Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1390: Một Lời giải thích

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

Thiên Hạt không thể không thỏa hiệp.

Cô Độc và lão bà tóc trắng đang điên cuồng ra tay .

Điều này làm hắn tiêu hao năng lượng càng lúc càng kịch liệt.

Chưa nói đến mỗi lần hắn phá vòng vây đều vận dụng cực hạn ,khiến cho năng lượng trong cơ thể tiêu hao quá nhanh, thấy năng lượng của mình không còn bao nhiêu, Thiên Hạt mới phát hoảng mà hô to dừng lại .

-Lấy ra đi .

Lão ẩu nói .

Sau khi chiến đấu, sức mạnh cũng không còn ở đỉnh phong nữa .

Mà lấy được một giọt Tinh Huyết Thiên Hạt thì sức mạnh sẽ được khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.

-Đưa tinh huyết cho các ngươi cũng được .

Thiên Hạt trầm giọng nói :

-Nhưng các ngươi phải để ta dẩn đồ đệ rời khỏi đây.

Lão ẩu nhìn Cô Độc và Nguyệt Quế một cái, cả hai đều gật đầu bà nói:

-Được .

Trừ phi tuyệt đối nắm chắc phần thắng nếu không không ai muốn bức bách người khác đến đường cùng .

Bởi vì nếu còn tiếp tục chiến đấu Thiên Hạt bị bức đến đường cùng có thể sẽ tự bạo.

Thiên Hạt tự bạo thì dựa vào thực lực của ba người cũng không đến mức vẫn lạc, nhưng chắc chắn sẽ bị trọng thương .

Nếu bọn họ bị thương, khó nói sẽ không bị Bán Thần khác ra tay ?

Còn nữa Thiên Hạt tự bạo sẽ khiến toàn bộ Tu Sĩ Đông Hoa Thành có thể bị chôn sống .

Không thể mạo hiểm .

Thiên Hạt thỏa hiệp giao ra ba giọt Tinh Huyết là kết cục vui vẻ cho tất cả .

Thiên Hạt giao ra ba giọt Tinh Huyết sẽ khiến thực lực hắn hạ thấp một mức khá lớn , muốn bù lại mất mát này không biết phải đến năm nào tháng nào?

Mà lúc ba người lấy được Tinh Huyết Thiên Hạt, thực lực đều gia tăng đến mức độ khác.

Việc làm ăn có lời như vậy chỉ có kẻ ngu mới không làm ?

Thiên Hạt cực kỳ đau lòng giao ra ba giọt Tinh Huyết sau đó nhìn về phía Độc Tinh:

-Theo ta đi.

-Hắn còn thiếu nợ ta một lời giải thích.

Diệp Hạo ngăn cản Độc Tinh rời khỏi.

-Ngươi muốn thất hứa?

Ánh mắt Thiên Hạt âm độc nhìn Diệp Hạo.

-Vị này ra tay hạ độc bằng hữu ta, chẳng lẽ không nên giải thích?

Diệp Hạo vừa nói vừa chỉ Trần Bế Nguyệt.

-Cái gì? Ta trúng độc?

Trần Bế Nguyệt lúc này mới ý thức được Diệp Hạo nói bằng hữu là mình .

-Trên thực tế tất cả những người có mặt ở đây đều trúng độc.

Diệp Hạo nhìn bốn phía chung quanh nói:

-Loại độc này tên Thiên Phạm Chi Độc, vô sắc vô vị, thông qua không khí lan tỏa .

Hoa Tự Liên tức khắc nghĩ tới cái gì:

-Khó trách hắn không mảy may lo lắng Đông Hoa Hoàng Triều chúng ta đối phó hắn?

-Trong tay hắn nắm chắt mạng nhỏ của tất cả Thiên Kiêu ở đây .

Diệp Hạo bình tĩnh nói :

-Đây cũng là nguyên nhân hắn không kiêng kỵ ai cả .

-Hèn hạ.

-Vô sỉ.

-Giết hắn đi.

Bốn phía Tu Sĩ nhao nhao mắng.

Sắc mặt Độc Tinh khó đoán nhìn Diệp Hạo một cái, sau đó móc trong ngực ra một con cóc, cổ con cóc này khẽ động phình ra rồi hít lấy từng sợi độc tố trong cơ thể những người xung quanh vào cơ thể.

-Băng Thiềm.

Diệp Hạo kinh ngạc nhìn Độc Tinh một cái.

Độc Tinh hừ lạnh một tiếng.

Diệp Hạo không nói gì, đợi đến khi Băng Thiềm hút hết độc tố của mọi người mới lên tiếng .

-Giờ thì cho ta lời giải thích .

-Vừa rồi ta đã cho ngươi lời giải thích rồi .

Mắt Độc Tinh đỏ hồng nhìn Diệp Hạo nói.

Bởi vì hắn cảm thấy mình bị Diệp Hạo đùa giỡn.

- Đó chỉ là chuộc tội, không có liên quan đến giải thích hay không.

Diệp Hạo nhẹ nhàng lắc lắc đầu.

-Đã làm sai , còn phủi đích bỏ đi , trên đời làm gì có chuyện dễ dàng như vậy ?

-Ngươi muốn cái gì?

-Thân làm Yêu Nghiệt trên người ngươi chắc có không ít vật quý giá nhỉ?

Diệp Hạo khinh bỉ nhìn Độc Tinh nói.

