ý phát ra một luồng sức mạnh mạnh mẽ.

-Cấm Tiên Chi Thuật.

Thần Niệm Diệp Hạo vội vàng phát ra một Cổ Ấn Thần Bí , Cổ Ấn mạnh mẽ tràn ngập ánh sáng cưỡng ép cắt đức một đoạn tiên lực đang lưu chuyển trong cơ thể Như Ý .

Nhưng trong khoảnh khắc tiếp theo, tiên lực trong cơ thể nàng lại lần nữa mạnh mẽ bộc phát lấp đầy chỗ vừa bị cắt đứt.

Lợi dụng cơ hội này thân hình Diệp Hạo hóa thành một làn gió lùi về sau.

Nhưng dù vậy Diệp Hạo vẫn bị đánh trúng .

Lúc Diệp Hạo cân bằng thân thể, khóe miệng tuôn ra một tia máu.

-Gia trì chiến lực.

Diệp Hạo chú ý thấy trên người Như Ý tràn ngập từng đạo ba động thần bí.

Như Ý không nói không rằng, trong tay xuất hiện một thanh Chiến Kiếm.

Trên thanh Chiến Kiếm này toát ra ba động như cơn sóng.

Chém ra một kiếm.

Toàn bộ Thiên Địa như bị chém làm hai , giống như bức tranh bị xé ngọt thành hai mảnh, mà vết xé càng dài, sức mạnh càng hung bạo .

Đến khi chém đến trên người Diệp Hạo sức mạnh đó cũng đã đạt đến mức hủy thiên diệt địa .

Diệp Hạo cảm nhận được sức mạnh này , tâm thần càng điên cuồng thôi động Bí Thuật.

Mắt thấy sức mạnh này chuẩn bị nuốt lấy hắn, trên người hắn tuôn ra một luồng sức mạnh đáng sợ như ngục tù .

Sức mạnh không ngừng tăng lên .

Giống như không có điểm dừn.

Đạo Kiếm Ý Như Ý chém ra trước đó bị chèn ép đến khi không thể duy trì được nữa, quá trình diễn ra trước sau cũng không đến một lần hô hấp .

-Đây là thuật gia trì gì ?

Như Ý quá sợ hãi.

Nàng dùng Gia trì thuật của một vị đại năng Thái Cổ nha.

Nhưng Gia trì thuật của Diệp Hạo cũng không hề đơn giản.

-Ta cũng phải xem cực hạn của ngươi đến đâu?

Như Ý thôi động gia trì thuật .

Nàng ngay từ đầu cũng không dùng hết khả năng .

Dù sao họ cũng chỉ đơn giản tỷ thí .

Nhưng thấy Diệp Hạo quá mạnh, Như Ý cũng không giấu giếm nữa .

Diệp Hạo nhìn Như Ý tăng năng lực, trong mắt cũng kích động mà thôi thúc sức mạnh tiềm ẩn .

-Chiến thôi .

Diệp Hạo nói với Thiên Đạo Chi Kiếm trong Thức Hải .

Xoát!

Thiên Đạo Chi Kiếm phủ xuống.

Như Tận Thế Thẩm Phán.

Thẩm Phán tất cả thế gian .

Như Ý nhìn chằm chằm thanh kiếm này, trong mắt không mảy may khiếp sợ.

Nàng chém một kiếm về phía Diệp Hạo .

Kiếm này rơi xuống, toàn bộ Thiên Địa đều định trụ, sau đó một vòng xoáy to lớn xuất hiện, từ trong vòng xoáy tuôn ra một sức hút mạnh mẽ, hấp thu lấy sức mạnh Chiến Kiếm Diệp Hạo vừa chém ra .

Cũng không chỉ vậy thôi.

Ngay cả bản thân Diệp Hạo như bị lực hút ấy kéo vào .

-Chém .

Diệp Hạo khống chế Thiên Đạo Chi Kiếm hung hăng chém về phía vòng xoáy.

Hắn không thể chần chừ .

Nếu chần chừ, hắn cũng có thể bị hút lấy .

Oanh một tiếng vòng xoáy kia bị Thiên Đạo Chi Kiếm đánh vỡ nát, mà Thiên Đạo Chi Kiếm cũng bị phá thành từng mảnh nhỏ lập tức tiêu tán.

Sắc mặt Diệp Hạo không khỏi thay đổi.

Hắn luôn cảm thấy Thiên Đạo Chi Kiếm là thế gian Đệ Nhất Kiếm.

Nhưng vừa rồi cả hai sức mạnh như ngang nhau .

Diệp Hạo rất khó chịu.

Hắn cảm thấy mình bị cây Tạo Hóa lừa.

Mà lúc này, Diệp Hạo đột nhiên cảm thấy mình bị một cỗ thần bí lực lượng trói chặt , sau đó tu vi của mình và tạo hóa bị cưỡng ép tước đoạt.

-Chuyện gì thế này ?

Diệp Hạo biến sắc, đồng thời thấy trong miệng Như Ý phát ra từng đạo Thần Chú.

