Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1388: Độc Tinh

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

- Nói cách khác có nghĩa, mặt ngươi không đáng để ta nể .

Lữ Mông còn muốn nói nữa thì hắc y thanh niên lại nói tiếp :

-Ta đã nể mặt ngươi, tổn thương cảm tình thì không còn gì nói nữa.

-Ngươi có biết vị này là ai không ?

-Là ai ?

-Tiểu Vương Gia, Hoa Vinh Quang.

-Ta còn tưởng rằng thân phận cao quý cỡ nào ?

Hắc y thanh niên không thèm để ý nói :

-Bất quá cũng chỉ là một Tiểu Vương Gia.

Nghe hắc y thanh niên nói vậy, Lữ Mông chỉ biết câm nín.

Bản thân cũng đã nói rõ thân thế .

Nhưng hắc y thanh niên không thèm để ý .

Điều này nói lên gì ?

Lữ Mông rất hiểu .

-Cứu ta, cứu ta, cứu ta.

Hoa Vinh Quang kêu cứu bốn phía.

Hoa Tự Liên đứng dậy.

Chuyện như vậy nàng không thể không đứng ra.

Hoa Vinh Quang dù gì cũng mang thân phận Hoàng Tộc .

-Vị này Công Tử, sự việc lần này do đường đệ ta có lỗi, người làm tỷ tỷ như ta thay mặt hắn xin lỗi ngươi .

Hoa Tự Liên trầm giọng nói.

Hắc y nam tử dò xét Hoa Tự Liên một cái rồi nói :

-Ta có thể bỏ qua cho đường đệ ngươi , nhưng ta có một điều kiện .

-Ngươi nói.

-Ngươi làm thị nữ ta.

Thị nữ!

Nghe được chữ này ánh mắt Hoa Tự Liên trở nên băng lạnh.

-Ngươi hình như không ý thức được mình đang trên địa bàn của ai ?

-Ta không cần biết đây là đâu .

Hắc y nam tử nhàn nhạt nói :

-Ta chỉ muốn hỏi ngươi có muốn cứu mạng đường đệ ngươi không thôi?

-Làm càn.

Đúng lúc này, hư không vỡ ra ,một thân ảnh thân mặc kim bào xuất hiện giữa không trung, trên người thân ảnh này chảy ra trùng trùng điệp điệp khí tức.

- Hoa Thu Sinh.

- Hoa Tiên Vương.

- Vị này xui xẻo rồi .

Hoa Thu Sinh rơi xuống hai tay đã chạm vào người Hoa Vinh Quang nhưng hắn cảm giác như đụng phải thanh sắt nóng, vội vàng buông tay .

Lúc Hoa Thu Sinh xòe đôi tay ra thì thấy lòng bàn tay xuất hiện sắc đen u ám , hắn lập tức vận dụng Vô Thượng Kim Thân bức độc tố ra .

-Đến Kim Thân cũng có thể tổn thương?

Hoa Thu Sinh nhìn hắc y thanh niên, ánh mắt đầy kinh ngạc.

-Có tin ta có thể phá vỡ Kim Thân ngươi?

Hắc y thanh niên lườm Hoa Thu Sinh một cái.

Thần sắc Hoa Thu Sinh khẽ biến.

-Ngươi rốt cuộc là ai?

Hoa Tự Liên ngưng tiếng hỏi.

-Độc Tinh.

Lúc này một đạo thân ảnh từ sau đi tới.

Hoa Tự Liên nhìn thấy thân ảnh này vội vàng hành lễ.

-Hạo Nguyệt Tiểu Thư.

Hạo Nguyệt nhẹ gật đầu sau đó ánh mắt lạnh như băng nhìn hắc y thanh niên:

-Chúng ta lại gặp mặt.

Độc Tinh nhướn mày.

-Hạo Nguyệt, ngươi đến đây để thực hiện lời hứa hả?

-Vô sỉ.

Hạo Nguyệt lúc này tức giận quát lớn.

Tu Sĩ xung quanh nhìn thấy cảnh này đều ngạc nhiên.

Chuyện gì ?

Tại sao Hạo Nguyệt lại nói hắc y thanh niên vô sỉ?

-Lúc trước ngươi đã nói nếu ta một chiêu đánh bại ngươi, ngươi sẽ đi theo ta .

Hắc y thanh niên trầm mặt nói.

-Ngươi dùng độc.

Hạo Nguyệt nhấn mạnh.

-Thiên phú bản năng của ta là dùng độc.

Hắc y thanh niên âm thanh lạnh lùng nói.

-Nhưng chúng ta chưa khai chiến ngươi đã dùng độc.

-Bản thân ngươi không cẩn thận lại trách được ai đây?

-Vô sỉ.

-Hạo Nguyệt, ta cho ngươi hai lựa chọn.

Hắc y thanh niên nhìn Hạo Nguyệt, gằng từng chữ.

-Một là thực hiện giao ước của chúng ta; hai là ta hủy Vân Tiêu Các các ngươi .

-Ngươi dám?

Hạo Nguyệt trợn mắt quát.

-Vấn đề không phải ta dám hay không dám ?