-Ngươi muốn đồ vật?

Độc Tinh rốt cục hiểu được ý hắn.

-Trước mặt bàn dân thiên hạ ngươi không cảm thấy mất mặt sao ?

-Đúng là kẻ nghèo não ngắn.

Diệp Hạo không thèm để ý nói :

-Ta yêu cầu không quá đáng, đưa ta một trăm tám mươi cân Tử Kim được rồi.

Nghe Diệp Hạo nói vậy, Độc Tinh xanh mặt .

-Một trăm tám mươi cân?

Một cân Tử Kim có thể luyện chế một quyển trục a.

Một trăm tám mươi cân chẳng phải có thể luyện chế cả trăm?

-Không có.

Diệp Hạo nhìn vẻ mặt Độc Tinh, như hiểu ra nói:

-Nói nữa ngày rốt cuộc cũng chỉ là một kẻ nghèo .

Độc Tinh không phải không biết Diệp Hạo cố ý khích tướng mình .

Nhưng mà sự cao ngạo của Yêu Nghiệt khiến cho hắn không thể không mắc câu.

-Trên người của ta không có một trăm tám mươi cân Tử Kim. Nhưng có bảo bối khác .

Độc Tinh nói xong ném cho Diệp Hạo một vật nói:

-Cho ngươi.

Diệp Hạo nhìn thoáng qua không khỏi nở nụ cười:

-Cấm Khí.

Nói xong Diệp Hạo tiện tay trả lại cho Độc Tinh

-Loại rác rưởi này ta không cần .

-Ngươi nói Cấm Khí là rác rưởi?

Diệp Hạo không có phản bác mà dùng hành động chứng minh ,trực tiếp triệu hoán ra mười kiện Cấm Khí.

Tất cả tu sĩ có mặt đều không biết phải nói gì .

Cấm Khí có thể công kích Tiên Vương .

Pháp Bảo như thế cho dù thế lực Tiên Vương cũng không nhiều như vậy.

Mà Diệp Hạo lại tùy tiện lấy ra mười kiện.

Người so với người, tức chết đi thôi.

-Cái này cho ngươi.

Độc Tinh có chút nhức nhối ném cho Diệp Hạo một vật.

-Đây là hạt giống gì ?

Diệp Hạo xem xét đồ vật trong tay kinh nghi bất định nói.

-Ngươi không phải Đỉnh Cấp Đan Sư sao? Chẳng lẽ hạt giống gì cũng không nhận ra ?

Độc Tinh giễu cợt nói.

Lúc này trong tai Diệp Hạo truyền tới âm thanh của Dược Vương Đỉnh .

-Hạt giống này hình như là Bồ Đề.

-Bồ Đề?

Diệp Hạo kinh trụ.

-Nhưng mà linh tính hạt Bồ Đề này đã mất đi hơn phân nửa, muốn nảy mầm thành cây Bồ Đề cũng không có khả năng .

Dược Vương Đỉnh kiểm tra một lúc sau đó mở miệng nói.

-Sinh Mệnh Chi Chỉ có thể làm cho nó sống lại không?

-Hẳn có thể.

Nghe như thế trong lòng Diệp Hạo có tính toán , hắn trong hạt Bồ Đề giữ lòng bàn tay cảm nhận một lúc, đến lúc mở ra thì ném trả cho Độc Tinh.

-Có thể đừng đưa ra những thứ rác rưởi nữa không ?

-Rác rưởi?

Độc Tinh nhìn thoáng qua hạt Bồ Đề trong tay, nét mặt trở nên điên tiết .

-Ngươi biết rõ đây là gì không ?

-Nó là gì ta không biết , ta chỉ biết linh tính nó không còn bao nhiêu.

Diệp Hạo cười lạnh nói:

-Chẳng lẽ ta còn có thể trông mong nó mọc thành cây sao ?

-Đây là hạt Bồ Đề .

Độc Tinh nhấn mạnh nói.

-Linh tính mất hết còn có tác dụng gì ?

Diệp Hạo chất vấn.

-Nó còn linh tính.

-Ha ha.

Độc Tinh nhìn khóe miệng Diệp Hạo có cảm giác kích động muốn đánh hắn một quyền.

Nhưng mà nghĩ đến thực lực hai bên chênh lệch nên nhịn xuống .

-Cái này cho ngươi.

Độc Tinh ném cho Diệp Hạo một khối đá.

Diệp Hạo dùng Thần Niệm quét một cái phát hiện Thần Niệm của mình lại nhìn không thấu.

-Cái này là khối nguyên thạch ta mất hết mười ức mới mua được từ Lục Trọng Thiên , bên trong Nguyên Thạch có thể đạt được bảo bối gì thì phải dựa vào tạo hóa của ngươi .

-Nguyên Thạch?

Diệp Hạo choáng váng.

-Ngươi có thể cắt ra làm dược liệu ,cũng có thể cắt ra làm Tiêm Kim, cũng có thể cắt thành Thạch Linh .

Hạo Nguyệt lúc này mở miệng nói:

-Ta đã từng cắt qua một khối Nguyên Thạch, nhưng ngoại trừ cắt ra được một gốc Dược Liệu ra thì không có gì nữa .

-Ta cũng cắt qua, cả cọng lông cũng không có.

Đứng bên cạnh Hạo Nguyệt ,Lôi Dực Thần nhìn Diệp Hạo nói .

Bạn cần đăng nhập để bình luận