Diệp Hạo chú ý thấy dù bản thân liều mạng trấn áp, Đạo Hạnh của mình vẫn bị hao hụt.

Đây quả thật là một Bí Thuật đáng sợ .

-Phá.

Diệp Hạo vừa nói xong, thời không bốn phía phát sinh nghịch chuyển, Đạo Hạnh Diệp Hạo vừa mới mất đi trong khoảnh khắc đã trở về trong cơ thể.

Cùng lúc đó, thân hình Diệp Hạo nhanh như chớp xuất hiện bên cạnh Như Ý.

Mà lúc này, Như Ý cũng không còn đọc thần chú nữa .

Nàng không biết chuyện gì đang xảy ra.

Nhưng nàng biết rõ tình hình bản thân hiện tại vô cùng nguy hiễm .

Hai con ngươi nàng đột nhiên hóa thành hai tia Hỏa Diễm.

Đốt cháy không gian .

Thấy tia Hỏa Diễm đó sắp tới chỗ Diệp Hạo, tốc độ thời gian bốn phía đột nhiên chậm lại.

Bịch một tiếng, Như Ý bị đánh bay.

Lúc Như Ý đang cố gắng ổn định thân thể, trong mắt lộ ra kinh hãi.

-Thời gian.

-Không sai.

-Nếu ta đoán không sai ngươi vừa sử dụng hai loại Thời Gian Chi Thuật - Thời Gian Nghịch Chuyển và Thời Gian Biến Hoãn?

-Đúng

-Đánh lại .

Như Ý nhìn Diệp Hạo nói.

-Đến đây .

Diệp Hạo vừa nói xong, lần nữa vận dụng Thời Gian Nghịch Chuyển.

Hắn muốn nghịch chuyển thời gian ngược lại lúc Như Ý bị đánh bay .

Bởi vì lúc đó Như Ý yếu thế nhất.

Khi Diệp Hạo vận chuyển Nghịch Chuyển Chi Thuật thì phát hiện thời gian xung quanh Như Ý không có biến đổi gì .

-Không đúng.

Diệp Hạo rất nhanh nhận thấy không phải thời gian xung quanh như ý không có thay đổi mà Như ý không tồn tại trong thời gian này .

Không có trong Thời Không, thì Nghịch Chuyển Thời Gian như thế nào ?

Mà lúc này Diệp Hạo phát hiện Đạo Hạnh của mình lần nữa bị tước đoạt.

Mẹ nó .

Thực lực nữ tử này cũng quá kinh khủng?

Thời Gian Chi Thuật cũng không làm được gì.

Nghĩ tới đây, hắn không thể không vận chuyển Thời Gian Nghịch Chuyển lấy lại Đạo Hạnh đã mất .

Lúc thi triển Thời Gian Nghịch Chuyển, Diệp Hạo phát hiện bản thân rốt cuộc không thấy được chút dấu vết nào của Như ý.

Nàng giống như không tồn tại trong Thời Không này .

-Ta không tin ngươi có thể vĩnh viễn ở một Thời Không khác .

Diệp Hạo điên cuồng vận chuyển Thời Gian Nghịch Chuyển.

Như Ý thật sự không thể vĩnh viễn trong Thời Không khác.

Vấn đề là bây giờ, nàng không thể trở về Thời Không trước đó .

Chỉ cần trở về sẽ bị Diệp Hạo nghịch chuyển về lúc bản thân bị thương.

Cứ như vậy trôi qua .

Một lần hô hấp!

Hai lần hô hấp!

Ba lần hô hấp!

Lúc qua mười lượt hô hấp, Diệp Hạo rốt cục không thể kiên trì được nữa .

Tốc độ thời gian của hắn bị phá vỡ .

Làm Diệp Hạo không ngờ là thân hình Như Ý cũng lảo đảo xuất hiện trong Thời Không trước mặt .

Nàng cũng không thể kiên trì được nữa .

-Cô đã sử dụng thần thông gì?

Diệp Hạo hỏi.

-Luân Hồi.

-Tiên Vực cũng có Luân Hồi?

-Tiên Vực không có Luân Hồi.

Như Ý mở miệng

-Nhưng ta tự sáng tạo Luân Hồi.

-Vốn liếng của cô cũng quá lớn a.

Diệp Hạo kinh ngạc không thôi.

-Tiên Vực có Luân Hồi cũng không cần phải trải qua kiếp nạn như Thời Thái Cổ và Thượng Cổ .

Như Ý nhìn Diệp Hạo nói .

Diệp Hạo khẽ nhăn mặt.

Nàng ta lại tự sáng tạo con đường Luân Hồi .

Nếu để cho nàng thành công, ai còn là đối thủ của nàng ?

-Cô muốn làm Cửu Trọng Thiên Vương?

-Mục tiêu cuối cùng của ta là thành Thần.

-Con đường này cũng khó khăn không kém .

Diệp Hạo lắc đầu.

-Có khó cũng đã thấy được hiệu quả.

Như Ý cười đáp

-Vừa rồi ngươi không phải đã thấy?

Bạn cần đăng nhập để bình luận