Hắc y thanh niên nhàn nhạt nói :

-Ta nói được thì có thể làm được .

-Làm được hay không là việc của ngươi .

Đúng lúc này một giọng nói lạnh lùng phá vỡ không khí :

-Nhưng hạ độc bằng hữu ta, có phải nên cho ta một lời giải thích?

Đoàn người tản ra, một đạo thân ảnh, chậm rãi đi tới.

Lúc Hắc y thanh niên thấy rõ người đang đi tới trong mắt lộ ra một tia băng lãnh.

-Nếu không thì sao ?

-Chết.

Diệp Hạo vừa nói xong trên lưng nháy mắt xuất hiện một đôi Vũ Dực, mà dưới đôi Vũ Dực này còn có một đôi Vũ Dực nhỏ ẩn bên trong, hai đôi cánh cùng nhau vỗ trong khoảnh khắc thân hình Diệp Hạo đã biến mất.

Đợi đến xuất hiện lại thân ảnh Diệp Hạo đã bên cạnh hắc y thanh niên .

Trong mắt Hắc y thanh niên lộ ra vẻ mặt chấn kinh .

Hắn không phải chưa từng thấy qua tốc độ nhanh.

Nhưng mà đồng cấp bậc lại nhanh như vậy cho tới giờ vẩn chưa từng gặp qua.

Nhưng mà hắn vẩn kịp phản ứng.

Trước mặt hắn xuất hiện một mảng sương mù đen tối.

Mảng sương mù này được hình thành từ hàng vạn hàng ngàn lớp độc tố.

Cùng lúc đó, hắn lùi về sau.

Nhưng ngay khi hắn lùi được một bước, môt đại thủ xuyên qua sương mù , bắt được vai hắn với tốc độ nhanh kinh khủng .

Răng rắc!

Tiếng xương bả vai bị bóp nát.

Nhưng hắc y thanh niên cũng không phải kẻ đơn giản, cưỡng ép xé rách thoát khỏi Diệp Hạo.

Lúc thoát ra xa, hắn đề phòng nhìn Diệp Hạo.

-Ngươi không sợ độc của ta?

-Độc của ngươi đối với người khác có lẻ là chí mạng nhưng đối với ta không có tác dụng gì .

Diệp Hạo nhàn nhạt nói

-Đừng nghĩ ngươi là Yêu Nghiệt thì không ai làm gì được ngươi , chọc giận ta , ta sẽ dạy ngươi cách làm người .

-Ngươi đừng khinh người quá đáng!.

Hắc y thanh niên nổi giận.

Sau một khắc hắc, con ngươi hắn co rụt lại.

Bởi vì thân ảnh Diệp Hạo nháy mắt biến mất không.

Theo bản năng hắn lui lại!

Nhưng ngay khi hắn vừa lui lại đã thấy tốc độ xung quanh lẳng lặng biến hóa.

Loại biến hóa này rất vi diệu.

Nhưng đối với cao thủ như Diệp Hạo cho dù trong phút chốc cũng đủ rồi.

Răng rắc!

Bả vai còn lại của Hắc y thanh niên lần nữa bị Diệp Hạo lạnh lùng bóp nát.

Lúc hắn muốn nói gì thì thấy Diệp Hạo đã trở về vị trí cũ.

-Giờ thì suy nghĩ cho ta một lời giải thích .

Diệp Hạo nhàn nhạt nói:

-Nếu không tiếp theo sẽ là cổ ngươi a.

-Ngươi dám?

Độc Tinh biến sắc quát.

-Ngươi không biết thân phận ta sao ? Độc Tinh, ta tuân theo Thiên Địa Ý Chí.

-Đến chết không hối cải .

Diệp Hạo động thân .

Hắn vận dụng Thời Gian Áo Nghĩa.

Dòng chảy thời gian bốn phía phát động , trong khoảnh khắc phát sinh biến hóa , bàn tay Diệp hạo hướng về phía yết hầu Độc Tinh , trong khoảnh khắc một đạo thân ảnh từ trong Thức Hải hắn đi ra.

Một tôn trung niên dáng người cao ngạo.

Vẻ mặt kiêu căng .

Không ai bì nổi.

Hắn nhìn Diệp Hạo lạnh lùng nói

-Dám làm tổn thương truyền nhân ta , ngươi muốn chết.

Lúc hắn sắp ra tay, một tôn thân ảnh trong khoảnh khắc từ bên trong Thức Hải Diệp Hạo đi ra.

Một tuyệt đại nữ tử.

Khuynh quốc khuynh thành.

Không tỳ vết.

-Thiên Hạt, ngươi dám làm tổn thương đệ đệ ta?

Thải Kỳ Lân nói xong Thần Niệm mạnh mẽ va chạm vào thần niệm trung niên.

Trung niên lảo đảo lui về sau mấy bước, kinh nghi bất định nhìn Thải Kỳ Lân lên tiếng hô.

-Thải Kỳ Lân.

Thiên Hạt quen với Thải Kỳ Lân. Bởi vì quen biết mới cảm thấy không thể tưởng tượng nổi .

Bạn cần đăng nhập để bình luận